NGƯỜI "HÀ LỘI" Ở BẮC KINH
Chuyến bay VN900 cất cánh lúc 9h55'. Nội Bài mênh mang vẫn đang còn giăng giăng một màn sương bụi mờ, làng mạc phố xá nhỏ dần, những cánh đồng ô vuông ô chữ nhật "tủn mủn và manh mún" khuất dần sau những đám mây trắng. Quốc lộ 2 và xa xa là quốc lộ 3 xe cộ như những con cua bò lổm ngổm trên vệt đường đen xì nhỏ tý ....
Giờ thì trời trong. Núi non trập trùng. Hình như Lạng Sơn kia thì phải, với dòng Kỳ Cùng chảy ngược lên phía Bắc, dòng sông này với một số dòng sông khác được tôi "coi" là những dòng sông "phản bội" khi nó không chảy xuôi về Biển Đông như những dòng sông khác, mà lại chảy ngược về hướng Bắc, sang đất Trung Của !
Chuyến đi lần này thật vội vã. Vội vã ngay từ khi xuất phát. Khi 9h là giờ "chek in" đã hết mà tôi vẫn đang còn "cuống quýt" nhờ xe ôm gọi người tháo hộ chiếc lốp trước của xe ô tô bị cán phải đinh chữ Z ai đó quăng ra đường ... Sau đó bất chấp nguy hiểm lạng lách vượt hết mọi xe cộ, mặc kệ cả "chú" công an tuýt còi bắt dừng lại để nộp phạt trên đường Thăng Long - Nội Bài để kịp giờ bay.
May là vẫn kịp lên máy bay. Và nụ cười "quyến rũ" của cô nàng tiếp viên hàng không trẻ trung làm tôi quên đi hơi thở hổn hển cũng như cái lồng ngực "tròn căng" đang như bị bóp ngẹn bởi vì ...chạy.
Ba giờ bay. Qua những dãy núi mênh mang xanh rì và trập trùng của đất nước tự coi mình là trung nguyên, là vĩ đại nhất ... Giờ thì chuẩn bị hạ cánh. Những cánh đồng mênh mông "ngay ngắn, thẳng thớm" ô chữ nhật, chỗ vàng chỗ xanh chỗ đỏ, điểm xuyết trong bức tranh đa sắc màu ấy là những làng mạc phố xá như một lớp da báo loang lổ màu xám chì, những vệt đường sắt và đường quốc lộ thẳng tắp kéo dài tít tới tận chân trời xa xa ....
Sân bay Bắc Kinh với khu nhà ga mới rộng vài ha, rất hiện đại đang được cấp tốc hoàn thiện để kịp đón những đoàn vận động viên trong Thế vận hội Olimpic Beijing 2008. Đường băng dài ngoẵng, rộng mấy trăm m đủ để đón đưa 2'/máy bay cất - hạ cánh như khúc dạo đầu của "màn" chào hỏi "uy hiếp" tinh thần kẻ xa lạ đến từ đất nước hình chữ S bé nhỏ.
Nụ cười chào hỏi "thân thiện" và những bộ mặt xinh xắn trắng trẻo của các "ẻm" CA quản lý XNC phần nào xoá đi nỗi hồ nghi bao lâu nay về sự thâm nho nguy hiểm của người Tàu đối với người Việt trong tôi. Tự dưng nghĩ, chả lẽ ta lại dễ dàng bị "mỹ nhân kế" đến thế ư?! Không. Phải đề phòng chứ .... Các bạn "Tàu" mà !
Đường cao tốc với những hàng cây phong cao cao, lá vàng rơi rụng kín những thảm cỏ xanh mướt trên dọc trục lộ kéo dài gần 30km từ Sân bay Thủ Đô về Trung tâm Bắc Kinh, xe taxi phóng 120km/h, gần tới trung tâm thành phố xe hơi ken đặc và nhà tầng san sát. Những ngôi nhà cao mấy chục tầng với thứ thiết kế nhanh theo kiểu "mỳ ăn liền" và "sinh sản vô tính" chỉ toàn kính là kính với bê tông "lạnh lùng" màu xám xịt như chính thời tiết hôm ấy....
Bắc Kinh với màn dạo đầu như vậy. Và những ngày sau đó, kẻ xa lạ đến từ đất nước hình chữ S đã gặp rất nhiều "ấn tượng" tốt cũng như xấu, thân thiện cũng như "thâm hiểm", vui cũng như buồn trên khắp mọi nẻo đường China lượt phượt ký ....
Giờ thì tạm đi ngủ đã, sau gần 1 tuần chạy lông nhông trên đất nước Trung Của mệt muốn "đứt hơi"... Chỉ biết là về đến HN, việc đầu tiên muốn làm: đó là đi "chén" Phở !!! :LL
Chuyến bay VN900 cất cánh lúc 9h55'. Nội Bài mênh mang vẫn đang còn giăng giăng một màn sương bụi mờ, làng mạc phố xá nhỏ dần, những cánh đồng ô vuông ô chữ nhật "tủn mủn và manh mún" khuất dần sau những đám mây trắng. Quốc lộ 2 và xa xa là quốc lộ 3 xe cộ như những con cua bò lổm ngổm trên vệt đường đen xì nhỏ tý ....
Giờ thì trời trong. Núi non trập trùng. Hình như Lạng Sơn kia thì phải, với dòng Kỳ Cùng chảy ngược lên phía Bắc, dòng sông này với một số dòng sông khác được tôi "coi" là những dòng sông "phản bội" khi nó không chảy xuôi về Biển Đông như những dòng sông khác, mà lại chảy ngược về hướng Bắc, sang đất Trung Của !
Chuyến đi lần này thật vội vã. Vội vã ngay từ khi xuất phát. Khi 9h là giờ "chek in" đã hết mà tôi vẫn đang còn "cuống quýt" nhờ xe ôm gọi người tháo hộ chiếc lốp trước của xe ô tô bị cán phải đinh chữ Z ai đó quăng ra đường ... Sau đó bất chấp nguy hiểm lạng lách vượt hết mọi xe cộ, mặc kệ cả "chú" công an tuýt còi bắt dừng lại để nộp phạt trên đường Thăng Long - Nội Bài để kịp giờ bay.
May là vẫn kịp lên máy bay. Và nụ cười "quyến rũ" của cô nàng tiếp viên hàng không trẻ trung làm tôi quên đi hơi thở hổn hển cũng như cái lồng ngực "tròn căng" đang như bị bóp ngẹn bởi vì ...chạy.
Ba giờ bay. Qua những dãy núi mênh mang xanh rì và trập trùng của đất nước tự coi mình là trung nguyên, là vĩ đại nhất ... Giờ thì chuẩn bị hạ cánh. Những cánh đồng mênh mông "ngay ngắn, thẳng thớm" ô chữ nhật, chỗ vàng chỗ xanh chỗ đỏ, điểm xuyết trong bức tranh đa sắc màu ấy là những làng mạc phố xá như một lớp da báo loang lổ màu xám chì, những vệt đường sắt và đường quốc lộ thẳng tắp kéo dài tít tới tận chân trời xa xa ....
Sân bay Bắc Kinh với khu nhà ga mới rộng vài ha, rất hiện đại đang được cấp tốc hoàn thiện để kịp đón những đoàn vận động viên trong Thế vận hội Olimpic Beijing 2008. Đường băng dài ngoẵng, rộng mấy trăm m đủ để đón đưa 2'/máy bay cất - hạ cánh như khúc dạo đầu của "màn" chào hỏi "uy hiếp" tinh thần kẻ xa lạ đến từ đất nước hình chữ S bé nhỏ.
Nụ cười chào hỏi "thân thiện" và những bộ mặt xinh xắn trắng trẻo của các "ẻm" CA quản lý XNC phần nào xoá đi nỗi hồ nghi bao lâu nay về sự thâm nho nguy hiểm của người Tàu đối với người Việt trong tôi. Tự dưng nghĩ, chả lẽ ta lại dễ dàng bị "mỹ nhân kế" đến thế ư?! Không. Phải đề phòng chứ .... Các bạn "Tàu" mà !
Đường cao tốc với những hàng cây phong cao cao, lá vàng rơi rụng kín những thảm cỏ xanh mướt trên dọc trục lộ kéo dài gần 30km từ Sân bay Thủ Đô về Trung tâm Bắc Kinh, xe taxi phóng 120km/h, gần tới trung tâm thành phố xe hơi ken đặc và nhà tầng san sát. Những ngôi nhà cao mấy chục tầng với thứ thiết kế nhanh theo kiểu "mỳ ăn liền" và "sinh sản vô tính" chỉ toàn kính là kính với bê tông "lạnh lùng" màu xám xịt như chính thời tiết hôm ấy....
Bắc Kinh với màn dạo đầu như vậy. Và những ngày sau đó, kẻ xa lạ đến từ đất nước hình chữ S đã gặp rất nhiều "ấn tượng" tốt cũng như xấu, thân thiện cũng như "thâm hiểm", vui cũng như buồn trên khắp mọi nẻo đường China lượt phượt ký ....
Giờ thì tạm đi ngủ đã, sau gần 1 tuần chạy lông nhông trên đất nước Trung Của mệt muốn "đứt hơi"... Chỉ biết là về đến HN, việc đầu tiên muốn làm: đó là đi "chén" Phở !!! :LL