(Bài viết này ngoài kể chuyện đi chơi, du lịch ra thì còn kể mấy chuyện ăn ở linh tinh kể lể bên lề, hơi lạc đề tí, bác nào đọc ngại thì bỏ qua nhá : P )
Sau bao nhiêu tháng lên kế hoạch dự định, rủ rê nhau chán chê, bạn ở Kentucky cuối cùng đã đi chuyến xe 17 tiếng đồng hồ để đến thăm bạn ở DC. Theo như kế hoạch là sẽ ở DC 10 ngày, thăm quan là phụ, ăn chơi nghỉ ngơi tại nhà là chính (tại ở đây muốn đi đâu cũng xa nên ngại ra khỏi nhà lắm). Đến ngày 26 thì hai bạn cùng một bạn nữa ở DC sẽ đi lên New York City du lịch và đón năm mới, và hai bạn tiếp tục lên Boston đến mùng 5 thì về lại DC.
Đêm sửa soạn đồ trước khi đi
Do bàn tính vào phút chót nên cũng không tìm được chỗ ở gần trung tâm, nên cuối cùng đành thuê một phòng riêng ở Brooklyn (cách trung tâm 30 phút đi metro) với giá không hề đắt là $65 1 ngày chia 3 đứa, thuê trên airbnb.com là một trang cho thuê nhà trong thời gian ngắn hạn của người bản địa chứ không phải dạng nhà trọ hay khách sạn; đi lại thì mua thẻ metro $29 không giới hạn trong vòng 7 ngày (tức là đi bao nhiêu chuyến cũng được), vậy nên chỉ tốn thêm chút thời gian nếu như ở xa trung tâm thôi.
Sau chuyến xe bus dài 4 tiếng đồng hồ gần như ngộp thở của Megabus (xe của bọn này có 2 tầng, nếu đến muộn phải ngồi tầng 2 cực kì bí), cuối cùng cũng đến New York City, vừa mệt vừa đói lại còn xách đồ nặng ơi là nặng. Dự tính ban đầu là về chỗ nhà thuê trước để cất đồ và xem nhà ở thế nào rồi sau đó quay lại trung tâm để đi ăn, nhưng do đói quá nên cuối cùng đổi lại thành đi ăn trước và về nhà sau. Ăn xong xuôi thì lần mò tìm bến metro để về Brooklyn, lúc xuống subway quả thật là sốc vì quá bẩn, cũ và nhỏ. Vốn đã nghe nói tàu điện ngầm ở New York City cực kì khủng khiếp nhưng cũng không ngờ là đến mức này, đứng chờ tàu mà lúc nào cũng có cảm giác như đang ở trong phim kinh dị vậy.
(Nhìn trong ảnh đỡ hơn bao nhiêu, nhìn ở ngoài ghê lắm, nhất là lúc tối giời lại còn có mấy ông đen xì lảng vảng ghê muốn chết ạ..)
Metro ở New York City vừa bẩn, vừa kinh, nhưng đi quen thì thấy cũng bình thường, lâu có khi lại thích, mà đúng là thích thật vì nó tiện, được cái là ở đâu cũng sẵn metro, chỉ cần đi vài bước chui tọt xuống dưới đất là có metro rồi, chính vì thế nên bản đồ metro ở đây nhiều và nhằng nhịt, khó nhìn kinh khủng. Sau 1 hồi lần mò thì cũng về được đến bến metro gần nhà, gọi điện thoại cho anh chủ nhà lái xe ra đón. Chủ nhà là một anh da đen cao to, trông hơi sợ tí nhưng rất tốt bụng. Nhà cửa hóa ra lại sạch sẽ, ngăn nắp ngoài sức tưởng tượng. Lúc đầu nghĩ là thuê rẻ thế thì chắc phòng ốc cũng không được tốt lắm, có khi lại còn chẳng có máy sưởi nữa, sẽ lạnh lắm. Thế mà cuối cùng, do nhà có nhiều phòng mà không ai thuê cái phòng lớn nhất nên chủ nhà đổi cho ở sang phòng đó mà không lấy thêm tiền, trong phòng có lắp máy sưởi đầy đủ, còn nóng nóng nữa cơ, có cả gói làm thơm phòng. Trong phòng có 1 cái giường tầng với 1 cái đệm hơi đủ cho 3 người nằm nhưng nói chung là cái đệm hơi sau đấy chỉ để rải đồ ra, còn 2 đứa con gái thì nằm chung giường tầng 1, con trai kia nằm tầng 2, hơi chật tí nhưng cũng chấp nhận được.
Ngày 1: City Hall – Chinatown – Staten Island – Koreantown – Times Square
Trên thực tế: Ăn trưa ở Koreantown – Brooklyn Bridge – Chinatown/Little Italy
Ngày hôm sau, theo kế hoạch ban đầu là đi thăm quan City Hall, cuối cùng đi nhầm loạn cả lên vì đến nơi rồi nhưng..không biết tòa nhà nào là City Hall (tại có nhiều tòa nhà cao đẹp quá!) xong mãi mới phát hiện ra là cái City Hall đang ..trùng tu, không cho khách du lịch vào thăm! Lần sau thì nhớ đời cái tội cẩn thận, một là trước khi muốn đi đâu phải tìm hiểu rõ ràng chỗ mình muốn đến xem ..trông nó như thế nào, với cả nó có đang mở cửa hay không!
(City Hall "thật" đang trùng tu..)
May quá lại có cầu Brooklyn ở ngay gần đấy, thôi thì đã phá lịch trình thì phá luôn một thể. Thế là đi dạo bộ lên cầu Brooklyn – chiếc cầu nối giữa New York City và Brooklyn, kiểu tương tự như ..cầu Long Biên của mình, nhưng có đường dành cho người đi bộ (thậm chí chạy bộ và đua xe đạp). 3 đứa đi bộ gió thổi bay người, đứng dạo dáng chụp ảnh í ới một lúc thì trời ..mưa! Thế là phải ghi chú thêm một điều nữa: nhớ xem dự báo thời tiết trước khi đi ra ngoài! Lúc đầu mưa lâm thâm nhỏ còn chịu được, chụp ảnh trông tưởng có tí “phất phơ,” lát sau mưa to không cố được đành phải chạy xuống cầu để tìm tàu điện ngầm về. Lúc đấy mới là buổi chiều, nếu về nhà thì về nhà đến tối luôn lại phí một ngày chưa làm được trò trống gì, nếu đi tiếp thì trời vẫn mưa. Cuối cùng, vì nghĩ đã ở New York rồi, chả lẽ lại ngồi nhà, thế là vẫn quyết tâm đi tiếp (dù trời mưa như trút nước). Giải pháp là phải chui vào chỗ nào đấy ngồi lâu lâu được để trú mưa, mà cái chỗ đấy tốt nhất là chỗ nào có bán đồ ăn í! Thế mà mới nghĩ ra hay là đến Chinatown, vừa đi xem thăm thú vừa đi ăn luôn.
Đến Chinatown rồi, vào tiệm bánh mì Việt Nam, chủ toàn nói tiếng trung xì xồ, hóa ra là người trung quốc “giả danh” người Việt Nam để bán bánh mì. Nói thêm là ở trên New York hầu như là như vậy, bán hàng hầu như là người Tàu Việt (tức là không hiểu nổi người Việt Nam hay Tàu, nói cả 2 thứ tiếng đều thạo), chứ không có người Việt “hẳn” hay người Tàu “hẳn” như ở các vùng khác . Nói đến đây, tình hình thời tiết cũng không có gì khả quan hơn mà còn xấu đi là đằng khác, không còn cách nào đành phải về nhà nằm bàn mưu tính kế đi chơi cho ngày hôm sau.
Thế là ngày đầu tiên ra quân đã bị thời tiết làm tụt giảm hẳn nhuệ khí!
(Sao post bài trong phượt bị limited ảnh có 7 hình thôi vậy, buồn ghê T___T có bao nhiêu ảnh post đấy xong phải xóa đi : (. Ảnh xem thêm ở đây nhé)
Sau bao nhiêu tháng lên kế hoạch dự định, rủ rê nhau chán chê, bạn ở Kentucky cuối cùng đã đi chuyến xe 17 tiếng đồng hồ để đến thăm bạn ở DC. Theo như kế hoạch là sẽ ở DC 10 ngày, thăm quan là phụ, ăn chơi nghỉ ngơi tại nhà là chính (tại ở đây muốn đi đâu cũng xa nên ngại ra khỏi nhà lắm). Đến ngày 26 thì hai bạn cùng một bạn nữa ở DC sẽ đi lên New York City du lịch và đón năm mới, và hai bạn tiếp tục lên Boston đến mùng 5 thì về lại DC.
Đêm sửa soạn đồ trước khi đi
Do bàn tính vào phút chót nên cũng không tìm được chỗ ở gần trung tâm, nên cuối cùng đành thuê một phòng riêng ở Brooklyn (cách trung tâm 30 phút đi metro) với giá không hề đắt là $65 1 ngày chia 3 đứa, thuê trên airbnb.com là một trang cho thuê nhà trong thời gian ngắn hạn của người bản địa chứ không phải dạng nhà trọ hay khách sạn; đi lại thì mua thẻ metro $29 không giới hạn trong vòng 7 ngày (tức là đi bao nhiêu chuyến cũng được), vậy nên chỉ tốn thêm chút thời gian nếu như ở xa trung tâm thôi.
Sau chuyến xe bus dài 4 tiếng đồng hồ gần như ngộp thở của Megabus (xe của bọn này có 2 tầng, nếu đến muộn phải ngồi tầng 2 cực kì bí), cuối cùng cũng đến New York City, vừa mệt vừa đói lại còn xách đồ nặng ơi là nặng. Dự tính ban đầu là về chỗ nhà thuê trước để cất đồ và xem nhà ở thế nào rồi sau đó quay lại trung tâm để đi ăn, nhưng do đói quá nên cuối cùng đổi lại thành đi ăn trước và về nhà sau. Ăn xong xuôi thì lần mò tìm bến metro để về Brooklyn, lúc xuống subway quả thật là sốc vì quá bẩn, cũ và nhỏ. Vốn đã nghe nói tàu điện ngầm ở New York City cực kì khủng khiếp nhưng cũng không ngờ là đến mức này, đứng chờ tàu mà lúc nào cũng có cảm giác như đang ở trong phim kinh dị vậy.
(Nhìn trong ảnh đỡ hơn bao nhiêu, nhìn ở ngoài ghê lắm, nhất là lúc tối giời lại còn có mấy ông đen xì lảng vảng ghê muốn chết ạ..)
Metro ở New York City vừa bẩn, vừa kinh, nhưng đi quen thì thấy cũng bình thường, lâu có khi lại thích, mà đúng là thích thật vì nó tiện, được cái là ở đâu cũng sẵn metro, chỉ cần đi vài bước chui tọt xuống dưới đất là có metro rồi, chính vì thế nên bản đồ metro ở đây nhiều và nhằng nhịt, khó nhìn kinh khủng. Sau 1 hồi lần mò thì cũng về được đến bến metro gần nhà, gọi điện thoại cho anh chủ nhà lái xe ra đón. Chủ nhà là một anh da đen cao to, trông hơi sợ tí nhưng rất tốt bụng. Nhà cửa hóa ra lại sạch sẽ, ngăn nắp ngoài sức tưởng tượng. Lúc đầu nghĩ là thuê rẻ thế thì chắc phòng ốc cũng không được tốt lắm, có khi lại còn chẳng có máy sưởi nữa, sẽ lạnh lắm. Thế mà cuối cùng, do nhà có nhiều phòng mà không ai thuê cái phòng lớn nhất nên chủ nhà đổi cho ở sang phòng đó mà không lấy thêm tiền, trong phòng có lắp máy sưởi đầy đủ, còn nóng nóng nữa cơ, có cả gói làm thơm phòng. Trong phòng có 1 cái giường tầng với 1 cái đệm hơi đủ cho 3 người nằm nhưng nói chung là cái đệm hơi sau đấy chỉ để rải đồ ra, còn 2 đứa con gái thì nằm chung giường tầng 1, con trai kia nằm tầng 2, hơi chật tí nhưng cũng chấp nhận được.
Ngày 1: City Hall – Chinatown – Staten Island – Koreantown – Times Square
Trên thực tế: Ăn trưa ở Koreantown – Brooklyn Bridge – Chinatown/Little Italy
Ngày hôm sau, theo kế hoạch ban đầu là đi thăm quan City Hall, cuối cùng đi nhầm loạn cả lên vì đến nơi rồi nhưng..không biết tòa nhà nào là City Hall (tại có nhiều tòa nhà cao đẹp quá!) xong mãi mới phát hiện ra là cái City Hall đang ..trùng tu, không cho khách du lịch vào thăm! Lần sau thì nhớ đời cái tội cẩn thận, một là trước khi muốn đi đâu phải tìm hiểu rõ ràng chỗ mình muốn đến xem ..trông nó như thế nào, với cả nó có đang mở cửa hay không!
(City Hall "thật" đang trùng tu..)
May quá lại có cầu Brooklyn ở ngay gần đấy, thôi thì đã phá lịch trình thì phá luôn một thể. Thế là đi dạo bộ lên cầu Brooklyn – chiếc cầu nối giữa New York City và Brooklyn, kiểu tương tự như ..cầu Long Biên của mình, nhưng có đường dành cho người đi bộ (thậm chí chạy bộ và đua xe đạp). 3 đứa đi bộ gió thổi bay người, đứng dạo dáng chụp ảnh í ới một lúc thì trời ..mưa! Thế là phải ghi chú thêm một điều nữa: nhớ xem dự báo thời tiết trước khi đi ra ngoài! Lúc đầu mưa lâm thâm nhỏ còn chịu được, chụp ảnh trông tưởng có tí “phất phơ,” lát sau mưa to không cố được đành phải chạy xuống cầu để tìm tàu điện ngầm về. Lúc đấy mới là buổi chiều, nếu về nhà thì về nhà đến tối luôn lại phí một ngày chưa làm được trò trống gì, nếu đi tiếp thì trời vẫn mưa. Cuối cùng, vì nghĩ đã ở New York rồi, chả lẽ lại ngồi nhà, thế là vẫn quyết tâm đi tiếp (dù trời mưa như trút nước). Giải pháp là phải chui vào chỗ nào đấy ngồi lâu lâu được để trú mưa, mà cái chỗ đấy tốt nhất là chỗ nào có bán đồ ăn í! Thế mà mới nghĩ ra hay là đến Chinatown, vừa đi xem thăm thú vừa đi ăn luôn.
Đến Chinatown rồi, vào tiệm bánh mì Việt Nam, chủ toàn nói tiếng trung xì xồ, hóa ra là người trung quốc “giả danh” người Việt Nam để bán bánh mì. Nói thêm là ở trên New York hầu như là như vậy, bán hàng hầu như là người Tàu Việt (tức là không hiểu nổi người Việt Nam hay Tàu, nói cả 2 thứ tiếng đều thạo), chứ không có người Việt “hẳn” hay người Tàu “hẳn” như ở các vùng khác . Nói đến đây, tình hình thời tiết cũng không có gì khả quan hơn mà còn xấu đi là đằng khác, không còn cách nào đành phải về nhà nằm bàn mưu tính kế đi chơi cho ngày hôm sau.
Thế là ngày đầu tiên ra quân đã bị thời tiết làm tụt giảm hẳn nhuệ khí!
(Sao post bài trong phượt bị limited ảnh có 7 hình thôi vậy, buồn ghê T___T có bao nhiêu ảnh post đấy xong phải xóa đi : (. Ảnh xem thêm ở đây nhé)
Last edited: