What's new

[Chia sẻ] 30 ngày châu Âu ký sự - Phần 2

Sau bao dự tính và trăn trở, với những công việc phát sinh ngoài dự kiến, tôi đã quay trở lại Châu Âu để thực hiện một chuyến Phượt…chậm.
Năm 2010 tôi đã thực hiện một hành trình phượt châu Âu với tốc độ ngựa phi, trong vòng 1 tháng kịp lướt qua 9 quốc gia. Quá gấp gáp, quá tốc độ. Nhớ lại buổi sáng hôm di chuyển từ nhà ra sân bay để đi từ Roma ( Italia) sang Athens ( Hy lạp), từ 8h sáng đến 11h trưa, chúng tôi đã phải chạy trối chết để chuyển từ xe buýt, xe điện ngầm, đến sân bay lên băng chuyền vẫn chạy, tay kéo vali, vai đeo ba lô, cổ lủng lẳng máy ảnh…mà vẫn là những hành khách cuối cùng kịp bước lên máy bay trước lúc cất cánh. Cả chuyến đi, từ sáng đến nửa đêm, chỉ có đi và đi. Đi không kịp thở, tay bấm máy ảnh đến mỏi nhừ... Hành trình này tôi đã thể hiện trong loạt bài ảnh 30 ngày châu Âu ký sự

Năm nay, chủ định của tôi sẽ là một chuyến đi nhẩn nha suy ngẫm, một chuyến Phượt…chậm. Sống chậm cũng là một lối sống ngày nay để tự thoát mình ra khỏi tress, thoát khỏi mọi áp lực của cuộc sống hiện đại.

Tôi bắt đầu cho chuyến Phượt trở lại châu Âu vào một ngày đầu thu của Hà Nội, cái mùa duy nhất mà người ta còn cảm thấy hứng thú yêu đời. Ngày chia tay cũng cảm thấy tiếc tiếc...

Xin đặt một viên gạch trước để giữ chỗ.
 
Last edited:
Rút kinh nghiệm bởi chuyến đi lần trước khi đến sân bay Nội Bài thì đã thấy rồng rắn lên mây xếp hàng dài vô tận, lần này tôi xuất phát từ nhà sớm hơn hẳn một giờ nên thảnh thơi lắm, làm thủ tục sân bay chắc là người đầu tiên. Sớm sủa đi ngắm Duty Free của ta cái

2012-09-06%252021.10.25.jpg


Chiếc Boeing 777 này thật là một nỗi khiếp sợ của tôi. 11h đồng hồ ngồi chong chong không chợp mắt được tí nào, mặc dù đã uống tới 3 cốc vang trắng.

2012-09-06%252023.05.20.jpg


Vật vã mãi rồi cũng tới nơi.
Sân bay Frankfurt lúc 5h30 sáng còn vắng vẻ lắm.

2012-09-07%252010.59.23.jpg


2012-09-07%252011.03.18.jpg


Nơi làm thủ tục Check in Châu Âu của Frankfurt nổi tiếng là khó chịu mà hôm nay làm cho tôi kinh ngạc bởi sự dễ dãi của các chú Cảnh sát cửa khẩu. Cầm quyển Passport nhìn ngắm một cách lơ đễnh rồi cộp dấu đánh cạch một cái. Tôi đã lọt được vào Eurozone.

2012-09-07%252011.05.04.jpg


Lại nói về sân bay Frankfurt, nơi tôi đã có kỷ niệm được nằm giường bạt, uống nước suối khi lần đầu đặt chân tới châu Âu năm 2010. Đó là sự kiện có một không hai trong 200 năm qua chào đón bọn tôi: sự kiện núi lửa Iceland phun trào làm tắc nghẽn tất cả các đường bay ở châu Âu.
Khu vực này năm xưa:

DSC_0664.JPG


Còn đây là hình ảnh của ngày hôm nay

2012-09-07%252011.35.34.jpg
 
Quãng đường 250km từ sân bay về nhà đối với giao thông của nước Đức thì không phải là điều quá ngại ngùng. Đường cao tốc ở đây quả thật là tốt nhất châu Âu. Với mỗi chiều từ 3 đến 4 làn xe chạy với tốc độ không hạn chế tối đa, tôi đã được thưởng thức tốc độ xe chạy 230km/h với thân hình dán vào lưng ghế.
Cái đặc biệt mà tôi chỉ thấy ở Đức là dọc đường không hề có một tấm biển quảng cáo, không hề có trạm thu phí giao thông. Thế mới biết ngân sách nhà nước Đức thật khổng lồ.
So với cách đây 2 năm, năng lượng sạch đã phát triển rất mạnh. Điện gió, điện mặt trời có mặt ở khắp nơi. Những ngôi nhà mới đều phủ hết mái, những cánh đồng hàng cây số trải dài những tấm pin mặt trời.
Mặc dù điện hạt nhân của Đức chỉ chiếm sản lượng không quá 20% nhưng với sức ép của nhân dân, chính phủ vẫn cam kết triển khai các nguồn năng lượng khác để đóng cửa dần nguồn năng lượng nguyên tử này.
Một nhà máy điện nguyên tử đang hoạt động

P1050540.JPG


Các cột điện gió và tấm năng lượng mặt trời

P1050541.JPG


P1060511.JPG


P1090389.JPG


2012-09-12%252019.44.51.jpg
 
THÀNH PHỐ FORCHHEIM
Forchheim là một thành phố nhỏ bé thuộc Bang Bayern, miền đông nam nước Đức.
Mùa thu nắng vàng trải dài trên những con đưởng êm ả nơi đây

P1050258.JPG


P1050246.JPG


P1050247.JPG


P1050254.JPG


Ngôi nhà cổ, phố cũ

P1050278.JPG


Lâu đài cổ giữa lòng thành phố

P1050268.JPG


Đây cũng là một nhánh của dòng sông Donau- ta hay gọi là sông Đanuyp- lững lờ chảy qua thành phố

P1050272.JPG
 
Last edited:
Năm nay đến lạ. Cuối thu rồi mà vẫn còn như giữa mùa hè. Nhiệt độ lúc này là gần 35 độ. trời không oi bức khó chịu như ở Hà Nội nhưng tôi vẫn cảm thấy khá nóng. Thế nhưng với người châu ÂU, được ngồi phơi nắng vẫn là sự khoan khoái

P1050279.JPG


Còn tôi, tôi chỉ muốn tìm đến với một quán kem, làm một ly kem mát lạnh với những hương vị trái cây tuyệt vời của nước Đức, với giá 3,5e nhưng đành bỏ dở non nửa vì không thể tải hết được.

P1050286.JPG


Mùa thu cây bắt đầu đổi màu lá từ những cây lá bám tường

P1090622.JPG


P1090624.JPG


P1090648.JPG


P1090659.JPG


Đoàn tảu hỏa cổ kính cho khách du lịch hối hả chạy ngang qua

P1090628.JPG
 
Vườn nhà cây táo trĩu quả, rụng đầy gốc. Tôi cũng lấy làm lạ sao người dân ở đây người ta đặc biệt ít ăn rau quả. Mà quả ở đây rất ngon. Cuối mùa, các gia đình đành hái bằng hết để chở đến nhà máy hoa quả. Họ cũng không trả tiền mà trả cho cái phiếu để đến lấy nước ép về. Một ít táo được để dưới nhà hầm cho ngọt để ăn dần. Tôi đã nhét một quả tạo rụng ngoài đường vào túi balo mà quên đi, sau nửa tháng lấy ra nó vẫn căng tươi như là táo TQ ủ hóa chất. Lạ thật

P1050301.JPG


P1050299.JPG


P1050303.JPG


Một vùng đất quá yên bình

P1050298.JPG
 
THÀNH PHỐ HEIDELBERG

Heidelberg là một thành phố lớn nằm cạnh sông Neckar ở tây-nam của nước Đức trong bang Baden-Württemberg. Thành phố này nổi tiếng thế giới vì có Lâu đài cổ, Khu phố cổ cũng như là trường Đại học Heidelberg lâu đời nhất nước Đức và là thành phố cổ duy nhất còn nguyên vẹn của Đức sau Chiến tranh thế giới thứ hai.
Cảnh đẹp của Heidelberg thu hút hàng năm cả triệu du khách từ khắp nơi trên thế giới đến để chiêm ngưỡng phong cảnh của lâu đài đổ nát, dòng sông Neckar có chiếc Cầu Cũ và khu phố cổ nơi Mark Twain, Goethe, Sir Walter Scott và Victor Hugo đã từng đến nơi đây.
Phần lớn những điểm đáng tham quan đều nằm dọc theo con đường chính của khu phố cổ. Con đường này dài 1,6 km, là một trong số những đường chỉ dành riêng cho người đi bộ bắt đầu từ Quảng trường Karl đi ngang qua Nhà thờ Thánh Linh vào khu phố cổ.

P1050330.JPG


P1050354.JPG


Giới Nghệ sỹ và cả băng nhạc nhí cũng hoạt động ở khu vực này

P1050344.JPG


P1050345.JPG


P1050350.JPG


P1050352.JPG
 
Đại học Heidelberg được thành lập năm 1386, là trường đại học thứ ba trong Thánh chế La Mã ngày xưa (sau Praha và Wien), tức là trường đại học lâu đời nhất của nước Đức ngày nay.

P1050355.JPG


Nếu muốn nghỉ chân có thể ngồi uống cà phê tại quảng trường ngay sau ngôi nhà thờ có tên là Heiliggeistkirche tức Nhà thờ Thánh Linh. Quang cảnh thái bình là vậy nhưng ngày xưa đây là nơi thiêu sống những người được cho là "phù thủy".

P1050367.JPG


P1050364.JPG


Món ăn đặc sản của Heidelberg là món bánh đa nướng ròn, ở trên có phủ một lớp kem lẫn với nấm, thịt... đặt trên một tấm thớt bằng gỗ, mỗi người một con dao nghiến răng nghiến lợi mà cắt. ( Tính tôi hay sốt ruột, thế là cứ bẻ béng cho vào mồm cho gọn)

P1050342.JPG


Ở thành phố tập nập khách du lịch này, gặp một người châu Á đã là hiếm, tôi trông thấy một quán ăn Việt

P1050362.JPG


P1050372.JPG
 
Nếu muốn lần theo dấu vết của những nhà văn và nhà thơ ngày xưa thì phải đi bộ trên cái cầu mà người Heidelberg thường gọi là Alte Brücke tức Cầu Cũ, qua bên kia sông Neckar. Cầu này có tên chính thức là cầu Karl Theodor, tên của một bá tước cai trị ngày xưa, được xây cả thảy 9 lần, lần cuối cùng năm 1788 xây bằng đá thay cho cây cầu bằng gỗ trước đó.

P1050374.JPG


P1050375.JPG


P1050403.JPG


Dòng sông Neckar

P1050382.JPG


Thu hút nhất vẫn là lâu đài Heidelberg, nơi ngự trị của các bá tước vùng Pfalz 5 thế kỷ liền trước khi bị quân đội Pháp phá hủy trong chiến tranh (1688-1697). Lâu đài Heidelberg được bắt đầu xây dựng dưới thời của bá tước Ruprecht I (1309-1390). Từ quảng trường Kornmarkt trong khu phố cổ có thể lên lâu đài bằng tàu hỏa hay đi bộ theo hai con đường quanh co khúc khuỷu. Về quy mô, vị trí và vẽ đẹp lâu đài được xây bằng sa thạch đỏ này là một trong những lâu đài đổ nát ngoạn mục nhất trong nước Đức.
Tòa Lâu đài cổ nhìn từ phía cây cầu cổ:

P1050383.JPG


P1050380.JPG
 
Có lối lên Lâu đài cổ bằng đường leo bộ và lối đi bằng tàu điện

P1050392.JPG


Tất nhiên tôi chọn lối đi bằng tàu rồi

P1050393.JPG


Lên tới Lâu đài, toàn cảnh thành phố Heidelberg òa ra trước mắt

P1050400.JPG


Tòa Lâu đài bao nhiêu thế ký giờ chỉ còn là phế tích

P1050413.JPG


P1050418.JPG


P1050411.JPG


P1050435.JPG


Người ta nói rằng thành phố Heidelberg không bị phá hủy trong Chiến tranh thế giới thứ Hai có lẽ là nhờ vào tác phẩm nhạc kịch "The Student Prince" rất ăn khách ở Mỹ trong thập niên 1920. Tác phẩm kể về câu chuyện tình của một hoàng tử nối ngôi người Đức, đã "khám phá" ra tự do trong lúc là sinh viên ở Heidelberg rồi yêu cô con gái của người chủ quán trọ.
Thay vì dội bom, người Mỹ đã thiết lập sở chỉ huy quân sự ở châu Âu tại đây năm 1945. Có lẽ đó mới chính là lý do Quân đồng minh không tàn phá thành phố Heidelberg.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,305
Bài viết
1,174,996
Members
192,033
Latest member
cmd368vnccloud
Back
Top