What's new

BALI _ Chuyện 1 năm rồi mới kể...!!!!

Đã có quá nhiều bài viết về hòn đảo xinh đẹp này, nhưng tôi tin dù vẫn là Bali đó thì với mỗi người lại có những câu chuyện và kỉ niệm khác nhau về Bali. Chúng tôi cũng vậy, đến với Bali bằng tâm trạng háo hức, nhưng trở về Vn với muôn vàn tâm trạng ngổn ngang lẫn lộn khác nhau…
Còn 10 ngày nữa là Tết, vợ chồng tôi vẫn không thể quyết định được là về Bắc ăn Tết hay ở lại Sài Gòn. Với cái bản tính khó chịu của tôi, thì Chồng tôi hiểu nếu để tôi ăn Tết ở Sài Gòn thì chắc tôi sẽ phát điên với cái nắng và nóng ngột ngạt đó. Chúng tôi sinh ra lớn lên ở miền Bắc, vì thế cũng quen với cái rét lẫn mưa phùn rơi lất phất những ngày giáp Tết. Rồi cái không khí rộn ràng sắm sửa Tết thêm mùi bánh trưng thơm nhà tự làm pha lẫn với mùi đồ ăn và nhang hương đốt trên bàn thờ ngày Tết. Nhưng với cả năm công việc bận rộn mà không đưa nhau đi nghỉ ở đâu, thì lại có lỗi với nhau quá. Suốt 10 năm sống và học tập ở Mỹ chồng tôi chưa một lần đi du lịch nước nào ở Châu Á và anh cũng muốn đưa tôi đến Bali nơi mà tôi hằng mơ ước được đặt chân đến biết bao lần.
http://
Thế là còn 10 ngày nữa đến Tết, chúng tôi quyết định đi Bali… Một quyết định vô cùng háo hức và vui mừng, vì chúng tối muốn tận mắt nhìn thấy hòn đảo xinh đẹp như thiên đường mà mọi người vẫn nói đến để chuẩn bị đám cưới chính thức của chúng tôi vào đầu năm sau..
Còn 2 ngày nữa lên đường, đọc được bài báo núi lửa hoạt động ở đảo gì bên cạnh Bali, rồi máy bay không bay được đến Bali do khói bụi núi lửa thêm vụ chìm phà chết bao nhiều người ở Bali (. Chúng tôi run lập cập không biết làm sao bây giờ, với 1000 usd tiền vé rồi thêm 350 usd khách sạn trong 6 ngày Bali đã thanh toán hết rồi. Không đi thì xót tiền vé mà đi thì sợ chết… híc.. Thôi thì cứ lên đường vì dù sao chúng tôi cũng đã biết Bali chưa bao giờ là điểm đến an toàn cả. (beer)
Chuyến bay từ Sài Gòn đến Singapore rồi sẽ đổi chuyến bay đi Bali. Singapore quen thuộc của tôi đã chào đón vợ chồng tôi bằng không khí mát mẻ sạch sẽ sau cơn mưa, khác hoàn toàn với cái nóng bức đến ngột ngạt ở Sài Gòn dịp Tết. Sau khi check in xong vợ chồng tôi lang thang trong sân bay Changi mua bán với không khí Tết rộn ràng ( dù rằng chúng tôi mong chờ thấy điều này ở Sân Bay Tân sơn Nhât khi trở về nhưng đã thật tiếc…:(

Rồi chuyến bay đi Bali lúc 9h tối. Những cô tiếp viên người Indonesia thật xinh đẹp và dịu dàng. Bên cạnh chúng tôi mọi người đều mệt mỏi nhưng ai cũng có 1 chút lo sợ với việc máy bay thì nhỏ mà bên ngoài thì mưa to, sấm chớp sáng 1 góc trời. Trong ánh sáng mờ nhạt trên máy bay, đôi khi máy bay như rơi tự do, làm mọi người đều sợ hãi và nhất là phụ nữ và trẻ em đều sợ hãi thét lên và đám trẻ con thì kêu khóc:((. Sau khi điện được tháp sáng trở lại thì chúng tôi và mọi người trên chuyến nay đó mới cảm thấy đỡ hoang mang. Mọi người rộn ràng khai báo hay ăn uống rồi nói chuyện.
Cuối cùng thì chúng tôi cũng đến Bali. Bali đây sao?
Tôi đã thốt lên khi nhìn thấy một vùng sáng nhấp nháy giữa một vùng biển đen kịt ban đêm. Tất cả mọi người đều dáo dác nhìn qua cửa sổ máy bay và háo hức ngó xuống . Ồ, từ trên cao nhìn xuống tôi thấy như mình đang ngắm 1 bức tranh bằng thủy tinh vụn nhiều màu pha lẫn cát lấp lánh trong 1 căn phòng tối đen và như để cho người xem tranh có thể ngắm hết được vẻ đẹp lấp lánh nhiều màu đó
Khi chúng tôi đặt chân xuống sân bay thì cũng đã 12h đêm, trời mưa lất phất và lạnh. Chúng tôi nhanh chóng lấy các tờ quảng cáo ở Sân Bay và xếp hàng làm thủ tục nhập cảnh. Sau khi nhìn hộ chiếu Vn của vợ chồng tôi, anh ấy đã cười rất tươi và chúc mừng năm mới. Chúng tôi ngạc nhiên vì sao anh biết sắp đến Tết Vn và còn chúc chúng tôi năm mới nữa. Ấn tượng quá, vui quá, tôi là người dễ vui với những điều đơn giản như vậy mà
 
Last edited:
Sau khi kiểm tra hành lý thêm 1 lần nữa, chúng tôi ra cửa và đi qua một dãy đổi tiền dài dọc bên cửa ra của sân bay. Ồ thật ngạc nhiên nghe các bạn đi trước nói là tỉ giá tiền ở Sân bay Sing thấp hơn ở Bali rất nhiều. Nhưng vì bay đến Bali muộn quá, nên chúng tôi đã cẩn thận đổi trước ở Sing với tỉ giá 8975 RP = 1USD. Đến đây thấy tỉ giá của sân bay còn thấp hơn ở Sing. Phù !!! Thật may mắn quá.:)). Khi ra đến ngoài, đập vào mắt chúng tôi là mùi hôi đến khó chịu cộng thêm muỗi thì nhiều vô kể và cái nóng đến khó chịu dù rằng trời vừa mưa xong… Rồi 1 đám taxi dù nó xông vào và bâu lấy vợ chồng tôi giằng kéo chào giá về Kuta là 200.000 RP. Vì đã cẩn thận đọc trước kinh nghiệm của các bạn VN đi trước nên chồng tôi mặc cả xuống 50.000rp. Nhưng dường như họ chả quan tâm, họ bảo là giờ đêm rồi, khách sạn của chúng mày ở Kuta nhưng Kuta rộng lắm nên đi lâu… Họ giảm xuống còn 150.000rp, chúng tôi vẫn không đồng ý. Tôi cứ ngồi đập muỗi còn chồng tôi mặc cả. Sau một hồi mặc cả đến gãy lưỡi rụng răng thì 1 bác đồng ý với giá 50.000rp từ sân bay về Ks. Trên đường đi chúng tôi thấy Bali trong đêm thật sự bẩn, bẩn đến kinh người. Đi lòng vòng khoảng 5p thì thấy xe dừng lại bảo là đến Ks rồi. Ôi đây là ks Ida sao? Nhanh vậy sao? 200.000rp = hơn 20 usd = gần 500.000 vnd cho khoảng 5p ngồi trên Taxi. Chúng tôi thấy hoảng sợ và nói may quá là mình còn đọc kĩ kinh nghiệm các bạn chia sẻ nếu không khi biết được thì chắc ói máu chết vì tức và đau mất… …..
Sau khi vào check in ks, chúng tôi được dẫn vào 1 khu vườn đen sì tối om. Phòng của chúng tôi nhìn ra bể bơi, nhưng tối quá nên chả nhìn thấy gì. Khi mở cửa phòng ra thì chúng tôi đều thốt lên Ôi thôi…!!! Căn phòng của chúng tôi tồi tàn và bẩn thỉu ngoài sức tưởng tượng (. Cái giường thì bẩn và sập xệ, thêm cái gối và ga gường màu cháo lòng và hôi mùi ẩm mốc. Cái dèm cửa thì muỗi bấu đầy trên đó và có màu gì đó mà tôi không biết gọi chính xác nó là Màu gì..? Cái phòng tắm rộng nhưng bẩn và tất cả như đã có từ cách đây 30 năm tuổi. Chiếc TV thì cũ mèm và mạng nhện bâu từ đó lên đến trần nhà. Thêm cái vòi nước thì chảy tậm tịt, muốn tắm nước nóng thì tốt hơn nên mở sẵn nước cho nó chảy khoảng 15p rồi thì mới có nước nóng mà tắm. Vòi nước rửa mặt thì thì hôi, các loại côn trùng như Gián muỗi nhện và bọ cứ tập trung ở quanh bồn tắm làm tôi cảm thấy kinh hoàng… Cũng may vợ chồng tôi đều được sinh ra ở nông thôn nên mấy con nhện hay gián không làm chúng tôi hét toáng lên mà thôi…

Chúng tôi vội ra ngoài ăn qua loa và bắt đầu cãi nhau về Bali. Cảm giác bị lừa làm chúng tôi thấy bực. Vì trên Agoda thì Ida hotel được mọi người khen ghê lắm, còn có 1 anh người Vn lên tấm tắc khen như thể đây là ks tốt nhất vậy. Rồi mấy cái ảnh chụp ks và phòng ngủ thì bị sửa màu hết, phòng ngủ cũ đến tồi tàn nhưng được sửa màu đẹp miễn chê luôn. Ngoài đường thì chỉ thấy rác là rác, hôi hám bẩn thỉu vô cùng. Thêm vào đó mấy cặp gái Tây già ôm eo mấy anh trai trẻ người Indonesia sờ nhau rồi cười hí hửng làm tôi rợn người. Chúng tôi chán nản về phòng mình và chả buồn xem quảng cáo gì nữa về Bali. Hai đứa giận nhau nên mỗi người 1 góc quay lưng lại ngủ, đến đêm trời bắt đầu mưa to và lạnh quá thêm vợ lại bị muỗi đốt cả đêm không ngủ được, Chồng thương quá quay sang ôm rồi xoa muỗi cho vợ rồi để vợ rúc vào nách ngủ yên cho đến sáng, .. Đêm đầu tiên ở Bali của chúng tôi là như vậy đó..:(…Tuy rằng tôi bắt đầu cảm thấy hối tiếc vì việc đã chọn Bali là nơi tôi sẽ tổ chức lễ cưới khi chưa 1 lần đặt chân đến và chuyến đi đến Bali lần này là để lựa chọn KS nơi chúng tôi sẽ cưới hay như việc ban đầu Bali tuy không như chúng tôi tưởng tượng nhưng ít nhất đêm đó tôi cảm thây mình cần và yêu chồng mình nhiều như thế nào, trong vòng tay anh tôi cảm thấy ấm áp vô cùng…
 
Đêm đầu tiên ở trong căn phòng đó chúng tôi đã có giấc ngủ chập chờn, tiếng mưa lộp độp bên ngoài mỗi lúc 1 to .. có lẽ phải mưa to lắm. Rồi cứ thế tôi chập chờn ngủ rồi lơ mơ tỉnh vì tiếng mưa…. Rồi đâu đó tiếng nước ì oạp… tiếng trẻ con đùa nghịch và cười nói… tiếng người lớn í éo nói chuyện và gọi nhau bằng thứ tiếng gì đó rất lạ ở bên ngoài vọng vào phòng chúng tôi. Chồng tôi bật dậy ngó ra ngoài rồi lại trèo vào giường ôm cô vợ đang cuộn tròn trong cái chăn màu trắng đã ngả màu cũ mà hôn và lay dậy kêu ” trời đã sáng rồi cún con yêu yêu ơi…. Thường ngày ở nhà được chồng yêu chiều nên tôi chả bao giờ chịu dậy sớm hết và hôm nay cũng vậy.. tôi cứ nũng nịu cuộn tròn trong chăn vì lạnh và còn bận làm nũng chồng. hihihi.

Rồi tôi cũng chịu chui ra khỏi cái chăn đó và đi tắm. Chồng tôi chạy ra ngoài xem mọi thứ trong khi tôi vẫn còn đang mải mê chải tóc với bôi chút kem và đánh chút son cho khuôn mặt mình hồng hào sau 1 đêm ngủ không ngon ( đàn bà là vậy mà luôn muốn mình xinh đẹp trong mọi hoàn cảnh và bất kỳ thời gian nào..!!!) . Chồng tôi chạy vào hôn vợ nói ” Cún con của chồng ơi nhanh lên em rồi ra ngoài vườn xem đẹp lắm.!”. Với bản tính trẻ con của mình tôi vẫn chưa chịu nhường anh chuyện đêm qua thì phải nên tôi cứ vùng vằng hết tô son lại cột tóc mặc kệ chồng háo hức ôm hôn vợ bên cạnh. Rồi tôi kêu anh ra ngoài lấy đồ ăn sáng trước tôi sẽ ra ngay.
Khi vừa bước chân ra khỏi cửa phòng mình tôi đã sửng sốt đứng nhìn cái khủng cảnh bao quanh lấy tôi… Ôi trời ! đẹp quá mẹ ơi.!!!!
Tôi nhanh chân chạy ra khu nhà hàng để ăn sáng và ngắm nhìn mọi thứ xung quanh mình. Khu nhà hàng bằng gỗ đã cũ theo thời gian được thiết kế 1 cách hoàn hảo ngay bên cạnh bể bơi của khách sạn. Khu vườn không lớn và cũng không có quá nhiều cây xanh, nhưng hình như tất cả đều cũ và được phủ bởi lớp rêu xanh nên tạo cho ta cảm giác như mình đang ở nhà và tự nhiên thoải mái hưởng thụ mọi thứ xung quanh mình . Điều này tôi không cảm thấy được từ những khách sạn 5 sao vì đơn giản mọi thứ quá cầu kỳ theo chủ nghĩa sắp đặt nên làm tôi như cảm thấy xa lạ với khung cảnh và con người xung quanh.

DSC01074.jpg

Quay trở lại khu vườn chúng tôi đang ngồi, xung quanh chúng tôi được phủ bởi màu xanh mướt và tươi mới, có lẽ cơn mưa suốt đêm qua đã làm mọi thứ trở nên sạch sẽ và đầy màu sắc. Khách sạn này đã cũ vì có lẽ đã được sây dựng từ rất nhiều năm. Màu ngói đã chuyển sang màu rêu cũ, những bậc thềm đá với đền thờ và tượng thần đều bị rêu mọc phủ lên. Lối đi trong vườn nhỏ trước mỗi căn phòng. Gần như tất cả các loại cây trồng trong vườn đều ra hoa, hoa dâm bụt, dừa, sứ, tigon… rất nhiều loại hoa khác nữa mà tôi không biết hết tên. Bữa ăn sáng chỉ đơn giản và lèo tèo vài món như cơm rang, bánh mì với bơ và thịt nguội, 1 chút hoa quả tươi như dứa hay đu đủ và 1 số loại nước hoa quả tươi. Có khá nhiều khách du lịch ở Khách sạn này và họ vui vẻ ăn sáng nói chuyện. Vợ chồng tôi cũng vậy, chúng tôi vui vẻ ăn sáng và nói chuyện rồi hôn nhau, có lẽ vì thế mà họ nghĩ chúng tôi đang đi nghỉ tuần trăng mật..hí..hí..hí.
Rồi có 1 anh phục vụ đến bắt chuyện với chúng tôi. Anh hỏi chúng tôi đi nghỉ tuần trăng mật hả ( thấy chưa, tôi đã nói rồi mà) ?? Rồi anh hỏi chúng tôi có muốn thuê xe ô tô đê xem mấy khu đền và núi lửa không. Chúng tôi hỏi giá, anh nói là 50 usd/ 8 tiếng. Wow !!! Chúng tôi không vội trả lời mà nói hôm nay chúng tôi muốn nghỉ nghơi và thuê xe máy đi lòng vòng Kuta để thăm quan và nếu ngày maichungs tôi cần sẽ liên lạc với anh.
Sau khi ăn sáng xong, chúng tôi bắt đầu chuyến khám phá của mình. Và tất nhiên là không thể đi bộ rồi, chúng tôi quyết định sẽ đi thuê 1 chiếc xe máy mặc dù cả hai vợ chồng tôi gần như không biết gì về xe máy… 1 quyêt định hơi liều lĩnh… Khi ra khỏi cái ngõ nhỏ của Ks, chúng tôi thấy mấy hàng dịch vụ cho thuê xe máy và ô tô. Thật tiện lợi quá. Cửa hàng rất bé chỉ đủ kê 1 cái tủ bày bán những loại dịch vụ của cửa hàng cùng với 1 anh chủ còn khá trẻ. Sau 1 hồi mặc cả chúng tôi đã thuê được 1 chiếc xe ga khá tốt với giá 7 USD/ 1ngay chưa có xăng xe. Và sẽ phải trả xe vào sáng ngày hôm sau vì buổi chiều 5h anh đã đóng cửa hàng về nghỉ rồi. :D Chúng tôi bắt đầu lên xe. WOW… Thật khó quá, nếu có lẽ bạn bực mình với kiểu giao thông của Hn thì khi bạn tham gia giao thông ở Bali bạn sẽ thấy Hn của chúng ta vẫn còn tốt hơn rất nhiều. Hầu như tất cả đường xá ở đây đều là các ngõ nhỏ và bé vô cùng. Chật và khó nhận biết. Đường hầu như đường phố ở đây chỉ toàn đường 1 chiều, hiếm lắm chúng tôi mới thấy có đường 2 chiều. Và giao thông ở đây thì vô cùng hỗn loạn và kinh hoàng. Mọi người từ già tới trẻ, từ đàn ông đến phụ nữ hay trẻ con đều phóng xe như điên. Họ chả có luật tham gia giao thông nào ngoài đi bên trái đường và dừng lại khi có đèn đỏ thì phải :(. Chỉ có đoạn đường mà tôi với chồng tôi đã vòng đi vòng lại chắc không dưới 10 lần vì 2 lý do rất buồn cười " Không có đường 2 chiều và khi dùng bản đồ Bali thì cứ như người bị thiểu năng trí tuệ khi xem mãi cái bản đồ mà không biết mình đang đứng ở chỗ nào"
 
Thế rồi chúng tôi quyết liều đi thục mạng vì nghĩ " Mình đang ở trên cái đảo giữa biển cơ mà, có chạy được đi đâu khác mà sợ".:D...
Âý nhưng vấn đề lúc này là người ta cho chúng tôi thuê cái xe không có xăng, phải đi đổ xăng đã. Hỏi thăm mãi mới đến 1 cây xăng nhưng lại loay hoay chả biết mở cái chỗ đổ xăng vào ở đâu :(, ko phải chúng tôi cành cao tiểu thư con nhà giàu gì đâu, mà vì nghèo khổ nhiều năm quá toàn đi xe đạp chứ có được đi xe máy đâu mà biết :)) ấy như lão chồng tôi đó đùng cái thì được ra nước ngoài học thì đi ô tô với xe bus còn tôi thì đi xe đạp cho đến lúc được đi taxi chứ có bao giờ nhà có tiền mua xe máy đâu mà biết đi :D. 2 đứa đứng ngẩn tò te rồi nhờ người bán xăng xăng giúp. Sau khi xong vụ xăng thì chúng tôi vi vu trên đường , mấy lần lão Chồng tui nhầm tí phi sang đường bên phải đi.. Tôi ngồi sau­ xe lão mà tim muốn rụng ra luôn vì sợ, lão lái xe với tốc độ rùa bò mà 2 tay cứ run run . Lúc chúng tôi dừng lại để mua sim dt thì không biết là do tôi xinh đẹp hay vì cái mặt tôi trông ngu ngu khi cầm bản đồ ngó nghiêng thì bị ngay 1 anh mà sau chiều hôm đó tôi biết là cò đến làm quen . Sau khi chúng tôi nói muốn đi Nuasa Dua chơi, thì a ta nói ngay "Tao cũng đang trên đường đến đó, mày muốn đi chung với tao cho nhanh và đỡ lạc đường ko?". Khi chúng tôi nói đồng ý cái anh ta đuổi ngay cái bà đang ngồi sau a ta xuống và hót líu lo với chúng tôi về những cảnh đẹp ở Bali . Chúng tôi đã tưởng mình gặp người tốt và cũng líu lo về ý định du lịch những nơi nào trên đảo..
Dọc đường đi, chúng tôi thấy thật khủng khiếp, gió biển cứ ù ù tay lái chồng tôi thì run run, tim tôi muốn rụng ra ngoài mấy lần vì cái kiểu lái xe ở đây, nhưng cuối cùng chúng tôi cũng đến nusa dua. A ta dắt chúng tôi vào 1 trung tâm vui chơi các trò trên biển. Chúng tôi đã mua khoảng 6 chai bia Bintang và mời anh ta ăn uống cùng chúng tôi. Anh ta giúp tôi mặc cả để thuê các trò chơi ở đây. Thật sự buổi chiều đầu tiên ở Bali chúng tôi đã rất vui. Đã ngồi lên cái quả chuối thật to và lướt trên biển, rồi đi xe máy nước, rồi lặn biển. Được ngắm mấy anh nhân viên cởi trần mặc quần đùi đen xì nhưng mặn mòi lắm, ngắm mấy e Trung Đông hay Trung Á gì đó đi tắm biển mà oánh nguyên 1 bộ đen xì trùm kín mặt rùi xách túi LV. Tuy e đó bịt mặt kín lắm nhưng tôi vẫn nhìn thấy rõ ánh mắt ghen tị cua e đó, và ánh mắt khó chịu của thằng chồng e đó dành cho tôi khi thấy tôi mặc cái bộ đi biển mà ngực cứ lòi ra, mồm thì cưới hố hố... Thật tội nghiệp
cho tôi:))
 
Sau khi nhảy choi choi trên biển cả buổi chiều, tôi nằm ngủ còn Chồng tôi uống bia với cái a dân bản địa kia. Sau 1 hồi qua lại a ta thuyết phục chúng tôi thuê xe của a ta với giá 50usd/1 ngày. Chúng tôi mặc cả giá 45usd như các bạn trên Phượt đã hướng dẫn. A ta đồng ý và hẹn chúng tôi 8h sáng ngày hôm sau.
Tối đó chúng tôi lại nhảy lên xe máy để đi tìm đồ ăn, đi lang thang chúng tôi mới thấy kuta thật nhộn nhịp và đông vui lắm. Chúng tôi vào nhà hàng của 1 bác người Tàu nhưng đẻ ra ở Bali. Đồ ăn của bác này rất ngon, chúng tôi lại uống 2 chai bia Bintang và gọi 1 bữa ăn hải sản hết 50 usd rất ngon và thật sự những ngày ở Bali tôi đã nghĩ bia Bintang là loại bia ngon nhất thế giới:))
Sau khi ăn tối và đi lang thang 1 chút chúng tôi quyết định về ngủ sớm, vì ngày mai chúng tôi sẽ dong duổi trên đường cả ngày và cần sức khỏe tốt hơn. 1 đêm ngủ rất ngon dù cũng đã biết trước trong căn phòng đó gián và chuột.:D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,003
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top