What's new

12N 108E - Bao năm ta đã đợi chờ !

Hồi IV

Dặm khuya ngất tạnh mù khơi,
Thấy trăng mà thẹn những lời non sông.



Đoạn nói về con đường sình lầy đi vào bản H'Mông. Tuấn béo lên đồi xin phép BQL đồi để vào rừng thì bị làm khó dễ, bèn sử dụng thẻ hội viên của sư đoàn không quân 370. Và từ đấy, hàng trình leo núi bắt đầu.




***

Trông vời gạt lệ phân tay,
Cửa rừng xuất hiện, bụi bay mịt mù.
Con đường sình đất ao tù,
230. Vừa trơn vừa trợt, vẫn vù vượt qua.
Nước đọng vũng, đất mỡ gà,
Lại còn xe cuốc, xe đào ngược xuôi.

PHILIENG_219.jpg


PHILIENG_220.jpg


Vả đây đường xá xa xôi,
Mà ta bất động nữa người sinh nghi,
235. Đẹp thay một đóa trà mi,
Tuấn béo đã rõ đường đi lối vào.
Sau dù sinh sự thế nào,
Truy nguyên chẳng kẻo lụy vào cả băng.
Ngần ngừ Tuấn béo nói rằng:
240. "Cứ theo xuống dốc, gặp thằng Hơ-mông"

PHILIENG_221.jpg


***

Những là lạ nước lạ non.
Tây Sơn vừa một dặm tròn tới nơi.
Xe trâu dừng bánh cửa ngoài,
Đức kồ, Tuấn béo, hai người leo lên.

PHILIENG_223.jpg


245. Trước là lơi lả hỏi chào,
Sau là xin phép đi vào rừng tre.
Bên thì mấy ả mày ngài,
Bên thì ngồi bốn năm thằng râu ria.
Giữa thì bàn nước sẵn chia,
250. Gửi thêm quà biếu, lon bia thuốc lào.

PHILIENG_228.jpg


Tuấn béo: "Phải bước nơi nào,
Phận này vâng đã nhuốm màu tiểu tinh.
Điều đâu lấy yến làm anh,
Ngây thơ chẳng biết là danh phận gì.
255. Chỉ làm một chức lính quèn,
Nằm trong đơn vị dù bay sư đoàn"
Bọn kia nghe nói lặng thinh,
Bấy giờ mới bảo chuyện tình anh em.

PHILIENG_229.jpg


"Bảo rằng mau gọi lính em,
260. Đi theo dẫn khách, kiếm đường vào trong"

***

Nào hay chưa hết trần duyên,
Trong mê dường đã đứng bên một chàng.
Rỉ rằng: "Chấm mút dở dang,
Đã toan trốn nợ đoạn trường được sao!
265. Số còn nặng nghiệp máu đào
Người dù muốn chấm, trời nào đã cho?"
Cooky cảm thấy hơi lo:
"Dừng xe bên láng, hẹn hò hiên tây,
Lỡ chân trót đã vào đây,
270. Cứ theo con suối, đường mây lối mòn.
Người còn thì chấm hãy còn,
Tìm nơi xứng đáng, vừa tròn số không"

PHILIENG_232.jpg


Đức kồ: "Cứ hãy thong dong,
Phải đâu lòng lại dối lòng mà chơi,
275. Mai sau ở chẳng như lời,
Trên đầu có bóng mặt trời rạng soi".
Thấy lời quyết đoán hẳn hoi,
Đành lòng cả bọn có đôi vào rừng!

***
 
Hồi V

Thịt da ai cũng là người,
Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau.


Sau khi đi bộ theo đường mòn một quãng tầm 500 mét, băng đi chấm đã gặp trở ngại đầu tiên: một con dốc với tre nứa ngã chắn ngang. Sau khi vượt qua, nghỉ một tí tại cái lán, đi xuống một thung lũng theo đường mòn. Lần này là một thử thách thật sự. Con dốc có độ chênh gần 200 mét với đầy bụi cỏ lau và cây gai ngứa, cây dại.

***

Trước đường mòn vắng phía kia,
280. Vẻ non xa, bóng nắng gần, ở chung.
Bốn bề bát ngát xa trông,
Suối trong róc rách, bụi hồng dặm kia.
Rẽ lối mây sớm đèn khuya,
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng:
285. "Tưởng người dưới suối chén đồng,
Tin sương luống hãy rày trông mai chờ!
Bên sườn núi bỗng bơ vơ,
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai?"
Tan sương vừa rạng ngày mai,
290. Bụi tre này đã héo khô bao giờ.
Dãy đồi đã khép cánh ngoài,

PHILIENG_233.jpg


Tai còn đồng vọng mấy lời sắt đanh.
Nghĩ người thôi lại nghĩ mình,
Cảm lòng chua xót, lại tình bơ vơ.
295. Những là lần lữa nắng mưa,
Kiếp chấm mút, biết bao giờ mới thôi.
Đánh liều lầm lũi leo lên,
Đạp bao tre nứa, chênh vênh núi đèo,
Khéo là mặt dặn mày dày,
300. Kiếp người đã đến thế này thì thôi!
Thương thay thân phận lạc loài
Giật mình, mình lại thương mình xót xa.

PHILIENG_234.jpg


***

Dịp đâu may mắn lạ dường,
Lại vừa gặp khoảng con đường quanh co.
305. Phép đo G map chiếu vào,
Có hai đường ấy, muốn sao mặc mình;
Một là cắt lối băng rừng,
Hai là lại cứ nẻo mòn ta đi.

PHILIENG_237.jpg


Cát rằng: "Phận gái nữ nhi,
310. Tấm riêng riêng những nặng vì nước non
Trăm năm tính cuộc vuông tròn,
Phải dò cho hết ngọn nguồn lạch sông!"
Trần Tín: "Muôn đội ơn lòng,
Chút e bên vực bên đèo, dễ đâu.
315. Tây Sơn nấn ná bấy lâu,
Yêu chấm yêu được một màu đen thui.
Đi sao cho tới thì đi,
Tính sao cho đúng, rồi thì mình vâng."
Tuấn béo: "Hay nói dè chừng,
320. Chân đây chấm đấy, chưa từng hay sao?
Đường xa chớ ngại tre - lau,
Trăm điều hãy cứ trông vào một ta.

PHILIENG_236.jpg


Chấm gần chi có đường xa,
Đá vàng cũng quyết, phong ba cũng liều."
325. Cùng nhau căn vặn nhiều điều,
Chỉ tay về chấm, nắng chiều dần buông!

***

Nứa giờ sau tiếng vừa quen,
Thung lũng tre nứa, đã chen lá vàng.
Cây rừng vừa nảy giò sương,
330. Cởi yêu đã thấy xuân đường tới nơi.
Phong lôi nổi trận bời bời,
Dốc cao dốc đứng, tính bài phân chia.
Quyết ngay, phải băng dốc kia.
Phải vào tận chấm, để về vinh quang.
335. Rằng: "Mặc cho nắng chứa chang,
Dẫu rằng sấm sét rền vang cũng làm!"

PHILIENG_238.jpg


Trót vì tay đã nhúng chàm,
Đi rồi còn biết về làm sao đây.
Cùng nhau vốc sức leo cây,
340. Ôm chấm ai nỡ dứt dây cho đành.
Trên đồi một dãy xanh xanh,
Loi thoi bờ nứa, mấy cành tre cao.
Thương nhau xin nhớ lời nhau,
Rừng tre già đã nhuốm màu quan san.
345. Dặm hồng bụi cuốn chinh an,
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh.
Người về nhớ chấm năm canh,
Kẻ đi muôn dặm một mình đơn côi.
Mười hai độ bắc chia đôi,
350. Nhớ về Bình Phước, xa xôi dặm trường.

***

PHILIENG_239.jpg

 
Hồi VI

Hết nạn nọ đến nạn kia,
Rừng tre hai lượt, dốc cao hai lần.


Sau khi vượt qua được con dốc kinh hoàng, cả đội đã chầm chậm tiến về cao độ 700 của quả đồi, xuyên qua những bụi tre xanh và rậm. Lúc đấy, chấm chỉ còn cách 100 mét, nhưng không ai muốn dừng lại cả. Mọi người lại cẩn thận hạ độ cao ở phía bên kia sườn đồi, dẫu biết rằng đoạn này càng xuống thấp bao nhiêu thì cần phải leo ngược trở lên bây nhiêu trên đường về.

Tại chấm 12N 108E, cả đội đã mở rịu vang theo nghi thức của hội. Đặc biệt, lần này có mang cả bài vị của PVNguyên vào tận chấm (với chi phí trọn gói). Trên đường trở ra, đội đi con đường mòn khác và bị lạc lối khoảng 100 mét. Nhưng cuối cùng đã thoát ra khỏi đồi tre và về với con đường mòn cũ.



Chim hôm thoi thót về rừng,
Đóa trà mi đã ngậm gương nữa vành.
Phía đông lay động bóng cành,
Xa xa bỗng thấy điềm lành đến nơi.
355. Cùng nhau nhẹ bước thảnh thơi,
Lũ lượt tìm chấm ở nơi hiểm sầu.
Còn đang suy nghĩ trước sau,
Tuấn béo đã thấy ở đâu chạy vào.
Nhanh chân, lên tiếng rêu rao:
360. "Nọ nghe có cái chấm nào ở đây!
Phao cho quyến rũ gió mây,
Hãy xem cho biết số này bao nhiêu?"
Cooky: "Thôi thế thì thôi!
Rằng không, là chuẩn cặp đôi số tròn.
365. Đức kồ la hét đùng đùng,
Bước vào vừa rắp thị hùng ra tay.
Cát rằng: "Trời nhẽ có hay!
Quyến anh rủ yến sự này tại ai!
Đem người đẩy xuống vực sâu,
370. Rõ ràng đã chấm, tròn câu tuyệt vời.

PHILIENG_240.jpg


PHILIENG_241.jpg


G P S đã rõ ràng,
Một trăm linh tám theo tràng kinh đông.
Mười hai độ bắc đợi trông
Hét vang thõa chí ước mong, nói cười.
375. "Tẻ vui cũng một kiếp người,
Định vị là cái ở đời mãi ru!
Kiếp xưa đã vụng đường tu,
Kkiếp này đi chấm, đền bù mới xuôi.
Dẫu sao chấm đã quất rồi,
380. Thế nên đã trả nợ đời xong xuôi"

PHILIENG_242.jpg


***

Khéo là mặt dặn mày dày,
Kiếp người sướng đến thế này thì thôi!
Thương thay bạn hữu lạc loài,
Dẫu sao bài vị tên người biết sao?
385. Tre xanh mới rủ trướng đào,
Cao đào đất cứng, xiết bao nhớ người.
Biết bao bướm lả ong lơi,
Cuộc say bằng rịu, trận cười rềnh vang.
Dập dìu lá gió cành chim,
390. Sớm đưa Bá Hộ, cùng dìm dưới tranh.
Khi tỉnh rịu, lúc tàn canh,
Giật mình, mình lại giận mình biết bao.
Nhớ lời nguyện ước ba sinh.
Xa xôi ai có thấu tình chăng ai?

PHILIENG_243.jpg


395. Bích chương Pi Vi Nguyên này,
Cành xuân đã bẻ, cho người chuyên tay!
Tình sâu mong trả nghĩa dày,
Hoa kia đã chắp cành này ngoài sân?
Đã đày vào kiếp phong trần,
400. Sao cho sỉ nhục một lần mới thôi!

PHILIENG_244.jpg


***

Nước trôi hoa rụng đã yên,
Hay đâu địa ngục ở miền nhân gian.
Rừng tre đã dắt mưu gian,
Vực sâu lối rẽ dọc ngang mịt mù.
405. Bàng hoàng giữa chốn ngục tù
Đã xoay đến thế vẫn còn chưa tha.
Lỡ từ lạc bước, bước ra,
Cái thân liệu những từ nhà liệu đi.
Đầu xanh đã tội tình gì,
410. Leo đồi đến quá nữa thì chưa thôi!

PHILIENG_245.jpg


Biết thân tránh chẳng khỏi trời,
Cũng liều mặt phấn cho rồi ngày xanh.
Ma đưa lối, quỷ dẫn đường,
Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi.
415. Hết nạn nọ đến nạn kia,
Rừng tre hai lượt, dốc cao hai lần.
Trong vòng bụi rậm, cây trần,
Kề răng hùm sói, gửi thân tôi đòi.

PHILIENG_246.jpg
 
PHILIENG_247.jpg


Điều đâu sét đánh lưng trời,
420. Thoắt nghe chàng đã rụng rời biết bao.
Hỏi thăm lối thoát nơi nao,
Đánh đường cả bọn tìm vào đến nơi.
Quần áo rách rới tả tơi,
Lau treo rèm nát, trúc cài phên thưa.
425. Một sân đất cỏ dầm mưa,
Càng ngao ngán nỗi, càng ngơ ngẫn dường.
Quanh co theo hướng khó lường.
Mừng mừng tủi tủi, con đường khi xưa.
Tưởng bây giờ là bao giờ,
430. Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao.

***

PHILIENG_248.jpg

[/CENTER]

------------------------------

Hồi VII

Tuấn béo nghe nói rụng rời:
"Một đời đi chấm, thương ôi còn gì!"


Đoạn người hùng Tuấn béo nhìn vào máy và thấy 4 missed call của ... vợ. Vội vã ra về trong đêm, không thiết tha rịu chè. Trời hừng sáng cũng là lúc trở về tổ ấm, nhưng mọi sự cũng tại trời. Trong lúc chở vợ đi shopping tạ lỗi thì lại gặp người quen, và hỏi : "Anh đi chấm về sớm vậy", thế là ...

Cả băng tai nạn đã đầy,
Nỗi chàng Tuấn béo bấy chầy mới thương.
Từ ngày muôn dặm tứ phương,
Nửa năm đi chấm lại quay về nhà.
435. Mảng vui sáng rịu tối trà,
Đào đà phai thắm sen vừa nảy xanh.
"Cơ đồ gầy dựng riêng ai,
Bấy lâu ống nước Việt pipe tung hoành.
Bó thân về với triều đình,
440. Bè lũ lơ láo phận mình ra sao.
Áo xiêm ràng buộc lấy nhau,
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi!
Sao bằng chấm chốn biên thùy,
Sức này đã dễ làm gì được nhau?
445. Chọc trời khuấy nước mặc dầu,
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai!"

PHILIENG_254.jpg


Rừng tre bao lấy trãi dài,
Ầm ầm sát khí ngất trời, ai đương.
Trong hào ngoài lũy tan hoang,
450. Tàn quân lê lết thân tàn đến nơi.
Trong vòng tên đá tơi bời,
Bỗng Tuấn béo đứng giữa trời trơ trơ.
Cát rằng: "Trí dũng có thừa,
Mà sao dưng lại hóa ra thế này?
455. Mặt nào trông thấy nhau đây?
Thà liều sống chết nơi này cùng nhau!"
Béo rằng: "Phúc họa đạo trời,
Cuội nguồn cũng ở lòng người mà ra.
Có trời mà cũng tại ta,
460. Tắt fone cắt mạng, nào là dây oan.
Vợ anh sắc sảo khôn ngoan,
Rõ ràng là phận hồng nhan đã đành.
Lại mang lấy một chữ tình,
Khư khư vợ buộc lấy mình vào trong.
465. Vậy nên những chốn thong dong,
Ở không yên ổn ngồi không vững vàng.
Giữa rừng máy tắt, sóng tồi,
Trên đồi tre trúc, biết lời nào đây.
Làm sao sống đọa thác đày,
470. Đoạn trường cho hết kiếp này mới thôi!"
Cả băng nghe nói rụng rời:
"Một đời đi chấm, thương ôi còn gì!"
Vội vàng thoát khỏi rừng tre,
Sơn Lâm sớm đã đặt xe cho chàng.
475. Người an ủi, cuộc rịu tàn,
Vui này đã cất sầu kia được nào?

PHILIENG_253.jpg


Rồi chàng về đến Sài Thành,
Trầm bay lạt khói, gió đưa lay rèm.
Dường như bên nóc, trước thềm.
480. Tiếng vợ đồng vọng bóng xiêm mơ màng.
Bởi lòng tạc đá ghi vàng,
Tưởng chàng, nên lại thấy chàng về đây.
Những là phiền muộn đêm ngày,
Xuân thu biết đã đổi thay mấy lần.

***

485. Duyên cơ đâu bỗng lạ sao,
Fat cat đâu bỗng tìm vào đến nơi.
Trông lên Tuấn béo đen xì,
Vội vàng mới hỏi: "Anh về sớm chi?"
Vợ chàng nóng mặt tức thì,
490. Bắt chàng đứng trực trì hồ hai nơi.
Bắt khoan bắt nhặt, đến lời,
Bắt quỳ tận mặt, bắt mời tận tay.
Tuấn béo như dại như ngây,
Giọt dài giọt ngắn chén đầy chén vơi.
495. Ngoảnh đi chợt nói chợt cười,
Cáo say, chàng đã tính bài lảng ra.
"Phận bèo bao quản nước sa,
Lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh!"

***​
 
Hồi kết

Tẻ vui cũng một kiếp người,
Cùng nhau chấm mút, cùng cười cùng say.


Bẻ lau, vạch cỏ tìm đi,
500. Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
Quanh co theo dãi giang tân,
Khỏi rừng lau, đã tới sân cửa rừng.
Được chấm tái thế tương phùng,
Khát khao đã thỏa, tấm lòng bấy nay.
505. Đã đem mình bỏ nơi đây,
Chấm này gửi với cỏ cây cũng vừa.
Lẩu nóng trong quán vừa đưa,
Quần áo ăn mặc đã ưa bùn sình.

PHILIENG_255.jpg


Một đoàn về đến quan nha,
510. Đoàn viên vội mở tiệc hoa vui vầy.
Tàng tàng chén cúc dở say,
Rồi Cooky mới giãi bày một hai.
Rằng: "Trong tác hợp cơ trời,
Bọn tui gặp gỡ một lời kết giao.
515. Gặp cơn bình địa ba đào,
Mới đem cả bọn đi vào chấm kia."
Anh em hỏi trước han sau,
Đứng trông ai cũng mặt mày làm tươi.

Cát rằng: "Chút phận hoa rơi,
520. Đi chấm nếm trãi mọi mùi đắng cay,
Tính rằng mặt nước chân mây,
Chấm nào còn tưởng còn rày nơi nao?
Những là rày ước mai ao,
Những nơi đi chấm, biết bao nhiêu tình!
525. Bây giờ chấm đã của mình,
Khuôn thiêng lựa lọc lịch trình đã theo".

IMG_6141.JPG


Đức kồ: "Nói cũng lạ đời,
Dẫu chấm kia vậy, còn lời ấy sao?
Một lời trót đã thâm giao,
530. Dưới dày có đất, trên cao có trời.
Dẫu rằng vật đổi sao dời,
Tử sinh cũng giữ lấy lời tử sinh.
Chấm kia có phụ chi tình,
Mà toan sẻ gánh đôi mình làm hai.
535. Cát rằng: "Chẳng hổ mình sao?
Dám đem trần cấu dự vào bố kinh!
Rằng Đức kồ nặng vì tình,
Trông hoa đèn, chẳng thẹn mình lắm ru!
Từ rày khép cửa phòng thu,
540. Chờ khi chấm mới lại bu theo hà."
Hết lời, khôn lẽ chối lời,
Cùi đầu nàng những ngắn dài thở than.
Ngất trời sát khí mơ màng,
Đầy sông kình ngạc, chật đường giáp binh.
545. Sẵn sàng phượng liễn rồng nghinh,
Hoa hoan giấp giới, lung linh rỡ ràng.

***

Cả hội mở tiệc đoàn viên,
Hoa soi ngọn đuốc, hồng chen bức là.
Khúc đâu đầm ấm dương hòa,
550. Ấy là Hồ điệp hay là Trang sinh.
Khúc đâu êm ái xuân tình,
Ấy hồn Thục đế hay mình Đỗ quyên?
Làm sao hết nổi truân chuyên?
Khi mà còn chấm còn điên còn khùng.
555. Xót thay chiếc lá rũ bùn,
Kiếp này chấm mút muôn trùng núi sông?
Hoa trôi nước rụng xuôi dòng,
Xót thân chìm nổi đau lòng hợp tan.
Lời xưa đã lỗi muôn vàng,
560. Cái chấm còn đó, mà chàng đi đâu?

IMG_6017.JPG


Ngẫm hay muôn sự tại trời,
Trời kia đã bắt làm người có thân.
Bắt đi chấm, phải phong trần,
Khi về tụ hội, muôn phần thanh cao.
565. Có đâu thiên vị người nào,
Chữ tài chữ mệnh dồi dào cả hai?
Có máy mà cũng có tay,
Có bản đồ giấy, và hai ống quần.
Đã mang lấy nghiệp tâm thần,
570. Cũng đừng trách lẫn trời gần đất xa.
Định vị ở tại lòng ta,
Thú vui kia mới bằng ba chữ tài !
Lời quê chắp nhặt dông dài,
Mua vui cũng được một vài trống canh.

***​
 
Coi lại bài này mà em vẫn còn mắc cười.Cái này fải gọi là " Cái chấm cười mới đúng ".Em nghĩ Nguyễn Du mà đọc dược bài này chắc cũng sẽ sống dậy lun á.
 
Chấm 12N 108E ở đâu?
Chấm Phi Liêng nằm giữa chấm Bình Phước và Ô Kha trên cùng vĩ tuyến 12N và giữa chấm Buôn Wing và Mương Mán trên cùng kinh tuyến 108E. Khu vực này cách đây 10 năm là một điểm nóng của dân đào vàng, nằm trong lòng thung lũng, bao quanh bởi đèo Chuối, đèo Phú Mỹ, những vạt rừng thông, rừng tre, cây tạp và cả gỗ quý. Ngày nay, vàng đã không còn, máu đã ngừng đổ, thung lũng này là nơi cư ngụ của một làng dân tộc người H'Mông. Khu vực này cũng đang được khảo sát về sản lượng Vônfarm.
Đọc bày này em xin phép góp vui cùng topic của bác chủ thớt với.
Cách đây đúng 2 năm trước em đã theo đoàn khảo sát quặng wolfram lên đỉnh núi Phi Liêng để lập dự án.
Hồi đó phải đi cùng các bác bộ đội vác súng theo để bảo vệ. Phương tiện bằng xe máy, chỉ có Win mới leo được lên đến đỉnh. Dọc đường toàn là người dân tộc Hmong di cư từ Bắc vào phá rừng để làm rẫy.
Bọn em đi từ sáng, lên đỉnh núi xem quặng rồi ăn thịt rừng ngay trên núi cùng với các anh địa chất. Chiều ra khỏi rừng lúc 2h thì gặp cơn mưa rừng khủng khiếp, may mà thoát ra được.
Trên đỉnh núi đây ạ
sieuthiNHANH201004059414zdi1zdm5mz3262380.jpeg


Thịt rừng nướng, con gì em chả nhớ
sieuthiNHANH201004059414m2jlyjjknm2596468.jpeg
 
Đọc bày này em xin phép góp vui cùng topic của bác chủ thớt với.
Cách đây đúng 2 năm trước em đã theo đoàn khảo sát quặng wolfram lên đỉnh núi Phi Liêng để lập dự án.
Hồi đó phải đi cùng các bác bộ đội vác súng theo để bảo vệ. Phương tiện bằng xe máy, chỉ có Win mới leo được lên đến đỉnh. Dọc đường toàn là người dân tộc Hmong di cư từ Bắc vào phá rừng để làm rẫy.
Bọn em đi từ sáng, lên đỉnh núi xem quặng rồi ăn thịt rừng ngay trên núi cùng với các anh địa chất. Chiều ra khỏi rừng lúc 2h thì gặp cơn mưa rừng khủng khiếp, may mà thoát ra được.

May mà bác thoát ra được !!! Con dốc đấy trời mưa vào thì ra cái đất gọi là "mỡ gà", xe máy cày đi còn rớt lên rớt xuống. Còn bộ đội bảo vệ thì chắc là thời còn mấy hầm vàng trong đó. Riêng người dân tộc đang được "di dân" ra bìa rừng.

Bác có muốn về thăm lại rừng Phi Liêng không?
 
Có phải bác này là người này không ta? http://www.thanhnien.com.vn/News/Pages/201015/20100408090415.aspx Nếu đúng thì thiệt là nể phục.

Đó là Tuấn béo (1976), cũng rất máu me và tham gia nhiều cuộc vui trên trời dưới đất. Còn mình thì cũng có chơi chung khóa dù I-2009. Ặc ặc, không biết nhà báo nào viết ác quá : Bạn Trần Tín (sinh năm 1984) quê miền Tây lại thấy mình như đang bồng bềnh đi xuồng ba lá trên ngã ba sông quê nhà: “Người em trôi lềnh bềnh giống kiểu đi xuồng ba lá ra gặp sóng mạnh ở quê em”.

Nhưng còn thiếu đoạn sau: khi Trần Tín tiếp đất thì gặp địa hình bất lợi nên đã bị nứt xương bàn chân, bó bột 6 tuần. Thời gian đó toàn ngồi ở nhà mà phượt mồm, chả đi đâu được, *%&*#$^& !
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,674
Bài viết
1,171,061
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top