Em cũng đã từng phượt Đồng văn- Mèo vạc , chợ Đồng văn cho em cảm xúc thât khó tả khi tiếp xúc với những mái ngói có cả trăm tuổi , những cây cột ám khói nguyên mùi thắng cố , những bà , những cô , những chi đi chợ má đỏ hây hây . Họ xuống chợ mà như đi hội , bỏ qua lo toan thường ngày , líu lo , líu lo ....... Thế mà người ta lại bỏ đi cái đẹp đó, cái hồn của chợ Đồng văn . Em nghĩ rằng cái chợ mới sẽ chẳng bao giờ có được nét đẹp cổ của chợ cũ. Chán........(NO)