What's new

Babel tao pẩy dinh

Âu cũng nhờ số kiếp may mắn, hoặc giả kiếp trước tu cao đức dầy nên sau chuyến xuất ngoại đầu năm lòi phở bơ phờ qua biên giới thăm các bạn Lào, nay babel lại có diễm phúc được đến Bắc Kinh thăm các bạn Tung quở nhằm mở rộng tầm mắt.

Lần này được xuất ngoại ra hẳn nước lớn, mà lại đến tận thủ đo hẳn hoi nên babel hồi hộp lắm, hồi hộp đến nỗi ra sân bay nội bài lúc 6h30 sáng mới giật bắn mình lên là trong ví để toàn tiền Việt nam đồng. Cuống cuồng lên chạy lung tung đi đổi tiền mà các phòng giao dịch vẫn còn say giấc nồng, cũng may vớ được một em ở incombank tranh thủ dậy sớm nấu nước pha trà. Xông vào đổi thì "Anh ơi, NH em không đổi ra đồng nhưn dưn tệ" :( ... đần thối một lúc em mới sực tỉnh "vậy thì đổi cho anh ra đô la" ... "anh ơi, tụi em chỉ đổi đô la cho người nước ngoài, hạn mức được 500$ thôi" X( đúng là phượt hủi, số kiếp con la, kì kèo mãi em ấy mới bịa ra một cái tên tây, rùi bắt em ký bậy vào và đổi cho 500$.

Ối làng nước ơi, em phải làm gì với 500 đồng đấy khi còn đang ấp ủ giấc mơ được lên cái tường nước bạn è một cái.

Thôi cũng phải nhắm mắt đưa chưn thôi, kệ ẹ nó, dù sao em cũng vẫn phải đi, đi công tác mà, mình đại diện cho công ty, đi họp ... không đi sao nổi :((

Quăng quật mãi qua Quảng Châu rồi cuối cùng cũng đến được Bắc kinh mà cũng chẳng biết mình có đến thật hay không nữa, em mò mãi mà cũng chẳng bói đâu ra chữ nào đề Bẩy dinh e pót, chỉ đinh ninh nó trả hành lý mình là đến đích ;) vậy đó.

Cũng may mà sân bay là nơi đón tiếp khách quốc tế nên các bạn Tung quở cũng xì xồ "ing ỉ" được nên em mới đổi mớ "Mẩy xién" sang RMB và mua 1 cái sim cạc với giá 230RMB (mịa khị - chắc là đắt lòi kèn - rõ ngu). Vội vàng ra quẩy 1 chiếc taxi và đưa tờ giấy viết địa chỉ bằng tiếng gium cho lão lái xe thì ôi trời "Uẩ pú tủng" ... tủng cái CBM ... ấy là em nghĩ vậy, cũng chẳng nói ra, mà nói ra lão ấy cũng x hiểu :( nên em bốc alo "Hello ... I just arrived BJAP, could you pls. help me to tell với cái thằng CB kia đưa tào về khách sạn ... &$^%@(@$%$(@#@$@ em có khoẻ không, bựn không ... nhớ tí nữa đến KS take me to some ..."

Vậy là tối qua em gặp may, đi taxi, đi măm măm ứ phải trả xiền :D

Sáng nay ngủ dậy muộn, lạnh quá nên em lười chỉ lòng vòng dự định làm ít sờ trít lai về hầu các cụ.
 
Cái này em bót rồi, giờ bót lại tí cho nó liền mạch.

Đây là chỗ khách sạn em đang ở, ngoài kia đang 1 độ, cây cối đen sì, nhà cửa xám ngoét

Chỉ thấy mỗi mấy cái xe là tươi thôi :D
 
Sau một hồi chat chít lấy tinh thần thì em cũng quyết định xách súng ra đường ngắm cuộc sống hàng ngày của các bạn.

Nhắn tin hỏi cô bạn thì éo thấy tin đi, xuống múa máy một hồi với mấy em lễ tân thì ... ôi trời ... hết xiền X( đành phải nhờ dắt đi mua & nhờ nạp hộ 100RMB nữa ... điên đầu thật toàn tiếng trung, hoa hết cả mắt ... xia xỉa nhau rồi em đánh liều lang thang.

Leo lên một cái cầu vượt qua đường & bụp vài phát, thấy nước bạn cũng hoành cháng phết, như Âu châu em được xem trên tivi


Đường phố chỉ rặt là ôtô, có một vài chiếc xe đạp tô điểm.


Cây cối đen thùi lùi, chắc là đợt rét vừa rồi nên nó ra như vậy


Giá mà có tuyết trên đó thì hay nhỉ, thôi đến đây đã là phúc lớn rồi, mơ gì nữa
 
Có một điểm đặc biệt là trên đường, trên vỉa hè, dưới lòng đường em thấy rất nhiều nhân vật có mặc đồng phục, chỉ dẫn (NO) chịu luôn, không biết đâu là công an, đâu là cảnh sát nữa.

1 độ mà sao cái rét nó không tàn sát như ở nhà mình nhỉ, ấy quên, ảnh các đồng chí ấy đây ợ.

Cô này đứng dưới lòng đường nhưng lại quay mặt vỉa hè, nhỏng mông ra đường.


Các cụ này, chắc là dân phòng hay tự quản gì đó nhưng lại nhỏng mông vào vỉa hè.


Anh này lại cầm cờ dưới lòng đường


Bên kia đường chắc là 1 anh cảnh sát giao thông, mà có đèn xanh đỏ rồi, anh đứng đấy làm gì? Hay là học tập các anh vàng béo ở nhà mình, học mà đứng thế à :D


Bên này đường lại một anh khác kiểu, theo suy nghĩ của em chắc là công an phường
 
Em lại đi tiếp

Ối trời sực nhớ ra là từ sáng đến giờ chưa ăn gì, bụng bắt đầu sôi ùng ục, nhìn quanh nhìn quẩn thấy toàn nhà hàng như thế này


Mịa khị, những chỗ như thế lày chui vào chắc chết mất, éo dại nữa.

Mặc kệ bụng sôi, em ngắm phố cho nó tịnh, kể ra thì mình cũng còn mập chán :D ... khờ khờ, phố xám mà cũng thơ phết


Lại một bộ đồng phục đứng ngắm hè nữa, quả này chắc nhìn trộm về phía sau ... dưng mà chưng kẳng thế kia ;) xấu quá
 
Phượt thêm tí nữa, tình cơ em thấy một cái ********** nhỏ, đông đông người, chắc là thứ để bỏ vào bụng với cái túi lép kẹp của mình.


Trước khi vào trông thấy cô bán hoa quả, đời cũng tươi đấy chứ. Thế mới biết cái khoảng cách giầu nghèo ở Bẩy ding nó như thế nào, tí nữa các bác sẽ thấy.


Trong chợ, người ta bầy bán đủ thứ cũng na ná như ở mình, nhưng có một vài điểm lạ, có người các 5 quả cà chua - cũng đứng bán, có người xách cái giỏ có chục trứng gà - cũng đứng bán, sau củ quả - cái gì cũng to đùng, nói chung là có thể mua đủ thứ bà rằng ở đây với giá chỉ với vài tệ. Lại còn có người bán sách dạo nữa chứ, em cứ bắn bừa 2 mẹ con nhà này
 
Chợ nghèo và các khu nhà cho người không nghèo thì cách nhau bằng một bức tường dài


Một bên thì thế này


thế này


cạnh cái anh bán rau cải có một cái lỗ, em nhòm qua đó thì thấy thế này


Hôm nay thế thôi, mai em chạy ù đến mấy chỗ khác rồi về báo cáo sau.
 
Các cụ này, chắc là dân phòng hay tự quản gì đó nhưng lại nhỏng mông vào vỉa hè.

Theo tớ biết thì khoảng gần chục năm gần đây ở các đô thị lớn như Bẩy Dinh, Sàng Hai, các cụ già (về hưu và còn sức khỏe) rất tích cực tham gia các công tác xã hội, mà cụ thể là trật tự an ninh giao thông, đường phố. Họ làm không có thù lao, mà cái chính là để họ luôn hoạt động, vẫn có ích. Và họ đóng góp cho xã hội một cách tích cực như thế.

Một cách sống quá hay. Bao giờ ở mình được như thế.
 
Vầng, em phải nói thật là em rất khâm phục các nhà quản lý của Tung quở, họ làm gì, nói gì thì cả toàn dân đều răm rắp nghe & làm theo, từ xưa xửa xừa xưa đến nay vẫn thế. Xã hội tương đối ngăn nắp.

Tuy nhiên ở đây em lại có cảm giác là người dân ở đây có tính cam chịu, nhẫn nhịn, không biết có đúng không. Em vác máy đi chụp, tuy nhiên lại có cảm giác như có một ai đó luôn luôn theo dõi mình. Cụ thể như lúc này, cái anh áo đỏ đang đi lên cầu thang đó, em đang lơ ngơ ngắm đường chụp phố thì anh ấy lên xổ một tràng tiếng trung, lại còn thấy cầm bộ đàm nữa, làm em không hiểu gì nên sủa lại một tràng tiếng anh vậy là anh ấy sorry rồi bỏ đi.

 
Việc toàn dân tuân theo răm rắp thì có thể hiểu được...dân Tung Quở đông như kiến, thằng nào làm sai nó mang đầu ra bắn ngay ... múc một người răn vạn người mà , bọn Tung Quở thâm nho đít mực tàu từ xưa nay toàn chơi môn đó ... nên dân bên đó thấy công an là mặt xanh lè, lặn luôn cho nước trong.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,000
Members
192,331
Latest member
Nganquybaba
Back
Top