Hồ Đồng Chương
Một hồ nước rộng trong veo, mầu ngọc bích, nằm giữa hai xã Phú Lộc và Phú Long, huyện Nho Quan, có tên là Đồng Chương.Buổi sáng xương mù phủ kín mặt hồ như khói sóng huyền ảo. Khi mặt trời lên, sương tan dần, ánh nắng chiếu vào những hàng thông, lá cành lung linh sắc mầu như dát ngọc. Phong cảnh như mang nỗi niềm cổ tích, mơ màng, hoang vắng. ẩn hiện trên đồi thông những con thú đang ngơ ngác khi nghe một tiếng còi sương.
Ngồi thuyền, nhìn lên xung quanh là bạt ngàn đồi thông xanh ngút, dưới thuyền là mặt nước mênh mông trong vắt in đậm những đám mây trời trôi theo. Gió thổi nhè nhẹ, tất cả hoà nhập tạo thành bức tranh thuỷ mạc thiên nhiên đã kéo về giữa muôn trùng hoa lá của đồi thông.
Cũng nơi đây có thác Ba Tua và có dòng Chín Suối. Đến mùa mưa, nước từ núi đá đổ về vô tận.
Thêm điều đặc biệt và độc đáo ở đây là khi ngồi thuyền ngắm cảnh xong, du khách lại tiếp tục cuộc thăm thú mới: Leo đồi để xem Ao Trời. Cứ theo đồi thông xanh biếc, du khách lên tận đỉnh sẽ thấy một hồ nước trên cao gọi là Ao Trời cũng trong xanh, tuy nhỏ nhưng không lúc nào cạn nước. Đó là điều kỳ lạ mà tạo hoá đã dành riêng cho nơi đây.
Du khách đến hồ Đồng Chương sẽ thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Ninh Bình. Để phủ xanh đồi núi trọc, nhân dân địa phương đã trồng thêm nhiều thông xung quanh hồ. Vừa gìn giữ môi trường vừa tạo nên sự hài hoà cho bức tranh thiên nhiên nơi đây. Thiên nhiên và con người đã làm cho Hồ này đạt đến mức hoàn mỹ!
Đồng Chương được coi như một Đà Lạt của Ninh Bình hôm nay và mai sau.
PS: Hình cô em gái em trong chuyến du ngoạn hồ Đồng Chương
Những năm học Địa Chất Môi Trường, lang thang qua miền Xích Thổ trong một đề tài khoa học. Em đã vài lần tới đây, ngỡ ngàng vì những nét đẹp hùng vĩ mà thiên nhiên ban tặng , một cái hồ trên trời mênh mông nước, lãng mạn lắm, em nghĩ sẽ có ngày mấy tay chuyên gia về đầu tư du lịch sẽ đổ cát thành những bãi tắm...Đấy là ý nghĩ của riêng em, chứ hiện nay - những đàn cò bay về đậu trên những lùm cây mọc giữa hồ, nếu làm mạnh cải tạo hồ sẽ phá mất đi sinh thái (Mà một khu du lịch sẽ chỉ có giá trị khi biết bảo tồn giá trị và ý nghĩa sinh thái). Với kiến tạo địa chất đặc biệt của nơi đây, du khách sẽ khó quên với hình ảnh của một ngọn núi lớn đã không hề còn chân (dạng núi đá vôi carter, sau nhiều năm nước mưa đã phá huỷ hoàn toàn gốc ) hoặc những miền đất sét đỏ, những hàng thông xanh ngắt, những người dân hiền hậu sống ở nơi mà chúng em thường gọi " vùng chiêm trũng" của Ninh Bình.
Một hồ nước rộng trong veo, mầu ngọc bích, nằm giữa hai xã Phú Lộc và Phú Long, huyện Nho Quan, có tên là Đồng Chương.Buổi sáng xương mù phủ kín mặt hồ như khói sóng huyền ảo. Khi mặt trời lên, sương tan dần, ánh nắng chiếu vào những hàng thông, lá cành lung linh sắc mầu như dát ngọc. Phong cảnh như mang nỗi niềm cổ tích, mơ màng, hoang vắng. ẩn hiện trên đồi thông những con thú đang ngơ ngác khi nghe một tiếng còi sương.
Ngồi thuyền, nhìn lên xung quanh là bạt ngàn đồi thông xanh ngút, dưới thuyền là mặt nước mênh mông trong vắt in đậm những đám mây trời trôi theo. Gió thổi nhè nhẹ, tất cả hoà nhập tạo thành bức tranh thuỷ mạc thiên nhiên đã kéo về giữa muôn trùng hoa lá của đồi thông.
Cũng nơi đây có thác Ba Tua và có dòng Chín Suối. Đến mùa mưa, nước từ núi đá đổ về vô tận.
Thêm điều đặc biệt và độc đáo ở đây là khi ngồi thuyền ngắm cảnh xong, du khách lại tiếp tục cuộc thăm thú mới: Leo đồi để xem Ao Trời. Cứ theo đồi thông xanh biếc, du khách lên tận đỉnh sẽ thấy một hồ nước trên cao gọi là Ao Trời cũng trong xanh, tuy nhỏ nhưng không lúc nào cạn nước. Đó là điều kỳ lạ mà tạo hoá đã dành riêng cho nơi đây.
Du khách đến hồ Đồng Chương sẽ thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Ninh Bình. Để phủ xanh đồi núi trọc, nhân dân địa phương đã trồng thêm nhiều thông xung quanh hồ. Vừa gìn giữ môi trường vừa tạo nên sự hài hoà cho bức tranh thiên nhiên nơi đây. Thiên nhiên và con người đã làm cho Hồ này đạt đến mức hoàn mỹ!
Đồng Chương được coi như một Đà Lạt của Ninh Bình hôm nay và mai sau.
PS: Hình cô em gái em trong chuyến du ngoạn hồ Đồng Chương
Những năm học Địa Chất Môi Trường, lang thang qua miền Xích Thổ trong một đề tài khoa học. Em đã vài lần tới đây, ngỡ ngàng vì những nét đẹp hùng vĩ mà thiên nhiên ban tặng , một cái hồ trên trời mênh mông nước, lãng mạn lắm, em nghĩ sẽ có ngày mấy tay chuyên gia về đầu tư du lịch sẽ đổ cát thành những bãi tắm...Đấy là ý nghĩ của riêng em, chứ hiện nay - những đàn cò bay về đậu trên những lùm cây mọc giữa hồ, nếu làm mạnh cải tạo hồ sẽ phá mất đi sinh thái (Mà một khu du lịch sẽ chỉ có giá trị khi biết bảo tồn giá trị và ý nghĩa sinh thái). Với kiến tạo địa chất đặc biệt của nơi đây, du khách sẽ khó quên với hình ảnh của một ngọn núi lớn đã không hề còn chân (dạng núi đá vôi carter, sau nhiều năm nước mưa đã phá huỷ hoàn toàn gốc ) hoặc những miền đất sét đỏ, những hàng thông xanh ngắt, những người dân hiền hậu sống ở nơi mà chúng em thường gọi " vùng chiêm trũng" của Ninh Bình.
Last edited: