What's new

[Chia sẻ] Bưu thiếp từ Bắc Lào - Nơi có tiếng chào Sabaidee rộn rã

100NIKONCustom.jpg


Trong khuôn khổ giới hạn của bài viết, tôi xin chỉ chia sẻ những cảm nhận của riêng mình khi đặt chân đến đất nước triệu voi (cơ mà trong vỏn vẹn 7 ngày 7 đêm ở Lào tôi chưa hề gặp được chú voi nào) :D Lúc nhỏ cứ nghĩ đơn giản rằng sang đó là sẽ gặp cả bầy voi đi đi lại lại ngoài đường, chắc là thích hơn nhiều so với mấy chú voi buồn bã đứng im re trong cái chuồng thú hôi rình nhỏ xíu ở Thảo Cầm Viên. :))

Có nhiều người bạn, khi biết ý định Lào tiến của tôi thường hỏi rất giống nhau "Sao lại đi Lào? Sao không đi Sing, Mã hay Thái? Lào có gì hay? Lào có gì đẹp? Có gì chơi?..." Tôi đành cười trừ bởi đôi lúc không muốn giải thích những lý do mà chỉ tôi mới hiểu! Có thể với bạn, Thái, Sing, Mã là những nước tiên tiến hơn, có nhiều chỗ để ăn chơi, giải trí, hưởng thụ, mua sắm này nọ... hơn; nhưng với tôi, tôi đi du lịch không vì những lý do đó, nhất là khi quyết định chọn điểm đến là nước bạn Lào.
- Bạn thử nghĩ xem: nước Lào nằm sát bên nước Việt, có chiều dài đất nước nằm trọn vẹn một bên hông VN như thế, chuyện đi lại cũng không phải là quá khó khăn, lại có khung cảnh hiền hòa theo kiểu miền Tây nhà mình, thì sao không là một điểm đáng đến? Đó là chưa nói Lào có cố đô Luang Prabang đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa của thế giới, phải đi cho biết nó thế nào chứ, đúng không?
laos.jpg


- Cái nữa là hồi lúc nhỏ, tôi xem đâu đó cái ảnh chụp các nhà sư áo vàng đi khất thực vào sáng sớm. Rất thích mặc dù tôi không phải là người mộ đạo. Đơn giản chỉ là nhìn cái hình cảm thấy rất thảnh thơi, và lúc đó đã tự hứa rằng sau này khi có dịp, tôi sẽ đến Lào để được tận mục sở thị cái khung cảnh bình yên lạ lùng đó.
- Lý do thứ ba là nhân một hôm đọc được cái bài "Ôm tay lái, xuyên đất Lào" trên tạp chí DNSG cuối tuần, đọc xong thấy mê nên hạ quyết tâm đi luôn. Và vì cập rập nên book vội vé SGN - BKK nhằm ngày thứ ba trong khi lẽ ra nếu đi từ ngày thứ bảy thì lợi hơn về thời gian. (Hình như do lúc tôi book chỉ có ngày thứ ba là vé rẻ nên nhắm mắt đưa chân mà không để ý, ai dè! :-S). Sau này đến lúc đi đã phải mua lại vé khác, với cung đường khác so với dự tính ban đầu.

Từ Sài Gòn, để đến Lào dân phượt có thể đi theo nhiều cách:
(1) SGN - BKK - Nong Khai - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN
(2) SGN - Đà Nẵng - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN (đây cũng là cung đường được nhiều người lựa chọn nhất). Cũng có thể đi theo hướng ngược lại SGN - Vinh - Xieng Khouang - Luang Prabang - Vang Vieng - Vientiane - Đà Nẵng - SGN, hoặc thay Đà Nẵng bằng Huế vì từ đây cũng có nhiều hãng xe sang Lào.
(3) Một cách khác nếu muốn đi thêm Pakse (ở phía Nam Lào) để khám phá thiên đường hoang dã 4.000 Islands ở Siphandon là SGN - Pakse - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN. Từ SG hiện đã có xe đi thẳng Pakse của nhà xe Bình Minh (0989 475 787 gặp Thành), mỗi ngày một chuyến khởi hành lúc 5g sáng, hoặc đi hai chặng SG - Gia Lai và Gia Lai - Pakse của Mai Linh. Cũng có thể đi đến Kontum và sang Lào qua cửa khẩu Bờ Y.

Trong 3 cách trên thì cách 1 là thuận lợi nhất về thời gian vì đỡ được một chặng bay SGN - BKK, rồi từ Bangkok đón xe lửa đi tiếp đến Nong Khai, làm thủ tục qua cầu hữu nghị Lào - Thái là đến Vientiane. Cách 2 được nhiều người chọn hơn vì khá dễ đi tuy thời gian di chuyển không phải ít, còn nếu chọn cách 3 thì cần nhiều thời gian hơn cả tuy nhiên lại chơi thêm được ở Pakse. Lúc đầu tôi chọn cách 1, nhưng vì gần đến ngày đi mới phát hiện vụ book vé BKK nên phải đổi cái xoẹt, chuyển sang cung đường thứ 2, và đi ngược lại (nghĩa là tôi đi từ trên xuống còn mọi người thường đi từ dưới lên).

Càng gần đến ngày đi càng bấn loạn vì cái lịch trình. Thông tin không có nếu không muốn nói là rất ít, nhất là đi từ SG. Tham khảo Lonely Planet được một số. Mượn anh bạn cái bản đồ Vientiane và Luang Prabang, tôi quyết định "liều" một phen - không thèm đặt vé xe và phòng ốc gì (vì có muốn đặt trước cũng chả được)!!! [-( Hostel hay nhà xe đều không có email hay website, chỉ có mỗi cái số điện thoại ở tận đẩu tận đâu, mà tôi thì không có thói quen gọi oversea cho những chuyện như thế này). Gọi ra bến xe Vinh người ta cứ bảo ra đi rồi tính. Gọi thẳng cho một vài nhà xe tôi tìm được trên mạng, họ cũng trả lời như rứa. Cá biệt có một nhà hôm tôi gọi thì bảo sáng thứ 7 có xe đi Luang, tôi đặt chỗ luôn, vậy mà sáng hôm sau họ gọi lại cho tôi bảo tuần này xe bảo trì nên không chạy nữa, để tuần sau nữa hãy ra! :)) Họ làm như muốn đi lúc nào là đi vậy. :D Tôi nghĩ thầm thế nhưng dù sao cũng cảm ơn họ đã cho lại thông tin, chứ nếu họ cứ im lặng chẳng nói chẳng rằng, đến lúc tôi ra tới nơi mới báo thì còn chết dở! Thế là liều vậy, tới đâu hay tới đó! Tôi phải đi thôi, tiếng chào Sabaidee rộn rã quá rồi, rộn rã đến mức suốt một tuần trước ngày đi, gần như đêm nào tôi cũng nghe văng vẳng bên tai câu nói đó! ;)
 
Phần 1: Đêm Xieng Khouang

8g sáng có mặt ở Vinh, về thẳng ks Công Đoàn mà không ghé Ami - chỗ ks mà anh bạn cũ đã lâu không gặp đang ở trong chuyến đi công tác. Sau này mới biết, Ami mới xây, sạch sẽ, đẹp đẽ lại giá rẻ, có mỗi 180k/phòng 2 giường + máy lạnh trong khi CĐ lấy những 200k mà phòng thì cũ kỹ thấy sợ. Ngồi cafe tám chuyện với anh một chút rồi anh dẫn tôi ra bến xe Vinh hỏi thông tin. Lúc đó họ mới chịu trả lời là xe đi Luang chỉ có vào thứ 3 và thứ 6 trong tuần, còn thứ 4 và CN chỉ có xe đi Xieng Khouang. Không có sự chọn lựa nào khác, tôi đành mua vé bus chuyến 6.30g sáng hôm sau để đi ngay.
Lang thang ở Vinh trọn một ngày, chỉ toàn đi... ăn :D, nào thịt dê rồi lại cháo bồ câu, mỗi con 3 món. Cứ tiếc cái món cháo lươn chưa kịp thưởng thức mà đại ca D bảo là ngon lắm! Nhớ cái tối hôm đó, có một bác già oánh xe ô tô (ngoài Vinh đi đâu cũng thấy toàn xe 4 bánh :|) thấy mấy đứa đứng chờ taxi đã nhiệt tình đề nghị cho quá giang từ quán cháo ra siêu thị Big C, và bọn tôi thì không ngần ngại gì mà từ chối sau khi xét nét thăm dò người lạ. Thấy bác này tốt quá, trong khi ban sáng thì ghét cay đắng các bạn lái taxi ở đây, toàn cái kiểu khách đưa tiền xong quay sang bảo không có tiền lẻ thối lại.

