Tây Côn Lĩnh.
Hiện tại vẫn còn là một ẩn số đối với ngay cả những người dân địa phương, chinh phục Tây Côn Lĩnh luôn là ước mơ cháy bỏng của những ai yêu du lịch khám phá.
Chúng tôi gồm 3 người, Yan, trưởng đoàn, một cô bé cứng cỏi và đôi khi hơi... ngờ nghệch, tôi, một thằng chém gió thì giỏi, làm chả ra gì và cuối cùng là quang3g, một thành viên mới toe với kinh nghiệm đạp xe vài tháng là loanh quanh Hà Nội.
Vậy mà, với thành phần như vậy, chúng tôi đã chinh phục thành công Tây Côn Lĩnh với chả một tấm bản đồ hay một người dẫn đường nào, với bánh mỳ trong balo và nước suối trên đường đi. Vượt qua gần như tất cả những khó khăn tôi đã gặp trên các chuyến đi khó khăn khác như leo dốc sỏi đá, rẽ cây rừng lấy lối đi trong đêm mù mịt mưa gió, bao lần vấp ngã, bao lần cả người lẫn xe trong đám bùn lầy, tay chân mặt mũi trầy xước bởi đủ thứ... Không phủ nhận đã có thật nhiều lúc mỗi cá nhân chùn bước, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng đã vượt qua.
Sau hai ngày với thực sự du lịch khám phá không phục thuộc vào dịch vụ cung cấp trên đường đi (giữa rừng mà có ai bán gì cho mới là lạ ), tự túc tự cấp, chúng tôi được đền đáp bằng những trải nghiệm không thể quên, bằng những cảnh đẹp hùng vĩ mê hồn. Sẽ không ai trong chúng tôi quên được cảm giác tuyệt vời, cảm giác khi sáng mở cửa lều nhìn ra ngoài thấy bên kia biển mây là mặt trời le lói leo lên qua đỉnh Tây Côn Lĩnh.
Tây Côn Lĩnh, đi để biết sức người là không giới hạn
Tây Côn Lĩnh, đi để thấy quê hương mình đẹp lắm
Tây Côn Lĩnh, sẽ còn trở lại...
(Tham khảo thêm http://www.emong.org/showthread.php?32035-Tây-Côn-Lĩnh-Chinh-phục-cung-đường-huyền-thoại)
Hiện tại vẫn còn là một ẩn số đối với ngay cả những người dân địa phương, chinh phục Tây Côn Lĩnh luôn là ước mơ cháy bỏng của những ai yêu du lịch khám phá.
Chúng tôi gồm 3 người, Yan, trưởng đoàn, một cô bé cứng cỏi và đôi khi hơi... ngờ nghệch, tôi, một thằng chém gió thì giỏi, làm chả ra gì và cuối cùng là quang3g, một thành viên mới toe với kinh nghiệm đạp xe vài tháng là loanh quanh Hà Nội.
Vậy mà, với thành phần như vậy, chúng tôi đã chinh phục thành công Tây Côn Lĩnh với chả một tấm bản đồ hay một người dẫn đường nào, với bánh mỳ trong balo và nước suối trên đường đi. Vượt qua gần như tất cả những khó khăn tôi đã gặp trên các chuyến đi khó khăn khác như leo dốc sỏi đá, rẽ cây rừng lấy lối đi trong đêm mù mịt mưa gió, bao lần vấp ngã, bao lần cả người lẫn xe trong đám bùn lầy, tay chân mặt mũi trầy xước bởi đủ thứ... Không phủ nhận đã có thật nhiều lúc mỗi cá nhân chùn bước, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng đã vượt qua.
Sau hai ngày với thực sự du lịch khám phá không phục thuộc vào dịch vụ cung cấp trên đường đi (giữa rừng mà có ai bán gì cho mới là lạ ), tự túc tự cấp, chúng tôi được đền đáp bằng những trải nghiệm không thể quên, bằng những cảnh đẹp hùng vĩ mê hồn. Sẽ không ai trong chúng tôi quên được cảm giác tuyệt vời, cảm giác khi sáng mở cửa lều nhìn ra ngoài thấy bên kia biển mây là mặt trời le lói leo lên qua đỉnh Tây Côn Lĩnh.
Tây Côn Lĩnh, đi để biết sức người là không giới hạn
Tây Côn Lĩnh, đi để thấy quê hương mình đẹp lắm
Tây Côn Lĩnh, sẽ còn trở lại...
(Tham khảo thêm http://www.emong.org/showthread.php?32035-Tây-Côn-Lĩnh-Chinh-phục-cung-đường-huyền-thoại)