What's new

Chạy trốn đến Koh Rong - tháng 04/2012

Tháng 4 về,

Kéo theo bao nhiêu lo toan muộn phiền của cuộc sống. Sáng mở mắt ra lại vội vội vàng vàng dập tắt báo thức rồi cắm đầu vào nhà tắm. Lật đật chạy xuống nhà, xỏ giày đôi lúc chiếc ngược chiếc xuôi rồi tất tả phóng ra đường bỏ quên sau lưng cả lời mẹ dặn. Tháng 4, bận đến nổi chẳng nhớ 1 ngày bắt đầu như thế nào.

Tháng 4 về,

Kéo theo những cơn gió hong hanh đến ngộp người. Không khí thiếu độ ẩm đến mức báo động khiến con người cũng bực bội vì những lý do không thấm vào đâu. Tháng 4, mở mắt ra là bắt đầu than "nóng".

Tháng 4 về,

Bài vở cũng thi nhau kéo về. Những con số, những biểu đồ...nằm dàn trải trên mặt bàn như chờ đợi và thách thức. Tháng 4, mùa thi cử bắt đầu.

Tháng 4 về,

Những cơn mưa cũng bắt đầu nặng hạt. Những buổi chiều tan sở, mưa tung mình xối xả và làm chết cả bô xe. Những lúc trân mình trong cái lạnh, nhỏ nhoi giữa dòng người mới chợt nhớ...ờ tháng 4, mùa mưa bắt đầu rồi

Tháng 4 về,

Làm đứa con gái bắt đầu tuổi hăm mệt nhoài với cuộc sống. Mọi thứ đổ dồn cùng một lúc cho những dự định, lo toan. Mắc kẹt giữ cái ý niệm cần phải "tồn tại" để rồi xoắn vào dòng chảy của thời gian để tối về nhắm mắt lại cũng chẳng biết mình đã làm được gì. Cuộc sống vẫn tiếp tục nhưng hình như đâu đó trong con người bắt đầu mất dần cảm xúc. Đôi chân ham hố ngày nào bắt đầu chùn lại. Một hồi ức lâu lắm rồi cũng chẳng viết tiếp được dòng thứ 2. Cảm xúc có lẽ không phải mất dần mà là cạn kiệt.

Nhưng thói quen vẫn là thăm phượt hằng ngày, vẫn là học hỏi và ganh tỵ cho những bài ngày ngày lên post, vẫn là khao khát cho những ước mơ được bay nhảy, được hòa nhập cùng nhiều nền văn hóa. Thế thì, phải đi thôi. Mà … đi đâu?

Koh Rong chợt đến như một bùa chú, giải thoát lời nguyền bị giam cầm giữa cuộc đời tấp nập. Không điện, không nước, không quá nhiều du khách, Koh Rong bật lên ngay trong ý tưởng trốn chạy chỉ 1 tuần trước lúc khởi hành. Lần đầu tiên, một chuyến hành trình không quá kĩ càng trong khâu lập kế hoạch. Chỉ liếc sơ qua địa chỉ đặt vé tàu, đặt khách sạn rồi book lẹ các chuyến bus khứ hồi. A lê hấp, vậy là đi.

KohRong-1.jpg


4 ngày ngắn ngủi để trốn chạy. Trốn chạy cuộc sống xô bồ khiến con người dần lạc lối, trốn chạy để tìm lại bản thân và nghe con tim thật sự muốn nói gì.


Topic đã được gởi đăng bởi Ody
 
Last edited by a moderator:
Thanks Paven,

Đang chờ những lời văn và hình ảnh tiếp theo của bạn để đến Koh Rong vào 1 ngày gần nhất ^^
 
Koh Rong đón du khách bằng một cơn mưa nặng hạt. Thuyền đảo mạnh khiến nỗi sợ hãi phớt qua trên khuôn mặt mỗi người. Mưa tạt vào mạn thuyền, vào hành lý khiến mọi thứ ướt sũng. Trước mặt một màn mưa trắng xóa, thuyền khó khăn lắm mới cập được mạn tàu. Nghe những miếng ván rung lên bần bật khi những người lái tàu nhảy phóc lên và tiếng dây thừng rột rẹt từng đợt từng đợt quấn mình vào cột. Một miếng ván nhỏ bắt từ mạn tàu lên thành bến, chênh vênh trong từng bước chân nhưng ai nấy cũng yên tâm bởi có những bàn tay luôn chìa ra đầy bảo vệ. Đôi tay đó có thể là của chủ tàu, là của chủ các resort hoặc có thể chỉ là của một cư dân nào đó trên đảo Koh Rong và bên cạnh đó trên môi họ luôn là những nụ cười. Thật sự, cái cách Koh Rong chào đón chẳng dễ quên tí nào.