6g sáng CN, trời còn tối thui, bến xe không đông cũng chẳng vắng. Vô quầy mua vé họ chỉ thẳng ra xe. Lúc này mới biết đây là một nhà xe của Lào chuyên chở dân buôn đi lại giữa hai cửa khẩu. Anh tài là người Lào biết nói tiếng Việt. Anh hỏi bọn tôi "Sang Lào để làm gì? Đi dạo à?" =)) Cười ngất trước cái cách dùng từ của anh, tôi gật gật đầu "Ừ, tụi tôi sang Lào đi dạo! :D"
Đường dài và nhiều đèo dốc, chỉ toàn núi với rừng.
DSCN2788-4Custom.jpg


Ăn tạm mấy cái bánh ít lá gai bán bên đường, hơn 12g trưa xe mới dừng để ăn cơm. Chừng 2g thì xe tới cửa khẩu Nậm Cắn. Vô đóng 10k (1k = 1000) làm thủ tục xuất cảnh, cái ông hành khách đi cùng trên xe cứ lẽo đẽo đi theo, còn lật cả passport của bọn tôi ra xem, rồi tự nhiên nhiệt tình dẫn bọn tôi đến chỗ đổi tiền kip. Mà cái lão này, không lịch sự và tế nhị gì hết, người ta đổi tiền mà cứ đứng kế bên, nhìn chòng chọc vào cái túi của người ta. Tỉ giá ở đây là 1000 kip Lào = 2.860 VND, rẻ hơn hôm bọn tôi hỏi ở ngân hàng Lào - Việt và mấy quầy thu đổi ngoại tệ ở Q1. Thấy tỉ giá tốt tôi định nói 2 bạn đồng hành đổi nhiều nhiều, nhưng cái ông kia cứ đứng một bên mà dòm túi tiền của mình, tôi đâm ngại. Biết đâu người ta nổi lòng tham bất tử thì mệt mặc dù bọn tôi đi bụi nên cũng không đem nhiều (vì đâu có nhiều mà đem). Thế là thôi, thống nhất mỗi đứa chỉ đổi 1 triệu kip để xài dần, khi nào hết lại đổi tiếp.
Đổi tiền xong thì xe đã qua bên phía Nam Kanh.
IMG_1161-1Custom.jpg


Đã bỏ nhỏ với anh tài trước khi lên xe là nhớ đợi bọn tôi đổi tiền nên cũng an tâm (vì cô bạn đi trước cho biết thông thường xe qua rất nhanh và không chờ hành khách, nên nếu muốn đổi tiền ngay tại cửa khẩu sẽ rất cập rập, không kịp đếm). Làm thủ tục nhập cảnh Lào mất những 20k kip , coi như mắc gấp 6 lần so với bên phía Việt.
Xe tới trung tâm Xieng Khouang là 6g chiều, dừng ngay trước một ks 3 sao. Cái lão đi cùng người Vinh sang Lào làm cho một công ty xuất khẩu gỗ lại giở chứng, bảo bọn tôi đứng chờ cùng, xe ra đón lão lão sẽ cho quá giang đến bến xe. Cũng đứng chờ mất 15p, hóa ra người đồng nghiệp lái xe... máy ra đón. Lãng xẹt!!! Ba đứa tranh thủ đi tuk tuk ra bến xe để mua vé đi Luang cho kịp.

Bus Xieng Khouang - Luang Prabang chạy lúc 8g sáng hàng ngày, giá vé (hình như) là 90k kip. Để tiện nên bọn tôi chọn một nhà nghỉ xập xệ ở cách đó 500m (Douangpakob GH) với giá 50k kip/phòng 1 giường đôi + quạt. Mắc kinh dị! Ăn vội một tô phở Lào dở tệ ở một quán nhỏ bên đường, nói chuyện với chủ quán mới biết chú này là người Lào đã từng sang VN học ở Nha Trang. Cô con gái của chú nói tiếng Anh khá tốt, nghe bọn tôi khen, chú cười hãnh diện, rồi kể thêm là còn một con trai đầu đang học ĐH ở Vientiane. Hai bạn đồng hành muốn tận dụng thời gian để đi thăm Cánh đồng Chum (Plain of jars) nên bọn tôi hỏi thử giá cả sau khi nghe chú nói là thi thoảng có nhận chở khách để kiếm thêm. Từ 5.30 sáng - 7g cả đi lẫn về, vỏn vẹn 1.5h, từ bến xe đi Phonsavan, tham quan cánh đồng chum lớn nhất (bản Ang) cách đó chưa đầy 10km rồi quay về mà chú ta tính những 150k kip. Quá là chém! Nói qua nói lại một hồi thì còn 130k kip, và dứt khoát giá này. Hỡi ơi, chắc chú ấy tưởng bọn tôi giàu??? Chú ấy đâu biết rằng, với cái giá chém đẹp như thế thì càng làm cho tôi không muốn đến cánh đồng Chum. Xem một số ảnh chụp trên mạng, tôi thấy cánh đồng này chỉ là một cao nguyên bằng phẳng với hàng trăm chum đá khổng lồ nằm rải rác và ít nhiều cảnh quan bị hoen ố bởi những hố bom còn lại từ cuộc chiến tranh VN. Những vết tích chiến tranh, những quả bom chưa nổ, những cái chum được dùng để lưu trữ xác chết (theo ý kiến của các nhà khảo cổ) là những di sản chết người của cuộc chiến dài đằng đẵng từ đầu thế kỷ 19 đến năm 1975. Tôi hỏi một vài người bạn đã từng đến đây, các bạn đều khen đẹp, nhưng tôi hỏi đẹp vì lẽ gì thì không nói được. Nếu mục tiêu của chuyến hành trình là tìm hiểu về lịch sử thì đây là một nơi rất đáng để đi, nhưng tiếc thay, tôi đã không có thời gian dành cho nơi ấy.
 
Hi chị Schtroumpf, bài chia sẻ của chị đang đến đoạn Cánh đồng Chum em mạn phép chia sẻ vài bức ảnh nhé! :)
Em đi Chum vì tò mò và vì em có hẳn nửa ngày ở Xieng Khoang. Cho dù theo giả thiết những chiếc Chum này được dùng để đựng rượu hoặc đựng hài cốt của người Lào cổ..., đa số du khách đến đây đều vì tò mò về những câu chuyện đầy bí ẩn về Cánh đồng Chum

Mỗi chiếc chum đều có hình dạng khác nhau, không chiếc nào giống chiếc nào cả.
attachment.php



Tại khu vực này, bản Ang, có số lượng Chum nhiều nhất với 334 chiếc, chiếc Chum lớn nhất được tìm thấy nặng tới 12 tấn, cao 7,3m
attachment.php



Những chiếc Chum vẫn nằm đó, trơ trọi với những câu hỏi, những điều huyền bí chưa có lời đáp...mặc cho sự sống vẫn phát triển hàng ngày
attachment.php



Tại Xieng Khoang, có tất cả 59 điểm được tìm thấy Chum nhưng chỉ có 3 điểm cho phép tham quan. Vì đây là nơi khảo cổ nguy hiểm, dấu hiệu MAG cho thấy bom mìn đã tìm thấy ở nơi đây, và chỉ an toàn khi đi tham quan phía trong vạch trắng
attachment.php


Bạn ngocanh chú ý chèn ảnh có chiều ngang tối đa 800 pixel thôi nhé. Tôi đã sửa giúp bạn để ảnh hiện được bình thường.
 
