Những cảm giác rất phượt. Những trải nghiệm rất phượt.
Một chút, không, chính xác là nhiều chút phiêu lưu, mạo hiểm. Lê la đủ các ngón nghề để được rẻ, để được nếm cái "khô khổ" của du lịch bụi. Tinh thần đoàn kết, gắn bó giữa những người bạn mới quen... Đã làm nên một chuyến đi khó quên.
Bắt đầu với một mớ tiếng Tàu hổ lốn, học trong một tháng, cách đây gần một năm. Vẫn biết sang Tàu với "hành trang" khiêm tốn thế này rất khó khăn, nhưng đã trót ham đi chơi thì cứ nhắm mắt mà liều. Lơ ngơ vào phuot.com để tìm bạn. Kiểu như già rồi, ế rồi phải lên mạng rao tình. Rao mãi, chẳng thấy ai trả lời. Thôi thì ngậm ngùi duyên phận mình hẩm hiu, thì phải chịu.
Đến phút cuối, ghé vào trang đăng tin tìm bạn tình (quên, bạn đường) của người khác, có hai tên để lại PM. Một tên, vội vã gặp ở cổng cơ quan (chắc là được các bạn khác cử đi check hàng xem có đạt tiệu chuẩn để gia nhập không). Đoàn của tên số 1 có 3 người và bay sang Côn Minh trước 3 ngày. Tên khác (tên số 2) để lại số điện thoại và hẹn sang Côn Minh gặp sau. Thôi thì an ủi, cuối đời Điệp đã gặp Lan. Chắc biết Lan có đi tu thật hay là tu giả.
Sáng 24/4 đang ngủ say mê vì đêm trước đi chơi quá đà, thì nhận được hai tin nhắn. Tên số 1 nhờ mua bình xịt nước muối biển. Tên số 2 nhắn tin đang làm thủ tục ở Hà Khẩu và hỏi có sang hôm nay không. Một lúc nữa tên số 2 nhắn từ số Tàu và hứa sẽ mua vé tàu giúp. Chà, thời này vẫn có người tốt thế cơ chứ. Nhỡ tớ lừa cho một phát thì tan đời.
Bay chuyến bay đúng giờ. Nhanh như bay HN-ĐN. Sang Côn Minh hơn 7pm mà trời vẫn sáng. Nhờ bảo vệ sân bay gọi xe taxi về ga tàu. May mà vẫn nhớ được câu tôi muốn đi về ga Tàu. May tiếp là có hai ga tàu nhưng hú họa đã dừng ở ga có tượng con bò (Số 2 nhắn tin bảo thế). Mua một quả sim hết 100 RM, gọi cho số 2. Xong đi lang thang ăn uống một lúc rồi vào ga. Hai "kẻ xa lạ" gặp nhau. Số 2 nhận ra mình trước, chắc do khuôn mặt ngơ ngơ của mình. May hơn nữa là số 2 nói tiếng Trung giỏi vì đã từng làm phiên dịch. May cuối cùng trong ngày thứ nhất là đã mua được vé tàu. Tàu rất ổn. Trong khi bến xe đã chuyển ra khỏi thành phố, khi đọc bài trên phuot chưa thấy cập nhật. Vé xe lại đắt hơn. Hai tên chui lên tàu làm một giấc ngon lành đến sáng.
Thôi ngủ đây. Nhớ lại giấc ngon lành trên cung đường Côn Minh-Lệ Giang lại buồn ngủ. Hẹn viết sớm.
Một chút, không, chính xác là nhiều chút phiêu lưu, mạo hiểm. Lê la đủ các ngón nghề để được rẻ, để được nếm cái "khô khổ" của du lịch bụi. Tinh thần đoàn kết, gắn bó giữa những người bạn mới quen... Đã làm nên một chuyến đi khó quên.
Bắt đầu với một mớ tiếng Tàu hổ lốn, học trong một tháng, cách đây gần một năm. Vẫn biết sang Tàu với "hành trang" khiêm tốn thế này rất khó khăn, nhưng đã trót ham đi chơi thì cứ nhắm mắt mà liều. Lơ ngơ vào phuot.com để tìm bạn. Kiểu như già rồi, ế rồi phải lên mạng rao tình. Rao mãi, chẳng thấy ai trả lời. Thôi thì ngậm ngùi duyên phận mình hẩm hiu, thì phải chịu.
Đến phút cuối, ghé vào trang đăng tin tìm bạn tình (quên, bạn đường) của người khác, có hai tên để lại PM. Một tên, vội vã gặp ở cổng cơ quan (chắc là được các bạn khác cử đi check hàng xem có đạt tiệu chuẩn để gia nhập không). Đoàn của tên số 1 có 3 người và bay sang Côn Minh trước 3 ngày. Tên khác (tên số 2) để lại số điện thoại và hẹn sang Côn Minh gặp sau. Thôi thì an ủi, cuối đời Điệp đã gặp Lan. Chắc biết Lan có đi tu thật hay là tu giả.
Sáng 24/4 đang ngủ say mê vì đêm trước đi chơi quá đà, thì nhận được hai tin nhắn. Tên số 1 nhờ mua bình xịt nước muối biển. Tên số 2 nhắn tin đang làm thủ tục ở Hà Khẩu và hỏi có sang hôm nay không. Một lúc nữa tên số 2 nhắn từ số Tàu và hứa sẽ mua vé tàu giúp. Chà, thời này vẫn có người tốt thế cơ chứ. Nhỡ tớ lừa cho một phát thì tan đời.
Bay chuyến bay đúng giờ. Nhanh như bay HN-ĐN. Sang Côn Minh hơn 7pm mà trời vẫn sáng. Nhờ bảo vệ sân bay gọi xe taxi về ga tàu. May mà vẫn nhớ được câu tôi muốn đi về ga Tàu. May tiếp là có hai ga tàu nhưng hú họa đã dừng ở ga có tượng con bò (Số 2 nhắn tin bảo thế). Mua một quả sim hết 100 RM, gọi cho số 2. Xong đi lang thang ăn uống một lúc rồi vào ga. Hai "kẻ xa lạ" gặp nhau. Số 2 nhận ra mình trước, chắc do khuôn mặt ngơ ngơ của mình. May hơn nữa là số 2 nói tiếng Trung giỏi vì đã từng làm phiên dịch. May cuối cùng trong ngày thứ nhất là đã mua được vé tàu. Tàu rất ổn. Trong khi bến xe đã chuyển ra khỏi thành phố, khi đọc bài trên phuot chưa thấy cập nhật. Vé xe lại đắt hơn. Hai tên chui lên tàu làm một giấc ngon lành đến sáng.
Thôi ngủ đây. Nhớ lại giấc ngon lành trên cung đường Côn Minh-Lệ Giang lại buồn ngủ. Hẹn viết sớm.