Paradise Bungalows nằm khá xa nơi thuyền cặp bến. Ba lô nặng trịch trên vai 3 đứa khiến dấu chân như hằn sâu thêm trên cát trắng rồi tan dần vì mưa. Cư dân trên đảo thân thiện đến nỗi đi đâu cũng thấy nụ cười. Hỏi đường đến resort, cô bé bán trái cây tận tình chỉ hướng. Thế là ủng hộ nhiệt liệt với trái sầu riêng nhỏ nhưng có vỏ và trái dưa ngọt lịm.

IMG_4483.jpg

Hành lý được cộng thêm mấy kg trái cây, đã vậy mưa bắt đầu nặng hạt hơn khi còn cách Paradise một đoạn cát trắng nối dài. 3 kẻ trốn chạy đỡ đần nhau balô, phụ kiện, lủi thủi một hồi thì thiên đường may mắn cũng hiện ra.

IMG_4510-1.jpg

Bà chủ Paradise Bungalows nghe có khách đến, lại nghe Việt Nam sẵn tiếng trong giọng ngạc nhiên

" One more Trâm?!"

Lúc đó 3 đứa chả hiểu tại sao bà chủ ngạc nhiên đến vậy. Mãi sau này nói chuyện với ông chủ mới hay dạo này khách Việt mình tăng đột biến. Có lẽ, Koh Rong sắp đến sẽ không còn được nhắc đến trên Lonelly Planet với hai chữ "hoang sơ" nữa rồi. Bà chủ đưa cho con bạn chìa khóa bungalow - beach 5 rồi ái ngại chỉ cho căn nhà sàn xa nhất đếm từ nhà hàng đến bãi. 3 đứa hơi ngại ngùng trong giây lát nhưng rồi cứ thế xốc balô lên vai. Đoạn đường gần thôi mà, mưa cũng có phải lớn lắm đâu, tình cảnh cũng có phải thê thảm hơn những gì ba đứa đang trốn chạy. Mưa nhẹ hạt dần như một sự an ủi, vỗ về.

Bungalow - beach 5 thật sự làm thõa lòng của 3 kẻ trốn chạy. Căn nhà sàn nhỏ với chiếc giường đôi xinh xắn và khu nhà tắm lộ thiên tọa lạc giữa vùng biển trong xanh như hứng cả bầu trời. Tất cả làm nên một thiên đường tách biệt. Con bạn cứ không ngừng reo lên và bấm máy liên tục. 40$ cho 1 đêm để có được beach view là khá mắc với túi tiền của 3 kẻ nghèo lang bạt nhưng nội thất bên trong thật sự khiến 3 đứa mát lòng.

IMG_4473.jpg

Chiếc giường đôi lãng mạn

IMG_4470.jpg

Đến góc trú ẩn con con

IMG_4468.jpg

Cùng khu nhà tắm thiên nhiên

IMG_4472.jpg

Bên cạnh cái view đầy mơ mộng

IMG_4475.jpg

3 kẻ trốn chạy vô tình tìm thấy thiên đường
 
Mưa tạnh!

Tin tốt lành nhất từ sáng đến giờ. Đến biển mà dự báo thời tiết 4 ngày liên tiếp toàn tô màu đen với vài ánh sáng cho biểu tượng sét. Thế mà 3 đứa vẫn đi. Không có quá nhiều kinh nghiệm để phượt nhưng 3 đứa có chung một tính cách là "liều".

Cuối cùng thì thời tiết Koh Rong cũng chịu mỉm cười với 3 kẻ trốn chạy. Trời trong hơn và nước biển xanh hơn. Từ bungalow của mình, 3 đứa có thể phóng tầm mắt ra bãi biển trước mặt.


IMG_4471.jpg

Nơi đó có dải cát trắng phau và mặt biển xanh ngọc quyến rũ. Cũng chính hình ảnh này, màu sắc này mới làm nên cuộc trốn chạy ngoạn mục thế này.

Để đến được Koh Rong trong mùa lễ, sợ mắc kẹt tại cửa khẩu Việt - Cam anh em, 3 đứa đã lên kế hoạch vượt biên lúc rạng sáng với tuyến xe đêm của Vica Thái. 3h sáng ,xe dừng ở cửa khẩu. 6h sáng bắt đầu băng qua biên giới và chạy rề rà đến 11h trưa. Cứ nghĩ đi sớm sẽ dược đến sớm nên cứ thế mua sẵn vé đi thẳng Sihanoukville của Sorya, không ngờ xe cứ tình tính tang lê la trên đường. Gần 10h mới đến được bến phà Niek Luong. 3 đứa bắt đầu cuống cuồng với việc có thể mất luôn 6$ tiền vé nhưng lo sợ hơn là không còn vé về Sihanoukville. Ơn trời, tuyến 11h tự nhiên thành 11h30. Khi số xe được ghi lên tấm vé, có 3 hơi thở mạnh hắt ra từ trong cuống họng.

Đến Sihanoukville trong buổi chiều hanh lạnh hay cụ thể hơn là lất phất mưa rơi, 3 đứa được mấy chú tuk tuk lừa tình bằng những cái giá ngất ngưỡng. Không may mắn cho họ là 3 kẻ lang bạt này thà đi bộ chứ không thèm trả giá với những con số trên mây đó. Cuối cùng thì hay không bằng "lì". 3 đứa cũng deal được giá về khách sạn gần khu Ocheteaul beach để tiện đường mua vé ra đảo.

Đến Koh Rong thường có 2 chuyến với 2 giá khác nhau. 3 đứa chọn luôn tàu của Paradise Bungalows xuất phát từ 8h sáng và về lúc 16h. Nếu mua vé khứ hồi 10$, thì phải đi từ 8h sáng và về lúc 16h. Còn nếu mua vé 20$ thì xuất phát 8h, lúc về thì 10h hoặc 16h tùy sở thích. Tiết kiệm 10$ và cũng không muốn rời đảo quá sớm khi Sihanoukville không có gì hấp dẫn. Cầm vé bỏ vô túi rồi mới bắt đầu sợ. Lỡ biển động, chiều không về được thì làm sao? Lúc đó lại phải mất 15$ để mua vé về cho cái tội ham hố của mình. Nhưng quẫn đi quẫn lại, một chữ thôi "kệ". Ra sao thì ra.

Chạy trốn nhưng ngày đầu tiên, 3 đứa mệt nhoài với việc luyện mông trên xe bus, dật dờ ở cửa khẩu. Tối đến khi được thả mình trên băng ghế bành lót nệm pha lẫn cát biển ở bãi Ocheteaul beach, vừa ăn hải sản vừa ngắm pháo bông, cả 3 mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc đó mới bắt đầu cảm nhận được gió biển, cảm nhận được sự khoan khoái khi trong đầu không còn nhớ đến để tồn tại "ngày mai mình cần phải làm gì".

Và sau 1 đêm tự thưởng cho mình trong phòng máy lạnh với giá 15$/1 đêm, sau gần 3h lênh đênh trên biển với sự nhảy múa của sóng, của mưa, sau cuộc hành trình di tản nặng nề từ bến tàu đến chỗ ở, giờ đây 3 đứa có thể đắm mình trong dòng nước mát lạnh của Koh Rong. Có thể nằm trên ghế bố để ngắm mây hửng hờ trôi. Không cần phải vội vã và cũng không còn tấp nập, xô bồ. Ở đó, chỉ bản thân mình mới bắt mình phải làm gì.

IMG_4654.jpg

Đó là một buổi chiều Koh Rong nắng nhẹ. 2 đứa bạn ra sức vẫy vùng với sóng nước. Kẻ còn lại thì nằm lì trên ghế mặc sức nhìn trời mây. Người ta bảo trong cái rủi có cái may. Trời không nắng nên hình ảnh chụp về có lẽ không tuyệt vời như trong bài viết của Buta nhưng lại thuận lợi cho kẻ lười tắm biển. Lần đầu tiên đi biển, gái tuổi hăm có thể phơi mình giữa biển, nhìn thẳng lên vòm trời mà không cần kính râm. Biển Koh Rong sạch và nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng, một số chủ nhân bé nhỏ của Paradise đi thị sát du khách và vô tình tạo nên những trò vui nhộn.

IMG_4649.jpg

Một điểm cần phải nói là ở Koh Rong có khá nhiều chó. Đi đâu cũng dễ bắt gặp những cô nàng hay anh chàng bốn chân tung tăng dạo biển hoặc nằm lì trong bungalows. Ở Paradise có 3 chú chó đen và 1 chú nhỏ bị " xà mâu" được ông chủ và bà chủ yêu quý vô cùng. Chúng có thể tự do ra vào nhà hàng, nằm dài trên nệm và vô tư xà vào lòng khách. Mỗi lần gái xoa đầu, vuốt ve đàn chó, ông chủ lẫn bà chủ vui vẻ vô cùng. Trong mắt họ, gái có thể thấy được sự tự hào xen lẫn yêu thương.

IMG_4655.jpg

Tự dưng thấy cuộc sống bớt đi phần nặng nề.
 
Nếu muốn chạy trốn thì thật sự nên đến Koh Rong

Gái đã không sai khi quyết định như thế. Ở Koh Rong không có gì chơi ngoài tắm và đi dọc bờ biển. Ở Koh Rong chỉ hơn 1 ngày nhưng gái không biết mình đã đi đi lại lại từ bungalow về bến tàu rồi từ bên tàu về nhà hàng rồi từ nhà hàng về lại bungalow bao nhiêu lần. Thật sự Koh Rong chẳng có gì chơi cả.

Lặn biển?

Thôi cho xin. Gái sẽ chìm luôn mà không cần chất thêm đá.

Câu cá?

Dong gái nặng quá nên thừa hiểu chẳng có con nào dại gì mà cắn câu.

Thế là chỉ là ăn, đi dạo, ngủ, phơi nắng, dầm mưa rồi ăn, đi dạo, ngủ....

Dạo biển ở Koh Rong khá thoải mái. Như đã nói trời nắng nhẹ nên dù 2h trưa gái vẫn vô tư lếch chân mình trên cát. Quan cảnh khá ít ỏi để tham quan nhưng lại mang đến cho du khách một cảm giác rất đỗi yên bình.

IMG_4509.jpg

Một chiếc thuyền thả mình trên mặt biển

IMG_4647.jpg


Những chú ốc ngủ trưa giữa nắng hè


IMG_4519.jpg

Rặng dừa bao bọc góc quán đơn sơ

Và hình ảnh thường hay bắt gặp nhất ở Koh Rong là những thiên thần trên mặt đất

NewFolder13.jpg

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ

Ở Koh Rong có khá nhiều trẻ em. Giữa trưa nắng vậy mà vẫn bày đồ hàng, chơi nhảy dây và đua nhau nhảy từ cầu tàu xuống nước. Không thể chối cãi là điều kiện ở Koh Rong khá nghèo nàn. Điện chỉ phát từ 18h -22h30 mỗi ngày và nước trong bungalow cũng chỉ có từ 7h đến 8h sáng và 6h chiều đến 8h đêm phục vụ việc vệ sinh cho du khách. Bên cạnh đó, muỗi nhiều đến nỗi mà hơn 10 ngày, gái vẫn còn mang chứng tích. Nhìn những khuôn mặt nhem nhuốc vì cát, vì gió biển của các em đôi khi gái cũng phải chạnh lòng. Ngẫm ra lại thấy nực cười. Gái đến đây để trốn chạy cuộc sống hiện đại với đầy đủ tiện nghi. Còn các thiên thần sẽ lớn lên trong tương lai không biết có được cải thiện. Nhưng trái lại với những băn khoăn của gái, những đứa trẻ vẫn hồn nhiên với những nụ cười. Một hình ảnh khác làm 3 đứa xúc động. Một đứa trẻ mắc bệnh da rắn vẫn vô tư đùa giỡn với những đứa trẻ bình thường. Ai đó bảo tuổi thơ là quãng đời đẹp nhất có lẽ không sai tí nào.

" Giờ thì vậy chứ lớn lên, thằng nhóc đó sẽ bị kì thị cho xem"

Nhỏ bạn nói với gái như thế. Gái hiểu. Nhưng đó là chuyện tương lai. Còn bây giờ, nó không có lý do gì để trốn chạy tuổi thơ cả.
 
Last edited:
Hình ảnh : đẹp, lời văn : xúc tích, hay.
chỉ làm lòng người muốn hướng về koh rong.... hay wá :).
Có dịp sẽ trải nghiệm koh rong....
 
Nơi gái thích nhất nhưng cũng ám ảnh nhất là cầu tàu. Từ những ngọn đèn lấp ló trong những chai lọ đầy màu sắc hiện diện trong bài viết của Buta, gái đã bị cuốn hút. Có lẽ thế mà sau bao nhiêu chuyến phượt vượt biên toàn lên rừng, toàn leo núi, hôm nay gái lại quyết định về với biển.

Gái ghét biển vì gái không biết bơi. Gái ghét biển vì gái ghét cái nắng chói chang sẽ làm gái thêm đen và già khi cái tuổi hăm ngày một đến. Gái ghét biển vì gái ghét cái cảm giác ngứa ngáy bực bội khi cát thấm vào quần áo, phải giũ mình trong nước lạnh nhưng cái rin rít vẫn còn ngự trị trên tóc dù nước đã chảy đến giọt cuối cùng. Vậy mà hôm nay gái lại trốn chạy đến biển.

Cầu tàu thật ra chỉ là một hành lang gỗ chạy ra biển với một nhà hàng Ý mộc mạc và đơn sơn. Đầu cầu là những guesthouse địa phương mà nơi đó gái gặp 2 người Việt với vẻ ngẩn ngơ khi nghe gái thốt lên bằng tiếng Việt. Cầu tàu được điểm tô với một dây trang trí bằng những chai nước suối đầy màu sắc. Và cầu tàu đơn giản chỉ có thế mà thôi.

IMG_4534.jpg

Ngồi trên cầu tàu hướng cái nhìn về biển cả, bất chợt gái thấy mình nhỏ bé biết chừng nào. Cuộc sống có mấy khi được ngồi chênh vênh giữa lòng biển để nghe gió vuốt ve, xoa dịu cho những cảm xúc cần tìm lại sự cân bằng. Đưa cái nhìn xuống chân, nưỡc trong xanh đến tận đáy. Những đàn cá đua nhau bơi lội mà bỏ mặc sự đời. Cầu tàu ra sức làm dịu tâm trạng gái từ giữa trưa cho đến khi hoàng hôn nhạt nắng. Một sự ám ảnh không lý do trong một chuyến hành trình không có gì đặc biệt.

IMG_4594.jpg

Cái ám ảnh thứ 2 ở Koh Rong là sắc tím của hoàng hôn. Gái cứ ngỡ bức ảnh chiều tím của Buta là sản phẩm Photoshop. Nhưng gái đã lầm. Có lẽ gái ít đi biển nên không biết hoàng hôn trên biển đẹp đến dường nào. Có lẽ thế mà khi trời bắt đầu đổi màu sang tím, gái đã bỏ quên cả hai người bạn đồng hành phong phanh ngoài biển để đi ngược đi xuôi mà ngắm sự buông thả của hoàng hôn.

IMG_4767.jpg

Màu tím chiều trên vùng biển vắng

IMG_4759.jpg

Và 7 sắc cầu vòng đung đưa trên chiếc thuyền con

Tất cả làm nên một buổi chiều Koh Rong đầy ám ảnh.

And I'll see your true colors
Shining through
I see your true colors
And that's why I love you
So don't be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful,
Like a rainbow
 
Bạn chủ topic ơi, thuyền ra đảo trông ntn thế? Như cái phà hay như cái tàu đánh cá?

Mình tìm hiểu trên mạng thấy có chuyến 12h trưa nữa, không biết thực tế có ko?

Và cả chuyện trekking trên đảo, ngta bảo dễ đi lạc, bạn có đi không, lót dép vểnh tai nghe bạn chia sẻ thêm.^^
 
@ ngocthuy: Nếu bạn đi đảo ở Nha Trang rồi thì tàu tương tự đó bạn. Theo Ven nhớ là ở Paradise office người ta đưa ra 2 khung giờ khởi hành là 7h sáng và 1 giờ trưa. Hiện nay tàu ra Koh Rong khá phổ biến ở Sihanoukville, đi đâu cũng thấy thông tin để tham khảo. Còn không bạn có thể vào trang web của Paradise Bungalows (Link), liên hệ với họ cho chắc ăn. Về trekking thì Ven không thử nên không cung cấp thông tin cho bạn được. Bạn cứ hỏi phía Paradise xem thế nào. Ông chủ người Đức nhiệt tình lắm.
 
Oái, lại chậm chân hơn Paven nữa rùi. Lần trước mới hỏi thêm Buta về Koh Rong, chưa kịp vác balo đi thì Paven đi trước mất tiêu. Mà Koh Rong an toàn, Paven nhỉ? Đi 1 mình ok không?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,675
Bài viết
1,171,167
Members
192,348
Latest member
pvausashop555443
Back
Top