Ngũ Chỉ Sơn là đỉnh núi chỉ cao thứ 6-7 ở Việt Nam, khoảng 2700-2800m, nằm cạnh con đèo Ô Quý Hồ huyền thoại. Nhưng với dân leo núi/trekking, NCS là một thách thức số 1, lại bí hiểm và pha chút linh thiêng.
Có người xem đó là núi đẹp nhất vùng Tây Bắc. 5 đỉnh như năm ngón tay chĩa thẳng lên trời, độc đáo, hùng vĩ và hiểm trở. Đỉnh NCS nhìn từ xa mờ ảo, mây sương hòa quyện, và càng huyền ảo hơn khi có ánh nắng chiếu vào, mây như vờn quanh những ngón tay đầy màu sắc.
Núi Ngũ Chỉ Sơn - ảnh trên mạng
Ảnh tôi chụp T4/2014 nhìn từ Tả Giảng Phình
NCS có 5 đỉnh, nhưng đo trên bản đồ địa hình có thể thấy tới 7 đỉnh kề nhau, độ cao từ 2650-2800m. Trong đó, ngoài 5 đỉnh chạy ngang song song với Tỉnh lộ 155 (từ Sapa đi Y Tý), còn có 2 đỉnh ở đoạn dãy núi chuyển hướng chạy về phía Lai Châu. Đỉnh cao nhất tôi đo được trên bản đồ địa hình là 2800m, nằm ngoài cùng, phía gần Sapa. Tuy vậy, thông tin về NCS rất ít, và người ít đi sẽ không biết đến ngọn núi này. Thông tin về độ cao của NCS càng sai lệch, khác nhau, do hầu như chưa ai thực sự đo được đỉnh.
Dò đỉnh, tôi đo trên bản đồ địa hình + Google Earth
Chỉ nhìn vào hình ảnh các đỉnh núi, dân leo núi có thể cảm nhận ngay độ khó và thách thức của nó. Trên đỉnh cao nhất là những vách đá dựng đứng, nhọn như những ngón tay. Phía TL155 khá thoải, còn phía Ô Quý Hồ có thể xem là mặt sau của núi, với những vực sâu hun hút. Đường đi chỉ có thể men theo triền núi đi thẳng lên 1 đỉnh, và rất khó có thể di chuyển từ đỉnh này sang đỉnh khác. Một số câu chuyện được thêu dệt sau hàng loạt nỗ lực chinh phục nhưng thất bại của các đoàn leo núi khiến NCS càng trở nên nỗi ám ảnh mơ hồ. Không chỉ khó ở vách đá dựng đứng cuối cùng không có đường lên, nhiều đoàn gặp phải những trục trặc đủ loại (như đi lạc, thời tiết xấu...), buộc phải quay về dù trong đoàn không thiếu những chuyên gia leo núi dày dạn. Dân bản nói NCS là nơi có nhiều thuốc quý, và nếu không lấy thuốc thì cũng ít ai lặn lội vào chốn rừng sâu bí hiểm này. Do vậy, tìm trong các bản quanh núi kiếm người biết đường lên đỉnh cũng khó. Để chinh phục đỉnh, ngoài sự chuẩn bị và kinh nghiệm, có lẽ phải cần thêm 1 chữ DUYÊN.
Đến nay, mới thấy có 2 nhóm khẳng định lên được đỉnh. Trong đó một nhóm vừa đi cuối tháng 8/2014, là chắc chắn đúng đỉnh, và cũng may mắn đã có nhóm này đi trước, chúng tôi tìm đúng porter dẫn đường của nhóm, Giàng A Sinh, để nối tiếp con đường chinh phục. Còn nhóm trước đó đi vào 2013, thì thông tin kể lại cho thấy có thể đã lên 1 đỉnh thấp nào đó trong 5 ngón. Cả 2 nhóm không thấy dùng máy GPS ghi lại đường đi, độ cao, tọa độ, nên nhiệm vụ đo độ cao vẫn sẽ là nhóm chúng tôi .
Có người xem đó là núi đẹp nhất vùng Tây Bắc. 5 đỉnh như năm ngón tay chĩa thẳng lên trời, độc đáo, hùng vĩ và hiểm trở. Đỉnh NCS nhìn từ xa mờ ảo, mây sương hòa quyện, và càng huyền ảo hơn khi có ánh nắng chiếu vào, mây như vờn quanh những ngón tay đầy màu sắc.
Núi Ngũ Chỉ Sơn - ảnh trên mạng
Ảnh tôi chụp T4/2014 nhìn từ Tả Giảng Phình
NCS có 5 đỉnh, nhưng đo trên bản đồ địa hình có thể thấy tới 7 đỉnh kề nhau, độ cao từ 2650-2800m. Trong đó, ngoài 5 đỉnh chạy ngang song song với Tỉnh lộ 155 (từ Sapa đi Y Tý), còn có 2 đỉnh ở đoạn dãy núi chuyển hướng chạy về phía Lai Châu. Đỉnh cao nhất tôi đo được trên bản đồ địa hình là 2800m, nằm ngoài cùng, phía gần Sapa. Tuy vậy, thông tin về NCS rất ít, và người ít đi sẽ không biết đến ngọn núi này. Thông tin về độ cao của NCS càng sai lệch, khác nhau, do hầu như chưa ai thực sự đo được đỉnh.
Dò đỉnh, tôi đo trên bản đồ địa hình + Google Earth
Chỉ nhìn vào hình ảnh các đỉnh núi, dân leo núi có thể cảm nhận ngay độ khó và thách thức của nó. Trên đỉnh cao nhất là những vách đá dựng đứng, nhọn như những ngón tay. Phía TL155 khá thoải, còn phía Ô Quý Hồ có thể xem là mặt sau của núi, với những vực sâu hun hút. Đường đi chỉ có thể men theo triền núi đi thẳng lên 1 đỉnh, và rất khó có thể di chuyển từ đỉnh này sang đỉnh khác. Một số câu chuyện được thêu dệt sau hàng loạt nỗ lực chinh phục nhưng thất bại của các đoàn leo núi khiến NCS càng trở nên nỗi ám ảnh mơ hồ. Không chỉ khó ở vách đá dựng đứng cuối cùng không có đường lên, nhiều đoàn gặp phải những trục trặc đủ loại (như đi lạc, thời tiết xấu...), buộc phải quay về dù trong đoàn không thiếu những chuyên gia leo núi dày dạn. Dân bản nói NCS là nơi có nhiều thuốc quý, và nếu không lấy thuốc thì cũng ít ai lặn lội vào chốn rừng sâu bí hiểm này. Do vậy, tìm trong các bản quanh núi kiếm người biết đường lên đỉnh cũng khó. Để chinh phục đỉnh, ngoài sự chuẩn bị và kinh nghiệm, có lẽ phải cần thêm 1 chữ DUYÊN.
Đến nay, mới thấy có 2 nhóm khẳng định lên được đỉnh. Trong đó một nhóm vừa đi cuối tháng 8/2014, là chắc chắn đúng đỉnh, và cũng may mắn đã có nhóm này đi trước, chúng tôi tìm đúng porter dẫn đường của nhóm, Giàng A Sinh, để nối tiếp con đường chinh phục. Còn nhóm trước đó đi vào 2013, thì thông tin kể lại cho thấy có thể đã lên 1 đỉnh thấp nào đó trong 5 ngón. Cả 2 nhóm không thấy dùng máy GPS ghi lại đường đi, độ cao, tọa độ, nên nhiệm vụ đo độ cao vẫn sẽ là nhóm chúng tôi .