What's new

Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Link xem ảnh đây nhé
https://picasaweb.google.com/nchicuong75/2011Fanxipan

Hành trình trên dãy Hoàng Liên - Hồi ức của Nhóm Thú vật

Cuối cùng thì cũng quyết định leo Fan. Liều cái xem thế nào.

Lên kế hoạch rất nhiều lần, lấy tinh thần, tìm hiểu thông tin, hỏi han mọi người … rồi lại lưỡng lự vì không biết khó khăn thế, vẩt vả thế thì mình có làm được không, với lại ngần này tuổi còn đi leo núi, sợ người ta bảo là …teen quá. Nếu bạn là người yêu thích du lịch, thích cảm giác tìm thấy cái gì qua những chuyến đi, và thích mạo hiểm một tý, phiêu lưu một tý, bạn chắc chắn phải biết về Fansipan, nóc nhà Đông dương, nơi nhiều bạn đã đi, đã đến và tự hào khoe rằng đã “vượt lên chính mình”. “Nóc nhà Đông dương” với tôi, một kẻ cũng đã từng leo lên đỉnh Phú Sỹ, là một cái gì đó khó có thể chinh phục và tôi luôn thầm ngưỡng mộ những người đã với tay vào cái đỉnh kim loại ghi dòng chữ Fansipan - 3143 m ấy.

Rồi một ngày tình cờ nói chuyện với những người bạn cùng chí hướng, cái ước mơ ấp ủ lâu ngày bỗng trở nên cụ thể hơn, dễ thành hiện thực hơn. Củng cố tinh thần, tìm đồng đội, chuẩn bị hành trang , nào là giày leo núi, tất chống vắt, găng tay, áo mưa, thuốc thang cùng vô thiên lủng các thứ lặt vặt khác … và đeo balo lên đường. Tuy nhiên, cũng có phần chủ quan nhất là chuẩn bị thể lực. Lên kế hoạch tập thể dục sáng, nhưng chẳng được buổi nào, phần vì trời mưa nhưng quan trọng nhất là không thể rời được cái chăn ấm. Thế là tặc lưỡi, kệ thôi…

Toàn đội trước giờ lên tàu
attachment.php


Đắm đuối với TH True Milk
attachment.php


9:00PM tập trung tại Ga Hà Nội. Lại vẫn là cung đường Hà Nội – Lao Cai, hết mệt mỏi nhìn ra bên ngoài hut hút trong đêm rồi lại gật gù nửa thức nửa ngủ trên chuyến tàu LC1 thế rồi cũng đến Lào Cai vào sáng ngày thứ 6, nơi đông chật cứng những chuyến xe hướng về phía Sapa. Lúc này đây mới nhận rõ mọi người trong đoàn, 29 người với chỉ 9 bạn nam, phần lớn đều rất trẻ và mình chỉ dám thầm nghĩ “sao chị em máu thế không biết!?”. Những khuôn mặt “nhàu nhĩ” như mình không nhiều. Sapa đón đoàn với những con đường lép nhép bùn, mưa nhỏ ẩm ướt báo hiệu thời tiết không mấy ủng hộ song ai nấy đều hứng khởi.

Thức hay ngủ???
attachment.php


Phanh khẩn cấp trên tàu - Made in USSR 1979
attachment.php


Ga Phố Lu
attachment.php


Tập trung tại khách sạn, ăn sáng, nai nịt gọn gàng và lên xe ô tô hướng về Sín Chải. Cung đường Sín chải – 2200– 2800 - Fan – 2200 – Trạm Tôn với 3 ngày trước mặt chắc chắn là một thử thách không hề dễ dàng.

Ăn sáng trước cuộc hành trình
attachment.php


Muốn biết ngày mai thế nào, xem hồi sau sẽ rõ (trang 3)
Ảnh thì xem lần lượt từng trang
 
Last edited:
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Hình như 20 bài viết trở lên mới up hình được, bạn nhờ ai đó có trên 20 bài viết up giùm hình xem sao.
Mà có lẽ bạn cũng nên ghi chút gì đi nhỉ - cảm nhận, nhật kí, v.v... nếu chưa có hình; để mọi người vô xem thấy mỗi tiêu đề thì hơi thất vọng đó :D
 
Last edited by a moderator:
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Để em đỡ bác mấy câu vậy :
Đặt chân đến Sapa,trời vẫn mưa dai dẳng khiến tinh thần cả đoàn không khỏi có phần ảm đạm.(NO)
May thay, trời chẳng phụ lòng người, sau bữa sáng mưa ngớt dần rồi ngừng hẳn.Đúng 10h30 ,chúng tôi có mặt tại cửa rừng Sín Chải, chính thức bắt đầu cuộc hành trình cam go và đầy thử thách.(S)
 
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Hì hì hì, trong mấy ngày vừa qua, e cũng tranh thủ ghi đc vài dòng. Theo kế hoạch là tối nào cũng đặt bút viết, nhưng mừ do dòng đời xô đẩy, ko có điện, chân mỏi, tay run... nên e chỉ mới viết trong 2 đêm đầu tiên thôi. Cuộc hành trình của chúng ta đã kết thúc, tất cả đã trở thành kỉ niệm, và đối với e, nó là những kỉ niệm rất rất đẹp. Vậy nên, e muốn share vài dòng suy nghĩ của mình với cả đoàn. Trong tuần này, e phải thi 2 môn, nên hẹn mọi ng vào một ngày gần nhất, e sẽ hoàn thành những dòng hồi ức về 2 đêm còn lại của mình. Cả nhà có gì cùng nhau chia sẻ nha! Còn ảnh ọt thì up lên đâu đó rồi share link cho e hóng với. Cảm ơn cả nhà nhiều nhiều! :D


Fansipan đêm đầu tiên.

Sáng nay dậy thật sớm, cuống cuồng nhảy lên xe phóng đến công ty, khi đi quên cả chải đầu, vậy mà vẫn nhớ mang cầu lông theo. Ăn gần 2 cái bánh khúc, bắt đầu dọn cái ổ mới của mình. Ngồi chỗ mới thú vị phết! Vậy mà bọn nó còn trêu trông mình giống tự kỉ và ăn xin chứ! Ngồi chỗ mới có khác, làm việc hiệu quả hẳn, ko bị ngu như mấy hôm trước nữa. Thở phào nhẹ nhõm vì giải quyết được vấn đề, thêm an lòng trước khi ra đi.
Chiều nay đến lớp, được học thêm một ngôn ngữ mới tên Maude, vậy mà lũ bọn mình lại nhìn ra ngay là Máu Dê mới sợ chứ. Thế thì cần gì phải học nhỉ, mình luôn tiềm tàng sẵn trong người rồi mà. Hehe. Tập trung nghe giảng được một lúc, bị gạ gẫm ác quá, thôi thì lại làm vài ván pikachu với đồng bọn, rồi đánh một giấc no say, lấy sức tối nay bắt đầu cuộc hành trình. Giờ học kết thúc, chào tạm biệt cả lớp, tạm biệt các em iu, bước chân ra cửa không quên mang theo bên mình bao lời chúc may mắn, bao lời dặn dò, bao lời hứa về những tấm ảnh, những món quà cho ngày trở về. Lòng ấm áp và tràn trề hạnh phúc!

Học xong, đi mua màn hình cùng Bựa. 2 đứa lượn lờ ở Phúc Anh một vòng, rồi quyết định bem ngay em rẻ nhất, thật là nhanh chóng. Vì sợ lượn thêm vòng nữa thì người ta kịp đổi giá mất. Haha, kinh nghiệm đầy mình! :)).

Đêm xuống. Lần đầu tiên nằm ngủ trên tàu, thật là hay! Hóng gió bên một cánh cửa mở, từ trong khoang tàu trông ra màn đêm đen, ánh điện xa xa sáng lấp lánh, bãi bồi dưới sông ẩn hiện, cảm giác thật thanh thản và yên bình. Thích mê cái buồng ngủ trên tàu! Đêm đó, cả 3 đứa ngủ say quên trời đất. 7h sáng, hé mắt nhìn qua cửa sổ, những ngọn đồi san sát, những thửa ruộng bậc thang thoai thoải, những nhà sàn nép mình bên chân núi trong làn sương mờ bao phủ cả khoảng không rộng lớn. Đẹp quá đi thôi! Hít một hơi thật sâu, thấy háo hức thật sự với chuyến đi trước mắt!
 
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Fansipan đêm thứ 2.

Một ngày trong rừng...
Rừng đỗ quyên đỏ rực, tím sẫm, màu trắng của mận, xen kẽ những lá phong đỏ. Rừng trúc xanh mướt, những cành trúc thẳng tắp, mạnh mẽ vươn cao.
Mệt! Căng cơ mỗi khi liên tục lên và lên. Nằm trên tảng đá giữa rừng hoa, ngắm trời đất và những đốm hoa lấp ló sau những tán lá rừng. Được phân vào đội Cá Sấu, trước đó còn bất đắc dĩ phải dùng chung phòng trong khách sạn với các anh chị ấy chứ. Đội mình đi hăng say nhất, tinh thần đoàn kết cũng ok nhất, các thành viên thật vui nhộn và hài hước. Những bước chân mệt mỏi, những giọt mồ hôi rơi, những hơi thở mạnh, những nhịp tim đập gấp, mệt mỏi. Thế nhưng, chỉ cần một cái nắm tay siết chặt đầy tin tưởng, những câu hô hào "cá sấu ơi cố lên" của các anh, những lời chào hỏi và động viên trên đường của những con người không hề quen biết, hay đơn giản chỉ là một cành hoa nở giữa rừng, cũng đủ khiến người ta tiếp tục cất bước.
Những bước đi vững chắc hay loạng choạng, bước vì ý chí hay vì niềm tin. Đơn giản là tiến bước!
 
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Nghỉ ngơi một vài ngày cho đã đời rồi sẽ viết. Mình sẽ viết một câu chuyện đi cung Sín chải-Trạm Tôn với tiêu đề khủng khiếp là:01bát mì + 01 quả trứng = leo Phan từ 2200 đến 3000. Hứa đấy!!!
 
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Chào mọi ng` ạ, e là Hachi nhóm Thú vật ^^~
E đã cùng mọi ng` trải qua một chuyến đi thật thú vị và k thể nào quên. Cái được lớn nhất mà e có đc sau chuyến đi này là biết trải lòng hơn đc “một xíu” :D Vì thế mà nếu như bt e sẽ chỉ đợi mọi ng` up hình, xem và cmt thì bh e sẽ viết viết một tí kkk.. Bởi e cũng k hay viết nên e sẽ nghĩ j` viết đấy, câu cú dẫu có lủng củng thì cũng phản ánh đúng con ng` e :D Hơi chán 1 tí vì nghe nói 20 bài mới đc up hình (?!)
Lúc mới gặp nhau ở ga, a Phong đã hỏi e: “Đã từng xa nhà bao h chưa?”. Câu nói quả là đã làm e “buồn sâu sắc” mất… mấy giây ;)) Nhìn e hình như ai cũng có suy nghĩ như thế thì phải :-? Thực ra e đã từng vào Sài Gòn sống xa gia đình một năm r` ấy chứ, trưởng thành thì cũng có trưởng thành nhưng sau khi về nhà vs bố mẹ thì lại bé lại thành một đứa trẻ, một đứa trẻ k muốn lớn.
Tuy đây k phải lần đầu tiên xa nhà nhưng lại là lần đầu tiên đi du lịch cùng vs rất n` ng` chưa quen. Ban đầu e khá là lo lắng vì sợ m k thích nghi đc vs cả đoàn. Vì trong đoàn có n` ng` đã trưởng thành và có n` kinh nghiệm đi xa, e sợ m bị khớp trc mọi ng`. Nhưng quả thật cứ đi cùng nhau, cùng nhau chịu đựng gian khổ và hỗ trợ nhau trong suốt chuyến đi là đã thành bạn r`.
Lúc đặt chân lên Sapa cảm giác thật tê tái vì thời tiết lạnh giá và sương trắng bao phủ khắp nơi. Ng` em run lên cầm cập và độ ẩm quá cao làm e khó chịu. Năm ngoái e đi Sapa đợt sau Tết thì trời nắng chang chang, năm nay đi lại vừa lạnh vừa mưa nên ban đầu e cảm thấy hơi nản. Tuy nhiên, cảm giác đó hoàn toàn biến mất khi bắt đầu hành trình leo Phan. Sự phấn khích và ý chí kiên cường (thực ra là ngoan cố, cứng đầu ;))) chính là doping giúp e đi, thậm chí là cả bò và lết lên đc đến đỉnh Fan. E chưa từng nghĩ là m sẽ k làm đc, có lẽ cũng chính vì thế mà e đã hoàn thành tốt mục tiêu đề ra. Sự dễ thương của n~ a chị trong nhóm Thú vật cũng tiếp thêm sức lực cho e trong suốt chuyến đi: chị Yến, a Cường, a Tuấn, chị Vân Anh, chị Ngân. Cảm ơn mọi ng` rất n`, vì cả sự tốt bụng và khiếu hài hước tuyệt vời ;;) Dù leo lên đến đỉnh Fan với tốc độ dưới trung bình so vs mọi ng` nhưng cảm giác chạm tay vào cái hình chóp tam giác mà bao ng` khao khát chạm vào và kiss lên trên đó thì thật là tuyệt vời. E thấy tràn ngập một niềm… TỰ HÀO về chính bản thân mình, hehe..
Tất nhiên là trong suốt cuộc hành trình k phải chỉ có niềm phấn khích và tự hào. Nhiều lúc e thấy… tủi thân, muốn… vùi mặt vào ai đó khóc vì con đường thì quá gian nan và hiểm trở mà sức ng` thì có hạn. Nhất là lúc mưa to mà cả 3 đứa nhà Thú chủ quan k mang theo áo mưa. Mưa tát vào mặt vào người lạnh buốt. Gió thổi ríu rít ào ạt. 3 bạn Thú khóc k thành tiếng. Quả lúc ấy có mẹ thì có thể lao vào khóc ngay đc.
Cảm giác luôn thường trực trên hành trình leo Fan là… thèm ăn. Ở nhà mỗi bữa chỉ lưng bát cơm thì trên này đến cái kẹo cũng phải đứa này nhường đứa kia ăn. Một tô mì ăn từ 6h sáng mà phải vượt dốc vượt suối leo đến tận đỉnh Phan trong trạng thái ng` k có một chỗ nào khô sau đó quay về lán lúc 4h chiều mới đc tiếp thêm bữa nữa. Động lực để lên đỉnh và quay về lúc ấy đúng là chỉ có bát cháo gà tưởng tượng. Quả là tất cả mọi ng` đã lên đỉnh bằng thứ niềm tin k phải của n~ ng` ý chí sắt đá mà là của n~ tâm hồn hơi có phần “rượu thịt” :)) Cháo gà ngon :X dù e đổ một núi bột canh vào bát cháo con con thì nó vẫn cứ ngon. Mì tôm cũng ngon. Ở nhà e nấu k ngon đc như thế. Thịt lợn rừng quay k hợp vs e lắm vì e thấy toàn mỡ dai nhách (có lẽ vì chưa chín hẳn). Susu ngon. Cơm nắm muối vừng siêu ngon. Thức ăn có mùi vị của núi rừng 8-> À, bánh rán và lê cũng ngon nữa (tuy động lực đi về của buổi chiều ngày thứ hai là thịt gà luộc và thịt bò xào nhưng 3 bạn Thú lại chỉ thích ăn cơm với mỗi bánh rán và lê). Sữa đậu nành Fami chính là hero trong trái tim bọn e vì nó đã cứu bọn e vào giữa lúc nguy khốn nhất *iêu Fami lắm í* <kiểu như chai Aquafina xuất hiện giữa sa mạc nắng cháy í ạ>
Sau ăn là ngủ ạ. Túi ngủ k hôi như thiên hạ đồn. Bọn e đã ngủ rất ngon trong ấy (tuy đối với e thì nó hơi rộng quá)
Tối thứ hai trước khi đi ngủ, mọi ng` ngồi lại vs nhau uống rượu vang ăn mực. Nghe mọi ng` nói chn, e hiểu thêm đc n` điều, biết thêm đc n` thứ. Cảm giác thật ấm áp :X
Điều thú vị nhất trong cả chuyến đi là cảnh rừng. Hoa đỗ quyên đẹp khôn tả vs cực kì n` gam màu khác nhau: trắng, hồng phớt, hồng đậm, hồng tím, đỏ tươi và đỏ mận… nhìn xa như n~ ngọn đèn hoa đăng đợt Lễ hội nghìn năm Thăng Long trên đường Điện Biên Phủ. Thú ngắm hoa chết lặng và say mê ^^~ Rừng trúc hai bên đường xanh ngắt đẹp như trong “Thập diện mai phục”. Phân trâu hay phân bò nằm ngổn ngang bên đường mà e cũng thấy nó thật kute, hí hí.. Đôi khi có giẫm phải thì cũng vẫn mỉm cười đi tiếp, hị hị. Hoa vàng vàng tròn tròn như hoa sữa, hoa trắng trắng nhỏ xíu kết thành chùm, hoa trà trắng kiêu sa,… tất cả đều là *hoa rừng* đẹp k thể cưỡng lại đc. E chờ mọi ng` post hình để đc thưởng thức lại.
Một điều làm e cảm động nữa là sự tốt bụng của n~ a porter. E k có dịp để nói lời cảm ơn các a cũng như xin lỗi vì n` lúc đi quá chậm để các a phải chờ, thôi thì e nhờ *gió* chuyển giùm. E có lời cảm ơn đặc biệt đến bác trưởng đoàn porter, a đeo vòng kiềng và a có gương mặt Hàn Xẻng vì nhờ có mọi ng` mà bọn e có thể tới đích nhanh nhất có thể.

Chỉ có một điều hết sức đau lòng đó là e máy ảnh của e đã ra đi ngay giữa núi rừng Fansipan vì uống nước suối mà k hỏi ý kiến e. R.I.P nhé =((((( (Nó chết trẻ quá, huhuhu...)
Kết thúc chuyến đi, e quả thực k biết nói j` ngoài lời cảm ơn tới tất cả mọi ng`. E sẽ nhớ mọi ng` rất n`, các nhóm: Thú vật, Cá sấu, Siêu nhân và Kitty, biết đâu một ngày nào đó có thể gặp lại đc mọi ng`, như thế thật tuyệt..
Hà Nội, một chiều mưa to gió lớn :)
 
Last edited:
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Đi vào Sín Chải
attachment.php


Lợn cắp nách... chính hiệu
attachment.php


Mới đầu thì hồ hởi lắm
attachment.php


... được một lúc thì thế này đây...
attachment.php


Đố biết đang làm gì...
attachment.php


Hoa rừng chào đón mỗi bước chân
attachment.php


Hoa đỗ quyên vàng
attachment.php
 
Last edited:
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Chẳng mấy khi được hòa cùng thiên nhiên cây cỏ nên bao nhiêu mệt mỏi của việc cuốc bộ + leo dốc cứ bay theo những tiếng "ô ., ah ., wow..." mỗi khi nhìn thấy một cảnh đẹp mở ra trước mắt.Mọi người đều nói leo Fan mùa này là mùa đẹp nhất trong năm cũng không ngoa : trời bắt đầu ấm lên,lại chưa bước vào mùa mưa và hơn tất cả, đây là mùa các loài hoa và tâm điểm là Đỗ Quyên nở rộ khắp rừng.Trước giờ tôi cứ nghĩ hoa Đỗ Quyên chỉ có màu đỏ chứ không hề nghĩ màu sắc lại đa dạng phong phú đến thế : màu đỏ tươi rực rỡ kiêu sa,màu trắng thanh thoát e lệ,màu vàng rạng ngời quyến rũ, màu phớt hồng trẻ trung tinh tế , màu hồng tươi tắn tinh nghịch,màu cánh sen đậm đà , đằm thắm...xen kẽ phía dưới là không biết bao nhiêu loài hoa dại không tên nhưng cũng tranh thủ khoe sắc, lối đi được phủ cả thảm hoa ngỡ như chốn bồng lai tiên cảnh.

Ngày đầu tiên kết thúc khi cả đoàn hoàn thành mục tiêu về đến điểm 2200m an toàn.Các anh porter của đoàn thoăn thoắt chặt củi, nhóm lửa, xẻ thịt 1 chú lợn cắp nách .Khỏi phải nói ,mùi thịt nướng thơm lừng ,tiếng mỡ chảy xuống đống lửa xèo xèo thêm vào cả ngày đường mệt mỏi ,giờ đây ai nấy ...hau háu chầu chực quanh bếp lửa chỉ mong cho nó chóng chín (hị hị).No nê rùi thì đi ngủ thoai (giữa rừng núi thế này,điện thì không có, chả ngủ thì bít làm giề), cả hội siêu nhân chui chung truồng ,í quên, chung lều (dưng mà chật quá nên vẫn phải đá mất 1 nhân ra lều khác) trước khi ngủ còn dạo lại 1 vòng đủ cả Quốc ca, Đoàn ca, Đội ca - yêu nước chưa????

Ngày thứ 2 bắt đầu rất sớm với 1 bát mì+1 quả trứng, đây cũng là ngày có lịch trình căng nhất khi phải đi từ 2200m đến đỉnh sau đó quay lại điểm 2800m ăn lót dạ bát cháo gà (hix) rùi lại đi tiếp về 2200m mới nghỉ ngơi ăn uống.Trời sáng rõ dần rồi hửng nắng khiến ai nấy phấn chấn tinh thần đón chờ 1 ngày đẹp trời phía trước.Đường đi kể từ đây mới phơi bày hết vẻ đẹp hùng tráng của Fanxipan : đỉnh núi mây mù trùng trùng điệp điệp, biển mây trắng xóa cuồn cuộn dưới chân, vách đá cheo leo dựng đứng gai người... đẹp đến sững sờ.Nhưng (vâng, lại là nhưng) bất thình lình trời mưa ,hix. Đúng là nắng mưa là bệnh của trời, ai mà ngờ được, thời tiết vốn khó đoán nhất là ở độ cao thế này.Cơn mưa phùn dai dẳng thật sự đã thử thách sự kiên trì và sức chịu đựng bền bỉ của chúng tôi.Đường đi vốn dốc và khó đi nay lại thêm trơn trượt và lày lội, lại còn cái lạnh cứ thế theo nước mưa len lỏi gặm nhấm tinh thần...Lê lết mãi mới lên được độ cao 2800m,nhìn thấy bếp lửa như bắt được vàng , lúc này nhìn mọi người cũng đủ biết trông mình chắc thảm lắm : găng,giày,tất ướt sũng , bùn đất thì bê bết , đói , mệt và lạnh , nghĩ đến 3/4 hành trình còn lại trong ngày mà không khỏi nhăn nhó.Lác đác đã có vài người bỏ cuộc đi xuống, nhưng đã đến đây rồi, tôi không muốn bỏ cuộc,thể lực cạn kiệt, quãng đường còn lại hầu hết tôi bước đi được là nhờ ý chí. Cuối cùng thì cũng lên được đến đỉnh Fanxipan - cảm xúc cứ thế vỡ òa, bao nhiêu vất vả cực nhọc là đây, là chúng tôi đã vượt qua tất cả để đến đích. Những gương mặt phờ phạc nhưng rạng rỡ thay nhau chụp hình lưu liệm ghi lại khoảng khắc đáng nhớ này.

Dù vui và luyến tiếc đến đâu thì cái lạnh tê tái trên độ cao hơn 3000m và thời gian ít ỏi còn lại thúc giục chúng tôi trở về.Đường xuống thì thường dễ dàng hơn đường lên nhưng đổi lại ướt,lạnh,đói, mệt tăng gấp đôi lúc nãy. Lúc này mới thấy giá trị của từng viên kẹo, từng cái bánh lớn đến mức nào , động lực của tôi lúc đấy là... nồi cháo gà ở độ cao 2800m và vài phút ngồi bên bếp lửa. Như đã nói từ đầu, thể lực tôi rất yếu nên tất nhiên tôi bị tụt lại trong nhóm cuối cùng đồng nghĩa với việc tôi sẽ có ít thời gian hơn người khác , vậy là sau ít phút ngồi bên bếp lửa và tranh thủ lùa 3 bát cháo ,tôi lại vội vàng lên đường, thời gian còn lại càng ngày càng không ủng hộ tôi, còn cả quãng đường dài phía trước mà trời có thể tối bất cứ lúc nào, chắc chắn tôi sẽ phải mò mẫm trong bóng tối giữa rừng núi và tôi không thích cái viễn cảnh đấy tí nào. Đi nhanh hết sức có thể, cuối cùng tôi cũng về được điểm hạ trại sau hơn 1 tiếng đồng hồ mò mẫm với ánh đèn pin le lói trong rừng.Kết thúc một ngày có thể nói là đáng tiếc nhất do thời tiết không thuận lợi nên hầu như tôi không có tấm ảnh nào ưng ý và bỏ qua rất nhiều cảnh đẹp, đặc biệt là khu rừng trúc trùng trùng điệp điệp (T.T)giá mà...

Ngày cuối cùng thật thảnh thơi, quãng đường ngắn và là đi xuống nên không mất sức, trời lại rất đẹp tạo điều kiện cho mọi người tận hưởng nốt cảnh đẹp và không khí nơi đây.Vậy là cuộc hành trình cũng kết thúc và hóa ra ý chí có thể làm được nhiều thứ hơn người ta tưởng tượng

Chào nhé Fanxipan
 
Re: Fanxipan - Sín Chải-Trạm Tôn 10 - 14/03/11 (Thú vật - Kitty - Cá sấu - Siêu nhân)

Viết thêm đi, bao nhiêu ảnh đâu hết rồi.......

Đỗ quyên đỏ
attachment.php


Suối vắng
attachment.php


Rêu bên bờ suối
attachment.php


Hoa đón mây về...
attachment.php


Núi rừng trùng điệp
attachment.php


Cheo leo...
attachment.php


... hiểm trở
attachment.php
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,318
Bài viết
1,175,149
Members
192,042
Latest member
bomwinclub
Back
Top