What's new

[Chia sẻ] Hà Giang đâu phải chỉ có tam giác mạch

Lồm cồm bò dậy sau trận ốm lúc chuyển mùa, nó quyết lết cho bằng được lên Tây Bắc để ngắm đợt hoa lúa cuối cùng. Vào thời điểm này, Tây Hà Giang gần như là lựa chọn duy nhất của nó. Lên cung và lập nhóm chớp nhoáng xong, 3 xe đoàn nó xuất phát lúc 2h chiều thứ 6 chạy theo hướng Vĩnh Yên, Tuyên Quang rồi theo quốc lộ 2 lên Hà Giang. Chúng nó di chuyển tương đối thuận lợi, đến 9h tối, cả nhóm dừng lại nghỉ ở thị trấn Việt Quang, cách thành phố Hà Giang hơn 50km.

Sáng thứ 7, chúng nó xuất phát từ sớm, rẽ trái ở ngã ba Bắc Quang cũ rồi men theo con đường độc đạo chạy về phía thị trấn Vinh Quang, thủ phủ của huyện Hoàng Su Phì
IMG_7622 by Quan Tang, on Flickr

Những thửa ruộng bậc thang đầu tiên dần dần hiện ra trước mắt chúng nó
IMG_7678 by Quan Tang, on Flickr

nhưng thời tiết buổi sáng rất nhiều sương mù nên tầm nhìn khá hạn chế.
IMG_7686 by Quan Tang, on Flickr

Đến khoảng 10h, sương tan dần và chúng nó bắt đầu có dịp thưởng thức thứ đặc sản này của Hoàng Su Phì. Nó đã từng chạy qua con đường này khoảng 5 tháng về trước nhưng chạy giữa đêm và không vào mùa lúa nên cái sắc vàng óng ả trải dài giữa thung lũng cùng mùi hương lúa chín thoang thoảng kèm theo một chút sương còn sót lại làm nó khá thích thú.
IMG_7702 by Quan Tang, on Flickr

Được một lúc thì trời bắt đầu đổ mưa rất to nhưng chúng nó mặc áo mưa xong đi được một đoạn ngắn lại tạnh, nóng quá dừng lại cởi áo ra xong trời lại mưa. Phải nói là lúc đó nó có một cảm giác muốn đánh nhau không hề nhẹ.
IMG_7708 by Quan Tang, on Flickr

Chúng nó rẽ vào bản Péo theo biển chỉ dẫn nhưng cảnh sắc ở đây không có gì đặc biệt nên đi khoảng 10km chúng nó quay lại. Cả đoàn dừng lại nghỉ ăn trưa ở cách thị trấn Vinh Quang 5km để tiện chiều chạy vào bản Nhùng chơi theo như lời giới thiệu của một bác “nghệ sĩ lang thang” (theo như bác tự nhận) chúng nó gặp trên đường.
IMG_7714 by Quan Tang, on Flickr

Trong lúc chờ cơm, chúng nó tranh thủ chạy xuống chơi ở dòng suối gần đó. Trong vô vàn những trải nghiệm có thể bắt gặp dọc đường của những kẻ du lịch bụi, có lẽ cũng chẳng có mấy thứ có thể vượt qua cái cảm giác khoan khoái khi được chạm vào dòng nước suối mát lạnh sau một chặng đường dài mệt mỏi.
IMG_7722 by Quan Tang, on Flickr

Ăn uống và nghỉ ngơi xong, chúng nó bắt đầu lên đường vào bản Nhùng. Lúc này sương mù đã tan hết, những thửa ruộng bậc thang nối tiếp nhau trải dài theo con đường chúng nó đi, thỏa sức phơi mình dưới ánh nắng rực rỡ của buổi chiều. Lúa vừa vào độ chín và mới chỉ có một số rất ít các gia đình người dân tộc bắt đầu thu hoạch. Có thể nói nó đã chọn được thời điểm hoàn hảo để có mặt ở nơi đây.
IMG_7732 by Quan Tang, on Flickr

Chúng nó quyết định chạy một mạch và tận bản trước sau đó sẽ từ từ quay lại chơi và chụp ảnh dọc đường sau. Đi khoảng 15km, qua một cây cầu treo nhỏ, bản Nhùng hiện ra giữa thung lũng, giản dị và yên bình vô cùng.
IMG_7745 by Quan Tang, on Flickr

Nó để cho 2 xe cùng đoàn chạy trước, một mình chạy xuống ruộng để hỏi thăm và làm quen với bà con dân tộc.
IMG_7757 by Quan Tang, on Flickr
 
Vào ngày mùa, tất cả các thành viên trong gia đình đều tập trung ở ngoài đồng và nơi đây cũng đồng thời trở thành sân chơi của lũ trẻ con. Người dân tộc ở đây rất hiếu khách nhưng lại khá nhút nhát nên nó cứ giơ máy ảnh lên là họ tìm cách quay mặt đi ngay. Không có nhiều thời gian nên ngồi chơi một lát rồi nó chào từ biệt bà con và bắt đầu chạy ngược trở ra.
IMG_7762 by Quan Tang, on Flickr

Con đường dẫn vào bản Nhùng chạy giữa 2 quả đồi với một dòng suối len lỏi róc rách chảy ở phía dưới, đẹp tựa như tranh vẽ vậy
IMG_7788 by Quan Tang, on Flickr

và màu vàng của lúa chín, của no ấm là gam màu chủ đạo.
IMG_7768 by Quan Tang, on Flickr

Nó rất thích những căn nhà nhỏ trên sườn đồi giữa những thửa ruộng bậc thang và một lượng lớn ảnh nó chụp dành để ngắm nghía đối tượng này.
IMG_7786 by Quan Tang, on Flickr

Để nhờ xe trước một căn nhà nhỏ để chụp ảnh, nó gặp một ông lão người dân tộc năm nay đã 81 tuổi nhưng kiên quyết ở riêng để không làm phiền con cháu. Ông lão trông có vẻ buồn buồn, cứ cặm cụi đan lát một mình trước cửa. Hỏi ra nó mới biết cụ bà vừa mất 3 ngày trước….
IMG_7798 by Quan Tang, on Flickr

Mải mê chụp ảnh quá, nó đã tụt lại sau đoàn khá xa nhưng lần nào đi mà nó chẳng thế, vẫn không thể nào đi nhanh được. Phải đến 4 rưỡi nó mới tới thị trấn Vinh Quang. Gặp 2 xe cùng đoàn xong chúng nó lên đường sang Xín Mần luôn vì đã chậm so với dự định 1 tiếng rưỡi.v
IMG_7807 by Quan Tang, on Flickr

Nó không chọn con đường thẳng chạy từ thị trấn Vinh Quang sang thị trấn Cốc Pài mà quyết định thử chạy con đường vòng qua bản Làng Đôn. Con đường này chạy qua một số bản của người dân tộc nên ruộng bậc thang nhiều hơn hẳn con đường chính nhưng trời đã về chiều và sương bắt đầu xuống nên không còn thuận lợi cho việc ngắm cảnh và chụp ảnh nữa.
IMG_7875 by Quan Tang, on Flickr

Nói là không thuận lợi nhưng nó vẫn ngoan cố đứng chụp và kết quả là lại tụt lại phía sau và cho đến lúc tắt nắng nó còn tới 60km đường lạ ở phía trước. Mặc dù trước khi đi đã được người dân địa phương cảnh báo là con đường này dài và khó hơn so với đường chính nhưng nó vẫn hơi bất ngờ và đã bị ngã xe khi bắt đầu tới đoạn đường xấu.
IMG_7863 by Quan Tang, on Flickr

Có tới tầm 10km offroad cộng với ban ngày trời mưa lại có một số đoạn đường đi cũng chính là hướng nước nguồn chảy xuống nên đường khá trơn. Trời đã tối không có người để hỏi đường và nó đã đi lạc mất khoảng 10km. Trên đường quay trở lại, tiếc rẻ bầu trời sao chẳng mấy khi được ngắm, nó định nhảy xuống để phơi đêm nhưng cô bé ngồi sau kiên quyết không cho (may mà không đi 1 mình chứ không chắc tới sáng mới đến nơi). Đến 9 rưỡi nó đã về được thị trấn Cốc Pài, gặp lại 2 xe trong đoàn. Chúng nó quyết định nghỉ lại đây để giữ sức chứ không tiếp tục chạy cố về Bắc Hà như dự định ban đầu nữa. Lúc này nó mới phát hiện ra hóa ra bản mà bác “nghệ sĩ lang thang” bảo chúng nó là bản Phùng, rất nổi tiếng nằm trên đường từ Vinh Quang sang Cốc Pài chứ không phải bản Nhùng chúng nó đi. Đi nhầm nhưng không đứa nào cảm thấy nuối tiếc và đành hẹn bản Phùng vào mùa lúa năm sau. Ăn cơm xong cũng là lúc nó phát hiện ra đôi găng tay chống nước xịn nó vừa cắn răng cắn lợi đầu tư để vi vu mùa rét đã không cánh mà bay lúc nó ngã xe chỉ sau có vỏn vẹn 0,5 cung đường. Xót đứt ruột nhưng đặt lưng xuống giường là nó lăn ra ngủ ngay vì đã quá mệt.
IMG_7844 by Quan Tang, on Flickr

Sáng hôm sau, chúng nó dậy từ tờ mờ sáng và nó lại chọn một con đường mới để tiếp tục hành trình. Chúng nó sẽ không chạy sang Bắc Hà nữa vì không thể kịp được mà chuyển hướng di chuyển về ngã ba Quang Bình rồi chạy thẳng ra ngã ba Bắc Quang mới để theo quốc lộ 2 về Hà Nội.
IMG_7906 by Quan Tang, on Flickr
 
Last edited:
Không khí buổi sáng của vùng cao làm con người ta khoan khoái vô cùng. Chúng nó đi từ rất sớm khi mặt trời còn chưa lên và sương đêm còn ướt đẫm trên các sườn núi.
IMG_7919 by Quan Tang, on Flickr

Những thửa ruộng bậc thang nằm khuất mình sau màn sương trong ánh mặt trời đang lên buổi sáng sớm trông xa như ở một thế giới hoàn toàn khác, có lẽ chỉ tìm thấy ở thiên đường.
IMG_7921 by Quan Tang, on Flickr

Mặt trời dần lên cao và cảnh vật dần hiện ra rõ hơn
IMG_7923 by Quan Tang, on Flickr

nhưng vẫn chẳng khác chốn bồng lai tiên cảnh là mấy.
IMG_7928 by Quan Tang, on Flickr

Dĩ nhiên là nó lại bò ở trên đường và 2 xe đi cùng không chờ được đã phải đi trước.
IMG_7933 by Quan Tang, on Flickr

Nó dừng lại trò chuyện và cho kẹo một cô bé chăn trâu rất đáng yêu,
IMG_7970 by Quan Tang, on Flickr

cố thu nốt vào ống kính và tâm trí những hình ảnh cuối cùng của núi rừng Tây Bắc trước khi nói lời chia tay.
IMG_7979 by Quan Tang, on Flickr

Điểm dừng chân cuối cùng của nó là thác Tiên trên đường ra ngã ba Quang Bình. Thực sự đây là một trong những thác nước ấn tượng nhất nó từng có dịp tới. Thác còn rất hoang sơ và cảnh quan xung quanh được xây dựng rất có óc thẩm mỹ. Đứng từ xa nhìn vào không khác nào một bức tranh sơn thủy tuyệt đẹp. Nó gặp lại 2 xe trong đoàn lúc trưa ở ngã ba Bắc Quang mới, ăn trưa rồi về đến Hà Nội lúc 9h tối, kết thúc cuộc hành trình hơn 800km với một nụ cười thỏa mãn trên môi.
IMG_7984 by Quan Tang, on Flickr
 
Cuối tuần sau (16/17-10) em định đi Hoàng Su Phì thì còn lúa không bác. Nếu không có lúa thì còn gì chơi không ạ, ví dụ cảnh bên đường có đẹp không ...
Thank bác ;D
 
Cuối tuần sau (16/17-10) em định đi Hoàng Su Phì thì còn lúa không bác. Nếu không có lúa thì còn gì chơi không ạ, ví dụ cảnh bên đường có đẹp không ...
Thank bác ;D

Cuối tuần sau mình nghĩ là vẫn còn vì cuối tuần vừa rồi mình đi lúa mới bắt đầu chín, vẫn còn rất nhiều chỗ xanh nên bà con chưa thể gặt xong hết được đâu. Dù không có lúa thì cung đường Bắc Hà, Xín Mần Hoàng Su Phì vẫn là một trong những cung đường đẹp nhất Tây Bắc nên cảnh sắc bạn có thể thỏa sức thưởng thức. Ngoài ra thì nghe nói ở Xín Mần cũng có tam giác mạch nhưng mình chưa đi, chỉ có chỗ Lử Thẩn trên đường từ Xín Mần sang Si Ma Cai thì chắc chắn có mấy đồi tam giác mạch rất đẹp mình đi 2 lần rồi :D.
 
Vâng, thank bác. Em tính đi lên Hà Giang rồi thuê xe máy đi ngược lại. Xín Mần đi Si Ma Cai thì thế nào ạ, ý em là đường xá có tốt không. Vì em đi với 1 số bạn không cứng lắm, dốc quanh có hoặc đường hơi xấu tí thì cũng không có vấn đề gì, em chỉ ngại đường đá lởm chởm kiểu như đang làm dở thôi ạ.
Thank bác lần nữa ;D
 
Đi Hoàng Su Phì thì không cần lên đến Hà Giang. Lên thị trấn Việt Quang cách HG hơn 50km là đến đường rẽ vào rồi, có điều mình ko rõ ở đây có cho thuê xe máy hay không. Nếu bạn gửi xe máy theo xe giường nằm lên thì chắc có thể xuống ở ngã 3 Bắc Quang cũ được vì nó nằm trên đường từ HN lên Hà Giang. Mình chưa đi xe thuê bao giờ vì xe họ bảo dưỡng không tốt được như mình. Lần trước mình đi có gặp một đoàn đi xe thuê bị đá đâm thủng săm vì lốp đã mòn hết rồi nên các bạn nên kiểm tra xe thuê cẩn thận.

Đường xá trên Xín Mần và Hoàng Su Phì thì nói chung xấu hơn các vùng phổ biến hay đi khác. Đèo nhỏ, và có một số đoạn bị xe tải cày nát lên nên hơi xấu. Cũng có một số dốc cao và cua hơi gấp nhưng nhìn chung là đi được, đừng có ham hố phóng nhanh là ok vì đường xấu có thể ở ngay sau đoạn đẹp. Nếu các bạn rẽ ngang rẽ dọc có thể có offroad đường xấu hơn thì mình ko dám chắc nhé vì bạn xem bài ở trên cũng thấy mình đi thử đường mới vào bản gặp offroad khá dài.

Si Ma Cai là một huyện biên giới của Lào Cai. Từ Xín Mần chạy sang Bắc Hà có ngã rẽ đi Si Ma Cai. Cảnh sắc 2 huyện dọc biên giới Si Ma Cai và Mường Khương của Lào Cai rất đẹp, đáng để đi nhưng đường xá cũng như bên Xín Mần, Hoàng Su Phì, không dễ đi cho lắm. Đặc biệt là đoạn chạy về thị trấn Si Ma Cai rất dốc. Lần trước mình đổ đèo cháy cả côn xe. Đi hết Si Ma Cai và Mường Khương các bạn sẽ ra đến quốc lộ 4D chỗ bản Phiệt cách thành phố Lào Cai có tầm 20km thôi nên nếu đi xe máy của mình có thể về Lào Cai vứt xe lên tàu hỏa về Hà Nội.

Nói chung cung đường Hoàng Su Phì - Xín Mần - Si Ma Cai - Mường Khương rất đáng để đi nhưng phải có thời gian nhiều một chút để đi còn thưởng thức chứ chỉ đi trên đường thôi thì mệt và vất lắm. Bắc Hà mùa này thì không có gì đặc sắc (có cái chợ phiên sáng CN nhưng mình qua mấy lần cũng chưa đi) nên các bạn có thể ghé hoặc không?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,362
Bài viết
1,175,388
Members
192,070
Latest member
maynen1
Back
Top