What's new

[Chia sẻ] Cần Giờ - Vũng Tàu: Cuộc rong chơi 23 giờ đồng hồ

ngynvuloc

Phượt thủ
Chuyện bắt đầu từ 1 cuộc nói chuyện của 2 thằng vô tình quen nhau trên mạng
1.png

2.png

Và rồi mọi chuyện được quyết định đơn giản, nhanh gọn lẹ như thế. Sau hơn một tuần bàn bạc thì tôi và thằng Nguyên quyết định chọn đêm 12/12/2013 khởi hành, và có thêm thằng Phú – bạn thằng Nguyên – đi nữa.
 
21:00 – tôi xách mông ra khỏi nhà, ba hỏi đi đâu, chỉ dám nhỏ nhẹ nói rằng “Dạ, con qua nhà bạn rồi đi Vũng Tàu ngày mai!” để ba không biết cái kế hoạch đạp đêm của tôi :)

22:15 – cả 3 thằng chúng tôi có mặt tại ngã tư hàng xanh, tôi làm quen với thằng Phú rồi đứng làm màu vài phút sau chúng tôi khởi hành.

23:45 – Chúng tôi đến phà Bình Khánh, vừa đạp xe đến chỗ mua vé qua phà thì cô bán nước gần đó nói “Trời, giờ này mà còn đạp đi Cần Giờ được à!”, hứ hừ nghe nói mà thấy hãnh diện ghê – chắc chẳng có ai điên giống 3 thằng này cả haha. Sau khoảng 15′ đi phà, chúng tôi đã qua được phía bên kia huyện Cần Giờ, lúc này đồng hồ đã điểm 0:00 ngày 13/12/2013.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

Xuống phà, tôi hít một hơi thật sâu tận hưởng cái cảm giác mới lạ, tôi tự nhủ “Chà, chắc chắn sẽ rất rất là thú vị đây!”. Lúc này khi mọi người đang ngủ say, thì có bóng dáng của 3 thằng con trai lon ton trên đường, vừa đạp vừa hí hửng về những trải nghiệm sắp tới. Đường xá lúc này vắng tanh, không gian vô cùng tĩnh lặng, ánh đèn đường sáng chưng, wow khung cảnh cũng khá là lãng mạng đấy chứ, 3 đứa quyết định dừng lại nghỉ ngơi đồng thời làm vài pose hình rồi sau đó tiếp tục.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

Đoạn đường Cần Giờ này thì chỉ có đèn đoạn đầu thôi, chứ đi thêm một đoạn nữa thì mấy cây cột đèn đường chỉ để chưng thôi chứ nó không dùng để chiếu sáng. Tuy nhiên hai bên đường vẫn còn loe lói ánh đèn của những cơ sở sản xuất gì đấy, chứ chưa hoàn toàn ngập trong bóng đêm. Cái niềm vui của cung đường này là có rất nhiều muỗi, chỉ cần dừng xe lại đứng chưa đầy 30 giây thì đã có 1 tập đoàn muỗi bu đến làm dịch vụ ‘châm cứu’ rồi. Trong 3 thằng, thằng Nguyên mặc quần jean dài, mấy em muỗi bó tay, còn thằng Phú quần đùi mang vớ cầu thủ dài tưởng chừng như không bị ‘châm cứu’ nhưng ai dè mấy em muỗi ở đây tay nghề quá cao nên lúc sau nó cũng lôi quần dài ra mặc luôn, rốt cuộc chỉ có mình tôi là mặc quần đùi phơi chân thôi, mà cũng may là có mang theo Soffell nên cũng giảm bớt được phần nào sức quyến rũ của mình đối với lũ muỗi.

Đến đoạn Phú Mỹ thì lúc này mọi thứ tôi mơ ước bắt đầu xuất hiện, ánh đèn hai bên đường giờ đây không còn, hai bên giờ đây chỉ nghe tiếng xào xạc của gió thổi qua những tán cây và sương đêm bắt đầu xuất hiện. Giờ đây nhóm chúng tôi chỉ trông cậy vào 3 cây đèn pin để mò mẫn tiếp tục đoạn đường trong làn sương đêm. Đôi lúc có vài chiếc xe ngược chiều chạy qua, nhìn ánh đèn chiếu từ phía trước pha lên làn sương thật là thơ mộng


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr
 
Trời càng về sáng tôi lại càng mất sức, cả nguyên ngày hôm trước đi học từ sáng đến chiều rồi chẳng có nghỉ trưa gì cả, mà giờ này lại còn đạp xe nữa thì sức lực đâu ra mà xài nữa. Tuy là mệt như thế, nhưng những thứ mà tôi đang trải nghiệm lúc bấy giờ khiến cho tôi chẳng muốn dừng lại, và cứ thế tôi vẫn quay đều vòng đạp tiến về thị trấn Cần Thạnh.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

3:45 – Chúng tôi đến thị trấn Cần Thạnh, lúc này niềm vui vỡ òa, hạnh phúc với trải nghiệm đạp xe xuyên đêm kết hợp với việc đã đến được đích. Đường vào thị trấn trong đêm thật lãng mạng với hai hang cây chạy song song thẳng tắp và những cây cột đèn pha lên cái ánh sáng ảo huyền. Đến được Cần Thạnh, chúng tôi nhanh chóng chạy ra bến đò Cơ Khí rồi tìm đại một góc nào đó ngủ đến 6h rồi đi tàu qua Vũng Tàu.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

Đang ngủ ngon lành thì thằng Phú nó đánh thức tôi, ngó qua đồng hồ thì chỉ mới có 5:15 mà thôi “Bố khỉ thằng này mày điên à!” tôi chửi thầm như thế, nhưng nó gọi tôi với thằng Nguyên dậy để báo rằng tàu 8h mới khởi hành chứ không phải 6h. Đang mệt nên cũng chẳng quan tâm, ngủ tiếp! Đến 6:00 thì thằng Nguyên gọi tôi dậy đi kiếm gì ăn, lúc này đi kiếm thằng Phú thì nó đang say giấc ngủ ở trong quán cafe đối diện, thôi kệ mẹ nó đi ăn cái đã đói vcl ra.

Trong lúc ngồi chờ chuyến đò, tôi có tình cờ được nói chuyện với chú xe ôm…nghe chú kể về cái thời mà chú còn đi đánh bắt cá ngoài biển. Chú càng kể, tôi càng tò mò hỏi nhiều, và cứ thế tôi bị cuốn hút vào cái một thời dĩ vãng của một ông chạy xe ôm ở bến đò.

8:15 – đò bắt đầu nổ máy rồi chầm chậm tiến về phía Vũng Tàu, chuyến đò này tôi đã đi 1 lần rồi, nhưng lần đó là chuyến đò thứ hai trong ngày, còn đây là chuyến đò đầu tiên cho nên tôi được chứng kiến nhiều thứ hay ho hơn nhiều. Trên đò, tôi nhớ lại những gì mà chú xe ôm đã nói và đến khi chứng kiến cảnh người ta nhảy đò thì mới hiểu rằng lái đò là một nghệ thuật thực sự.

9:45 – đò cập bến ở Vũng Tàu, 3 đứa tụi tôi bắt đầu hành trình ngắn tham quan Vũng Tàu, mặc dù biết là phía trước còn hơn 120km để đạp về Sài Gòn, nhưng do nồng đồ máu liều tăng đột xuất nên chẳng buồn nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi dưỡng sức đạp về. Thế là 3 thằng quởn rủ nhau đạp lên núi nhỏ tham quan ngọn hải đăng. Hành trình lên núi khá là khoai, nhưng mà cũng vui, tuy là mất 30′ để leo núi và 5′ để đổ từ hải đăng xuống, nhưng tính ra cái 5′ đấy cũng khá là thú vị.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

Trên ngọn hải đăng, tôi bắt gặp 1 sư phụ, 1 chị gái người tây âu (hay âu mĩ) gì ấy chạy lon ton lên. Tôi bị sốc khi nhìn chiếc xe đạp của chỉ, đạp từ dưới lên mà chỉ đi xe 1 tốc, lên tới đỉnh rồi ngó qua ngó lại rồi xuống luôn. Bái phục luôn


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr
 
12:00 – chúng tôi tìm chỗ ăn trưa xong rồi ra bờ biển tìm chỗ ngủ. Tìm được một bãi cỏ với cây cối xanh tươi thì tấp vào chải chiếu mắc võng ra nằm tận hưởng gió biển và ngủ. Đang ngủ ngon thì bỗng có 1 chú đứng tuổi đến đuổi đi vì luật cấm ngủ ở đây, ngó sang đồng hồ thì đã 14:20 rồi, haha đuổi thì đi, dù sao cũng ngủ ngon rồi. Thế là xách đít dọn dẹp rồi lên đường tiến về Sài Gòn.

Quãng đường về Sài Gòn lúc này quả thật là một thử thách lớn với tôi khi mà thể lực đã giảm đi rất nhiều, mà khổ nỗi 2 thằng kia chúng nó cứ như siêu nhân đấy, đạp gì đâu mà toàn để tốc độ lớn nhất không, tôi cố gắng đạp nhưng lúc nào cũng phải ‘chốt đoàn’ đằng xa cả. Sau hơn 7 tiếng đạp mòn mỏi, cuối cùng cũng về đến Sài Gòn.


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr


Cần Giờ - Vũng Tàu by nguyenvuloc, on Flickr

Quay trở về sau chốn Sài Thành rộn rã, tôi thấy mình tự tin lên hẳn, nhìn lại 23 tiếng đồng hò mà tôi đã trải qua, thật là hãnh diện về bản thân. Đây là chuyến đi kỷ lục trong năm ~200km/24 tiếng.

Hành trình kết thúc với cái mông ê nhức sau khi mài mông gần 15 tiếng trên xe đạp :)
(Hết)
---------------------------------------------------
CẬP NHẬP THÔNG TIN
- Tàu từ Cần Giờ - Vũng Tàu có 2 chuyến 1 ngày là 8h và 10h.
- Giá vé: 25k/người - 10k/xe đạp
---------------------------------------------------
Cám ơn bạn đã đọc bài viết này!
 
Chắc là không có cung nào phượt đêm 12h thích hợp hơn cái cung Cần Giờ này, không phải né xe tải xe hàng tranh thủ phóng bạt mạng xuyên đêm, lại được thong dong tận hưởng bầu trời đêm.
 
Chắc là không có cung nào phượt đêm 12h thích hợp hơn cái cung Cần Giờ này, không phải né xe tải xe hàng tranh thủ phóng bạt mạng xuyên đêm, lại được thong dong tận hưởng bầu trời đêm.

Vâng cung này đi đêm thì sướng lắm, nhưng mà không nên chạy nhanh vì đường không tốt mà còn chạy trong đêm nữa!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,143
Bài viết
1,173,961
Members
191,966
Latest member
quocve
Back
Top