What's new

[Chia sẻ] Trên đường phượt không có chỗ cho sự ngây thơ

He he, đông hè gì cũng không lộ đâu bạn ạ; vì chỉ khi mặc quần mỏng (thun, linen... ) thì may ra mới thấy, chứ mặc quần jean hay kaki, lại có áo khoác ngoài thì chỉ có dùng máy scan toàn thân mới thấy thôi.
 
He he, đông hè gì cũng không lộ đâu bạn ạ; vì chỉ khi mặc quần mỏng (thun, linen... ) thì may ra mới thấy, chứ mặc quần jean hay kaki, lại có áo khoác ngoài thì chỉ có dùng máy scan toàn thân mới thấy thôi.

Tháng 9 đi Hà Giang mình sẽ thử luôn. Cám ơn bạn nhiều nhé!
 
Bạn nói nghe rất hay.

Thế, tại sao khi biết có 1 đám lít nhít chưa có kinh nghiệm phượt. Bạn lại để tụi nó đi theo?

Cái vấn đề này cần nghiêm túc kiểm điểm lại bản thân bạn và leader. Đã cho tụi nó theo thì phải có trách nhiệm vì cái lỗi mà mình gây ra.
Chứ ko phải là chuyện đã rồi thì mang lên đây kể lể để có gắng tỏ ra mình "Nguy Hiểm".
 
@BuitrongDat : Về cái túi nhỏ đựng tiền ấy, nếu bạn ở Saigon thì ra Saigon square ở góc Nam Kỳ Khởi Nghĩa - Lê Lợi (kế nhà hàng Hoàng Thành) , lại các gian hàng bán ba lô, giỏ xách hỏi ,họ sẽ lấy ra cho bạn (vì nó bé quá nên mình không thấy họ để ở đâu), gọn, đẹp. Giá 50 ngàn đồng/cái nhé.
 
Em đã trải qua và cũng cảm thấy kinh khủng khi mình nhận được lời nói từ họ
Tốt thì im lặng ko nói gì cảm . Còn ko như ý họ thì mặt nặng mặt nhẹ với lead
Đây là câu chuyện của nhóm em cách đây 2 tuần
Nếu 2 ng đó có vào đọc cmt này và cảm thấy ko đúng thì cứ lên tiếng. Nếu tôi cứ giữ trong lòng Rât là ức chế
Đầu tiên về phần ăn mặc của 1 Anh sinh năm 84 trong đoàn. Khi tôi nhìn thấy cách ăn mặc thật sự tôi ko biết nói gì hơn ngòai "Anh đi diễn thời Trang hay đi phượt" quần áo mang theo tôi ko hề để ý nhưng thật sự khó coi. Myanmar là đất nc như thế nào thì ai cũng biết vậy mà Anh ăn mặc thời Trang đi biển và thời Trang công sở nó ko phù hợp vs đất nnước mà Anh đến.
Về phần vệ sinh khi đi chung đoàn cá nhân Anh cũng phải biết Anh đi chung đoàn a nên Tôn trọng thời gian của họ ở nhà khác đi phượt khác. Nói sao đây khi ở chung phòng vs Anh mà cứ mỗi sáng là chờ Anh hơn 30p trong phòng tắm mà mấy ng khác lại đợi tôi . A bước ra và nói " tắm dưới nước để cảm thấy thoải mái" a biết vậy tại sao a ko dạy 4 5h sáng để làm công tác Cá nhân của mình. Cái tôi nhận đc là sự nhăn nhó từ các bạn đồng hành vì tôi làm trễ giờ. Vì ai đây?
Thứ 2. Anh check out 2 lần để đi tỉnh khác ko thông báo cho tôi 1 lời nào về sự ra đi bất ngờ như vậy làm tôi 1 Lần phải chịu tiền phòng của đêm cuối. Anh nói a ko thích ở nữa Anh đi. Vậy cái sự Tôn trọng lead Anh để đâu.
Người thứ 2 chị sinh năm 81
Khi đến Bagan ng ta bắt mua zone fee chị bảo ko mua. Và nói cái này ở Phan rang thiếu mẹ gì mà qua đây ngắm đền đài. Chị cũng thừa biết Myanmar nó chỉ có chùa và đền thôi. Chị bắt đầu làm căng lên nói ko muốn ở đây nữa chị sẽ về ks lấy đồ đi nơi khác. Police nói chị vô vùng Bagan chỉ phải mua cho dù chị ở trong ks. Chị lớn tiếng với họ làm căng lên. Chị cũng biết chính trị Myanmar vẫn chưa ổn định tốt nhất đừng dính dáng tới họ. Làm tôi khó xử khi mới 1/4 hành trình mà bắt đầu tách ra. Tôi cùng chị và Anh ra xe ngừa về tôi nói chắc em sẽ đi qua nơi khác với 2 ng vì 2 ng ko có lịch trình. Ra tới cổng suy Nghĩ nếu tôi bỏ 4 ng còn lại thì chính tôi phá vỡ hành trình mà chính tôi lập. Nên tôi nói em ở lại ko đi nữa. Và 2 ng nói Uhm vậy ở lại 2 tụi chị tự đi. Tối đó về guesthouse và ko nhận được lời nhắn để lại từ 2 ac.
Tới Inle họp lại nhóm tôi vui mừng vì tách ở Bagan rồi thì nên tập Trung ở Inle. Vậy mà đời. Ko như mơ. Chị kéo vali đến ks mà tôi book ở tôi ko biết bực vụ gì. Chị nói chị muốn về ko ở lại okei tôi Tôn trọng ý Kiến của chị nên tìm vé cho chị về VN sang ngày hôm sau. Khi check vé cao quá chị nói với em gái chị " có nó thì tao ở ks nghỉ. Tao ko muốn đi với nó". Thử hỏi trong đời làm lead mà gặp như vậy có thấy buồn ko. Vậy là nhóm tách làm 3 1 nhóm về trc. Chị,Anh 84 và em gái chị 1 nhóm. Còn tôi và chị còn lại 1 nhóm. Với lịch trình vạch sẵn thì tôi cũng sẽ thực hiện thôi và nhờ sự giúp đỡ của ng dân Myanmar 2 chị em tôi vẫn có thể đi được. Thuê thuyền giá 18$ thì nhóm 5 ng chia ra là đẹp cho đôi đường. Thế nhưng chị ko muốn thấy mặt tôi okei tôi thuê thuyền khác giá 16$ khi chia ra cho 2 chị em. Nhưng được Cái thoải Mái ko đụng mặt nhau. Bên chị thì vẫn đi tìm ng để bù chổ của 2 tụi tôi. Đau lòng cho sự ích kỷ.

Thật sự ko hiểu nỗi khi cứ đòi hỏi ở tôi chổ ở tốt có máy lạnh giá rẻ. Rồi bảo bữa ăn sáng tại ks nghèo nàn. Ko như họ muốn. Thất vọng chuyến đi này nọ. Tôi cũng có nói là m sẽ cực chứ ko phải vui chơi xa Hoa như đất nước khác. Vs những yêu cầu như vậy thì thôi bỏ tiền ra đi tour cho rồi chứ đã tốn tiền đi với tôi mà Cái nhận được là ko thoải mái. Thì Cái đó tôi ko hề muốn. Đi với tôi là cách enjoy mọi thứ từ xe địa phương ăn uống thức ăn đơn giản đậm chất Myanmar cho đến cần Chổ ngủ an toàn chứ ko hề tiện nghi là đc rồi . Vậy mà tôi nhận được những gì sau trong và sau chuyến đí.

Lead ko phải là thần thánh. Cũng ko phải là ng biết được những điều gì xảy ra. Lead là ng cũng như mn muốn đi khám phá với những ng bạn đồng hành để cắt giảm chi phí.
Lời cuối cho những ai đọc hiểu mà cảm nhận về lead. Ko đơn giản như mn nghĩ áp lực có chịu đựng có và bực tức có. Lead có quyền riêng của họ. Hãy Tôn trọng và nếu họ sai hãy góp ý chứ đừng làm những điều mình kể trên. Như vậy sẽ ko tốt cho chuyến đi,và bộ mặt của lead những chuyến đi sau sẽ ko đc trọn vẹn. Một khi họ lập cung họ đã tâm huyết rồi. Đừng để vì bực tức cá nhân hay chuyện riêng tư Ảnh hưởng đến tất cả những ng đi cùng.
Thân và chúc cả nhà ngày vui vẻ!!!
 
Em đã trải qua và cũng cảm thấy kinh khủng khi mình nhận được lời nói từ họ
Tốt thì im lặng ko nói gì cảm . Còn ko như ý họ thì mặt nặng mặt nhẹ với lead
Đây là câu chuyện của nhóm em cách đây 2 tuần
Nếu 2 ng đó có vào đọc cmt này và cảm thấy ko đúng thì cứ lên tiếng. Nếu tôi cứ giữ trong lòng Rât là ức chế
Đầu tiên về phần ăn mặc của 1 Anh sinh năm 84 trong đoàn. Khi tôi nhìn thấy cách ăn mặc thật sự tôi ko biết nói gì hơn ngòai "Anh đi diễn thời Trang hay đi phượt" quần áo mang theo tôi ko hề để ý nhưng thật sự khó coi. Myanmar là đất nc như thế nào thì ai cũng biết vậy mà Anh ăn mặc thời Trang đi biển và thời Trang công sở nó ko phù hợp vs đất nnước mà Anh đến.
Về phần vệ sinh khi đi chung đoàn cá nhân Anh cũng phải biết Anh đi chung đoàn a nên Tôn trọng thời gian của họ ở nhà khác đi phượt khác. Nói sao đây khi ở chung phòng vs Anh mà cứ mỗi sáng là chờ Anh hơn 30p trong phòng tắm mà mấy ng khác lại đợi tôi . A bước ra và nói " tắm dưới nước để cảm thấy thoải mái" a biết vậy tại sao a ko dạy 4 5h sáng để làm công tác Cá nhân của mình. Cái tôi nhận đc là sự nhăn nhó từ các bạn đồng hành vì tôi làm trễ giờ. Vì ai đây?
Thứ 2. Anh check out 2 lần để đi tỉnh khác ko thông báo cho tôi 1 lời nào về sự ra đi bất ngờ như vậy làm tôi 1 Lần phải chịu tiền phòng của đêm cuối. Anh nói a ko thích ở nữa Anh đi. Vậy cái sự Tôn trọng lead Anh để đâu.
Người thứ 2 chị sinh năm 81
Khi đến Bagan ng ta bắt mua zone fee chị bảo ko mua. Và nói cái này ở Phan rang thiếu mẹ gì mà qua đây ngắm đền đài. Chị cũng thừa biết Myanmar nó chỉ có chùa và đền thôi. Chị bắt đầu làm căng lên nói ko muốn ở đây nữa chị sẽ về ks lấy đồ đi nơi khác. Police nói chị vô vùng Bagan chỉ phải mua cho dù chị ở trong ks. Chị lớn tiếng với họ làm căng lên. Chị cũng biết chính trị Myanmar vẫn chưa ổn định tốt nhất đừng dính dáng tới họ. Làm tôi khó xử khi mới 1/4 hành trình mà bắt đầu tách ra. Tôi cùng chị và Anh ra xe ngừa về tôi nói chắc em sẽ đi qua nơi khác với 2 ng vì 2 ng ko có lịch trình. Ra tới cổng suy Nghĩ nếu tôi bỏ 4 ng còn lại thì chính tôi phá vỡ hành trình mà chính tôi lập. Nên tôi nói em ở lại ko đi nữa. Và 2 ng nói Uhm vậy ở lại 2 tụi chị tự đi. Tối đó về guesthouse và ko nhận được lời nhắn để lại từ 2 ac.
Tới Inle họp lại nhóm tôi vui mừng vì tách ở Bagan rồi thì nên tập Trung ở Inle. Vậy mà đời. Ko như mơ. Chị kéo vali đến ks mà tôi book ở tôi ko biết bực vụ gì. Chị nói chị muốn về ko ở lại okei tôi Tôn trọng ý Kiến của chị nên tìm vé cho chị về VN sang ngày hôm sau. Khi check vé cao quá chị nói với em gái chị " có nó thì tao ở ks nghỉ. Tao ko muốn đi với nó". Thử hỏi trong đời làm lead mà gặp như vậy có thấy buồn ko. Vậy là nhóm tách làm 3 1 nhóm về trc. Chị,Anh 84 và em gái chị 1 nhóm. Còn tôi và chị còn lại 1 nhóm. Với lịch trình vạch sẵn thì tôi cũng sẽ thực hiện thôi và nhờ sự giúp đỡ của ng dân Myanmar 2 chị em tôi vẫn có thể đi được. Thuê thuyền giá 18$ thì nhóm 5 ng chia ra là đẹp cho đôi đường. Thế nhưng chị ko muốn thấy mặt tôi okei tôi thuê thuyền khác giá 16$ khi chia ra cho 2 chị em. Nhưng được Cái thoải Mái ko đụng mặt nhau. Bên chị thì vẫn đi tìm ng để bù chổ của 2 tụi tôi. Đau lòng cho sự ích kỷ.

Thật sự ko hiểu nỗi khi cứ đòi hỏi ở tôi chổ ở tốt có máy lạnh giá rẻ. Rồi bảo bữa ăn sáng tại ks nghèo nàn. Ko như họ muốn. Thất vọng chuyến đi này nọ. Tôi cũng có nói là m sẽ cực chứ ko phải vui chơi xa Hoa như đất nước khác. Vs những yêu cầu như vậy thì thôi bỏ tiền ra đi tour cho rồi chứ đã tốn tiền đi với tôi mà Cái nhận được là ko thoải mái. Thì Cái đó tôi ko hề muốn. Đi với tôi là cách enjoy mọi thứ từ xe địa phương ăn uống thức ăn đơn giản đậm chất Myanmar cho đến cần Chổ ngủ an toàn chứ ko hề tiện nghi là đc rồi . Vậy mà tôi nhận được những gì sau trong và sau chuyến đí.

Lead ko phải là thần thánh. Cũng ko phải là ng biết được những điều gì xảy ra. Lead là ng cũng như mn muốn đi khám phá với những ng bạn đồng hành để cắt giảm chi phí.
Lời cuối cho những ai đọc hiểu mà cảm nhận về lead. Ko đơn giản như mn nghĩ áp lực có chịu đựng có và bực tức có. Lead có quyền riêng của họ. Hãy Tôn trọng và nếu họ sai hãy góp ý chứ đừng làm những điều mình kể trên. Như vậy sẽ ko tốt cho chuyến đi,và bộ mặt của lead những chuyến đi sau sẽ ko đc trọn vẹn. Một khi họ lập cung họ đã tâm huyết rồi. Đừng để vì bực tức cá nhân hay chuyện riêng tư Ảnh hưởng đến tất cả những ng đi cùng.
Thân và chúc cả nhà ngày vui vẻ!!!

Chung tâm trạng với bạn này khi thành viên trong đoàn rất "đáng yêu".
E cũng gặp 1 bạn y như vậy trong chuyến Fansipan vừa rồi nè.
Lỗi cũng 1 phần do em, vì không thu tiền trước của bạn ý, vì bạn ý năn nỉ ỉ ôi đòi đi cùng ngay tối hôm xuất phát. Đi cùng nhau từ HN lên tới SP, trên xe em mới nhắn tin đăng ký nốt cho bạn đó, tới cửa vp du lịch thì bạn ý rất thản nhiên bảo "Không đi nữa"
:D
Nói hết nước hết cái k được, vì đã đăng ký thì vẫn mất tiền, bảo bạn ý kiểu gì bạn ý cũng từ chối rồi bỏ đi.
Hôm sau trên đường xuống núi thì gặp bạn ý đi cùng đoàn khác lên, hỏi bạn ý thì nhận được 2 câu ''Không biết, không quan tâm".
Thật sự "đáng yêu".
Hi vọng các đoàn sau k gặp phải những bạn ntn. Bực mình!
 
Đọc topic này, bao cảm xúc lại trào lên cuộn cuộn và muốn được xả ra. Mình có dẫn đoàn đi nc ngoài vài lần và 1 lần mình mắc sai lầm nghiêm trọng ở chỗ cả nể nên gây bao phiền toái cho cả đoàn

Đoàn mình book vé đi Indo từ tháng 9 năm trước cho 30/4 năm sau. Trong quá trình từ lúc book vé tới lúc đi 1 bạn mang bầu. Trước khi lên đường 1 tháng bạn ý có dấu hiệu dọa sẩy và phải nằm nhà. Mình đã cảnh báo bạn ý cân nhắc về chuyện đi tiếp hay không vì sẽ rất nguy hiểm cho đứa nhỏ. Nhưng vợ chồng bạn ý quyết đi và mình thì nghĩ thôi tiền của bạn ý, bạn ý đi hay không mình không cấm được nên mình không kiên quyết từ chối nữa.

Hành trình đi phải transit, ngủ sân bay, leo đền đài và di chuyển khá nhiều trong 3 ngày đầu. Bạn bầu không hiểu sao không tự nhìn nhận ra sức khỏe của mình, đi đâu, chơi gì, thậm chí leo lên ngọn tháp cao vút, bậc thang cao ngang người vẫn leo thượng lên đỉnh được. Kêt quả là đến ngày thứ 3 khi chuẩn bị bay về Jakarta thì bạn ý ngã vật ra giữa sân bay trong lúc mình đang làm thủ tục check in cho mọi người.

Mình vẫn nhớ cảm giác sợ hãi và bất lực khi thấy bạn ấy nằm phơi bụng ra trên cái trolley, mắt nhắm nghiền thở không ra hơi. Chồng bạn ý đỡ vợ vào ghế ngồi còn mình cuống quýt đi tìm bác sĩ. Sau đó mình phải dẫn cả đoàn đi làm check in tiếp vì còn 45p nữa là đến giờ bay, bắt buộc phải để lại vé cho gia đình bạn ý tự lo liệu và đưa thêm một ít tiền mặt đề phòng mua lại vé. Sau đó cả đoàn phải chạy hùng hục đi cho kịp giờ. (Lúc đó mà lỡ chuyến bay thì nhỡ dở cho cả đoàn còn lại nữa)

Vậy mà khi cả đoàn đã yên vị trên máy bay, thì 2vc bạn kia lại lò dò lên đc, mặt tươi như hoa nở luôn miệng kêu ko sao lại còn nói sân bay cho xe chở thẳng ra máy bay, đỡ đc tiền thuế sân bay luôn. Lúc đấy mình muốn điên lên vì sự chủ quan của cả 2vc. Lẽ ra với tình trạng như vậy thì không nên di chuyên nữa, chấp nhận nghỉ ngơi rồi book chuyến sau đi tiếp vì sự an toàn cho đứa nhỏ trong bụng

Thực sự mình và cả đoàn rất ức chế vê vc nhà bạn đó. Thiết nghĩ bản thân mỗi người đến tuổi đi được như vậy rồi thì cũng biết tự chịu trách nhiệm về mình rồi. Tình trạng mình đến đâu mình cũng phải biết mà lượng sức trước mỗi cuộc chơi. Đừng vì mình ham mà cứ lao theo bất chấp hậu quả và ảnh hưởng tới người khác. Cá nhân mình nếu bạn ý có việc gì trong chuyến đi đấy, tâm lý mình cũng sẽ rất nặng nề.

Vậy nên sau chuyến đi đó, mình rút kinh nghiệm là sẽ tuyệt đối không nhận bà bầu. Mình không nói các bạn bầu không thể đi du lịch được mà các bạn có thể đi nhưng theo dạng an toàn và nhẹ nhàng hơn đi bụi để đảm bảo sức khỏe và tránh làm phiền tới người khác khi các bạn không thể vận động và đi bộ nhiều như bình thường được. Một điều nữa là dù các bạn có đi với ai, thân quen đến đâu thì cũng nên đảm bảo những người đi cùng là những người độc lập, không ỉ lại, kêu ca và phải tự biết lo cho bản thân mình. Tránh trường hợp ăn, uống, ị đều ới leader như đứa lon ton sai vặt
 
Phai cho các bạn bị gì đó một lần thì mới khôn lên. Ai cũng vậy, gặp sự cố vài lần là khôn liền. Nhưng hi vọng, các bạn không gặp sự cố gì quá rủi ro, chỉ cần vài lần sự cố nhỏ hay tham khảo nhiều trên mạng thì sẽ rút kinh ng cho bản thân thui :)
 
Bạn nói nghe rất hay.

Thế, tại sao khi biết có 1 đám lít nhít chưa có kinh nghiệm phượt. Bạn lại để tụi nó đi theo?

Cái vấn đề này cần nghiêm túc kiểm điểm lại bản thân bạn và leader. Đã cho tụi nó theo thì phải có trách nhiệm vì cái lỗi mà mình gây ra.
Chứ ko phải là chuyện đã rồi thì mang lên đây kể lể để có gắng tỏ ra mình "Nguy Hiểm".

Nếu mọi leader đều chỉ nhận những thành viên đã có kinh nghiệm đi nước ngoài tự túc, nếu các chuyến đi TQ chỉ nhận những thành viên có biết tiếng Trung... thì các bạn trẻ mới "nở trong trứng ra" sẽ đi phượt lần đầu tiên như thế nào? Ở ngoài XH cũng vậy, nếu các cơ quan tổ chức chỉ nhận người có > 1-3 năm kinh nghiệm thì sinh viên mới ra trường khi nào mới có việc làm?

Có một số chuyện không nên test trước, vì có những vấn đề rất cơ bản mà theo lẽ thông thường một người đã trưởng thành, đã được thụ hưởng một sự giáo dục cơ bản từ gia đình, đã học hết PTTH và 4 năm đại học thì khó mà không biết hay không có khả năng dự liệu được. Nếu đem ra test có khả năng bị coi là sự coi thường, thậm chí bị cho là xúc phạm. Nếu leader test bạn về những vấn đề cơ bản đó, bạn có ức không? Khi đến điểm tập kết, leader phát hiện bạn có những thiếu sót (ví dụ như giày, ba lô không phù hợp, không được gia đình cho phép...) mà đuổi bạn về, bạn có nổi điên không?

Trong cuộc sống sự tương nhượng lẫn nhau là cần thiết, vấn đề là ý thức của mỗi người về trách nhiệm đối với bản thân và với tập thể - để cho sự ngây thơ (nếu có) chỉ đem lại sự trong sáng, nhẹ nhõm cho chuyến đi chứ không phải là đem lại lo âu, bực bội cho các thành viên khác và nhất là cho leader.
 
Trong chuyến đi, điều gây ức chế nhất đối với bạn đồng hành không phải là về những thiếu sót về kinh nghiệm, về trang thiết bị, mà chính là thái độ cư xử. Có những thái độ cư xử khiến cho mình dù dằn lòng lắm cũng phải muốn...chửi thề. Nên sau này khi rủ rê bạn đồng hành, mình luôn mong muốn có sự trao đổi trước cặn kẽ để hiểu tính nết, thói quen, những mong muốn yêu cầu của bạn và của mình về chuyến đi chung để đạt được những thỏa thuận mà tất cả đều vừa lòng. Mình hoàn toàn không khó chịu nếu bạn có yêu cầu về những tiện nghi tối thiểu, những sự thoải mái nhất định, những yêu cầu riêng tế nhị...miễn là có sự trao đổi trước để cùng biết và sắp xếp, nếu oki thì cùng đi, nếu k sắp xếp được thì tùy bạn chọn lựa, đi hoặc không, mà nếu đi thì chấp nhận...Tránh trường hợp cùng đi mà mặt nặng mày nhẹ, mất vui cả đoàn.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
57,136
Bài viết
1,158,383
Members
190,431
Latest member
vesinhcongtrinh
Back
Top