Last edited by a moderator:
Phần 2: Duyên dáng đất Luang

...Một đêm ngủ hơi ngon giấc sau chặng đường dài 11h từ Vinh, sáng hôm sau 3 đứa dậy thật sớm, lúi húi đi xin nước sôi nấu mì gói mang theo ăn sáng. Buổi sáng Xieng Khouang trong veo, không còn thấy dấu vết xập xệ, vắng vẻ không một bóng người của một thị trấn hẻo lánh vùng đất Bắc Lào. Mỗi đứa quẩy hai balo một to một nhỏ trên vai, tập thể dục cho quãng đường 500m từ guest house đến bến xe. Bus đi Luang cũng là xe chuyên chở dân địa phương, sạch và đẹp hơn chiếc bus đi Xieng Khouang hôm trước. 8.30g xe bắt đầu lăn bánh, lại một chặng đường dài 9 tiếng đồng hồ cũng toàn đèo dốc và đồi núi, và những bài hát bằng tiếng Lào ám ảnh trong tâm thức đến mức sau này khi về đến Đà Nẵng, việc đầu tiên tôi làm là bật ti vi xem ca nhạc để được nghe các ca khúc VN. Đi mãi, đi mãi, hơn 12g xe mới dừng ở ngã ba giữa XK và Luang để ăn trưa. Ác cảm với cái món phở Lào tối hôm qua nên tôi chỉ mua một lon khoai tây chiên Pringles và một hộp sữa chocolate của Dutch Lady lót dạ. Bắt đầu cảm được cái nắng cháy da cháy thịt của Lào, vừa nóng vừa oi bức.

Xe đến Luang chừng 5g30 chiều và dừng trả khách ở bến xe phía Nam (Southern Bus Station). Tranh thủ mua vé đi Vang Vieng giá 30k (hay 50k chi đó) kip/người. Có 2 loại vé, vé thường thì đi bus thường và chỉ chạy đến Vang Vieng, còn VIP bus dành riêng cho khách du lịch và chạy thẳng Vientiane. Ngày bọn tôi dự định đi thì không có vé thường nên đành mua luôn vé VIP (mà mãi sau này mới thấy quyết định mua lúc đó là sáng suốt ). Đón tuk tuk vào trung tâm mất 20k kip. Dù đã chuẩn bị danh sách một vài nhà khách trong lịch trình nhưng được một bác tuk tuk giới thiệu một guest house gần đó nên bọn tôi cũng ghé xem thử.
MinhhoaCustom.jpg


Mao Phasok GH nằm trong một con hẻm nhỏ thoáng mát, có cả view nhìn ra sông Nam Khan. Xem qua xem lại một hồi, cuối cùng bọn tôi thương lượng giá 75k kip/đêm/phòng 2 giường đơn + quạt. Ở đây có khá nhiều phòng (ông chủ có tới 3 căn nhà liền kề nhau), ở sảnh tiếp tân có đặt một máy tính nối mạng để khách dùng miễn phí, một máy lấy nước nóng/lạnh và một tủ lạnh nhỏ để cất thức ăn. Bọn tôi chọn phòng trên lầu cho thoáng. Cầu thang lên lầu làm bằng gỗ, đi mát rượi, hành lang được anh chủ GH chăm chút kỹ lưỡng, treo nhiều bức tranh ảnh rất đặc trưng của Lào. Nghỉ ngơi, tắm rửa một chút là 3 đứa le te ra chợ đêm Sisavang Vong (nằm trên đường Sisavang Vong - con đường chính ở trung tâm Luang Prabang hay còn gọi là Luang Prabang Town - mang tên của vị vua trị vì từ năm 1904 - 1959) để kiếm cái gì bỏ bụng.
DSCN2801-1Custom.jpg


Đi một vòng chợ ẩm thực, suy nghĩ mãi mới ra được quyết định là sẽ ăn xôi nếp nướng, cá nướng, dồi trâu, dồi bò và uống bia Lào (là vì dòm thấy món nào cũng ngon, cũng bắt mắt. Trước đó đã uống mỗi đứa 1 ly sinh tố 5k kip to đùng).
DSCN2850-2Custom.jpg


Tôi thích ngồi ăn trong những khu chợ đêm như thế này, vừa được ngắm những món ngon, vừa được hít hà những hương thơm cực kỳ quyến rũ cho dù sau đó đầu và tóc nồng nặc tả bí lù các thể loại mùi thực phẩm. Bẻ một miếng xôi nếp trắng, nhón thêm miếng cá bắt từ sông Mekong nướng thơm lừng rồi nhấp một ngụm bia, ngon không thể tả! Ăn no xong thì trời đã tối hẳn, các quầy hàng lưu niệm bắt đầu rực rỡ những ánh đèn.
DSCN2803-1Custom.jpg


Ngoài khăn, áo thun, áo gối... còn có những chiếc túi lọc trà/cafe nhỏ xinh, những cái vòng bạc sáng lấp lánh, những đôi dép đi trong nhà được thêu hình những chú voi...
Minhhoa2Custom.jpg


Có cả vải bọc sách in hoa văn, yếm trẻ em, tranh ảnh... nhưng thứ thu hút tôi nhất là những chiếc đèn bắt mắt. Luang nổi tiếng với những chiếc đèn lồng được làm bằng giấy dó, có loại chỉ là giấy thô, có loại người ta ép cả hoa khô vào trong.
DSCN2840-4Custom.jpg


Nhìn bên ngoài thì bình thường nhưng thắp lên thì rất đẹp. Cô bạn đồng hành mua được mấy chiếc đèn vuông xinh xắn với giá 7k kip/cái. Tôi có cảm giác, phố đêm ở Luang y như Hội An ở nhà mình, chỉ khác ở kiểu dáng và chất liệu của những chiếc đèn cũng như cách người ta treo trang trí.
DSCN2838-3Custom.jpg


Đang ngắm một dọc phố dài rực rỡ những ánh đèn đêm, huyền hoặc, mờ ảo thì hai bạn đồng hành khều khều "Tụi em muốn ăn bánh mì!". Cũng lạ, bánh mì ở đây to và dài bằng 2/3 ổ bánh mì đặc ruột Long Xuyên, người ta kẹp chả chay xắt sợi, trứng chiên, xà lách... rồi xịt tương ớt và chan nước mắm pha chua ngọt vào, gọi là Laos Baguette, 10k kip/ổ. Ổ to nên một người ăn không hết, nhưng rất rất ngon!

No cành hông mới chịu lết về hostel, trên đường về còn ráng lượn lờ vô một tiệm sách cũ xem ké. Mới hơn 22g khuya mà đường phố vắng tanh. Mấy đứa tranh thủ online để cập nhật tin tức ở nhà, gần 1g sáng mới chịu ngủ. Đêm ở Luang mát lạnh, tôi he hé cửa sổ để đón gió sông thổi vào, rồi bắt đầu... mơ về miền đất Phật...
 
Phần 2: Duyên dáng đất Luang (tt)

...Định bụng là sáng hôm sau dậy thiệt sớm để đi xem các nhà sư khất thực, nhưng trời lành lạnh ngủ ngon quá nên cái sự lười nó trỗi dậy. Cả bọn nướng đến gần 7g mới mở mắt, vội vội vàng vàng đánh răng rửa mặt rồi lượn lờ ra phố. Tạt vào một quán nhỏ bên đường ăn sáng, thất vọng vì nó hổng ngon mặc dù đã lựa món dễ xơi là cơm gà. Tối hôm trước đã đặt tour đi thăm động Pak Ou nên quay về hostel chờ xe đến đón.
Pak Ou cách trung tâm Luang Prabang 25km đường thủy bao gồm hai động lớn nhỏ lưu giữ hàng ngàn bức tượng Phật với các tư thế và kích cỡ khác nhau. Động Ting thấp, sáng và nằm sát mé dòng Nam Ou, bên trái là những bậc thang dẫn lên động Tham nằm phía trên cao và tối om om. Tôi có cảm giác, người ta xếp đặt tất cả các tượng Phật ở Luang vào đây để trưng bày như một bảo tàng nhỏ nhằm tỏ lòng thành kính với đức Phật. Rất công phu! Trên đường đến Pak Ou thuyền sẽ ghé một cái làng của người dân tộc (H'mong Village) cho du khách tham quan. Trong làng người ta bán những thứ thường thấy như khăn quàng, túi xách, vài bình rượu dân tộc cũ kỹ chứ không có gì đặc sắc.
Thuyền từ từ cập bến vào sát cửa động
DSCN2908-10Custom.jpg

Vé vào Pak Ou là 20k kip/người. Tôi đi mon men qua những chiếc phao nổi lập lờ trên sông vào động nhỏ Ting tham quan trước. Một "bảo tàng Phật" hiện ra trước mắt
DSCN2862-5aCustom.jpg

Trên, dưới, trái, phải đâu đâu cũng thấy toàn tượng Phật. Tôi không am hiểu lắm về Phật giáo nên chỉ ngắm bằng con mắt rất trần tục và ngưỡng mộ những người đã kỳ công chuyên chở và sắp đặt hàng ngàn bức tượng Phật như thế này...
DSCN2875-6Custom.jpg

Thậm chí một góc cao cheo leo trên vách núi cũng có cả tượng Phật (trong hình là cái hốc đá có biển báo gì đó bằng tiếng Lào nên tôi không đọc được, bên phía tay trái có cái hốc nhỏ có 2 bức tượng Phật ngồi trong đó)
DSCN2880-7Custom.jpg

Từ bên trong Tham Ting nhìn ra dòng Mekong đỏ đục phù sa, lại nhớ miền Tây nơi quê nhà
DSCN2883-8Custom.jpg

Và lại bước qua khoảnh khắc đó để quay về thực tại, leo bậc thang dài thiệt dài và cao thiệt cao để đến động lớn Phu
DSCN2894-9Custom.jpg

Trong động tối om nên nếu du khách đóng góp 5k kip để góp quỹ bảo tồn cho Pak Ou (không bắt buộc) thì sẽ được một cô ngồi ngay gần đó phát cho cái đèn pin. Tôi có đèn pin đem theo nên cứ bước thẳng Tham Phu chứa các tượng Phật lớn và to hơn so với Tham Ting, tiếc là động quá tối nên tôi làm biếng chụp hình, chỉ ngó nghiêng vài cái cho biết rồi đi ra.
 
Trưa thuyền đưa khách về lại bến để nghỉ ngơi, và vì phải tự túc ăn trưa nên bọn tôi lang thang dọc bờ sông Mekong tìm một quán nhỏ và phải đảm bảo tiêu chí rẻ. Lượn qua lượn lại mới chọn được một nhà hàng nhỏ với cái giá trên menu khá rẻ , bọn tôi gọi lạp, xôi nếp và một món gì đó không có ấn tượng đặc biệt
Lạp bò ngon, thơm mùi sả và khá cay
DSCN2914-11Custom.jpg

Ăn kèm với xôi nếp trắng dẻo thơm là nhất (cơ mà chỗ này bán xôi mắc quá, 5k kip được mỗi cái ống tre tí tẹo)
DSCN2916-2Custom.jpg

Khoảng 1.30g chiều thì xe đến bến tàu đón khách đi thăm thác Kuang Si cách trung tâm 30km về phía Tây Nam. Đi gần đến nơi thì xe bị nổ lốp, hai cô bạn đồng hành giật mình la í ới làm tôi và mấy người khách Tây cười sặc sụa. Thế là phải xuống xe chờ chiếc khác đến đón rồi đi tiếp. Lonely Planet quảng cáo đây là một trong những ngọn thác ấn tượng nhất, đẹp nhất ở Lào, giá vé vào cổng là 20k kip.
DSCN2923-12Custom.jpg

Ngọn thác chính cao 25m tung bọt nước trắng xóa
DSCN2924-13Custom.jpg

Phía bên trái là lối đi đến gần thác nhất, tuy nhiên khá trơn trượt và có nguy cơ hư máy ảnh vì càng đến gần thì bọt nước tung tóe càng nhiều. Mấy bạn khoai Tây hí hửng lội nước vào tận bên trong để tắm thác, tôi thích ngắm cảnh và chụp ảnh hơn nên lui ra. Phía tay phải là bậc thang nhỏ dẫn chân cầu - chổ để du khách dừng nghỉ chân.
DSCN2931-14Custom.jpg

Từ đây vẫn bị bọt nước bắn tới nên tôi chụp vội vài tấm rồi cất máy ảnh, ngồi tận hưởng cái mát lạnh của núi rừng Luang. Nghỉ ngơi một tí rồi bắt đầu ra cổng thì khám phá thêm một thác nước nhỏ hơn ở phía trong
DSCN2937-3Custom.jpg

Nơi này người dân rất có ý thức bảo vệ thú rừng, đâu đâu cũng thấy biển thông tin bảo tồn thú quý hiếm, có cả cái biển cấm đề "No bra" dành riêng cho các bạn Tây
DSCN2946-4Custom.jpg
 
(Công bằng mà nói tôi thấy Tat Kuang Si không đẹp bằng thác Đỗ Quyên ở cố đô Huế của nhà mình)
Untitled_Panorama1-1Medium.jpg

Ra đến xe thì mọi người đã có mặt đông đủ, thiếu mỗi anh bạn Trung Hoa chả biết đang lang thang ở xó xỉnh nào. Ngồi đợi nửa tiếng hơn mới thấy hắn từ từ xuất hiện, không khéo nãy giờ tên này ngủ quên trong rừng không chừng. Và trung tâm thành phố Luang thẳng tiến...

Lúc này đã gần 5g chiều, cả bọn tranh thủ đi thẳng đến đỉnh Phou Si (cũng nằm trên đường Sisavang Vong, phía sau khu chợ đêm) để leo lên "mái nhà của thành phố" ngắm hoàng hôn và toàn cảnh cố đô nép mình bên dòng Nam Tha và Mekong
328 bậc thang dẫn lên đỉnh núi Phou Si, vé vào cửa vẫn là 20k kip.
DSCN2953-2Custom.jpg

Khu chợ đêm bắt đầu dựng rạp, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy nhấp nhô những mái dù xanh xanh đỏ đỏ
DSCN2952-1Custom.jpg

Lên đến Wat Tham Phou Si thì du khách đã ngồi gần kín, người nghe nhạc, người đọc sách, người lại lo tìm chỗ để đặt cái chân máy chuẩn bị đón hoàng hôn
DSCN2961-3Custom.jpg

Tôi làm 1 tấm panorama toàn cảnh thành phố uốn lượn bên sông Nam Tha
Untitled_Panorama2-1Medium.jpg

Vừa xong thì bên phía sông Mekong mặt trời từ từ lặn
DSCN2968-2Custom.jpg


Lục tục xuống núi, mấy đứa lại lang thang chợ đêm ngắm hàng hóa, ăn xôi nếp với thịt nướng, thịt bò khô và uống fruit shake. Đêm thứ hai ở Luang, trăng thanh gió mát làm cả bọn ngủ không biết mệt, tự nhủ thầm, sáng mai cố gắng dậy sớm còn ngắm các nhà sư đi khất thực...
 
Mình rất mơ 1 chuyến đến Triệu Voi nhưng đi 1 mình thì ngại, xin hỏi có ai đi vào tháng 12 này không, đi chung với mình.
Mình có 1 nhóm bạn bay từ TP HCM - Thái, rồi đi xe lửa qua Lào, rất thú vị.
Ai cùng cảm hứng thì reply nhé.

cheers
 
Bạn viết và chụp ảnh đẹp quá! Mình cũng đang rất muốn đi Lào vào dịp sau tết nhưng cũng chưa tim được bạn đồng hành. Vui lòng cho biết chi phí bạn đi hết bao nhiêu cho cả chuyến đi?
 
@Morhog: Cảm ơn bạn quá khen! :D Tổng chi phí chuyến này của mình là 6.5tr không bao gồm vé máy bay SGN - Vinh và ĐN - SGN. Đi một mình cũng không sao đâu bạn, người dân Lào đa phần rất hiền lành.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,000
Members
192,331
Latest member
Nganquybaba
Back
Top