What's new

Đồng Tháp, một miền quê dân dã

Bạn có bình chọn cho bài viết dự thi của hoai_nam không?

  • Votes: 2 100.0%
  • Không

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2

hoai_nam

Phượt tử
Nick thành viên: hoai_nam
SDT: 0983956552
Email: [email protected]
Tên bài dự thi: ĐỒNG THÁP, MỘT MIỀN QUÊ DÂN DÃ

“Tháp Mười đẹp nhất bông sen

Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”​

Hai câu ca dao ấy dường như đã trở nên quen thuộc với tất cả mọi người nhất là những người dân sống ở vùng Đồng Tháp Mười. Riêng tôi gần như đã thuộc nằm lòng, cứ mỗi lần ai nhắc đến Đồng Tháp là tôi lại nghĩ ngay đến hình ảnh những ao sen hoa tỏa hương thơm ngát cùng những cánh đồng lúa bạt ngàn cò bay thẳng cánh. Bức tranh quê hương của vùng đồng bằng sông Cửu Long luôn ẩn chứa một vẻ đẹp mộc mạc mà mỗi người dân miền Tây như tôi đều cảm thấy thân thuộc và gần gũi đến lạ lùng.

Tôi đã có dịp đặt chân đến Đồng Tháp nhưng trong lần ghé thăm đầu tiên ấy tôi chỉ đi vì công việc nên những gì gọi là đặc trưng của vùng đất trù phú này tôi chưa có cơ hội để khám phá tới. Và trong chuyến đi Đồng Tháp cùng những người bạn lần này, tôi mới thật sự hòa vào cảnh vật thiên nhiên nơi đây và tận hưởng gần như trọn vẹn niềm vui khi được thưởng thức, khám phá những gì riêng nhất, đặc sắc nhất thuộc về mảnh đất này.

Thị xã Sa Đéc bắt đầu chào đón chúng tôi bằng những con đường trải nhựa rợp bóng cây xanh. Mặc dù đây chỉ là một thị xã nhỏ thuộc tỉnh Đồng Tháp nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự nhộn nhịp của nó. Hai bên đường nhà cửa san sát, những dãy phố mua bán, hàng quán nườm nượp khách tới lui. Sa Đéc ngày nay có nhiều thay đổi hơn so với lúc tôi ghé thăm lần đầu tiên nhưng có một vài điều mà không hề thay đổi đó là những công trình kiến trúc mang đậm dấu ấn lịch sử cùng những nụ cười thân thiện của người dân địa phương nơi đây.

Xe chúng tôi dừng ở bến xe Sa Đéc và theo như lời hẹn, đúng 5 giờ chiều, những người bạn Sa Đéc đã ra đón chúng tôi. Trông họ rất vui, trên khuôn mặt mỗi bạn đều không giấu được nụ cười mừng ngày gặp lại. Thế là cả bọn chúng tôi quyết định phóng lên xe máy chạy tham quan một vòng thị xã Sa Đéc. Tôi rất ngạc nhiên vì một thị xã nhỏ như thế này lại có nhiều cảnh đẹp đến thế. Điểm tham quan đầu tiên của chúng tôi đó chính là công viên trung tâm thị xã. Không giống như những công viên bình thường khác, công viên trung tâm thị xã Sa Đéc có nhiều nét rất riêng từ những chiếc ghế đá, cây cảnh, tượng đài cho đến không gian mặt hồ, tất cả được bài trí một cách hài hòa tạo cảm giác thích thú cho khách tham quan. Buổi chiều, nắng trời dịu mát, một số gia đình đã đến đây tản bộ, chúng tôi lại có cơ hội chụp ảnh cùng nhau, ngồi nghỉ chân trên những chiếc ghế đá, ngắm cảnh vật xung quanh và cảm thấy tinh thần thoải mái hơn sau chuyến xe mệt nhoài.

Để không mất nhiều thời gian, chúng tôi tranh thủ đến tham quan mỗi nơi một chút. Địa điểm tiếp theo đó là Chùa Kim Huê, một ngôi chùa khá nổi tiếng ở thị xã Sa Đéc. Ngôi chùa này có kiến trúc rất đẹp và ấn tượng, một vẻ đẹp cung đình uy nghiêm giữa lòng thị xã. Bên cạnh là dòng rạch Cái Sơn với những chiếc cầu hình vòng cung tuyệt đẹp cùng hàng liễu rũ thướt tha hai bên bờ rạch tạo nên một vẻ đẹp đầy thơ mộng. Chúng tôi tha hồ tạo dáng từ mọi góc, cố gắng ghi lại những bức ảnh đẹp nhất, sống động nhất ở nơi ngôi chùa có một không hai này.

Ánh nắng hầu như đã không còn, buổi chiều yên bình lại thả xuống dòng sông Se Đéc nhộn nhịp thuyền bè. Chúng tôi tiếp tục chạy trên con đường dọc bờ kè nơi hàng quán sắp sửa mọc lên cho những hoạt động về đêm. Ngang qua đây, cảm giác trong tôi thật là thoải mái khi hít thở không khí trong lành và đón ngọn gió dịu mát từ phía bờ sông thổi vào. Thật đúng như những gì mà bạn bè tôi đã kể lại, chỉ có về Sa Đéc ta mới cảm nhận được hết những điều thú vị mà thị xã này mang lại kể cả những điều bình dị nhất.

Trời tối hẳn, sau một vòng tham quan thị xã Sa Đéc, bụng chúng tôi đã bắt đầu thấy đói. Mọi người cùng nhau tấp vào một quán ăn để thưởng thức món lẩu cua đồng. Xung quanh tôi là những người bạn đã quen và mới quen. Họ vui vẻ, hiếu khách, luôn dành cho chúng tôi những nụ cười và những câu chuyện thú vị. Vừa ngồi thưởng thức lẩu, vừa trò chuyện rôm rả, bọn chúng tôi đã dần hiểu nhau hơn. Bữa ăn tối thân mật kết thúc bằng những cái bắt tay, những lời gợi ý cho lịch trình của chuyến đi ngày mai. Ngày mai sẽ là chuyến khám phá vùng quê Đồng Tháp hứa hẹn sẽ có nhiều điều lý thú.

Đúng 7 giờ sáng, chúng tôi đã có mặt tại con đường dọc bờ rạch Cái Sơn để cùng nhau ăn sáng. Một quán hủ tiếu nhỏ nép mình bên góc vỉa hè nhưng lúc nào cũng đông khách. Chỉ khi ngồi ở đây tôi mới có cơ hội thưởng thức tô hủ tiếu Sa Đéc vừa thơm ngon vừa đậm đà đến vậy. Nó ngon đến độ ai cũng phải gọi thêm một phần bánh để ăn cho đã miệng. Chắc có lẽ tôi sẽ luôn nhớ mãi món hủ tiếu này không chỉ vì sợi bánh ngon, nước dùng vừa miệng mà còn cảm thấy hài lòng vì bà chủ quán thân thiện và không gian ngồi thưởng thức món ăn cũng thật yên bình.

Ăn sáng xong xuôi, cả nhóm lại tiếp tục cuộc hành trình khám phá miền quê Sa Đéc. Trước khi ra khỏi vùng nội ô thị xã, chúng tôi có ghé thăm ngôi nhà cổ mang tên Huỳnh Thủy Lê. Ngôi nhà cổ này nằm trên con đường dọc bờ kè sông Sa Đéc, nó mang một vẻ đẹp cổ kính với lớp tường vôi trắng đã bị bám rêu theo thời gian. Chủ nhân trước đây của ngôi nhà là ông Huỳnh Thủy Lê, từng là người tình của nữ văn sĩ Marguerite Duras thời trẻ, khi bà sống tại Việt Nam.Mặt ngoài ngôi nhà cổ có kiến trúc phương Tây pha trộn kiểu Hoa. Nhiều loại vật liệu xây nhà như gạch, kính được nhập từ Pháp. Sau chiến tranh, ngôi nhà đã được nhà nước Việt Nam tiếp quản, sử dụng là trụ sở cảnh sát. Năm 2009, nơi này mới được mở cửa phục vụ khách du lịch.

Nắng sớm dần dần ló dạng, nhà cổ Huỳnh Thủy Lê lại càng đẹp hơn dưới nền trời trong xanh. Cũng vì ngôi nhà này đã từng gắn liền với một câu chuyện tình thời Pháp nên người dân địa phương còn gọi nó bằng một cái tên khác đó là nhà cổ “Người tình”. Đây không chỉ là một công trình kiến trúc mang dấu ấn lịch sử mà còn thu hút sự quan tâm của nhiều du khách bởi câu chuyện tình đầy bí ẩn của ông Huỳnh Thủy Lê với một nữ văn sĩ nổi tiếng thời Pháp.

Tôi cùng những người bạn lại tiếp tục cưỡi xe máy ra vùng ngoại ô thị xã. Nắng lên,chúng tôi không hề ngại vì đã có chiếc nón bảo hiểm xinh xắn đội trên đầu cùng với lớp áo khoác dài tay để bảo vệ làn da bên ngoài khỏi bị rám nắng. Phải mất một đoạn đường khá xa chúng tôi mới đến được ao sen đúng như lịch trình. Một cánh đồng sen rộng mênh mông hiện lên ngay trước mặt. Tôi thật sự thấy choáng ngợp trước vẻ đẹp của nó. Góc nhìn xa đã thấy đẹp, góc nhìn gần nó lại càng đẹp hơn. Tôi chợt nhớ đến bốn câu ca dao :

“Trong đầm gì đẹp bằng sen

Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng

Nhụy vàng bông trắng lá xanh

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”​

Và không để bỏ lỡ đi những khoảnh khắc tuyệt vời này, tôi cùng những người bạn đã có một buổi chụp hình thú vị bên sen, loài hoa biểu trưng cho bản chất con người Việt Nam mộc mạc, giản dị nhưng thanh quý.

Cánh đồng sen đã khuất sau lưng, nhưng hình ảnh đẹp của nó vẫn còn đọng lại mãi trong lòng mỗi chúng tôi. Và mọi người đã cảm thấy mãn nguyện với những thước ảnh đẹp trong máy ảnh để rồi khi về nhà sẽ có cái để khoe với bạn bè, người thân về chuyến đi đầy thú vị này.

11 giờ trưa, cả bọn đã thấm mệt sau chuyến đại náo cánh đồng sen, quyết định rủ nhau kéo vào nhà một người bạn ở gần đó tổ chức tiệc nướng ngoài trời. Rất vui vì bạn nào cũng hào hứng nướng chuột, nướng cá, luộc ốc,…Dưới táng cây rợp bóng mát trước sân nhà, mọi người cùng nhau hì hục đốt than, thổi lửa, hương vị thịt chuột đồng cháy vàng ươm tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng làm nức lòng những người dân sống bên cạnh. Thành quả cho cả bọn là một bữa trưa hả hê, no nê cùng với những món ăn đặc sản của Đồng Tháp. Cá cuộn lá sen, chuột đồng nướng xả ớt, ốc bươu hấp xả đều đậm đà hương vị miền quê dân dã, ăn một lần sẽ thấy nhớ mãi. Có lẽ không kỷ niệm nào vui bằng kỷ niệm này, được ngồi cùng những người bạn Đồng Tháp thưởng thức những món ăn Đồng Tháp, điều ấy thật là thú vị. Tôi tìm thấy ở đó sự gần gũi, thân quen, yêu quê hương miền Tây, yêu cảnh đẹp vùng sông nước, yêu những con người thân thiện, chân chất luôn tiếp đãi những người bạn phương xa bằng sự nhiệt tình và nồng hậu hết mực.

Thị xã Sa Đéc đã xa dần, nhưng kỷ niệm về nó vẫn còn đọng lại mãi. Những cái vẫy tay, những nụ cười lưu luyến lúc chia tay sẽ làm chúng tôi nhớ lắm và hẹn ngày gặp lại. Chuyến đi kết thúc thật có hậu theo đúng nghĩa một chuyến dã ngoại cuối tuần. Nó mang đến cho tôi cùng những người bạn cảm giác thoải mái và thư giãn. Đặc biệt là qua chuyến đi lần này, tôi đã có dịp mở mang tầm mắt, được khám phá những nét đẹp rất riêng của vùng quê hương Đồng Tháp. Nơi mà những đóa sen thơm ngát vươn lên từ bùn đen vẫn luôn đẹp mãi trong lòng người dân địa phương và cả bạn bè trên khắp thế giới.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,141
Bài viết
1,173,933
Members
191,964
Latest member
360Marco
Back
Top