Thiệt ra mình cũng đi qua nhiều nơi, tiếp xúc một số nền văn hoá khác nhau rồi nhưng lần đi Nhật này quá nhiều điều mình tâm đắc và có hứng thú nên cũng là lần đầu mình viết bài review (cũng là thoả nguyện của người yêu cầu nữa).
Lúc đầu trước khi bắt đầu chuyến đi mình cũng không kỳ vọng gì nhiều vì nghĩ châu á với nhau cả, với lại đồ ăn nhật và văn hoá nhật đã du nhập vào việt nam nhiều quá rồi nên cũng không phải quá mới mẻ gì. Vì mình từng đi Ấn hai lần, sống chung với người bản địa mỗi lần hai tuần và ở hai nơi cách xa nhau (như sài gòn và nha trang vậy) thì văn hoá đã có sự khác biệt. Và Ấn độ thì văn hoá quá đậm đà bản sắc dân tộc rồi vậy mà còn chưa đủ cảm hứng nặn ra bài review nào (chắc làm biếng là phần nhiều nữa khe khe ).
Sơ lược một số thông tin cơ bản về chuyến đi của mình: đi 9 ngày trong tuần cuối tháng 5 đặng ngắm hoa tử đằng (wisteria), chi anh với blue baby eyes rồi đi làng cổ Shirakawago với Tateyama alpine route. Nhưng kinh nghiệm là nên đi sớm hơn 1-2 tuần thì mới ngắm được hoàn mỹ nhất, do mình ko sắp xếp dc ngày phép nên đành đi trễ, tới nơi thì anh đào ra trái sắp chín lun, còn hoa tử đằng thì cũng bắt đầu ra trái, còn mỗi hoa chi anh và blue baby eyes làm mình nguôi ngoai...
Người ta đi ngắm hoa đào, tui đi ngắm trái đào =))
Ai muốn ngắm hoa anh đào và hoa tulip thì đi cuối tháng 3 tới đầu tháng 4 để dự lễ hội hoa anh đào hanami luôn. Chi phí là 1300 usd nếu chịu khó ăn cơm nắm rong biển ngủ hostel. Còn mà muốn tối tối ăn sashimi ha nhâm nhi rượu sake ha mua kẹo cho cháu mua rong biển cho má mua đồ high tech cho thằng em mua trà macha cho ba thì 1500 trở lên nhen mí chế
1 yên = 210 vnd. Mình đổi 100 usd được 10600 yên à hiu hiu
Mình chọn Cebu Pacific để đi từ Manila và mua được vé rẻ hai chiều là 5,9 triệu chưa có tiền hành lý ký gửi. Nếu bay từ Việt Nam thì mua luôn vé của Cebu, chỉ khoảng 2 tr khứ hồi. Cebu rất hay có đợt giảm giá và cũng rất dễ để mua vé rẻ không phải chụp giựt gì nhiều. Bạn nào thoải mái trong thời gian du lịch và chắc như bắp là xin được visa thì mua trước khi có visa cho rẻ. Còn các hãng khác hoặc ai bay từ Việt Nam thì tìm thêm thông tin, do có rất nhiều trang hướng dẫn mua vé rẻ đi Nhật, hoặc cách xin visa như ivivu hoặc toidi chẳng hạn.
Mình viết bài này sẽ tập trung vào lịch trình chi tiết cho những ai đi về vùng núi Takayama, cách tận dụng triệt để JR Pass để tiết kiệm chi phí đi lại, chứ không viết chi tiết những thông tin có thể tìm dễ dàng trên mạng. Vùng Takayama ở tỉnh Gifu này đẹp nhưng có lẽ ít người đi bụi nên mình tìm cũng hiếm lắm mới có bài viết về nó, thông tin phải gom góp từ rất nhiều trang mạng khác nhau nên checked được route này cũng khó khăn lắm. Vậy chứ khi đã gom hết các thông tin cần thiết nhưng vẫn mù mờ, như kiểu sương khói mờ nhân ảnh, thấy người đẹp mà bị sương mù che khuất í...
Nếu lịch trình của các bạn là di chuyển nhiều tỉnh thì mua kèm JR Pass. Câu chuyện về JP Pass thì các bạn tìm hiểu ở các trang khác, cái này thì thông tin có nhiều. Đại khái nó là loại vé đặc biệt được ưu ái dành riêng cho dân du lịch, có passport ở đất nước khác nhật bản và visa là loại temporary. Mí bạn đừng thấy giá của nó tới 6.1 triệu (khoảng 29 ngàn yên nhật) chỉ xài được trong 7 ngày mà tiếc nhen, đi tàu điện ở nhựt đã thiệt chớ mà ko có vé này đi càng xa là đốt tiền càng dữ, mát đít mà cháy ruột (NO) Làm một phép so sánh là thấy rõ lợi hại liền nè...
Nếu mà đi từ Tokyo tới Osaka là đã là 5700 yên một chiều ùi, chưa kể di chuyển mấy chặng ngắn thấy vài trăm yên chứ là những chặng phải sử dụng hoài do thuê chỗ ở tại nhựt thì mắc thôi rồi. Đặc biệt ở tokyo thì ko chen chân nổi ở gần ga lớn đâu, phải ở gần ga nhỏ, mua vé từ ga tokyo chẳng hạn đi thêm vài trạm nữa thì mới có chỗ ở giá phải chăng ( từ 3000 yên trở lên), nhưng muốn di chuyển đi tỉnh khác thì chỉ những ga lớn mới có trạm dừng của tàu shinkansen. Đại khái, chi phí di chuyển chiếm 1/2 cho đến 2/3 tổng chi phí nếu ko dùng JR Pass.
Mình nói về JP Pass ở đây là vì nếu như các bạn có JP Pass trong tay, thì không cần phải lăn tăn vụ mua vé máy bay tới điểm nào ở Nhật. Điểm dừng nào rẻ nhất thì cứ thế mà quất tới. Đây là kinh nghiệm xương máu mình truyền lại, vì mình nửa đêm canh ba lên Cebu nghía chơi, (thề là 3 phút trước khi mua vé không hề tồn tại ý định đi Nhựt Bổn) ai dè thấy đi nhựt rẻ quá, tim đập nhanh, tay chân loạng choạng, mua luôn cái bụp hai chiều tới tokyo (sân bay narita). Do khi mua thì ko hề có khái niệm về cái tên JP Pass mà mình thì quyết tâm thấy cho bằng được đồi hoa baby blue eyes ở hitachi seaside park, công viên này thì nằm phía trên tokyo nên mình mua vé tới tokyo (rẻ một nửa nếu chỉ mua vé tới Fukuoka (Fukuoka là điểm dừng rẻ nhất mà Cebu hay giảm giá khi bay tới nhật) hoặc chỉ cần bay tới osaka là được, rồi dùng JR Pass đi shinkansen tới tokyo, từ osaka đi tokyo bằng shikansen mất có hai giờ đồng hồ thôi mà totally free từ đây, tiết kiệm được gần 4 triệu đó.
Vũ khí thứ hai và thứ ba mà bạn không thể thiếu khi tự đi ở Nhật là phần mềm Hyperdia và google maps ha. Không có hai thứ này mà còn ko biết tiếng Nhựt nữa là nghỉ khoẻ ha mí chế. Mà để xài được hai thứ này dĩ nhiên phải có smart phone xài dc wifi và 3G. Mà để xài dc nó thì phải có sim 3G ở nhật (lại là câu chuyện mới ).
Đặc biệt đáng buồn cười là với ai xài apple store mà acc đăng ký địa chỉ ở Việt Nam để tải phần mềm thì sẽ hoang mang cực độ khi tìm hoài không thấy. Do từ khi apple hoàn chỉnh maps của riêng nó thì đã đẩy google maps ra khỏi apple store ở thị trường Việt Nam còn hypedia thì cũng hẻm hỗ trợ thị trường Việt Nam (nhấn mạnh điểm này vì vô cùng bức xúc, quằn quại 1 tuần mới tìm ra nguyên nhân và sở hữu ẻm về con iphone của mềnh). Túm lại có acc apple ở Việt Nam hổng làm dc con mẹ gì ráo trọi!!!!!!
Sẵn nói vụ con dân Việt Nam chịu bao thiệt thòi khi đi du lịch thì kể lun vụ xin visa. Mình xin visa ở Philippines, thứ 2 nộp chiều thứ 6 có! Bạn mình ở Việt Nam thì do passport trắng, không dám xin visa vì sợ ko được làm mình thành độc bước giang hồ. Nghe đồn giờ xin visa nhựt ở Việt Nam có dễ hơn nhưng chẳng biết thực hư thế nào, ai có kinh nghiệm xin chia sẻ thêm cho đồng bọn thêm tự tin với.
Quay trờ về vấn đề chủ chốt, mình đặt mua sim 3G của b-mobile vô cùng tiện lợi, kết nối mạng cực nhanh, giá là 2204 yên, mình thanh toán qua mạng, thêm phí vào rồi tiền quy đổi lên thành 594k.
Link chi tiết bằng tiếng Anh: http://www.bmobile.ne.jp/english/index.html
Lúc đầu khi qua Philippines quen mạng chạy vèo vèo ở Việt Nam thì thấy mạng ở Philippines mà nản nhưng nghĩ chắc do ở giữa biển khơi, gió giạt "sóng" đi hết nên không so bì thêm chi. Qua Nhật rồi ha, sự thật không còn bị che khuất thì kết luận là mạng ở Phil cùi là do cơ sở hạ tầng cùi bắp chớ hổng có lý do gì khác á!
Mình mua sim dành cho du lịch, mua trước khi đi, họ có dịch vụ giao đến những điểm tùy chọn như khách sạn mình ở chẳng hạn. Còn mình chọn giao ở sân bay narita, khi lấy sim, thì đi lên lầu 3 là trạm departure của các chuyến bay quốc tế, ghé post office và trình passport để lấy là xong, nhớ là tìm post office gần quầy information vì nó sẽ ko có booth của b-mobile riêng đâu. Mua có mỗi cái sim, mà dịch vụ giao nhận chuyên nghiệp khỏi chê, có email thông báo tracking number đã giao đến, phong thư đẹp bá cháy. Mua JP Pass cũng vậy, cho nguyên bộ hướng dẫn, bỏ trong phong bì cũng đẹp đẽ chỉnh chu, chuẩn phong cách nhật.
Đây là mấy công cụ mà dù có tốn tiền chớ mình không dám tiết kiệm, dù ngủ khổ ăn cực chứ phải trang bị kỹ lưỡng. Đã mù tiếng nhựt, đi một mình nữa nên phải trang bị tận răng
Mới sơ sơ vài ba thứ thôi mà sao nhiều cái để nói nhỉ, tại tánh nhiều lời nữa nè.
Điều tiếp theo mình sẽ nói một số mình biết về đường sắt Nhựt Bổn, mà đã trứ danh với loại tàu điện đầu đạn (bullet train). Mình có quay được mô hình các line tàu điện ở nhật để dễ hình dung, vì chắc ko xứ nào nhiều line railway như ở đây.
https://www.youtube.com/watch?v=JiiRFpW5MP0&feature=youtu.be
Hai nàng tiên lượn vèo vèo ở trên là “thanh xà” Nasuno và “bạch xà” hikari trứ danh và ai có JR Pass thì sẽ được xài nó sướng luôn. Tàu gì mà siêu dài, đi từ toa 1 tới toa cuối là 18 thì phải mà đuối cẳng à.
Lúc chưa biết gì về mấy thứ này, mình cũng loạn cả lên, có hyperdia chớ mà lúc đó cũng hông hỉu chi ráo trọi. Nhờ bạn mình ở Nhật briefing cho cả tiếng khái quát một số thứ ở nhật trong đó có tàu điện ở nhật mới mơ hồ hiểu ra chút chút. Chớ con dân Việt Nam xài dịch vụ của ngành đường sắt Việt Nam - ngành độc quyền cấm tư nhân nào rớ vào - làm sao hiểu được có vụ "một số line của các hãng tư nhân" sẽ khác với JR (Japan Rail) là các line mà hãng đường sắt do chính phủ Nhật xây dựng.
Và JP Pass chỉ sử dụng được cho các line của JR khai thác (hyperdia sẽ có lựa chọn tìm route có dùng JR Pass hay không, nếu nhưng chặng nào không dùng được JR Pass thì nó sẽ có giá hiển thị). Phần mềm gì mà giỏi ghê à.
Lúc đầu trước khi bắt đầu chuyến đi mình cũng không kỳ vọng gì nhiều vì nghĩ châu á với nhau cả, với lại đồ ăn nhật và văn hoá nhật đã du nhập vào việt nam nhiều quá rồi nên cũng không phải quá mới mẻ gì. Vì mình từng đi Ấn hai lần, sống chung với người bản địa mỗi lần hai tuần và ở hai nơi cách xa nhau (như sài gòn và nha trang vậy) thì văn hoá đã có sự khác biệt. Và Ấn độ thì văn hoá quá đậm đà bản sắc dân tộc rồi vậy mà còn chưa đủ cảm hứng nặn ra bài review nào (chắc làm biếng là phần nhiều nữa khe khe ).
Sơ lược một số thông tin cơ bản về chuyến đi của mình: đi 9 ngày trong tuần cuối tháng 5 đặng ngắm hoa tử đằng (wisteria), chi anh với blue baby eyes rồi đi làng cổ Shirakawago với Tateyama alpine route. Nhưng kinh nghiệm là nên đi sớm hơn 1-2 tuần thì mới ngắm được hoàn mỹ nhất, do mình ko sắp xếp dc ngày phép nên đành đi trễ, tới nơi thì anh đào ra trái sắp chín lun, còn hoa tử đằng thì cũng bắt đầu ra trái, còn mỗi hoa chi anh và blue baby eyes làm mình nguôi ngoai...
Người ta đi ngắm hoa đào, tui đi ngắm trái đào =))
Ai muốn ngắm hoa anh đào và hoa tulip thì đi cuối tháng 3 tới đầu tháng 4 để dự lễ hội hoa anh đào hanami luôn. Chi phí là 1300 usd nếu chịu khó ăn cơm nắm rong biển ngủ hostel. Còn mà muốn tối tối ăn sashimi ha nhâm nhi rượu sake ha mua kẹo cho cháu mua rong biển cho má mua đồ high tech cho thằng em mua trà macha cho ba thì 1500 trở lên nhen mí chế
1 yên = 210 vnd. Mình đổi 100 usd được 10600 yên à hiu hiu
Mình chọn Cebu Pacific để đi từ Manila và mua được vé rẻ hai chiều là 5,9 triệu chưa có tiền hành lý ký gửi. Nếu bay từ Việt Nam thì mua luôn vé của Cebu, chỉ khoảng 2 tr khứ hồi. Cebu rất hay có đợt giảm giá và cũng rất dễ để mua vé rẻ không phải chụp giựt gì nhiều. Bạn nào thoải mái trong thời gian du lịch và chắc như bắp là xin được visa thì mua trước khi có visa cho rẻ. Còn các hãng khác hoặc ai bay từ Việt Nam thì tìm thêm thông tin, do có rất nhiều trang hướng dẫn mua vé rẻ đi Nhật, hoặc cách xin visa như ivivu hoặc toidi chẳng hạn.
Mình viết bài này sẽ tập trung vào lịch trình chi tiết cho những ai đi về vùng núi Takayama, cách tận dụng triệt để JR Pass để tiết kiệm chi phí đi lại, chứ không viết chi tiết những thông tin có thể tìm dễ dàng trên mạng. Vùng Takayama ở tỉnh Gifu này đẹp nhưng có lẽ ít người đi bụi nên mình tìm cũng hiếm lắm mới có bài viết về nó, thông tin phải gom góp từ rất nhiều trang mạng khác nhau nên checked được route này cũng khó khăn lắm. Vậy chứ khi đã gom hết các thông tin cần thiết nhưng vẫn mù mờ, như kiểu sương khói mờ nhân ảnh, thấy người đẹp mà bị sương mù che khuất í...
Nếu lịch trình của các bạn là di chuyển nhiều tỉnh thì mua kèm JR Pass. Câu chuyện về JP Pass thì các bạn tìm hiểu ở các trang khác, cái này thì thông tin có nhiều. Đại khái nó là loại vé đặc biệt được ưu ái dành riêng cho dân du lịch, có passport ở đất nước khác nhật bản và visa là loại temporary. Mí bạn đừng thấy giá của nó tới 6.1 triệu (khoảng 29 ngàn yên nhật) chỉ xài được trong 7 ngày mà tiếc nhen, đi tàu điện ở nhựt đã thiệt chớ mà ko có vé này đi càng xa là đốt tiền càng dữ, mát đít mà cháy ruột (NO) Làm một phép so sánh là thấy rõ lợi hại liền nè...
Nếu mà đi từ Tokyo tới Osaka là đã là 5700 yên một chiều ùi, chưa kể di chuyển mấy chặng ngắn thấy vài trăm yên chứ là những chặng phải sử dụng hoài do thuê chỗ ở tại nhựt thì mắc thôi rồi. Đặc biệt ở tokyo thì ko chen chân nổi ở gần ga lớn đâu, phải ở gần ga nhỏ, mua vé từ ga tokyo chẳng hạn đi thêm vài trạm nữa thì mới có chỗ ở giá phải chăng ( từ 3000 yên trở lên), nhưng muốn di chuyển đi tỉnh khác thì chỉ những ga lớn mới có trạm dừng của tàu shinkansen. Đại khái, chi phí di chuyển chiếm 1/2 cho đến 2/3 tổng chi phí nếu ko dùng JR Pass.
Mình nói về JP Pass ở đây là vì nếu như các bạn có JP Pass trong tay, thì không cần phải lăn tăn vụ mua vé máy bay tới điểm nào ở Nhật. Điểm dừng nào rẻ nhất thì cứ thế mà quất tới. Đây là kinh nghiệm xương máu mình truyền lại, vì mình nửa đêm canh ba lên Cebu nghía chơi, (thề là 3 phút trước khi mua vé không hề tồn tại ý định đi Nhựt Bổn) ai dè thấy đi nhựt rẻ quá, tim đập nhanh, tay chân loạng choạng, mua luôn cái bụp hai chiều tới tokyo (sân bay narita). Do khi mua thì ko hề có khái niệm về cái tên JP Pass mà mình thì quyết tâm thấy cho bằng được đồi hoa baby blue eyes ở hitachi seaside park, công viên này thì nằm phía trên tokyo nên mình mua vé tới tokyo (rẻ một nửa nếu chỉ mua vé tới Fukuoka (Fukuoka là điểm dừng rẻ nhất mà Cebu hay giảm giá khi bay tới nhật) hoặc chỉ cần bay tới osaka là được, rồi dùng JR Pass đi shinkansen tới tokyo, từ osaka đi tokyo bằng shikansen mất có hai giờ đồng hồ thôi mà totally free từ đây, tiết kiệm được gần 4 triệu đó.
Vũ khí thứ hai và thứ ba mà bạn không thể thiếu khi tự đi ở Nhật là phần mềm Hyperdia và google maps ha. Không có hai thứ này mà còn ko biết tiếng Nhựt nữa là nghỉ khoẻ ha mí chế. Mà để xài được hai thứ này dĩ nhiên phải có smart phone xài dc wifi và 3G. Mà để xài dc nó thì phải có sim 3G ở nhật (lại là câu chuyện mới ).
Đặc biệt đáng buồn cười là với ai xài apple store mà acc đăng ký địa chỉ ở Việt Nam để tải phần mềm thì sẽ hoang mang cực độ khi tìm hoài không thấy. Do từ khi apple hoàn chỉnh maps của riêng nó thì đã đẩy google maps ra khỏi apple store ở thị trường Việt Nam còn hypedia thì cũng hẻm hỗ trợ thị trường Việt Nam (nhấn mạnh điểm này vì vô cùng bức xúc, quằn quại 1 tuần mới tìm ra nguyên nhân và sở hữu ẻm về con iphone của mềnh). Túm lại có acc apple ở Việt Nam hổng làm dc con mẹ gì ráo trọi!!!!!!
Sẵn nói vụ con dân Việt Nam chịu bao thiệt thòi khi đi du lịch thì kể lun vụ xin visa. Mình xin visa ở Philippines, thứ 2 nộp chiều thứ 6 có! Bạn mình ở Việt Nam thì do passport trắng, không dám xin visa vì sợ ko được làm mình thành độc bước giang hồ. Nghe đồn giờ xin visa nhựt ở Việt Nam có dễ hơn nhưng chẳng biết thực hư thế nào, ai có kinh nghiệm xin chia sẻ thêm cho đồng bọn thêm tự tin với.
Quay trờ về vấn đề chủ chốt, mình đặt mua sim 3G của b-mobile vô cùng tiện lợi, kết nối mạng cực nhanh, giá là 2204 yên, mình thanh toán qua mạng, thêm phí vào rồi tiền quy đổi lên thành 594k.
Link chi tiết bằng tiếng Anh: http://www.bmobile.ne.jp/english/index.html
Lúc đầu khi qua Philippines quen mạng chạy vèo vèo ở Việt Nam thì thấy mạng ở Philippines mà nản nhưng nghĩ chắc do ở giữa biển khơi, gió giạt "sóng" đi hết nên không so bì thêm chi. Qua Nhật rồi ha, sự thật không còn bị che khuất thì kết luận là mạng ở Phil cùi là do cơ sở hạ tầng cùi bắp chớ hổng có lý do gì khác á!
Mình mua sim dành cho du lịch, mua trước khi đi, họ có dịch vụ giao đến những điểm tùy chọn như khách sạn mình ở chẳng hạn. Còn mình chọn giao ở sân bay narita, khi lấy sim, thì đi lên lầu 3 là trạm departure của các chuyến bay quốc tế, ghé post office và trình passport để lấy là xong, nhớ là tìm post office gần quầy information vì nó sẽ ko có booth của b-mobile riêng đâu. Mua có mỗi cái sim, mà dịch vụ giao nhận chuyên nghiệp khỏi chê, có email thông báo tracking number đã giao đến, phong thư đẹp bá cháy. Mua JP Pass cũng vậy, cho nguyên bộ hướng dẫn, bỏ trong phong bì cũng đẹp đẽ chỉnh chu, chuẩn phong cách nhật.
Đây là mấy công cụ mà dù có tốn tiền chớ mình không dám tiết kiệm, dù ngủ khổ ăn cực chứ phải trang bị kỹ lưỡng. Đã mù tiếng nhựt, đi một mình nữa nên phải trang bị tận răng
Mới sơ sơ vài ba thứ thôi mà sao nhiều cái để nói nhỉ, tại tánh nhiều lời nữa nè.
Điều tiếp theo mình sẽ nói một số mình biết về đường sắt Nhựt Bổn, mà đã trứ danh với loại tàu điện đầu đạn (bullet train). Mình có quay được mô hình các line tàu điện ở nhật để dễ hình dung, vì chắc ko xứ nào nhiều line railway như ở đây.
https://www.youtube.com/watch?v=JiiRFpW5MP0&feature=youtu.be
Hai nàng tiên lượn vèo vèo ở trên là “thanh xà” Nasuno và “bạch xà” hikari trứ danh và ai có JR Pass thì sẽ được xài nó sướng luôn. Tàu gì mà siêu dài, đi từ toa 1 tới toa cuối là 18 thì phải mà đuối cẳng à.
Lúc chưa biết gì về mấy thứ này, mình cũng loạn cả lên, có hyperdia chớ mà lúc đó cũng hông hỉu chi ráo trọi. Nhờ bạn mình ở Nhật briefing cho cả tiếng khái quát một số thứ ở nhật trong đó có tàu điện ở nhật mới mơ hồ hiểu ra chút chút. Chớ con dân Việt Nam xài dịch vụ của ngành đường sắt Việt Nam - ngành độc quyền cấm tư nhân nào rớ vào - làm sao hiểu được có vụ "một số line của các hãng tư nhân" sẽ khác với JR (Japan Rail) là các line mà hãng đường sắt do chính phủ Nhật xây dựng.
Và JP Pass chỉ sử dụng được cho các line của JR khai thác (hyperdia sẽ có lựa chọn tìm route có dùng JR Pass hay không, nếu nhưng chặng nào không dùng được JR Pass thì nó sẽ có giá hiển thị). Phần mềm gì mà giỏi ghê à.
Last edited: