Nick thành viên: HiepIW
Email: [email protected]
Phone: 0122 700 43 66
Tên bài viết: Chạm Vào Thiên Đường Ở KohRong - Cambodia
Mỗi người chúng ta đều có một nguyên nhân để " xê dich " , bạn " xê dịch " vì muốn tìm kiếm sự bình yên và thoải mái sau những ngày mệt mỏi vì công việc , người khác thì " xê dịch " để tìm kiếm một cái gì đó mới mẻ ngoài nơi họ đang sống, hay chỉ đơn giản bạn " xê dịch " vì một ai đó ... Do đó chúng ta " xê dịch " vì những lý do khác nhau, nhưng phải chăng đa số chúng ta " xê dịch " là vì để thõa mãn cảm xúc một cách thật nhất ? ... Có lẽ đó chính là nguyên nhân làm tôi "xê dịch", đọc nhiều bài viết trên đây ,tôi dường như tìm thấy sự đồng điệu trong con tim mình, cũng chính vì thế tôi muốn chia sẻ câu chuyện của tôi cho mọi người , những người bạn của tôi ...
Nghe theo lời giới thiệu của những anh chị đồng nghiệp trong công ty về một hòn đảo tuyệt đẹp ở phía Nam - Cambodia , tôi đã không chút đắng đo suy nghĩ , kế hoạch cho chuyến hành trình dài 5 ngày 4 đêm được viết ra và rồi chỉ thế thôi tôi lên đường, và đó là sự khởi đầu cho câu chuyện của tôi !
Phompenh – Nơi Gợi Nhớ Về Sài Gòn 10 năm trước !
Sinh ra và lớn lên tại vùng đất sát gần biên giới hơn cả 20 năm, nhưng đây là lần tiên tôi bước vào cửa khẩu Mộc Bài để làm thủ tục xuất cảnh sang Cambodia nên cảm xúc trong tôi lúc đó thật khó mà định hình và diễn tả được, nó làm tôi bỗng yêu quê hương mình hơn, quê hương của kẻ lữ hành lang thang ...
Bước qua cửa khẩu Mộc Bài giống như tôi bước qua cánh cửa của thời gian đưa tôi trở về ký ức của tuổi thơ, chuyến hành trình đi về Phompenh nhưng tôi cứ ngỡ như tôi đang đến Sài Gòn vào những năm tôi 13 – 14 tuổi, từng ngôi nhà thưa thớt cách xa nhau nhau xen lẫn vào đó là những cánh đồng cằn cỗi và những vũng trũng nước, lác đác những cây cọ đứng len lỏi với đàn bò trắng đang gặm cỏ dưới ánh nắng dịu của buổi tàn, tất cả những hình ảnh đó hòa quyện và lồng ghép vào nhau tạo nên một bức tranh tuyệt vời dưới đôi mắt của kẽ lữ hành thích lang thang như tôi !
Phong cảnh trên đường Sài Gòn đến PP
Tôi và những người bạn của mình may mắn rời Sài Gòn đến Phompenh vào buổi sáng và rời Phompenh về lại Sài Gòn vào buổi chiều, hai khoảng thời gian đối lập nhau đã cho chúng tôi thấy rất rõ một hình ảnh của Phompenh theo nhiều khía cạnh, qua đó cho tôi hiểu thêm rất nhiều về thành phố này, thành phố gợi lên trong nỗi nhớ về tuổi thơ của tôi về lần đầu tiên tôi được thấy Sài Gòn …
Ấn tượng đầu tiên tôi và các bạn của mình cảm nhận được về PP là “ Sao mà nó giống Chợ Lớn thế ! “ rất nhiều người Hoa sinh sống ở Phompenh, xen lẫn là những người Kherme dân địa phương và một phần nào đó là người Việt ! - có lẽ thế mà nó gợi lên nhiều điểm tương đồng về Sài Gòn !
Một góc chợ Orussey
Cả đoàn chúng tôi vừa bước chân vào khách sạn nhỏ thì trời đã đổ một cơn mưa mưa tầm tã khiến cho những con đường nhỏ ở đây tràn ngập nước, đứng nhìn khung cảnh ấy từ trên cao làm tôi thêm nhớ Sài Gòn những ngày ngập nước, và tôi bỗng phì cười vì đâu chỉ có Sài Gòn ngập nước không đâu nhỉ !
PP ngập nước sau cơn mưa
Tôi bước ra đường để dạo Phompenh cũng là lúc trời đã xế chiều, không khí mát mẻ hơn sau cơn mưa, chúng tôi được một người bạn người Việt của một người bạn trong đoàn mời đi ăn, thức ăn ngon nhưng dường như khẩu vị của nó đã được thay đổi để làm phù hợp với khẩu vị của người Việt, thế là từ đây bắt đầu một cuộc hành trình nhìn Phompenh ban đêm dưới sự dẫn dắt của người Việt sống tại Phompenh …
Nhìn họ, những người Việt sống tại đây, tôi có cảm giác rằng họ đang sống ở thành phố lớn nào đó ở Việt Nam, mà chỉ có khác là khi bạn muốn đến thành phố này thì bạn cần làm thủ tục xuất nhập cảnh !
Phompenh ban đêm tấp nập với khu Riverside , con đường chạy dọc ven sông từ cung điện Hoàng Gia đến chùa WatPhom, đầy ấp những nhà hàng quán bar chủ yếu dành cho khách du lịch và chợ đêm vào những ngày cuối tuần … Và tĩnh lặng với những góc khuất, nơi những con đường nhỏ những tài xế xe Tuk Tuk nằm ngủ vật vờ trên xe và những quán ăn ven đường mở khuya … và còn rất nhiều khía cạnh khác tôi đã thấy và chưa được thấy nơi đây, Nhưng mà nó làm tôi bỗng dưng nhớ Sài Gòn da diết , Phải rồi , tôi đang nhớ Sài Gòn rất nhiều !
Quán ăn hủ tiếu Nam Vang lề đường
Đó là cảm giác đầu tiên tôi đến với Phompenh vào ban đêm, những đấy chưa phải là tất cả, buổi sáng ở Phompenh lại là một cảm giác rất khác “ xô bồ “ đó là hai từ chính xác để diển tả nó, chúng tôi thuê tuk tuk để tham quan chợ và một số điểm tham quan ở Phompenh để tiết kiêm thời gian, dạo qua hầu hết các khu chợ và điểm tham quan ở Phompenh, ấn tượng để lại trong tôi là không nhiều ngoài Hoàng Cung và kiến trúc có phần hơi giống với chợ Bên Thành của Central Market ! Tôi đã từng đến thăm Hoàng Cung bên Thái, và lần này là Hoàng Cung ở Phompenh và nó đều để lại cho tôi nhiều ấn tượng bởi vẻ đep của nó, có rất nhiều du khách đến đây tham quan chụp hình, và tôi cũng gặp rất nhiều du khách Việt tại đây, đa phần họ đều muốn có cho mình những bức ảnh đẹp, đó là một điều tốt, vì khi đi du lich ai mà chẳng muốn ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất phải không ? nhưng đừng vì nó mà đánh mất cảm xúc trải nghiệm hình ảnh chân thật nhất bằng đôi mắt ... Vì đôi mắt là điều tuyệt vời nhât mà tạo hóa đã ban tặng chúng ta để chúng ta nhìn những điều đẹp đẽ của thế giới này !
Một góc Cung Điện Hoàng Gia
Một trong những món ăn mà tôi đã không bỏ lỡ khi đặt chân trờ về Phompenh từ SHV là hủ tiếu Nam Vang, bắt đầu bằng những quán ăn nhỏ ven đường và kết thúc bằng một quán ăn lớn hơn nằm gần chợ Orussey để cảm nhận hết hương vị của món ăn này , nhưng nó lại làm tôi càng nhớ về hương vị tôi được ăn ở quê hương tôi ! Nhưng dẫu sao nó cũng rất đáng để thưởng thức ...
Nét tinh tế trong trang trí của một quán ăn trong khu Riverside ở PP
Tôi rời Phompenh trong một buổi trưa nắng .. Và để về lại Sài Gòn khi màn đêm đã buông xuống .. Để bắt đầu với Sài Gòn bụi bặm và kẹt xe vào những ngày nắng và đáng yêu và lãng mạn vào những ngày mưa mát mẻ và để bắt nhịp lại cuộc sống hằng ngày ...
Email: [email protected]
Phone: 0122 700 43 66
Tên bài viết: Chạm Vào Thiên Đường Ở KohRong - Cambodia
Mỗi người chúng ta đều có một nguyên nhân để " xê dich " , bạn " xê dịch " vì muốn tìm kiếm sự bình yên và thoải mái sau những ngày mệt mỏi vì công việc , người khác thì " xê dịch " để tìm kiếm một cái gì đó mới mẻ ngoài nơi họ đang sống, hay chỉ đơn giản bạn " xê dịch " vì một ai đó ... Do đó chúng ta " xê dịch " vì những lý do khác nhau, nhưng phải chăng đa số chúng ta " xê dịch " là vì để thõa mãn cảm xúc một cách thật nhất ? ... Có lẽ đó chính là nguyên nhân làm tôi "xê dịch", đọc nhiều bài viết trên đây ,tôi dường như tìm thấy sự đồng điệu trong con tim mình, cũng chính vì thế tôi muốn chia sẻ câu chuyện của tôi cho mọi người , những người bạn của tôi ...
Nghe theo lời giới thiệu của những anh chị đồng nghiệp trong công ty về một hòn đảo tuyệt đẹp ở phía Nam - Cambodia , tôi đã không chút đắng đo suy nghĩ , kế hoạch cho chuyến hành trình dài 5 ngày 4 đêm được viết ra và rồi chỉ thế thôi tôi lên đường, và đó là sự khởi đầu cho câu chuyện của tôi !
Phompenh – Nơi Gợi Nhớ Về Sài Gòn 10 năm trước !
Sinh ra và lớn lên tại vùng đất sát gần biên giới hơn cả 20 năm, nhưng đây là lần tiên tôi bước vào cửa khẩu Mộc Bài để làm thủ tục xuất cảnh sang Cambodia nên cảm xúc trong tôi lúc đó thật khó mà định hình và diễn tả được, nó làm tôi bỗng yêu quê hương mình hơn, quê hương của kẻ lữ hành lang thang ...
Bước qua cửa khẩu Mộc Bài giống như tôi bước qua cánh cửa của thời gian đưa tôi trở về ký ức của tuổi thơ, chuyến hành trình đi về Phompenh nhưng tôi cứ ngỡ như tôi đang đến Sài Gòn vào những năm tôi 13 – 14 tuổi, từng ngôi nhà thưa thớt cách xa nhau nhau xen lẫn vào đó là những cánh đồng cằn cỗi và những vũng trũng nước, lác đác những cây cọ đứng len lỏi với đàn bò trắng đang gặm cỏ dưới ánh nắng dịu của buổi tàn, tất cả những hình ảnh đó hòa quyện và lồng ghép vào nhau tạo nên một bức tranh tuyệt vời dưới đôi mắt của kẽ lữ hành thích lang thang như tôi !
Phong cảnh trên đường Sài Gòn đến PP
Tôi và những người bạn của mình may mắn rời Sài Gòn đến Phompenh vào buổi sáng và rời Phompenh về lại Sài Gòn vào buổi chiều, hai khoảng thời gian đối lập nhau đã cho chúng tôi thấy rất rõ một hình ảnh của Phompenh theo nhiều khía cạnh, qua đó cho tôi hiểu thêm rất nhiều về thành phố này, thành phố gợi lên trong nỗi nhớ về tuổi thơ của tôi về lần đầu tiên tôi được thấy Sài Gòn …
Ấn tượng đầu tiên tôi và các bạn của mình cảm nhận được về PP là “ Sao mà nó giống Chợ Lớn thế ! “ rất nhiều người Hoa sinh sống ở Phompenh, xen lẫn là những người Kherme dân địa phương và một phần nào đó là người Việt ! - có lẽ thế mà nó gợi lên nhiều điểm tương đồng về Sài Gòn !
Một góc chợ Orussey
Cả đoàn chúng tôi vừa bước chân vào khách sạn nhỏ thì trời đã đổ một cơn mưa mưa tầm tã khiến cho những con đường nhỏ ở đây tràn ngập nước, đứng nhìn khung cảnh ấy từ trên cao làm tôi thêm nhớ Sài Gòn những ngày ngập nước, và tôi bỗng phì cười vì đâu chỉ có Sài Gòn ngập nước không đâu nhỉ !
PP ngập nước sau cơn mưa
Tôi bước ra đường để dạo Phompenh cũng là lúc trời đã xế chiều, không khí mát mẻ hơn sau cơn mưa, chúng tôi được một người bạn người Việt của một người bạn trong đoàn mời đi ăn, thức ăn ngon nhưng dường như khẩu vị của nó đã được thay đổi để làm phù hợp với khẩu vị của người Việt, thế là từ đây bắt đầu một cuộc hành trình nhìn Phompenh ban đêm dưới sự dẫn dắt của người Việt sống tại Phompenh …
Nhìn họ, những người Việt sống tại đây, tôi có cảm giác rằng họ đang sống ở thành phố lớn nào đó ở Việt Nam, mà chỉ có khác là khi bạn muốn đến thành phố này thì bạn cần làm thủ tục xuất nhập cảnh !
Phompenh ban đêm tấp nập với khu Riverside , con đường chạy dọc ven sông từ cung điện Hoàng Gia đến chùa WatPhom, đầy ấp những nhà hàng quán bar chủ yếu dành cho khách du lịch và chợ đêm vào những ngày cuối tuần … Và tĩnh lặng với những góc khuất, nơi những con đường nhỏ những tài xế xe Tuk Tuk nằm ngủ vật vờ trên xe và những quán ăn ven đường mở khuya … và còn rất nhiều khía cạnh khác tôi đã thấy và chưa được thấy nơi đây, Nhưng mà nó làm tôi bỗng dưng nhớ Sài Gòn da diết , Phải rồi , tôi đang nhớ Sài Gòn rất nhiều !
Quán ăn hủ tiếu Nam Vang lề đường
Đó là cảm giác đầu tiên tôi đến với Phompenh vào ban đêm, những đấy chưa phải là tất cả, buổi sáng ở Phompenh lại là một cảm giác rất khác “ xô bồ “ đó là hai từ chính xác để diển tả nó, chúng tôi thuê tuk tuk để tham quan chợ và một số điểm tham quan ở Phompenh để tiết kiêm thời gian, dạo qua hầu hết các khu chợ và điểm tham quan ở Phompenh, ấn tượng để lại trong tôi là không nhiều ngoài Hoàng Cung và kiến trúc có phần hơi giống với chợ Bên Thành của Central Market ! Tôi đã từng đến thăm Hoàng Cung bên Thái, và lần này là Hoàng Cung ở Phompenh và nó đều để lại cho tôi nhiều ấn tượng bởi vẻ đep của nó, có rất nhiều du khách đến đây tham quan chụp hình, và tôi cũng gặp rất nhiều du khách Việt tại đây, đa phần họ đều muốn có cho mình những bức ảnh đẹp, đó là một điều tốt, vì khi đi du lich ai mà chẳng muốn ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất phải không ? nhưng đừng vì nó mà đánh mất cảm xúc trải nghiệm hình ảnh chân thật nhất bằng đôi mắt ... Vì đôi mắt là điều tuyệt vời nhât mà tạo hóa đã ban tặng chúng ta để chúng ta nhìn những điều đẹp đẽ của thế giới này !
Một góc Cung Điện Hoàng Gia
Một trong những món ăn mà tôi đã không bỏ lỡ khi đặt chân trờ về Phompenh từ SHV là hủ tiếu Nam Vang, bắt đầu bằng những quán ăn nhỏ ven đường và kết thúc bằng một quán ăn lớn hơn nằm gần chợ Orussey để cảm nhận hết hương vị của món ăn này , nhưng nó lại làm tôi càng nhớ về hương vị tôi được ăn ở quê hương tôi ! Nhưng dẫu sao nó cũng rất đáng để thưởng thức ...
Nét tinh tế trong trang trí của một quán ăn trong khu Riverside ở PP
Tôi rời Phompenh trong một buổi trưa nắng .. Và để về lại Sài Gòn khi màn đêm đã buông xuống .. Để bắt đầu với Sài Gòn bụi bặm và kẹt xe vào những ngày nắng và đáng yêu và lãng mạn vào những ngày mưa mát mẻ và để bắt nhịp lại cuộc sống hằng ngày ...
Last edited: