What's new

722 - Lết qua "Đại lộ Kinh hoàng"!

Chúng tôi vừa về đến Sài Gòn lúc 20h30 tối hôm qua kết thúc chuyến đi 3,5 ngày theo cung đường Sài Gòn - Bảo Lộc - Đà Lạt - (Dankia - Lán Tranh - Đưng K'Nớ - Đưng T'Ra - Đạ Long) - Buôn Ma Thuột - Đăk Nông - Đồng Xoài - Thủ Dầu Một - Sài Gòn.

Thông thường một cung đường hơn 800km đi trong 3 ngày thì cũng chẳng có nhiều chuyện để kể lể nhưng riêng chuyến đi này chúng tôi phải mất hơn 1 ngày mới vượt qua đoạn đường khoảng 50km in nghiêng gạch dưới bên trên :(

Và bé Dudi, thành viên nhí nhảnh nhất đoàn, đã đặt tên chuyến đi này là "722 - Lết qua đại lộ kinh hoàng!" :D

...
(đang viết tiếp)
 
Tôi nghiệm ra rằng mọi chuyến đi đều có “lai lịch” của nó, có những chuyến đi được ấp ủ, lên kế hoạch và chuẩn bị chu đáo từ rất lâu nhưng có khi mãi không đi được thậm chí còn rơi vào tình trạng “bao giờ cho đến …”, ngược lại có những chuyến đi rất bất ngờ, chả ý tưởng kế hoạch hay chuẩn bị gì cứ đến ngày là khoác ba lô mà đi thôi.

ĐT 722 là một chuyến đi như vậy! Số là bạn Virgina_Gold là bạn đồng hành trong chuyến Tây Nghệ An hồi tháng trước trong thời gian ở ẩn luyện công trên cao nguyên đã chinh phục cung này hồi 2 tuần trước, đường xá như thế nào, hoa thơm bướm lượn ra sao, rồi có ai tắm trần bên suối dọc đường đi hay không … vv bạn chả chịu mô tả chi tiết mà cứ lấp lửng “Hay lắm anh ạ! Anh đi ngay đi!” lại còn chốt thêm một câu “Mường Típ không ăn thua gì”. Tin bạn và tin vào nguyên tắc nguyên tắc “Cảnh đẹp rủ rê - Cung hay mách bạn” của dân phượt nên chỉ sau vài cái sms là tôi đã quyết định lên đường. Kế hoạch ban đầu là 6-7 xe với 10-12 người trong đó có 3-4 bạn nữ chủ yếu là các bạn phượt SG nhưng do thời gian gấp gáp, một số bạn chưa sắp xếp được việc cơ quan, gia đình … cho nên chốt danh sách chỉ còn 3 xe 3 người là tôi, bé Dudi và bạn Den!

Kế hoạch là 14h ngày 3/10/2008 xuất phát từ Nhà thờ Đức Bà nhưng do bạn Den không thể đi sớm hơn 16h nên tôi cũng có ý sẽ đi muộn hơn để cho bạn đi sau đuổi kịp. Gần 15h tôi mới đến điểm hẹn, bé Dudi đang loay hoay bắt kiến ở quanh gốc cây trên vỉa hè bên hông nhà thờ Đức Bà. Ngước lên thấy tôi bé đỏ mặt, phùng mang trợn má: “…éo gì mà trễ thế đang định đi về đây này”. Hic biết bé hay nhõng nhẽo tôi phải xuất chiêu “lạt mềm buộc chặt” ngay “Dạ, em đợi ở chỗ thằng bảo hiểm lâu quá bác thông cảm! Mình đi muộn tí cho nó bớt nắng bác ạ, trước sau gì cũng tới nơi mà. Chứ bọn nó đã biết chuyện anh em mình đi thế này chả nhẽ lại quay về?”. Chắc nom thấy bộ dạng rất khổ sở của tôi, thêm mấy cú vẩy má ngoài khá dẻo nên bé dịu lại và xốc xếch quân áo bước ra xe. Ôi trời ơi! Cung đường này mà bé Dudi đi con Minsk!!!! … chả biết nói gì hơn ngoài việc nghiến răng thêm phát nữa rồi tự động viên “thôi cứ đi rồi sẽ đến” ;)

Tôi và bé Dudi rời SG lúc 15h ngày 3/10/2008. Chắc do có nhiều tin nhắn chúc mừng, động viên nên 2 bạn cứ tủm tỉm suốt đoạn đường từ SG đến Dầu Giây. Lúc này trời mát và quang đãng không còn dấu hiệu sẽ mưa nên bé Dudi dừng lại thay giày. “Ông chụp cho tôi một phát, trên diễn đàn chúng nó cứ hỏi nhau giày nào? Giày nào? Giày này chứ còn giày nào!”. Quả thật giày của bé rất oách xà lách đến độ phải cất trong vali không dám mang ra đi sợ bị ướt :LL

Đoạn Quốc lộ 20 từ Dầu Giây lên đến Bảo Lộc khá tệ với những ổ gà tuy không to nhưng lại sâu và khó nhìn thấy trong đêm. Tăng tăng tăng … đến Dambri thì phải dừng lại để chữa xe vì xe Minsk bị cháy đèn sau, tôi cũng nhận được tin nhắn Den đã đến Tân Phú. Vừa chữa xe, vừa buôn chuyện và đợi bạn khoảng 30’ thì chúng tôi tiếp tục hành trình nhắm đèo Bảo Lộc thẳng tiến. Bóng đèn vừa thay nhưng vào đèo khoảng 500m là lại “Ngô Tất Tố” nhưng tôi chạy sau cũng không dám nói sợ bé Dudi lại lo lắng ảnh hưởng đến tâm lý thi đấu …

20h chúng tôi đến thị xã Bảo Lộc, hai anh em hội ý gấp và quyết định tối đó sẽ ngủ Bảo Lộc thay vì Đà Lạt như lịch trình bởi lẽ trời tối quá lại chưa ăn uống gì e rằng đi đường không đảm bảo an toàn. Tôi liên lạc với anh bạn từ hồi đại học đã 20 năm chưa gặp lại … tranh thủ lúc chờ đợi tôi thay bóng đèn cho xe Minsk.

Chỉ sau vài phút là anh S bạn tôi có mặt, anh đưa chúng tôi đến lấy phòng ở KS Du Lịch ngay mặt đường quốc lộ rồi mấy anh em mới ra quán ăn cơm. Vừa vào bàn thì Den cũng đến nơi, bữa cơm tối ở quán cơm niêu Thuận Thành rất ngon với cá kho, canh cua rau đay, cà pháo, cá thác lác chiên … mọi người ai cũng thấy ngon miệng!

Anh bạn tôi trông vẫn trắng trẻo, xinh giai và đặc biệt là gần như không già hơn so với 20 năm trước là mấy. Ăn tối xong 4 anh em kéo nhau về khách sạn uống trà, buôn chuyện mãi đến tận khuya anh S mới về. Phòng chúng tôi ở có 2 gian 4 giường … nên giành hẳn 1 giường làm bàn nhậu … tập 2 kéo dài đến hơn 12h, 2 chai rượu bé Dudi mang theo gần cạn và kết quả là sáng hôm sau theo kế hoạch phải dậy từ 4h30 để đi sớm thì cho đến 8h sáng tôi mở mắt ra thấy bé vẫn khò khò còn cu Den vẫn trùm chăn kín mít ...=))

PS. (Bé Dudi cho xin mấy xu ảnh minh họa, em chưa chép được ảnh vào máy tính)
 
Last edited:
"Đại lộ Kinh hoàng" là tên một con đường nổi tiếng ở miền Trung trong thời chiến tranh, nơi một đoàn quân khoác trên lưng thần chết, tháo chạy tơi tả trong máu.

Con đường tỉnh lộ 722 hôm nay đỏ mầu đất, nhiều đoạn mới chỉ là đường mòn lọt bàn chân, lách giữa triền núi và vực sâu, nhưng nó không kém phần kinh hoàng. Đã ngập vào không thể thoái lui, cả bốn bên đều rình rập thần chết. Có thể chết vì té vực, vì trơn đập vào đá. Có thể chết vì đói, khát, thú dữ, mưa rừng, nắng gắt, vì kiệt sức và cả ngàn lý do khác, nếu không vượt qua được, không thoát ra khỏi rừng sâu. Một đoạn đường không dài, cũng có thể là cả một đời người.

Ba người trên một đoạn đường khủng hoảng ấy, nhìều khi chỉ sống sót bằng niềm tin, bằng sự lạc quan tếu táo. Tự dưng em nhớ tới truyện "Ba người trên một con thuyền" của Jack London, khi thách thức dường như đào khoét tới những giới hạn sức lực và tinh thần của con người.

Sau này, con đường 722 nối Đà Lạt ra quốc lộ 27 có thể trở thành một đại lộ, nhưng hiện tại, như các bảng chỉ dẫn ghi nó là đường Trường Sơn Đông, không phải thời đạn bom, chỉ là thời hòa bình, nhưng vắt kiệt sức lực cả những con trâu nước.

Lết, khó có thể gọi khác. Mà không chỉ tự lết, phải gò lưng kéo nhau lết, qua một khúc, qua khúc nũa, qua đèo, xuyên rừng... đều lết:

IMG_7135.jpg


Chuyện dài nhiều tập, nhưng em bốt ngay một cái này để các bác tưởng tượng được những chuyện khác, chung quanh một chuyến đi tởn đến già.

Bác Den vào đây cùng em đủn đít bác Mì đê....
 
Last edited:
Thế này phải thì "chị" phải gửi lời cảm ơn em vì em đã không đi nên chị được ở nhà.

(c) Có lẽ nếu chọn lúc thời tiết khô ráo thì không "cực" thế này rồi...

Ngóng chuyện ạ
 
Đây là đường tắt từ Buôn Mê về Đà Lạt à :D nếu đúng thế thì F19 ngày xưa có đâm đầu vào 1 lần thì phải, tởn đến già không dám đi lại
 
Quá kinh! (c) Trông nước trong rãnh trong veo thế kia chức tỏ chả ma nào mò vào con đường này trừ mấy ma Phuot :D
Tình trạng lết này kéo dài bao xa và vựot qua mất bao lâu hả bé Ruri?
 
@ LE: anh cũng không tưởng tượng được nếu có một cô gái đi trong đoàn thì sẽ thế nào ;)

@CVN: Đoạn kinh nhất khoảng 50 km thôi trong đó một nửa là bùn lầy còn một nửa là trơn trượt :D

@anhminh: có những lúc chân lún sâu dưới bùn tớ thấy bé Dudi ngửa cổ lên trời lẩm bẩm gì đó, có lẽ là ước gì nước dâng cao lên thành sông hồ cho ta đỡ nhọc ... :))

@mihtua: Nhìn trên bản đồ Đường tỉnh 722 này chạy từ Đà Lạt ra Quốc lộ 27 nhưng thực tế có vẻ không phải là như vậy :) Ví dụ như trên bản đồ con đường không đi qua qua Đạ Long, Đạ Tông, Liêng Trang nhưng thực tế đoạn đường này đã trả nhựa. Rồi đoạn đường chạy thẳng từ Liêng Trang qua đò sang đất Đăk Lăk cũng không có trên bản đồ ... không biết có phải là con đường mà các bạn đã đi hay không ;)
 
Múa phụ họa theo bài bác Mì:

Đời thuở nhà ai, hẹn hò gì mà trễ 50 phút. Bình thường còn bị uýnh đòn, huống hồ xuất phát một chuyến long trọng vậy. Cái quán cafe bệt ở ngã ba Hàn Thuyên bên hông nhà thờ này là điểm hẹn của hầu hết các nhóm, từ CD tới cào cào, từ xe cỏ tới xe cổ.

Em đánh con Minsk ra đó, để ngay bảng đường cho chắc. Gì thì gì, con Minsk này đã đưa em qua hầu hết các tỉnh, vòng quanh đất nước và ra cả đảo rùi. Và chuyến này, nó cũng là khởi nguồn nhiều chuyện, sướng, khổ. Không có nó, chắc cả đoàn đi cố và ngủ trong rừng roài không chừng.

Điềm gì không biết, lúc bấm cái ảnh này, mấy người mặc áo vàng dính vào. Và cả chuyến, dính từ đầu tới chân, toàn một mầu vàng.

picture.php


Thay giầy, đôi giày chuyên đi rừng, lúc ý làm sao đã biết sẽ đạp phải cái gì:

picture.php



Sự cố đầu tiên: cháy đèn hậu. Chuyện nhỏ. Chỉ cần thay bóng đèn:

picture.php



Đến Bảo Lộc, bác Den xuất phát chậm sau 1h đã bắt kịp. Bạn bác Mì mời cơm. Đó là bữa ăn đầu tiên, gọi là lấy sức chuẩn bị chiến đấu:

picture.php


Sau bữa ăn đầu tiên là bữa nhậu đầu tiên. Mới xuất phát đã lo nhậu bí tỷ. Và hậu quả của nó cũng hoành tráng không kém:

picture.php


Chấp nhận! Đời là thế, phượt mà không nhậu cũng kém khí thế, hehe...
 
Last edited by a moderator:
@ LE: anh cũng không tưởng tượng được nếu có một cô gái đi trong đoàn thì sẽ thế nào ;)

@CVN: Đoạn kinh nhất khoảng 50 km thôi trong đó một nửa là bùn lầy còn một nửa là trơn trượt :D

@anhminh: có những lúc chân lún sâu dưới bùn tớ thấy bé Dudi ngửa cổ lên trời lẩm bẩm gì đó, có lẽ là ước gì nước dâng cao lên thành sông hồ cho ta đỡ nhọc ... :))

@mihtua: Nhìn trên bản đồ Đường tỉnh 722 này chạy từ Đà Lạt ra Quốc lộ 27 nhưng thực tế có vẻ không phải là như vậy :) Ví dụ như trên bản đồ con đường không đi qua qua Đạ Long, Đạ Tông, Liêng Trang nhưng thực tế đoạn đường này đã trả nhựa. Rồi đoạn đường chạy thẳng từ Liêng Trang qua đò sang đất Đăk Lăk cũng không có trên bản đồ ... không biết có phải là con đường mà các bạn đã đi hay không ;)

Không cần tưởng nhiều đâu anh Mỳ :D, đường qua K'Nớ - Đạ Long này T4/2006 F19 gồm 6 xe - tức là có 6 cô già người cơ mà non dạ, 50km này đi trong 9 tiếng ạ, hôm đó trời vừa mưa vừa nắng nên cũng nếm mùi thế nào là dốc cát. Từ cái ngã 3 gì ở Ban Mê xuống (tự dưng quên béng tên) - gần cầu Krông Nô thì tụi em rẽ trái, phải qua sông bằng đò tay kéo, chạy nhăng nhít rồi ngang ko chịu đi cái đường nhựa thổ dân chỉ, nên đã có một hành trình trên con đường lâm tặc theo đúng nghĩa ( đường xuyên rừng), ngược với cung "Đại lộ kinh hoàng" này.(beer)

Lần sau nên cho gái theo, bác Mỳ à :)

mihtua: Quả là có tởn nhưng mà nhớ đến già luôn.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,056
Members
192,337
Latest member
Corinamith4
Back
Top