Viết tiếp câu chuyện còn dở dang: "Hành trình 4 người"
Phải tách đoàn để đi riêng với 6 bao đồ to vật vã là cả 1 nỗi buồn ghê gớm đối với Thogia, bạn thogia, Vinh Phạm và Út Nguyễn.
Đau khổ và thất vọng part 2 khi bị bác tài bỏ ở cây xăng km 17 trong khi chỗ cần tới là km88.
Nằm phơi sương uống gió >1 tiếng đồng hồ mới nhận ra.."Ta đã nhầm địa chỉ"
4 anh chị em an ủi nhau:"Thế mới là Phượt chứ"
Nhưng đau khổ chi bằng đứng thêm hơn 1 tiếng chưa đón được cái xe nào, đói + mệt + làm chậm trễ chuyến đi..
Đau nhất là bác tài xe 30 chỗ ko chịu quay lại đón, còn ông xe tải thì đòi 1tr, 4 anh chị em quyết định đón xe ngoài để vượt 70km nữa để họp cùng đoàn.
Mình phải thừa nhận mình là dân"chợ búa" khi giám liều mình trả giá 300k/ 6 bao hàng xuống còn 250k cho cả 4 người và hàng. Lúc đó em cũng chuẩn bị tinh thần nghe nha xe chửi rồi đấy chứ, nhưng chắc do Vinh Phạm năn nỉ quá..nên ông lơ ừ luôn.
Vượt thêm 70km nữa tới km 88, lúc này chỉ còn bác xe tải chờ vì đoàn đã đi trước để tới vui chơi với các em nhỏ trước.
4 thằng lại cố gắng đưa 6 bao đồ to vật lên cái xe ben cao ngật ngưỡng.
Lúc ây tự nhủ:"Mình phục mình ghê cơ!" ở nhà chỉ có ăn với chơi, ấy thế mà cũng vác được đồ.
Cứ tưởng rằng đứa nào đứa nấy sẽ mệt lử đử..thế mà lại....