Hehe cuối cùng thì cũng sống sót trở về từ Ấn Độ.
Một đất nước với những điều kì lạ không thể tin được.
Các di sản đẹp kinh hoàng, nhưng đường phố bẩn kinh hoàng, và cũng nhiều người nghèo kinh hoàng.
Bất ngờ lớn nhất là người Ấn Độ rất hiền (hay là do mình rất dữ chăng =)))? Mình không hề bị lừa lần nào (hoăc có khi bị mà không biết???).
Một chuyến đi hành xác không thể quên được.
14 ngày 13 đêm chỉ có 6 đêm ở khách sạn.
11 ngày lang thang trên đất Ấn, 9 chuyến tàu ngang dọc đất nước.
Cám ơn bạn Bpk rất nhiều với những chia sẻ của bạn trước chuyến đi đã giúp mình chuẩn bị tốt hơn.
Có một số điều mình nghĩ cần ghi nhớ cho các bạn sau này đi Ấn Độ xin chia sẻ trên topic này của Bpk luôn nhé.
- Mức sống bên Ấn không phải rất rẻ đối với khách du lịch. Nhà trọ ở được khoảng 500-700 rupees/đêm/phòng đôi (1 rupee=400 VND) ở những thành phố du lịch lớn. Phòng giá này chỉ ở được thôi, nghĩa là rất basic về tiện nghi, có nước nóng và tương đối sạch sẽ, chuyện cửa nhà tắm rớt ra bất tử hay nệm trên giường lún lút người là chuyện thường . Đó là các nhà trọ mình ở qua, listed trên LP. Nếu bạn chịu khó tìm thêm các nhà trọ xung quanh thì có thể giá rẻ hơn nhưng độ an toàn là tiêu chuẩn đầu tiên của mình nên mình chọn những khách sạn của LP.
- Hãy mang theo càng nhiều đồ ăn càng tốt, vì đồ ăn bên Ấn cực kì khó ăn và không rẻ với khách du lịch. Các món Ấn mình không ăn nổi, phải chuyển sang món Trung Quốc thì giá một đĩa cơm chiên rau, chỉ có cơm và một tẹo bắp cải, cà rốt, đậu que vớ vìn thái li ti khoảng từ 70-100 rupees tùy nhà hàng. Mà cũng không phải nhà hàng nào cũng làm được món này. Có nơi chiên cơm còn sống, có nơi làm cay xé lưỡi, có nơi cơm có mùi. Nói chung là chuyện ăn uống rất đau khổ đối với mình, dù mình cũng không đến nỗi khó ăn (NO). Mình đã sống sót nhờ mấy gói mỳ và đồ hộp để dành mãi, chỉ dám mang ra ăn khi không thể ăn gì nổi am.
- Trừ khi bạn có nhiều thời gian và không có hành trình trước như Bpk, còn nếu bạn đã lên chương trình trước thì hãy làm cho hành trình của bạn đơn giản và an toàn hơn bằng cách đặt vé tàu online trước chuyến đi. Rất đơn giản và tiện lợi. Lợi ích là không phải mất thời gian chạy đến nhà ga, tìm tàu, đặt vé nữa. Cứ tham quan thoải mái, đến giờ đi là lên tàu thôi. Đặt vé trước bạn sẽ thoải mái chọn các chuyến tàu theo lịch trình của mình và giường nằm ưng ý. Khi mình sang tới nơi, có lần muốn đổi tàu, vào mạng kiểm tra thì tất cả các chuyến tàu mình muốn đều hết vé cả, mình thử kiểm tra các vé khác theo hành trình của mình thì cũng không còn vé. May mà mình đã mua vé trước hết, nên không phải đi tàu chợ lần nào. Lợi ích cuối cùng là hạn chế lượng tiền mặt mang theo cho an toàn, hoặc hạn chế rút ATM tốn phí, chỉ cần mang tiền trả khách sạn và ăn uống. Tuy nhiên, hạn chế của việc book trước vé tàu là tàu có thể trễ. Mình thì không gặp vấn đề này, 9 chuyến tàu của mình đều đúng giờ (8 chuyến đúng giờ hoặc trễ dưới 1 tiếng, 1 chuyến duy nhất trễ 1.5 tiếng thì rất may là hôm đó mình cũng đến ga trễ hehe). Vì thời điểm mình đi là mùa xuân, trời không lạnh lắm và không có sương mù. Chứ đi tầm tháng 12 và tháng 1 thì sương mù rất nhiều và tàu bị hủy chuyến, trễ hàng chục tiếng là bình thường.
- Bay nội địa: giá vé theo mình là rẻ, mình chỉ bay 1 chặng Delhi-Kochi 6 tiếng hết có 1.2 triệu VND. Các hãng phổ biến ở Ấn: Spice Jet, Jet Airways, IndiGo, Kingfisher. Không cần book vé quá sớm, vì gần ngày đi thì mình thấy giá vé lại giảm hơn khi mình book trước đó X( .
- Đổi tiền: nên đổi tiền luôn ở các ngân hàng tại sân bay, tỷ giá tương đương khi vào trong thành phố mà lại không mất thời gian trình đủ loại giấy tờ.
- Đi lại trong thành phố: rẻ nhất là xe người kéo (rickshaw), nhưng rất chậm, và làm mình có cảm giác tội lỗi vì bắt người khác "phục dịch" mình (dù nếu không "phục dịch" mình thì họ cũng chết đói). Tiện lợi nhất là xe auto rickshaw, giá trung bình là 50rupees/5-6km. Có một số bạn phản ánh bị các bạn auto rickshaw lừa gạt, nhưng mình không bị lần nào. Theo mình thì các bạn đừng trả giá rát quá, hãy tôn trọng sức lao động của họ, họ sẽ tôn trọng lại mình.
- Về điện thoại ở Ấn Độ: mình có rất nhiều card Mobifone nên mình roaming card để nhắn tin về VN. Còn liên lạc trong Ấn Độ (với khách sạn) thì không cần mua sim Ấn, ở đâu cũng có đầy các chỗ gọi điện thoại (như ở VN cách đây chục năm, khi cell phone chưa phổ biến). Hình như gọi về VN bằng cách này cũng rẻ, dù mình chưa thử. Gọi trong Ấn thì rẻ lắm, mỗi cuộc chỉ 10rupees thôi.
- Cuối cùng là nhớ mang theo khăn giấy ướt, rất tiện dụng, nhất là để bịt mũi khi đi qua các con đường rất bẩn, rất bụi và rất hôi thối của Ấn Độ.
Kinh nghiệm tạm thời mình chỉ nhớ chừng đó, khi nào nhớ thêm gì sẽ bổ sung. Bây giờ xin chia sẻ vài hình ảnh của đất nước Ấn Độ.
Hai di sản đầu tiên nghĩ tới khi nói về Ấn Độ:
Taj Mahal - tòa kiến trúc đẹp nhất mình từng được chiêm ngưỡng:
Và sông Hằng, sẽ không bao giờ quên những cánh chim gọi mặt trời trong một buổi sáng lộng lẫy ở thành cổ Varanasi
Một đất nước với những điều kì lạ không thể tin được.
Các di sản đẹp kinh hoàng, nhưng đường phố bẩn kinh hoàng, và cũng nhiều người nghèo kinh hoàng.
Bất ngờ lớn nhất là người Ấn Độ rất hiền (hay là do mình rất dữ chăng =)))? Mình không hề bị lừa lần nào (hoăc có khi bị mà không biết???).
Một chuyến đi hành xác không thể quên được.
14 ngày 13 đêm chỉ có 6 đêm ở khách sạn.
11 ngày lang thang trên đất Ấn, 9 chuyến tàu ngang dọc đất nước.
Cám ơn bạn Bpk rất nhiều với những chia sẻ của bạn trước chuyến đi đã giúp mình chuẩn bị tốt hơn.
Có một số điều mình nghĩ cần ghi nhớ cho các bạn sau này đi Ấn Độ xin chia sẻ trên topic này của Bpk luôn nhé.
- Mức sống bên Ấn không phải rất rẻ đối với khách du lịch. Nhà trọ ở được khoảng 500-700 rupees/đêm/phòng đôi (1 rupee=400 VND) ở những thành phố du lịch lớn. Phòng giá này chỉ ở được thôi, nghĩa là rất basic về tiện nghi, có nước nóng và tương đối sạch sẽ, chuyện cửa nhà tắm rớt ra bất tử hay nệm trên giường lún lút người là chuyện thường . Đó là các nhà trọ mình ở qua, listed trên LP. Nếu bạn chịu khó tìm thêm các nhà trọ xung quanh thì có thể giá rẻ hơn nhưng độ an toàn là tiêu chuẩn đầu tiên của mình nên mình chọn những khách sạn của LP.
- Hãy mang theo càng nhiều đồ ăn càng tốt, vì đồ ăn bên Ấn cực kì khó ăn và không rẻ với khách du lịch. Các món Ấn mình không ăn nổi, phải chuyển sang món Trung Quốc thì giá một đĩa cơm chiên rau, chỉ có cơm và một tẹo bắp cải, cà rốt, đậu que vớ vìn thái li ti khoảng từ 70-100 rupees tùy nhà hàng. Mà cũng không phải nhà hàng nào cũng làm được món này. Có nơi chiên cơm còn sống, có nơi làm cay xé lưỡi, có nơi cơm có mùi. Nói chung là chuyện ăn uống rất đau khổ đối với mình, dù mình cũng không đến nỗi khó ăn (NO). Mình đã sống sót nhờ mấy gói mỳ và đồ hộp để dành mãi, chỉ dám mang ra ăn khi không thể ăn gì nổi am.
- Trừ khi bạn có nhiều thời gian và không có hành trình trước như Bpk, còn nếu bạn đã lên chương trình trước thì hãy làm cho hành trình của bạn đơn giản và an toàn hơn bằng cách đặt vé tàu online trước chuyến đi. Rất đơn giản và tiện lợi. Lợi ích là không phải mất thời gian chạy đến nhà ga, tìm tàu, đặt vé nữa. Cứ tham quan thoải mái, đến giờ đi là lên tàu thôi. Đặt vé trước bạn sẽ thoải mái chọn các chuyến tàu theo lịch trình của mình và giường nằm ưng ý. Khi mình sang tới nơi, có lần muốn đổi tàu, vào mạng kiểm tra thì tất cả các chuyến tàu mình muốn đều hết vé cả, mình thử kiểm tra các vé khác theo hành trình của mình thì cũng không còn vé. May mà mình đã mua vé trước hết, nên không phải đi tàu chợ lần nào. Lợi ích cuối cùng là hạn chế lượng tiền mặt mang theo cho an toàn, hoặc hạn chế rút ATM tốn phí, chỉ cần mang tiền trả khách sạn và ăn uống. Tuy nhiên, hạn chế của việc book trước vé tàu là tàu có thể trễ. Mình thì không gặp vấn đề này, 9 chuyến tàu của mình đều đúng giờ (8 chuyến đúng giờ hoặc trễ dưới 1 tiếng, 1 chuyến duy nhất trễ 1.5 tiếng thì rất may là hôm đó mình cũng đến ga trễ hehe). Vì thời điểm mình đi là mùa xuân, trời không lạnh lắm và không có sương mù. Chứ đi tầm tháng 12 và tháng 1 thì sương mù rất nhiều và tàu bị hủy chuyến, trễ hàng chục tiếng là bình thường.
- Bay nội địa: giá vé theo mình là rẻ, mình chỉ bay 1 chặng Delhi-Kochi 6 tiếng hết có 1.2 triệu VND. Các hãng phổ biến ở Ấn: Spice Jet, Jet Airways, IndiGo, Kingfisher. Không cần book vé quá sớm, vì gần ngày đi thì mình thấy giá vé lại giảm hơn khi mình book trước đó X( .
- Đổi tiền: nên đổi tiền luôn ở các ngân hàng tại sân bay, tỷ giá tương đương khi vào trong thành phố mà lại không mất thời gian trình đủ loại giấy tờ.
- Đi lại trong thành phố: rẻ nhất là xe người kéo (rickshaw), nhưng rất chậm, và làm mình có cảm giác tội lỗi vì bắt người khác "phục dịch" mình (dù nếu không "phục dịch" mình thì họ cũng chết đói). Tiện lợi nhất là xe auto rickshaw, giá trung bình là 50rupees/5-6km. Có một số bạn phản ánh bị các bạn auto rickshaw lừa gạt, nhưng mình không bị lần nào. Theo mình thì các bạn đừng trả giá rát quá, hãy tôn trọng sức lao động của họ, họ sẽ tôn trọng lại mình.
- Về điện thoại ở Ấn Độ: mình có rất nhiều card Mobifone nên mình roaming card để nhắn tin về VN. Còn liên lạc trong Ấn Độ (với khách sạn) thì không cần mua sim Ấn, ở đâu cũng có đầy các chỗ gọi điện thoại (như ở VN cách đây chục năm, khi cell phone chưa phổ biến). Hình như gọi về VN bằng cách này cũng rẻ, dù mình chưa thử. Gọi trong Ấn thì rẻ lắm, mỗi cuộc chỉ 10rupees thôi.
- Cuối cùng là nhớ mang theo khăn giấy ướt, rất tiện dụng, nhất là để bịt mũi khi đi qua các con đường rất bẩn, rất bụi và rất hôi thối của Ấn Độ.
Kinh nghiệm tạm thời mình chỉ nhớ chừng đó, khi nào nhớ thêm gì sẽ bổ sung. Bây giờ xin chia sẻ vài hình ảnh của đất nước Ấn Độ.
Hai di sản đầu tiên nghĩ tới khi nói về Ấn Độ:
Taj Mahal - tòa kiến trúc đẹp nhất mình từng được chiêm ngưỡng:
Và sông Hằng, sẽ không bao giờ quên những cánh chim gọi mặt trời trong một buổi sáng lộng lẫy ở thành cổ Varanasi
Last edited by a moderator: