Kính các cụ Phượt.
Đọc bài của các cụ, các mợ nhiều mà không đáp lễ thì bất kính quá, dư mà văn dốt, võ dát đi thì...ít, ngồi thời...nhiều nên toàn hóng hớt, mãi đến giờ mới dám đăng đàn làm 1 thớt đóng góp cho diễn đàn dzui dze chút. Mong các bro nương tay.
Chả là được nghỉ tận 5 ngày nên Iem quyết 1 chuyến lên Tây Bắc cho nó phê. Đi qua Tây bắc thì nhiều nhưng toàn là đi làm...money chứ còn chơi thì chưa dám, lần này là đi chơi nên nó cũng khác chút.
Lên đường, quốc lộ 6 trải dài, đường đi không có gì đặc sắc nên cũng chẳng có gì mà kể, chạy qua dốc Cun đên huyện Cao Phong. Mùa này Cao Phong hết đẹp rồi, nếu lên đây vào mùa hoa cam thì có lẽ Cao Phong sẽ níu chân giang hồ bất kể lữ khách nào. Cam Cao Phong ngon lắm nhưng vì các pác ở nông trường chỉ biết trồng, hái chưa biết kinh doanh nên cam Cao phong đến giờ vẫn chưa có thương hiệu gì, mềnh có người quen ở đây kể lại: Đến mùa thu hoạch các thương lái ùn ùn đổ về Cao Phong mua cam để chở vào...Vinh phân phối? Thế đấy.
Đi tiếp là đên huyên Tân Lạc. Dừng chân 1 chút tại 1 quán bên đường.Xin phép chủ nhà đi WC, nhưng khi ra vườn thì thấy 1 cái động đẹp quá
Nói đùa với chị chủ "Cái động đẹp quá mà chị để nuôi ...gà. Cái này mà ở Hà Nội thì chít với em" Bà chủ quán cười và bảo "Nếu thích thì chị tặng chú luôn, khênh về mà dùng" Đánh đố.
Vượt dốc cheo leo để sang với Mai Châu. Đã đến với Mai Châu thì phải thăm bản Pó Koọm. Đọc mãi mà chẳng bít có đúng được tên bản hay không? bản này ở gần bản Lác, một điểm được cắm cờ trên bản đồ du lịch.
Bản đây rồi, người Thái ở đây nói tiếng Anh giỏi hơn tiếng Việt
Đường làng thì đông nghẹt khách du lịch, phải đi vào các ngõ nhỏ mới hy vọng chụp được các bức ảnh có hồn quê. Nhà san thời @
Quý khách có thể nghỉ ngay tại bản, hình thức này tiếng Liên xô gọi là homestay
Cái nhà sàn này còn tương đối nguyên bản trừ vật liệu lợp đã thay đổi bằng tole
Một khóm chuối rừng với những bông hoa đỏ bên hiên nhà
Trên đường đi thỉnh thoảng du khách có thể nhìn thấy một phụ nữ Thái ngồi bên khung cửi nhưng là chỉ để demo sản phẩm hàng thủ công, bên cạnh là các sản phẩm thương mại thì phần lớn được cung cấp từ chợ...Đồng Xuân còn nguồn gốc, xuất xứ thì hình như mếch in Chi na thì phải? Du lịch đem lại bộ mặt mới cho bản làng, kinh tế phát triển nhưng ngược lại cũng đem đến nhiều phiền toái, ô nhiễm môi trường, ô nhiễm văn hóa...Do vây, phát triển du lịch phải phát triển bền vững, mà muốn phát triển bền vững phải có hạ tầng đảm bảo, muốn có hạ tầng đảm bảo phải có kinh phí đầu tư, cơ mà đã có kinh phí thì...chẳng cần phải làm du lịch. Ôi, sao khó dzaaaay
Đọc bài của các cụ, các mợ nhiều mà không đáp lễ thì bất kính quá, dư mà văn dốt, võ dát đi thì...ít, ngồi thời...nhiều nên toàn hóng hớt, mãi đến giờ mới dám đăng đàn làm 1 thớt đóng góp cho diễn đàn dzui dze chút. Mong các bro nương tay.
Chả là được nghỉ tận 5 ngày nên Iem quyết 1 chuyến lên Tây Bắc cho nó phê. Đi qua Tây bắc thì nhiều nhưng toàn là đi làm...money chứ còn chơi thì chưa dám, lần này là đi chơi nên nó cũng khác chút.
Lên đường, quốc lộ 6 trải dài, đường đi không có gì đặc sắc nên cũng chẳng có gì mà kể, chạy qua dốc Cun đên huyện Cao Phong. Mùa này Cao Phong hết đẹp rồi, nếu lên đây vào mùa hoa cam thì có lẽ Cao Phong sẽ níu chân giang hồ bất kể lữ khách nào. Cam Cao Phong ngon lắm nhưng vì các pác ở nông trường chỉ biết trồng, hái chưa biết kinh doanh nên cam Cao phong đến giờ vẫn chưa có thương hiệu gì, mềnh có người quen ở đây kể lại: Đến mùa thu hoạch các thương lái ùn ùn đổ về Cao Phong mua cam để chở vào...Vinh phân phối? Thế đấy.
Đi tiếp là đên huyên Tân Lạc. Dừng chân 1 chút tại 1 quán bên đường.Xin phép chủ nhà đi WC, nhưng khi ra vườn thì thấy 1 cái động đẹp quá
Nói đùa với chị chủ "Cái động đẹp quá mà chị để nuôi ...gà. Cái này mà ở Hà Nội thì chít với em" Bà chủ quán cười và bảo "Nếu thích thì chị tặng chú luôn, khênh về mà dùng" Đánh đố.
Vượt dốc cheo leo để sang với Mai Châu. Đã đến với Mai Châu thì phải thăm bản Pó Koọm. Đọc mãi mà chẳng bít có đúng được tên bản hay không? bản này ở gần bản Lác, một điểm được cắm cờ trên bản đồ du lịch.
Bản đây rồi, người Thái ở đây nói tiếng Anh giỏi hơn tiếng Việt
Đường làng thì đông nghẹt khách du lịch, phải đi vào các ngõ nhỏ mới hy vọng chụp được các bức ảnh có hồn quê. Nhà san thời @
Quý khách có thể nghỉ ngay tại bản, hình thức này tiếng Liên xô gọi là homestay
Cái nhà sàn này còn tương đối nguyên bản trừ vật liệu lợp đã thay đổi bằng tole
Một khóm chuối rừng với những bông hoa đỏ bên hiên nhà
Trên đường đi thỉnh thoảng du khách có thể nhìn thấy một phụ nữ Thái ngồi bên khung cửi nhưng là chỉ để demo sản phẩm hàng thủ công, bên cạnh là các sản phẩm thương mại thì phần lớn được cung cấp từ chợ...Đồng Xuân còn nguồn gốc, xuất xứ thì hình như mếch in Chi na thì phải? Du lịch đem lại bộ mặt mới cho bản làng, kinh tế phát triển nhưng ngược lại cũng đem đến nhiều phiền toái, ô nhiễm môi trường, ô nhiễm văn hóa...Do vây, phát triển du lịch phải phát triển bền vững, mà muốn phát triển bền vững phải có hạ tầng đảm bảo, muốn có hạ tầng đảm bảo phải có kinh phí đầu tư, cơ mà đã có kinh phí thì...chẳng cần phải làm du lịch. Ôi, sao khó dzaaaay