Trước hết, đi nhờ xe (hitch-hike) là như thế nào? Nói một cách đơn giản, đi nhờ xe là hình thức di chuyển từ A đến B trên phương tiện của một người khác (thường là người lạ) với chi phí rất ít và thường là miễn phí. Đó có thể là một chiếc xe con đang trên đường đi làm, có thể là một chiếc xe tải đang trên đường vận chuyển hàng, một chiếc xe máy, xe công nông, xe thồ,… hay bất kì loại xe gì có thể đưa bạn đi tiếp thay vì phải cuốc bộ trên đường.
Để tiện hơn cho việc đọc và theo dõi hành trình của em, mọi người có thể lên thẳng Artport.vn nhé đây là trang web em đang xây dựng, nó có giao diện lướt mạng thân thiện hơn so với trên phuot.vn, đọc sẽ thích mắt hơn ạ.
Đi nhờ xe từng là một phương thức di chuyển rất phổ biến vào những năm 60 và 70 của thế kỉ trước tại những nước châu Âu và Mỹ. Mặc dù tại thời điểm hiện tại, sự phổ biến của đi nhờ xe đang dần được khôi phục lại, thế nhưng với những câu chuyện về khủng bố, giết người, cướp giật mà chúng ta được báo chí và truyền thông nhồi nhét, đi nhờ xe vẫn còn là một điều quá xa lạ và bất khả thi với nhiều người.
Sau khi thực hiện thành công những chuyến phượt đi nhờ xe khi sống tại Úc, tôi luôn tự hỏi rằng liệu đam mê của tôi có thể được thực hiện ngay tại quê nhà hay không. Trong khi du khách quốc tế đổ xô đến Việt Nam để khám phá những ngóc ngách hoang sơ và yên bình của dải đất hình chữ S này, thì tại sao chúng ta lại phải mơ mộng những mảnh đất phương xa làm gì trong khi thiên đường du lịch đang ngay ở trước mặt? Chính vì vậy, tôi đã ấp ủ kế hoạch đi nhờ xe phượt xuyên Việt trong một thời gian dài cho dù biết rằng đam mê đầy rủi ro của tôi sẽ vấp phải nhiều khó khăn trên những chặng đường của rất nhiều mồ hôi và thất vọng phía trước.
Trong khi hầu hết mọi người đều nghĩ tôi thật gàn dở khi cho rằng người Việt chúng ta sẽ sẵn sàng cho người khác đi nhờ xe miễn phí, tôi lại tin rằng bản chất con người, dù họ ở đâu, cũng thường là tốt bụng và hào phóng. Những câu chuyện về cướp bóc, trấn lột, lừa lọc và những cảnh báo về hiểm nguy tôi sẽ gặp phải nếu nhất quyết di chuyển 1800km từ Hà Nội vào Sài Gòn bằng cách này đôi khi vẫn khiến tôi cảm thấy rụt rè về kế hoạch của mình. Thế nhưng, để kiểm chứng một giả thuyết là đúng hay sai, ngồi yên một chỗ và chỉ sử dụng những phỏng đoán hay tưởng tượng sẽ không giúp một nhà khoa học giải được bài toán của mình. Chính vì vậy, sáng ngày thứ 4 mùng 7 tháng 10, tôi thực hiện chuyến du lịch bụi xuyên Việt bằng cách đi nhờ xe của mình bắt đầu từ Hà Nội.
Tại sao lại đi nhờ xe?
Vì đây là phương pháp đi du lịch tiết kiệm dành cho những người không có khả năng tài chính nhưng biết rằng không gì ngăn cản được họ trên con đường theo đuổi sở thích và đam mê. Đi nhờ xe đã luôn là một thể loại phiêu lưu gây nghiện đối với tôi với những bất ngờ mà chặng đường bí ẩn phía trước đem lại. Hơn nữa, đi nhờ xe còn là cơ hội để làm quen với rất nhiều người bạn khác nhau trên hành trình của mình, một điều sẽ luôn làm tâm hồn bạn màu sắc hơn phải không? Ai sẽ chở mình đi chặng tiếp theo? Tối nay mình ngủ đâu? Mình nên dừng lại ở đâu? Đó sẽ là những câu hỏi sẽ thường xuyên bủa vây tâm trí bạn, đặt bạn vào tình trạng luôn luôn cảnh giác cao độ. Tuy nhiên, vị ngọt của chiến thắng sẽ càng đậm đà hơn sau những giọt mồ hôi nặng nhọc. Một khi bạn thành công với những lần đi nhờ xe, những lần xin ngủ nhờ hay được kết bạn làm quen với những người bạn địa phương, bạn sẽ nhận ra phần thưởng mà đi nhờ xe đem lại hoàn toàn xứng đáng với những khó khăn kể trên. Ít nhất đối với tôi là như vậy.
(Chờ xe khi đang ở Mũi Né)
Thông qua việc đi nhờ xe mạo hiểm này, tôi muốn truyền cảm hứng tới những độc giả của tôi rằng hãy theo đuổi ước mơ của mình, dù có thể nó kì quặc đến đâu, hay đã từng có bao nhiêu người cố dập tắt đam mê của bạn.
Tôi sẽ đi bằng cách nào?
Bắt chuyến buýt 06 từ bến xe Giáp Bát, tôi sẽ ngoan ngoãn ngồi yên trên xe đi đến điểm cuối cùng của tuyến buýt này. Sau đó, tôi sẽ đơn giản là tìm vận may và trông chờ vào lòng tốt của những lái xe đang đi trên quốc lộ 1A. Bằng cách đứng bên đường (hoặc đi bộ) và sử dụng sức mạnh của hai cánh tay vẫy lia lịa tới mọi chiếc xe chạy ngang qua, tôi chỉ có thể hi vọng rằng có tài xế nào đó sẽ dừng lại và cho tôi đi nhờ.
Bí quyết của thành công trong việc đi nhờ xe đó là khả năng giao tiếp. Như Jack Kerouac, nhà văn đã truyền cảm hứng cho rất nhiều hitch-hiker hiện đại, thì "hội thoại là tiền tệ của đi nhờ xe". Chính vì vậy, nếu bạn muốn bắt xe thành công, bạn không được phép ngần ngại tiến tới những lái xe đang bận bịu đổ xăng, hay những tài xế xe tải đang mải mê bốc dỡ hàng để chủ động trình bày hoàn cảnh và nguyện vọng.
Tôi sẽ đi những đâu?
Chỉ biết rằng điểm cuối cùng tôi muốn đến ở Việt Nam là thành phố Hồ Chí Minh , tôi không lên kế hoạch mình sẽ dừng chân tại đâu và trong bao lâu. Bởi “kế hoạch là không có kế hoạch”, tôi sẽ nói có với bất kì cơ hội nào đủ hấp dẫn khiến tôi phải ghé chân lại. Đó có thể là một bãi biển thơ mộng với những cột sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ cát vắng lặng, hay một trang trại đang cần đôi tay của một chàng trai tuổi đôi mươi, hoặc thậm chí là một tổ chức tình nguyện đang tìm kiếm nhân lực cho dự án nhân đạo sắp tới của họ. Tôi cũng như bạn, tôi không biết kế hoạch của mình và tôi giao phó cho những con đường phía trước trả lời câu hỏi trên.
Mục tiêu của tôi là đi nhờ xe thành công từ Hà Nội đến Sài Gòn trong khi không phải chi tiêu một đồng nào cho việc di chuyển.
Tôi sẽ ngủ ở đâu?
Tôi hi vọng sẽ được ngủ nhờ tại nhà dân. Mặc dù tôi đã tìm cơ may với Couchsurfing, nhưng khả năng cao là tôi sẽ không tìm được chủ nhà nào tại những thành phố mà tôi tới (ngoại trừ những thành phố lớn như Huế). Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ loay hoay dựng chiếc lều cá nhân lên và trải chiếc túi ngủ xuống đất để có giấc ngủ lấy sức cho hành trình ngày tiếp theo. Hi vọng bầu trời thôn quê sẽ đầy sao để giấc ngủ giữa thiên nhiên của tôi được an ủi phần nào.
Một lần phải ngủ ngoài đường...
Tôi dự tính tiêu hết bao nhiêu tiền cho việc đi nhờ xe xuyên Việt này?
Tôi rất tiếc khi không thể cho bạn một câu trả lời với những con số cụ thể. Khi mà kế hoạch đi xuyên Việt của tôi không đặt hẹn ngày về, tôi sẽ không thể biết chính xác được mình sẽ tiêu hết bao nhiêu tiền cho chuyến đi này. Tôi tận dụng tối đa sự trợ giúp của CouchSurfing với hi vọng sẽ được cho ngủ nhờ tại những thành phố lớn như Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, TP.HCM. Ngoài ra, tôi cũng hi vọng sẽ được những người bạn dọc đường giúp đỡ bằng bất kì cách nào có thể.
Tôi kiên quyết nói không với nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng hay bất kì dịch vụ tốn tiền nào khác. Bằng cách tự đặt ra thử thách đi du lịch với số tiền ít ỏi trong tay, tôi sẽ tự dạy cho mình cách ứng phó với mọi trường hợp trên đường đi và chai sạn khả năng chịu đựng của mình.
Đó là những điều cơ bản về chuyến du lịch bụi xuyên Việt bằng cách đi nhờ xe của tôi. Hãy đón chờ những câu chuyện tiếp theo trên hành trình của tôi.
Để tiện hơn cho việc đọc và theo dõi hành trình của em, mọi người có thể lên thẳng Artport.vn nhé đây là trang web em đang xây dựng, nó có giao diện lướt mạng thân thiện hơn so với trên phuot.vn, đọc sẽ thích mắt hơn ạ.
Đi nhờ xe từng là một phương thức di chuyển rất phổ biến vào những năm 60 và 70 của thế kỉ trước tại những nước châu Âu và Mỹ. Mặc dù tại thời điểm hiện tại, sự phổ biến của đi nhờ xe đang dần được khôi phục lại, thế nhưng với những câu chuyện về khủng bố, giết người, cướp giật mà chúng ta được báo chí và truyền thông nhồi nhét, đi nhờ xe vẫn còn là một điều quá xa lạ và bất khả thi với nhiều người.
Sau khi thực hiện thành công những chuyến phượt đi nhờ xe khi sống tại Úc, tôi luôn tự hỏi rằng liệu đam mê của tôi có thể được thực hiện ngay tại quê nhà hay không. Trong khi du khách quốc tế đổ xô đến Việt Nam để khám phá những ngóc ngách hoang sơ và yên bình của dải đất hình chữ S này, thì tại sao chúng ta lại phải mơ mộng những mảnh đất phương xa làm gì trong khi thiên đường du lịch đang ngay ở trước mặt? Chính vì vậy, tôi đã ấp ủ kế hoạch đi nhờ xe phượt xuyên Việt trong một thời gian dài cho dù biết rằng đam mê đầy rủi ro của tôi sẽ vấp phải nhiều khó khăn trên những chặng đường của rất nhiều mồ hôi và thất vọng phía trước.
Trong khi hầu hết mọi người đều nghĩ tôi thật gàn dở khi cho rằng người Việt chúng ta sẽ sẵn sàng cho người khác đi nhờ xe miễn phí, tôi lại tin rằng bản chất con người, dù họ ở đâu, cũng thường là tốt bụng và hào phóng. Những câu chuyện về cướp bóc, trấn lột, lừa lọc và những cảnh báo về hiểm nguy tôi sẽ gặp phải nếu nhất quyết di chuyển 1800km từ Hà Nội vào Sài Gòn bằng cách này đôi khi vẫn khiến tôi cảm thấy rụt rè về kế hoạch của mình. Thế nhưng, để kiểm chứng một giả thuyết là đúng hay sai, ngồi yên một chỗ và chỉ sử dụng những phỏng đoán hay tưởng tượng sẽ không giúp một nhà khoa học giải được bài toán của mình. Chính vì vậy, sáng ngày thứ 4 mùng 7 tháng 10, tôi thực hiện chuyến du lịch bụi xuyên Việt bằng cách đi nhờ xe của mình bắt đầu từ Hà Nội.
Tại sao lại đi nhờ xe?
Vì đây là phương pháp đi du lịch tiết kiệm dành cho những người không có khả năng tài chính nhưng biết rằng không gì ngăn cản được họ trên con đường theo đuổi sở thích và đam mê. Đi nhờ xe đã luôn là một thể loại phiêu lưu gây nghiện đối với tôi với những bất ngờ mà chặng đường bí ẩn phía trước đem lại. Hơn nữa, đi nhờ xe còn là cơ hội để làm quen với rất nhiều người bạn khác nhau trên hành trình của mình, một điều sẽ luôn làm tâm hồn bạn màu sắc hơn phải không? Ai sẽ chở mình đi chặng tiếp theo? Tối nay mình ngủ đâu? Mình nên dừng lại ở đâu? Đó sẽ là những câu hỏi sẽ thường xuyên bủa vây tâm trí bạn, đặt bạn vào tình trạng luôn luôn cảnh giác cao độ. Tuy nhiên, vị ngọt của chiến thắng sẽ càng đậm đà hơn sau những giọt mồ hôi nặng nhọc. Một khi bạn thành công với những lần đi nhờ xe, những lần xin ngủ nhờ hay được kết bạn làm quen với những người bạn địa phương, bạn sẽ nhận ra phần thưởng mà đi nhờ xe đem lại hoàn toàn xứng đáng với những khó khăn kể trên. Ít nhất đối với tôi là như vậy.
(Chờ xe khi đang ở Mũi Né)
Thông qua việc đi nhờ xe mạo hiểm này, tôi muốn truyền cảm hứng tới những độc giả của tôi rằng hãy theo đuổi ước mơ của mình, dù có thể nó kì quặc đến đâu, hay đã từng có bao nhiêu người cố dập tắt đam mê của bạn.
Tôi sẽ đi bằng cách nào?
Bắt chuyến buýt 06 từ bến xe Giáp Bát, tôi sẽ ngoan ngoãn ngồi yên trên xe đi đến điểm cuối cùng của tuyến buýt này. Sau đó, tôi sẽ đơn giản là tìm vận may và trông chờ vào lòng tốt của những lái xe đang đi trên quốc lộ 1A. Bằng cách đứng bên đường (hoặc đi bộ) và sử dụng sức mạnh của hai cánh tay vẫy lia lịa tới mọi chiếc xe chạy ngang qua, tôi chỉ có thể hi vọng rằng có tài xế nào đó sẽ dừng lại và cho tôi đi nhờ.
Bí quyết của thành công trong việc đi nhờ xe đó là khả năng giao tiếp. Như Jack Kerouac, nhà văn đã truyền cảm hứng cho rất nhiều hitch-hiker hiện đại, thì "hội thoại là tiền tệ của đi nhờ xe". Chính vì vậy, nếu bạn muốn bắt xe thành công, bạn không được phép ngần ngại tiến tới những lái xe đang bận bịu đổ xăng, hay những tài xế xe tải đang mải mê bốc dỡ hàng để chủ động trình bày hoàn cảnh và nguyện vọng.
Tôi sẽ đi những đâu?
Chỉ biết rằng điểm cuối cùng tôi muốn đến ở Việt Nam là thành phố Hồ Chí Minh , tôi không lên kế hoạch mình sẽ dừng chân tại đâu và trong bao lâu. Bởi “kế hoạch là không có kế hoạch”, tôi sẽ nói có với bất kì cơ hội nào đủ hấp dẫn khiến tôi phải ghé chân lại. Đó có thể là một bãi biển thơ mộng với những cột sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ cát vắng lặng, hay một trang trại đang cần đôi tay của một chàng trai tuổi đôi mươi, hoặc thậm chí là một tổ chức tình nguyện đang tìm kiếm nhân lực cho dự án nhân đạo sắp tới của họ. Tôi cũng như bạn, tôi không biết kế hoạch của mình và tôi giao phó cho những con đường phía trước trả lời câu hỏi trên.
Mục tiêu của tôi là đi nhờ xe thành công từ Hà Nội đến Sài Gòn trong khi không phải chi tiêu một đồng nào cho việc di chuyển.
Tôi sẽ ngủ ở đâu?
Tôi hi vọng sẽ được ngủ nhờ tại nhà dân. Mặc dù tôi đã tìm cơ may với Couchsurfing, nhưng khả năng cao là tôi sẽ không tìm được chủ nhà nào tại những thành phố mà tôi tới (ngoại trừ những thành phố lớn như Huế). Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ loay hoay dựng chiếc lều cá nhân lên và trải chiếc túi ngủ xuống đất để có giấc ngủ lấy sức cho hành trình ngày tiếp theo. Hi vọng bầu trời thôn quê sẽ đầy sao để giấc ngủ giữa thiên nhiên của tôi được an ủi phần nào.
Một lần phải ngủ ngoài đường...
Tôi dự tính tiêu hết bao nhiêu tiền cho việc đi nhờ xe xuyên Việt này?
Tôi rất tiếc khi không thể cho bạn một câu trả lời với những con số cụ thể. Khi mà kế hoạch đi xuyên Việt của tôi không đặt hẹn ngày về, tôi sẽ không thể biết chính xác được mình sẽ tiêu hết bao nhiêu tiền cho chuyến đi này. Tôi tận dụng tối đa sự trợ giúp của CouchSurfing với hi vọng sẽ được cho ngủ nhờ tại những thành phố lớn như Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, TP.HCM. Ngoài ra, tôi cũng hi vọng sẽ được những người bạn dọc đường giúp đỡ bằng bất kì cách nào có thể.
Tôi kiên quyết nói không với nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng hay bất kì dịch vụ tốn tiền nào khác. Bằng cách tự đặt ra thử thách đi du lịch với số tiền ít ỏi trong tay, tôi sẽ tự dạy cho mình cách ứng phó với mọi trường hợp trên đường đi và chai sạn khả năng chịu đựng của mình.
Đó là những điều cơ bản về chuyến du lịch bụi xuyên Việt bằng cách đi nhờ xe của tôi. Hãy đón chờ những câu chuyện tiếp theo trên hành trình của tôi.
Last edited: