What's new

[Chia sẻ] Bạch Long Vĩ đảo quê hương

Không biết tự bao giờ những câu hát sau đã in vào tâm trí tôi:
"Bạch Long Vĩ đảo quê hương!
Em đứng trên biển Đông
Thôn xanh Phù Thủy Châu
Mênh mông sóng bạc đầu
Gió rì rào năm tháng"

Bạch Long Vĩ xa lắm! Mà sao luôn cảm thấy gần gũi, rất đỗi thân thương! Ước mong một lần được đặt chân đến đảo thân yêu, đảo quê hương - 1 phần máu thịt thiêng liêng của tổ quốc.

- Tham dự giao lưu Bạch Long Vĩ không em?
- Có! Đi ngay cũng được anh.

Thế là vài ngày sau, lên đường đến miền mong ước.

Điểm đến đầu tiên của đoàn là Trung Tâm Thiện Giao - Đồ Sơn - Hải Phòng để thăm hỏi, động viên, giao lưu với các bạn bị nhiễm chất độc màu da cam. Trung tâm được cô Hương (một cựu chiến binh, độc thân) quản lý mà không có bất kỳ sự hỗ trợ nào của nhà nước, hoàn toàn do cô và các bạn tự chăn nuôi lợn, gà, cá và trồng nấm, ... để tự cung cấp, phục vụ cho cuộc sống của khoảng 20 đến 30 người từng thời điểm. Gần đây, trung tâm được sự quan tâm của các nhà hảo tâm nên bớt khó khăn phần nào.

Căn nhà lá dùng để tiếp khách và giới thiệu sản phẩm: nấm, tượng, ...


Thành viên trong đoàn chụp ảnh lưu niệm cùng các em nhỏ bị nhiễm chất độc màu da cam. Một số em chắc chắn đã bị nhiễm nhưng khoảng vài năm nữa bệnh mới khởi phát.


Bác trưởng đoàn đại diện ủng hộ trung tâm và tạm biệt lên đường.


Trên đường đi, chúng tôi còn ghé thăm, truyện trò, động viên cùng một số gia đình, thân nhân thanh niên xung phong, cựu thanh niên xung phong có hoàn cảnh khó khăn.
 
Hành trình Bạch Long Vĩ xuất phát từ bến Bính. Tần suất tàu ra đảo không cố định, phụ thuộc nhiều vào thời tiết và lượng khách. Hôm đấy đoàn chúng tôi đi tàu của Tổng đội thanh niên xung phong Hải Phòng. Thời tiết quá đẹp: biển yên, sóng lặng, nắng chan hòa.

Bạn trẻ này đang sinh sống trên đảo bằng nghề đánh bắt hải sản. Bạn này cho biết, Nhà nước không có chính sách hỗ trợ gì cho những người tự nguyện ra đảo làm ăn sinh sống như bạn ấy.

Chưa bao giờ thấy biển xanh, đẹp như thế này.


Trên chuyến đi này, tôi đã tận mắt thấy cá bay. Hỏi dân thì được biết đấy là cá chuồn. Chúng bay là là mặt nước, vừa bay vừa lấy vây đập vào mặt nước. Chúng bay rất xa, đến khoảng 50, 60 m.
Ảnh mượn
 
Sau 8 tiếng đoàn chúng tôi đã ra đến đảo. Thật bồi hồi, xao xuyến. Bạch Long Vĩ là đây, là đây.

Đảo có diện tích rất nhỏ, dài 3 km, rộng 1,5 km. So với chiếc thuyền nan bên phải kia thì các bạn sẽ thấy đảo nhỏ như thế nào (thuyền gần đảo hơn một chút trong tầm nhìn của chúng tôi),
 
Khi đắm mình dưới làn nước trong xanh này, tôi đã có cơ hội được tung tăng cùng cá. Không biết chúng có nhầm lẫn gì không mà thỉnh thoảng anh em lại kêu oai oái! :)) Và đứng trên kè đá đường sau kia khoảng 1 tiếng là câu đủ mực cho vài ba người nhậu.
 
Trong lúc chúng tôi tắm thì một nhóm khác đã theo thuyền ra xa bờ lặn bắt ốc nón và câu cá. Không phải dân chuyên nghiệp nên thu hoạch chẳng là bao. Bác chủ thuyền lặn bắt được nhiều ốc nón. Theo giá thị trường là 25k/kg. Bác chủ thuyền đã cho chúng tôi mà không lấy tiền.
Ốc nón - ảnh mượn


Món ốc nón tại đảo rẻ như cho nhưng ngon vô cùng. Cho ít xả luộc. Vớt nóng. Món này phải ăn với búa với ngon (vỏ quá cứng, không có búa, dùng tạm dao vậy). Ốc có mùi thơm gần giống thịt bò (thơm hơn, không xỉn như thịt bò), thịt ốc dòn, không quá dai, không quá mềm, đặc biệt vị ngọt rất ngon. Ăn một miếng vị ngọt này tan ra, lan tỏa vô cùng đã! Tôi chưa ăn loại ốc nào ngon hơn thế!
Anh! Anh cho em 1 búa (à 1 dao) đi!
 
Hiện đảo đã nuôi được bào ngư, thử 1 cân cho biết. Giá chát! 800k/cân đã chế biến. Chắc đắt xắt ra miếng. Bào ngư được nướng với gia vị. Chúng tôi háo hức thử đặc sản nức tiếng này. Háo hức bao nhiêu thì thất vọng tràn trề bấy nhiêu. Mỗi người chúng tôi thử 1, 2 miếng rồi còn nguyên cả đĩa. Bạn cứ tưởng tượng đang ăn thịt con trai (con trai hay để nấu canh), nó mềm hơn thịt con trai một chút, không ngọt, không bùi, nói chung không có bất cứ vị gì. Thôi, nếu có cơ hội thì các bác cứ thử cho biết. Chả biết nó bổ dương bổ âm thế nào (bây giờ chả cần thần dược gì em thấy đã "đủ bổ" rồi) chứ, nếu sau này gặp lại em vẫn cứ thử tiếp để biết nó cũng thường thường như mình đã từng ăn.
 
Đời sống bà con trên đảo chủ yếu sống bằng nghề đánh bắt, thu mua hải sản. Người dân miền biển ở đâu cũng như nhau: hồn hậu, chất phác, cuộc sống còn nhiều vất vả nhưng luôn vui sống.
 
Bạch Long Vĩ là huyện đảo, không có xã. Cần gì cứ gặp đồng chí chủ tịch huyện mà giải quyết. Dân đảo gặp chủ huyện rất dễ, muốn là gặp được ngay.
Bây giờ trên đảo, điện, đường, trường, trạm đủ cả. Nhu yếu phẩm được mang từ đất liền ra, giá cả không đắt hơn so với đất liền là mấy, trừ xăng và vật liệu xây dựng. Nói chung không thiếu thứ gì, kể cả Z.
Một chị vợ bộ đội kể: con còn nhỏ thì cho học ngoài đảo, lớn thì cho vào đất liền học và ở với ông bà. Nhiều bà vợi phải ra đây không thì mất chồng như chơi. Em nghĩ, ơ, cái chị này, ngoài này toàn lính nam và dân chài chất phác ai lấy mà lo. Lo quá!
Trên đảo có rất nhiều quán karaoke. Em thấy một quán karaoke có "câu đối" viết không đến nỗi nguyệch ngoạc ngay hai bên cửa chính, đại khái thế này:
Vui đi, mấy chốc mà già
Nào, anh cùng tới cho đời lên tiên

Em choáng! Qua lại vài lần nữa nhưng không thể chộp được kiểu nào.
Đúng là đồng bào, chiến sỹ được phục vụ chu đáo thế thì chắc tay súng, vững tay chèo là phải.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,675
Bài viết
1,171,167
Members
192,350
Latest member
buyhotmail1947
Back
Top