Thật sự trải nghiệm leo lên đỉnh Fan là một niềm hạnh phúc lớn. Nhưng nếu nói chuyến đi này là hành trình về miền... lạnh ngắt thì cũng không ngoa. Trên đỉnh, lần đầu tiên tôi được trải nghiệm nhiệt độ 5 độ C, với từng đợt gió rất mạnh quất vào mặt rét buốt. Cái hạnh phúc ngắn ngủi khi lên đến đỉnh chỉ giữ cho tôi ấm áp được dăm phút, còn nửa tiếng còn lại là cái rét thấm vào như cắt thịt khoét da.
Hehe, xin phép tự kỷ một tí.
Ngay trong lần đầu tiên đăng ký nick trên phuot.vn cách nay 3-4 tháng, tôi đã được đi cùng một nhóm lão làng, và nghe một chị lớn tuổi nói một câu tôi nhớ mãi: Hạnh phúc nằm trên đường đi, chứ không phải ở đích đến.
Đúng vậy, để chuẩn bị cho chuyến leo Fan này, tôi đã rèn thể lực, đã dùng đến những đồng "quỹ đen" cuối cùng để trang bị đồ nghề và kinh nghiệm. Những thứ tôi đạt được trước khi leo Fan vẫn còn theo tôi cho đến giờ: Tôi tìm thấy niềm yêu thích với bộ môn xe đạp, tôi cũng đã vượt qua cảm giác say xe đáng sợ, tôi cũng đã tự tin hơn với thể lực của mình.
Giờ xin vào vấn đề chính.
Chúng tôi gồm 11 người. 6 từ miền Nam, 5 từ miền Bắc. Có những người đi phượt lần đầu, có những người đã quá tuổi lục thập. Nữ nhiều hơn nam.
Sau khi trải qua một đêm trên tàu từ HN-Lào Cai, chúng tôi đi xe lên Sapa, và khoảng 8h30 đã có mặt tại Trạm Tôn để chinh phục đỉnh hạnh phúc. Đó là ngày 11/12/2012. Chúng tôi chờ đợi khoảnh khắc lên đỉnh vào ngày đẹp hôm sau, 12/12/12.
11 người tươi cười chuẩn bị vào chuyến đi
Những bước đầu tiên. Bác chủ xị 63 tuổi tươi cười.
Đường đi chuẩn bị khó
Chúng tôi đến chặng nghỉ đầu tiên. Có tổng cộng 5 poster đi theo đoàn.
Xin phép cho mình và em gái cùng đoàn tự sướng tí. Hehe
Chúng tôi lại lên đường
Nạp năng lượng.
Hehe, xin phép tự kỷ một tí.
Ngay trong lần đầu tiên đăng ký nick trên phuot.vn cách nay 3-4 tháng, tôi đã được đi cùng một nhóm lão làng, và nghe một chị lớn tuổi nói một câu tôi nhớ mãi: Hạnh phúc nằm trên đường đi, chứ không phải ở đích đến.
Đúng vậy, để chuẩn bị cho chuyến leo Fan này, tôi đã rèn thể lực, đã dùng đến những đồng "quỹ đen" cuối cùng để trang bị đồ nghề và kinh nghiệm. Những thứ tôi đạt được trước khi leo Fan vẫn còn theo tôi cho đến giờ: Tôi tìm thấy niềm yêu thích với bộ môn xe đạp, tôi cũng đã vượt qua cảm giác say xe đáng sợ, tôi cũng đã tự tin hơn với thể lực của mình.
Giờ xin vào vấn đề chính.
Chúng tôi gồm 11 người. 6 từ miền Nam, 5 từ miền Bắc. Có những người đi phượt lần đầu, có những người đã quá tuổi lục thập. Nữ nhiều hơn nam.
Sau khi trải qua một đêm trên tàu từ HN-Lào Cai, chúng tôi đi xe lên Sapa, và khoảng 8h30 đã có mặt tại Trạm Tôn để chinh phục đỉnh hạnh phúc. Đó là ngày 11/12/2012. Chúng tôi chờ đợi khoảnh khắc lên đỉnh vào ngày đẹp hôm sau, 12/12/12.
11 người tươi cười chuẩn bị vào chuyến đi
Những bước đầu tiên. Bác chủ xị 63 tuổi tươi cười.
Đường đi chuẩn bị khó
Chúng tôi đến chặng nghỉ đầu tiên. Có tổng cộng 5 poster đi theo đoàn.
Xin phép cho mình và em gái cùng đoàn tự sướng tí. Hehe
Chúng tôi lại lên đường
Nạp năng lượng.