Mất 4 tiếng săn vé giá rẻ trên mạng, cuối cùng tôi cũng tìm được tấm vé khứ hồi Saigon - Kuala Lumpur (SGN-KL) của hãng hàng không Malaysian Airlines chỉ với 110 USD. Tuy nhiên, ngày khởi hành thì phải... 3 tháng nữa!
Dư thời gian, tôi bắt tay vào công việc chuẩn bị. Rút kinh nghiệm của những chuyến đi bụi trước kia, tôi đọc lại những bản tin thời tiết ở KL vào tháng 1 trong 2 năm 2011, 2012. Điều này rất quan trọng vì nó giúp tôi biết phải mang theo những loại quần áo gì.
Còn nhớ lần đi New Zealand, do chủ quan là tháng 4 đã hết lạnh, tôi chỉ quần jean, áo thun. Ai dè lạnh bà cố khiến tôi "toi" mất 25 USD cho cái áo fieldjacket cũ như xơ mướp bán ở chợ trời.
Xong cái vụ thời tiết - cũng nhờ anh "gúc" - tôi tìm hiểu về sân bay quốc tế KL. Ra lối nào, làm thủ tục nhập cảnh ở đâu, từ sân bay về trung tâm thành phố bao xa, đi bằng những loại phương tiện gì, giá nào rẻ nhất... Bên cạnh đó, tôi tìm hiểu về đồ ăn thức uống và nhất là khách sạn.
Kết quả, tôi tìm được 3 khách sạn phù hợp. Đó là KS KK, KS L'Oỉental ở đường Petaling thuộc "khu phố Tàu", và KS Casanova ở đường Alor. Cả hai nơi này là "phố ăn đêm" nổi tiếng của KL.
Một kinh nghiệm cho các bạn đi bụi: Đó là trên mạng, hầu hết các KS đều thông báo "chỉ còn 2, 3 hoặc 4 phòng". Vì sợ không có chỗ ở nên nhiều bạn vội vã đặt phòng ngay và thế là "dính chấu" vì giá đặt trên mạng so với giá thực tế lắm khi chênh nhau vào trăm ngàn đồng (tiền Việt).
Một chi tiết nữa, giá phòng rẻ nhất ở hầu hết các KS tại KL là 175 RM/ ngày (khoảng 875 ngàn đồng tiền Việt) nhưng phòng được chia làm nhiều loại: Loại 1 giường, 2 giường, 3, 4, 5, 6... giường. Vì thế, nếu đi 6 người và thuê loại phòng 6 giường thì mỗi người chỉ tốn chưa tới 30 RM (210 ngàn đồng Việt).
Còn 1 tuần nữa thì đến ngày khởi hành, tôi ra Đồng Khởi đổi tiền Việt sang tiền Mã. Cứ 2,1 triệu tiền Việt đổi được 300 ringgit (RM). Theo tôi biết, phần lớn dân ta khi đi du lịch thường lận lưng bằng đô la Mỹ. Tuy nhiên, nhiều nước không chấp nhận dùng USD trong giao dịch nên xuống sân bay là phải đổi tiền, mà các quầy đổi tiền ở sân bay thì hỡi ơi, 100 USD chỉ đổi được 285 RM thay vì 300 RM nếu đổi ở Sài Gòn!
9 giờ 30 sáng 29-1-2013, tôi xách hành lý ra sân bay. Nếu so sánh, tôi chấm Malaysian Airlines nhiều điểm hơn Vietnam Airlines. Tiếp viên MAL lúc nào cũng toét miệng ra cười, cười từ khi tôi vừa bước vào cửa máy bay, cười khi tôi xin tờ báo, ngay cả lúc đèn hiệu cài dây an toàn chưa tắt mà tôi đã tháo khóa ra, cô tiếp viên vẫn cười, nhắc tôi cài lại. Còn tiếp viên VA thì ngược lại, hầu hết mặt lạnh như đít bom.
Vì là hàng không giá rẻ nên hành khách chỉ được phục vụ 1 ly nước lạnh, ai muốn ăn, muốn uống thì phải trả tiền. Nhìn tấm thực đơn, tôi chọn món bò nướng, giá 8,75 USD (Malaysia phần lớn theo đạo Hồi nên không ăn thịt heo. Tuy nhiên trên máy bay vẫn có thịt heo nhưng nếu bạn chọn, bạn sẽ được tiếp viên mời xuống ngồi ăn ở hàng ghế dành cho họ để khỏi làm ảnh hưởng đến những hành khách chung quanh).
Khi cô tiếp viên vừa cười vừa đặt khay thịt heo xuống bàn ăn, tôi thấy nó xứng đáng với 180 ngàn đồng tiền Việt: Miếng thịt bò đúng tiêu chuẩn - nghĩa là 250 gam, nướng cháy cạnh, tưới nước sốt tiêu xanh kèm với mấy lá xà lách, bốn lát cà chua và một ổ bánh mì tròn, nhỏ hơn nắm tay chút xíu...
Dư thời gian, tôi bắt tay vào công việc chuẩn bị. Rút kinh nghiệm của những chuyến đi bụi trước kia, tôi đọc lại những bản tin thời tiết ở KL vào tháng 1 trong 2 năm 2011, 2012. Điều này rất quan trọng vì nó giúp tôi biết phải mang theo những loại quần áo gì.
Còn nhớ lần đi New Zealand, do chủ quan là tháng 4 đã hết lạnh, tôi chỉ quần jean, áo thun. Ai dè lạnh bà cố khiến tôi "toi" mất 25 USD cho cái áo fieldjacket cũ như xơ mướp bán ở chợ trời.
Xong cái vụ thời tiết - cũng nhờ anh "gúc" - tôi tìm hiểu về sân bay quốc tế KL. Ra lối nào, làm thủ tục nhập cảnh ở đâu, từ sân bay về trung tâm thành phố bao xa, đi bằng những loại phương tiện gì, giá nào rẻ nhất... Bên cạnh đó, tôi tìm hiểu về đồ ăn thức uống và nhất là khách sạn.
Kết quả, tôi tìm được 3 khách sạn phù hợp. Đó là KS KK, KS L'Oỉental ở đường Petaling thuộc "khu phố Tàu", và KS Casanova ở đường Alor. Cả hai nơi này là "phố ăn đêm" nổi tiếng của KL.
Một kinh nghiệm cho các bạn đi bụi: Đó là trên mạng, hầu hết các KS đều thông báo "chỉ còn 2, 3 hoặc 4 phòng". Vì sợ không có chỗ ở nên nhiều bạn vội vã đặt phòng ngay và thế là "dính chấu" vì giá đặt trên mạng so với giá thực tế lắm khi chênh nhau vào trăm ngàn đồng (tiền Việt).
Một chi tiết nữa, giá phòng rẻ nhất ở hầu hết các KS tại KL là 175 RM/ ngày (khoảng 875 ngàn đồng tiền Việt) nhưng phòng được chia làm nhiều loại: Loại 1 giường, 2 giường, 3, 4, 5, 6... giường. Vì thế, nếu đi 6 người và thuê loại phòng 6 giường thì mỗi người chỉ tốn chưa tới 30 RM (210 ngàn đồng Việt).
Còn 1 tuần nữa thì đến ngày khởi hành, tôi ra Đồng Khởi đổi tiền Việt sang tiền Mã. Cứ 2,1 triệu tiền Việt đổi được 300 ringgit (RM). Theo tôi biết, phần lớn dân ta khi đi du lịch thường lận lưng bằng đô la Mỹ. Tuy nhiên, nhiều nước không chấp nhận dùng USD trong giao dịch nên xuống sân bay là phải đổi tiền, mà các quầy đổi tiền ở sân bay thì hỡi ơi, 100 USD chỉ đổi được 285 RM thay vì 300 RM nếu đổi ở Sài Gòn!
9 giờ 30 sáng 29-1-2013, tôi xách hành lý ra sân bay. Nếu so sánh, tôi chấm Malaysian Airlines nhiều điểm hơn Vietnam Airlines. Tiếp viên MAL lúc nào cũng toét miệng ra cười, cười từ khi tôi vừa bước vào cửa máy bay, cười khi tôi xin tờ báo, ngay cả lúc đèn hiệu cài dây an toàn chưa tắt mà tôi đã tháo khóa ra, cô tiếp viên vẫn cười, nhắc tôi cài lại. Còn tiếp viên VA thì ngược lại, hầu hết mặt lạnh như đít bom.
Vì là hàng không giá rẻ nên hành khách chỉ được phục vụ 1 ly nước lạnh, ai muốn ăn, muốn uống thì phải trả tiền. Nhìn tấm thực đơn, tôi chọn món bò nướng, giá 8,75 USD (Malaysia phần lớn theo đạo Hồi nên không ăn thịt heo. Tuy nhiên trên máy bay vẫn có thịt heo nhưng nếu bạn chọn, bạn sẽ được tiếp viên mời xuống ngồi ăn ở hàng ghế dành cho họ để khỏi làm ảnh hưởng đến những hành khách chung quanh).
Khi cô tiếp viên vừa cười vừa đặt khay thịt heo xuống bàn ăn, tôi thấy nó xứng đáng với 180 ngàn đồng tiền Việt: Miếng thịt bò đúng tiêu chuẩn - nghĩa là 250 gam, nướng cháy cạnh, tưới nước sốt tiêu xanh kèm với mấy lá xà lách, bốn lát cà chua và một ổ bánh mì tròn, nhỏ hơn nắm tay chút xíu...
Last edited: