What's new

[Chia sẻ] Nhật Bản - Hành Trình U Mê Cuối Tháng Hai

Nhật Bản - Đi Tìm U Mê Cuối Tháng Hai

Một hôm Láo Toét đang phì phèo điếu xì gà thì nhận được email từ bộ phận chăm sóc khách hàng của Thai Airways "Số điểm của quý khách sắp đến hạn...". Sau bao nhiêu năm mài đũng quần trên ghế máy bay, tích cóp từng điểm, lúc nào cũng nơm nớp lo hãng quên cộng điểm đã bay, thế mà cái hãng mắc toi này lại muốn cướp công. Láo Toét vội vàng online xem mình có thể đi đâu cho khỏi hoài công: Trung Quốc thì vì đang tự ái dân tộc quèn, Hàn Quốc thì đang... hàn, lạnh bỏ bu, Thái Lan, Singapore, Malaysia gần quá không bù với số điểm phải bỏ ra. Chỉ có Nhật Bản thì có vẻ đáng đồng tiền bát gạo mặc dù là cũng hơi lạnh tí. Chặc chặc, cái khó là làm sao thuyết phục được bà xã cho phép đi chơi một mình. Chạy xuống dưới nhà, năn nỉ một hồi thì cũng được phát cho một giấy thông hành từ vợ đáng yêu.

Thế là lên mạng, book vé, đã dùng vé chùa thì phải chơi cho tới bến, Láo Toét book ngay hạng thương gia lợi dụng triệt để các chuyến bay vòng vo để mài đít trên các ghế VIP cho nó sướng. Thêm vào cái sở thích dị hợm là Láo Toét chỉ thích các loại máy bay mình chưa hay ít đi nên book vé cũng khá là vòng vo. Cái hay là trong một liên minh hàng không, mình có thể bay với bất cứ hãng hàng không nào trong liên minh ấy. Thai Airways nằm trong liên minh lớn nhất StarAlliance gồm 27 hãng hàng không khác nhau và ở Châu Á thì có đến 7 hãng để chọn lựa nên tha hồ mà thay đổi trong từng chặng. Sau một hồi tìm kiếm rồi cuối cùng rồi Láo Toét cũng tìm ra một đường bay tạm hài lòng:

HAN - BKK: Thai Airways - Boeing 787 Dreamliner
BKK - KIX: Thai Airways - Airbus 380-200
KIX - ICN: Asiana - Airbus 321-200
ICN - HKG: Air India - Boeing 787 Dreamliner
HKG - SGN: United - Boeing 737-700

Lúc hỏi lệ phí thì được tổng đài thông báo là ~$250, ôi sao mắc thế, dạo trước Láo Toét chỉ có phải trả cở $50 thôi. Đúng là hạng thương gia chỉ chăm chăm hút máu người nhưng đành phải cắn răng ra mà trả (Thuế sân bay nhà mình hết $30 nhé).

Sau đó là tới phần đi đâu chơi, Láo Toét mặc dù đã 3 lần đến Kyoto nhưng chưa lần nào ở Osaka cả mà chuyến đi này thì hưởng thụ là chính thì nhất định phải tới Osaka. Nhưng hưởng thụ quá thì cũng phải tu thân một chút cho nên Láo Toét cũng sẽ chạy đi thánh địa Phật Giáo Shingon ở Kyosan. May sao cho Láo Toét tuy là cuối tháng 2 nhưng cũng đúng vào mùa U-Me - hoa đào nở (không phải anh đào nhé). Gần đến ngày đi thì Láo Toét mới tìm được thông tin là ngày Láo Toét đặt chân xuống thì cũng là ngày các Geisha ra đền Kitano-Tenmangu để phục vụ trà ngắm đào, ôi Láo Toét sướng rên. Lên đường thôi!

IMG_9536_v2-vi.jpg

Kyoto Maiko

IMG_9559_v1-vi.jpg

Hoa Đào

IMG_0850_v1-vi.jpg

Kobe Port

IMG_9460_v1-vi.jpg

Trà đạo ở Kitano-Tenmangu

IMG_9865_v1-vi.jpg

Lâu Đài Wakayama

IMG_0005_v1-vi.jpg

Osaka Business Park

IMG_9377_v1-vi.jpg

Tráng miệng Thai Airways
 
Last edited:
Sân ga T2 Nội Bài

Cuối năm vừa rồi, Bộ GTVT khánh thành sân ga mới T2 cho các chuyến bay quốc tế thay cho sân ga T1 ở Nội Bài mong nâng tầm quốc gia trong mắt khách nước ngoài. Theo Láo Toét thì cứ cho bớt việc các COCC ở T1 đi là khách sẽ hài lòng ngay, không cần đến T2 làm gì. Rồi bây giờ lại thêm tin VN Airlines đến cả VietJet đòi mua lại T1 để khai thác. Chuyện gì chứ mình thấy cho VietJet khai thác thì các cánh đàn ông như Láo Toét sẽ ùn ùn đi mua vé ngay, nhất là nếu VietJet tiếp tục chương trình "thảm họa hàng không 2014".

Xin lỗi các bác, được làm VIP nên hứng chí quá, trật luôn đề tài. Vào ga Láo Toét làm mặt ngầu, đeo kiếng đen, kéo vali lóc cóc, ngang nhiên bước vào trong khu check-in cho hạng thương gia. "Này anh kia, đi đâu đấy!", cô nhân viên gọi giật ngược lại, thế mới biết cái mác dân đen khó mà che đậy. Bản tính xin xỏ cố hữu lại nổi dậy, Láo Toét cười cầu tài đưa vé ra cho cô ta xét một hồi mới được mời vào khu check-in. Khu check-in của T2 rộng, thoáng làm Láo Toét cũng cảm thấy vui vui cho đất nước mình.

Cô nhân viên soát vé và thắc mắc là tại sao Láo Toét lại đặt 2 khẩu phần ăn: một bít-tết, một ăn chay. Cái này thì Láo Toét cũng không biết bít-tết thì đúng là của Láo Toét đặt nhưng phần ăn chay kia thì Láo Toét thua. Thế là cô ấy xin phép xóa đi phần ăn chay, sau đó xuất vé lên máy bay và đưa cho Láo Toét giấy mời vào phòng đợi thương gia mà không cần Láo Toét phải xin xỏ. Phần thử nghiệm của dịch vụ check-in hoàn hảo, Láo Toét cho 10/10.

Hải quan nhà ta vẫn mặt lạnh như tiền cái này thì ở trong Nam khá hơn nhiều.

Phòng chờ hạng thương gia sáng choang, so với cái phòng chán chường ở T1 thì như một trời một vực. Chỉ có điều là đồ ăn vẫn thế không khá hơn bao nhiêu: vẫn công thức 2 loại sandwich, cơn chiên thì nhìn cứng nhắc như sáng đến giờ chưa ai sử dụng. Nước uống thì khá hơn và cũng có được một ít trái cây. Nói chung thì T2 cũng khá hơn so với một số phòng chờ trong khu vực nhưng nếu muốn cạnh tranh với BKK, SIN hay HKG thì T2 chưa đến tầm.

IMG_9358_v1-vi.jpg


IMG_9359_v1-vi.jpg


IMG_9362_v1-vi.jpg

Dạo này Bộ GTVT lại thêm dự án Cảng Hàng Không Quốc tế Long Thành, nghe nói các bác nhà ta tiên đoán là sẽ có được 100 triệu khách. Các bác nhà mình dạo này còn láo toét hơn... Láo Toét. Trong bán kính 1g30 - 2g30 bay của HCM có đến 5 sân bay (HKG, BKK, SIN, CKG, KUL) đông hành khách nhất Đông Nam Á. Đông nhất là HKG mà sau 18 năm khai thác (1997-2014) vẫn chỉ đạt được 60 triệu khách. HKG là trạm trung chuyển của 2 liên minh hàng không lớn nhất thế giới (StarAlliance và OneWorld) mà bao nhiêu năm nay chỉ có như thế. Còn VN Airlines nhà ta nằm trong SkyTeam nên Láo Toét đoán là các bác nhà mình muốn Long Thành làm trạm trung chuyển cho liên minh này. Có điều là các bác nhà ta sẽ phải cạnh tranh với Jakarta (CKG) mà hiện tại là sân bay trung chuyển đông nhất Đông Nam Á chỉ nằm sau HKG với hãng hàng không Garuda Indonesia (cũng nằm trong SkyTeam). Tương lai con cháu chúng ta sẽ còng lưng ra mà trả tiền nợ cho các "tiên tri" của Bộ GTVT. Láo Toét tuy ngu nhưng phần láo toét thì phải gọi Bộ GTVT bằng cụ.
 
Last edited:
Bên kia bức màn...

Mỗi lần Láo Toét lên máy bay các hãng hàng không đều cho Láo Toét đi ngang khu ghế hạng thương gia. Ôi, các dãy ghế to tướng, sạch sẽ gọi mời nhưng sự thật thì Láo Toét sẽ được đẩy thẳng xuống khu ổ chuột phía đuôi. Bên cạnh cái toilet, Láo Toét thường ngóng nhìn lên phía trước như con nhỏ mong mẹ hiền ý. Sau khi cất cánh, các cô tiếp viên xinh như mộng khéo léo khép lại tấm màn đóng lại giấc mơ của Láo Toét. Các cô thật tế nhị chứ nếu để Láo Toét thấy được sự cách biệt dịch vụ giữa hai khoang thì chắc sẽ có cuộc cách mạng trên không trung.

Cơ hội đã đến với Láo Toét để vén bức màn bí mật trên những máy bay hiện đại nhất hiện nay.


Hà Nội - Bangkok: Thai Airways Boeing 787

Boeing 787 Dreamliner là chiếc máy bay thân to, tối tân nhất hiện nay, là máy bay duy nhất khung sườn được làm bằng vật liệu hỗn hợp và là chiếc máy bay ít hao nhiên liệu nhất. Cánh máy bay dẻo có thể uốn cong lên như cánh các loài chim lượn qua lượn lại trên không trung. 787 còn có ô cửa sổ to nhất trong các máy bay và màn cứa được làm tối bằng điện tử thay vì vật lý như trước. Do khung không dùng kim loại như các máy bay thường nên không khí trong khoang của 787 không cần khô (tránh bị hoen rỉ) như các loại máy bay thông thường. Khi bay đường dài các người nhạy cảm như Láo Toét sẽ không bị xịt máu cam làm bẩn chiếc máy bay mới tinh. Ghế thì được nằm phẳng dốc cở 5 độ (lúc máy bay đang bay mũi của nó thường dốc lên cở 3 độ)

IMG_9366_v1-vi.jpg

Ghế C trên Thai Airways Boeing 787

Vừa ngồi chưa nóng... quần, thì Láo Toét được trao cho một cái khăn nóng và được mời một ly sâm-banh kèm với nụ cười tươi như hoa của... anh tiếp viên. Bữa ăn nóng với dĩa sành đàng hoàng chứ không bắng cái vỏ alumium như lúc ở khoang "cá mòi". Khách hàng hạng thương gia đi Thai Airways với các chuyến xuất phát từ BKK còn có thể đặt trước các khẩu phần ăn đặc biệt (Singapore Airlines cũng có dịch vụ này). Láo Toét lợi dụng tối đa nên đã đặt một xuất ăn bít-tết cho chặng BKK-KIX. Đang loay hoay điều chỉnh cái ghế thì một cô tiếp viên đẹp như hoa nghiêng người cười duyên với Láo Toét, báo cho Láo Toét hay là vì chuyến bay từ BKK-KIX xuất phát hơi khuya (~12AM) nên họ đã mang hẳn theo từ BKK một xuất bít-tết riêng cho Láo Toét hưởng thụ trước trên chặng này. Láo Toét cảm động quá, nước dải chảy ướt cả áo. Quả là hạng thương gia cũng có cái khác các bác ạ.

IMG_9372_v1-vi.jpg

Món bít-tết của Thai Airways


Bangkok - Kansai (Osaka): Thai Airways Airbus A380

Thời gian chuyển tiếp eo hẹp cộng với phần đi lộn khu nên Láo Toét chẳng kịp vào phòng đợi thương gia Royal Orchid Spa để được massage miễn phí như đã dự tính. Thay vào đó thì Láo Toét phải chạy hụt hơi để kịp bắt chuyến bay đi Osaka.

Airbus A380 là chiếc máy bay chuyên chở khách lớn nhất thể giới gồm hai tầng trên dưới. Thai Airways sử dụng chiếc A380 với 3 khoang: hạng nhất, thương gia và cá mòi, tổng cộng 507 khách. Thai Airways sử dụng tầng trên cho cả 3 hạng và có thang riêng cho tầng trên. Vì số hành khách đông nên một chiếc A380 cần ít nhất 40 phút để đón khách, nạp đầy bình xăng của nó cần 50 phút. Khác với 787 Dreamliner, ghế hạng C trên A380 được Thai Airways sắp sếp để ghế nào cũng có đường ra lối đi mà không phải leo lên người những vị khách khác. Láo Toét ngại nhất là chiêu ôm hôn thắm thiết tình hữu nghị mỗi khi muốn bò ra ngoài của khoang Y. Dây an toàn cho khách trên ghế hạng C còn có thêm một sợi cài xéo từ trên vai xuống nữa các bác ạ. Thai Airways chăm sóc cái đám thương gia này tận răng, nếu máy bay có vấn đề chắc chắc hạng C vẫn bất biến trong khi đám Y thì dính lên trần. Trên chuyến bay này Láo Toét còn được phát một đôi dép và một cái túi Porsche-Design (máy bay không biết có liên quan gì tới xe) gồm lược, đôi vớ, bàn chải, kem đánh răng, nước súc miệng, kem dưỡng da và môi.

Vì chuyến bay đêm nên hầu hết các hành khách đều đi ngủ, Láo Toét thì đâu chịu vì phải hưởng thụ cho trọn. Sau khi cất cánh, các tiếp viên nhanh chóng phục vụ bửa ăn nhanh như sau (cái món xôi lươn tuyệt vời cú mèo). Sau khi no nê, Láo Toét duỗi cái ghế thẳng ra, ôi sướng quá các bác ạ!

IMG_9374_v1-vi.jpg

Bữa ăn nhanh trên Airbus A380

IMG_9376_v1-vi.jpg

Cái món xôi lươn Nhật này ngon tuyệt

Chuyến bay ngắn nên mới chợp mắt được 1g30 phút thì Láo Toét lại bị lôi dậy ăn sáng. Láo Toét buồn rười rười vì biết giấc mơ đẹp trên A380 sắp kết thúc. Vì biết cả ngày sẽ phải chạy tới chiều mới có cơ hội ăn lại nên Láo Toét không bỏ thời cơ dằn bụng. Bữa ăn của Láo Toét cũng vẫn là bít-tết nhưng lần này thì thịt chín vừa đúng, vị hơi lạt nhưng trên cao không khí bị loãng nên cái món gì cũng lạt hơn bình thường. Láo Toét cho Thai Airways điểm 9/10 về thức ăn, phục vụ 9/10.

IMG_9378_v1-vi.jpg

Phần tráng miệng sáng trên Thai A380
 
Last edited:
Bên kia bức màn... - Trên đường về


Lounge Asuka - Sân bay KIX

Sáng sớm khu check-in hạng phổ thông thì rồng rắn nhưng bên khu thương gia thì vắng như tờ. Cô nhân viên làm thủ tục của Asiana tận tình chỉ dẫn Láo Toét chổ phòng đợi thương gia rồi giao cho Láo Toét mấy cái vé lên máy bay của các chặng sau.

Phòng đợi thương gia ở Osaka chỉ hơn được Nội Bài T2 một tí nên Láo Toét không cảm thấy mình bị thua kém chỉ có điều là họ ít nhất có cái máy cà phê tốt, còn VN mình tự hào là #1 xuất khẩu cà phê thì chẳng thấy cái máy cà phê nào ra hồn.

IMG_0909_v1-vi.jpg

Kansai Asuka Lounge

IMG_0910_v1-vi.jpg

Ăn sáng cũng không có gì ngoại trừ cà phê tàm tạm


Kansai (Osaka) - Incheon (Seoul): Asiana Airbus 321

Chiếc Airbus 321 chẳng có gì lạ với Láo Toét vì VN Airlines bay loại này là chính. Cái khác biệt của Asiana là phong cách phục vụ. Trước kia máy bay cất cánh thì tiếp viên trưởng đi từng ghế chào khách, khoang thương gia có 12 ghế thì có đến 3 tiếp viên phục vụ tận răng. Các cô thì xinh như người mẫu, nói chuyện với khách lúc nào hơn 5 giây thì cũng ngồi sụp xuống ngang hàng chứ chẳng dám đứng. Nói chung là làm mọi các để khách cảm thấy mình là VIP, nâng Láo Toét lên mây. Dù là chuyến bay buổi sáng nhưng khi Láo Toét yêu cầu mặt nạ che mắt để ngủ thì được đáp ứng ngay. Phục vụ 10/10, thức ăn 9/10.

IMG_0914_v1-vi.jpg

Món cơm thịt với nấm shistake rất ngon


Asiana Lounge - Sân bay Inchon

Mua sắm ở sân bay Incheon đã trở thành huyền thoại. Singapore Changi và Seoul Incheon trong mấy năm gần đây thì liên tục thay nhau giật giải quán quân về phi trường tốt nhất Châu Á. Đồ miễn thuế của Incheon rất dồi dào cứ thấy các bác TQ tay xách nách mang hàng tá túi làm Láo Toét phục lăn. Láo Toét thì làm gì có tiền nên cứ nhắm cái gì miễn phí là nhào vào. Tất nhiên là cái vụ ăn miễn phí trong phòng đợi thương gia Láo Toét không thể bỏ qua.

IMG_0925_v1-vi.jpg

Trình diễn nhạc trong sân bay Incheon

Khác với nhiều phi trường khác, StarAlliance ở Incheon để cho thành viên Asiana làm lounge chung cho tất cả các hãng trong liên minh nên Láo Toét không có sự chọn lựa. Đã thế lúc vào còn bị cô tiếp tân nói là chỉ được vào một lần trong ngày thôi. Thế thì không có chuyện lê la thâm cung 13 phòng... lounge nữa rồi. Phòng đợi Asiana được bố trí như một phòng thư viện khá bắt mắt. Thức ăn và nước uống thì cũng thuộc loại khá. Có cả phòng tắm và phòng nghỉ sử dụng ghế massage.


IMG_0929_v1-vi.jpg

Asiana lounge

IMG_0933_v1-vi.jpg

Phòng nghỉ với ghế massage

IMG_0938_v1-vi.jpg

Phòng tắm


Incheon (Seoul) - HKG (Hồng Kông): Air India Boeing 787 Dreamliner

Chặng này là chặng mà Láo Toét lo nhất, lý do là như VN Airlines nhà ta, Air India cũng toàn là COCC. Nổi tiếng về chuyện trễ nhưng không phải là hành khách đi trễ mà là đoàn tiếp viên đến trễ, đến nỗi phải có hình phạt giữ lương các quý vị ấy. Láo Toét đã từng đi với tiền thân của Air India cách đây cũng đã gần 10 năm và sau lần ấy Láo Toét đã thề là sẽ không đi với cái bọn này, cứ như là đi với VN Airlines thời 90 ấy, chúng nó làm cha mình.

Láo Toét tới cổng máy bay thì được xếp qua một góc với lý do là chiếc ghế Láo Toét đã đặt trước bị hỏng do đó Láo Toét sẽ được chuyển qua cái ghế gần... toilet hơn. Lúc lên máy bay, Láo Toét lại thấy một ông Ân Độ mặt mũi vênh váo như các ông Bộ Trưởng nhà mình, vào ngay cái ghế mà Air India vừa bảo Láo Toét bị hư, láo thế thì Láo Toét xin thua. Nhìn thấy thế, giấc mơ Ấn Độ khá hơn TQ của Láo Toét tan theo mây khói. Tiếp viên thì ăn mặc sộc xệch, Láo Toét mỗi lần mặc như thế ra đường là được mụ vợ quát: "Vào thay đồ ngay không thì bảo...". Nhưng mà ôi thôi, Láo Toét không thể so sánh một đất nước truyền thống như Ấn có thể sành điệu...bikini bằng VietJet được. Cũng vì là COCC nên các vị tiếp viên mặt lúc nào cũng ngắm trần... máy bay, mặc kệ chúng bay muốn làm gì thì làm.

Mặc dù Air India mới sử dụng chiếc 787 chỉ hơn 1 năm nhưng một phần do cách phối màu ghế trong khoang và kém bảo trì nên các chiếc ghế cứ như đồ cổ của lăng Khải Định. So với các chiếc 787 của ANA và Thai Airways thì ôi thôi không thể so sánh được. Dù Láo Toét không có tiền nhưng sau này cũng cóc thèm bay với Air India, dù là nghèo nhưng cũng có chút... tự trọng ;)


IMG_0943_v1-vi.jpg

Khoang C Air India 787, Ghế thì rách, khăn thì nhăn, tiếp viên thì ẩu

IMG_0954_v1-vi.jpg

Phần ăn Air India

Bữa ăn của Air India cũng không có gì gọi là đặc sắc, nhìn cứ như khẩu phần ăn khoang Y, nếu Air India muốn cạnh tranh trên chặng ICN-HKG thì họ phải đổi phong cách và bữa ăn. Phục vụ 6/10, thức ăn 6/10 (trên khoang thương gia thế này thì quá tệ luôn)
 
Last edited:
Bên kia bức màn... - Chặng cuối


Singapore Airlines SilverKris - Sân bay HKG

Láo Toét trước giờ vẫn thích HKG vì có rất nhiều... lounge. StarAlliance ở HKG có đến 3 lounge khác nhau do Singapore Airlines, Thai Airways và United. Cái vé của Láo Toét cho phép Láo Toét dùng cả 3 và có 5 tiếng ở HKG, Láo Toét dự tính sẽ đi tham quan một vòng.

Vừa đáp xuống là Láo Toét tới thẳng ngay SilverKris lounge của Singapore Airlines. Lý do rất đơn giản, Láo Toét cần phải... tắm để hết mùi cari. Nói thật với các bác, bay đường dài, không có cái dịch vụ nào sướng hơn với Láo Toét bằng được tắm một cái để tẩy trần. SilverKris cũng có đồ ăn và thức uống ngon nhất trong 3 lounge của StarAlliance tại HKG. Có luôn bar rượu có người pha chế cocktail túc trực sẵn sàng phục vụ cơn say của Láo Toét. Khuyết điểm duy nhất của lounge này là không có ghế massage và cóc có view.


IMG_0962_v1-vi.jpg

HKG SilverKris Lounge

IMG_0961_v1-vi.jpg

Thức ăn phong phú nhất trong các lounge

IMG_0965_v1-vi.jpg

Kem, kem, kem....

IMG_0959_v1-vi.jpg

Phòng tắm


Thai Airways Royal Orchid - Sân bay HKG

Sau lê la chán chê ở SilverKris thì Láo Toét qua Thai Airways Royal Orchid lounge. Lounge này do nằm tầng trên nên thoáng và có view sân bay. Royal Orchid cũng có cả phòng tắm nhưng sướng nhất là nó có ghế massage, Láo Toét nhào vào ngồi đong đưa hết 30 phút.


IMG_0972_v1-vi.jpg

Thai Airways Royal Orchid Lounge

IMG_0968_v1-vi.jpg

Tắm xong không gì sướng bằng được massage

Sau màn tẩm quất ở Royal Orchid lounge, Láo Toét băng ngang đường qua bên United Club để tiếp tục trải nghiệm các lounge. Vào cửa thì được cô tiếp tân báo rằng cái cổng lên máy bay chuyến HKG-SGN của Láo Toét mãi ở bên ga rời (HKG có một ga rời xây sau này nên không kết nối với ga chính, phải đi xe bus mới qua được). Từ lounge đến chổ ấy cũng mất khoảng 30 phút, Láo Toét phải rời gót ngọc đi ngay chứ không kịp. Thế là chương trình một viên đá, 3 cái lounge bị bể sô.


HKG (Hồng Kông) - SGN: United Boeing 737-700

Chiếc Boeing 737-700 mà United sử dụng trên tuyến đường này đã lớn tuổi rồi nên mặc dù ghế đã được tân trang vẫn có gì đó hơi... kỳ kỳ. Láo Toét thật xui mấy năm trước United còn sử dụng chiếc 747-400 trên chuyến này, có lẽ số hành khách bay với United không còn nhiều như trước. So với các hãng hàng không Á Châu thì United sử dụng các tiếp viên "già" dặn đầy kinh nghiệm đối phó với các tên thừa nước đục thả câu như Láo Toét. Ngoài vụ chớp được cái mặt nạ che mắt và hai miếng mút nhét lỗ tai, Láo Toét chẳng làm ăn gì được sất. Bực mình Láo Toét lăn ra ngủ luôn cho tới khi máy bay chạm đường băng TSN. Phục vụ 8/10 .

IMG_0973_v1-vi.jpg

Khoang C United 737-700


Kết luận

Sau khi được hưởng thụ hạng C, Láo Toét đút kết lại như sau

  • Đồ ăn trên máy bay lúc nào cũng không ngon bằng dưới mặt đất, khoang nào cũng thế. Nếu hãng nào cho các bác book suất ăn đặc biệt thì các bác nên sử dụng ngay. Các món này ngon hơn hẵn các món có sẵn trên chuyến bay và các bác sẽ được phục vụ trước, rất quan trọng nếu các bác muốn ăn sớm rồi lăn ra ngủ như Láo Toét.
  • Không bay với các hãng chuyên nhận COCC.
  • Ghế to chưa chắc đã ngon, Láo Toét chân ngắn, ngồi ghế lưng không dựa được phải cần có cái gối chắn sau lưng mới thoải mái. Nhưng lùn thì nằm sướng, chân không đụng ghế trước.
  • Đi hạng thương gia sướng nhất là khâu check-in, không phải xếp hàng lâu, lúc ra thì Láo Toét chỉ cần 15 phút đã ra đến taxi ở ngoài.
  • Được tắm trong lounge sau một chuyến đi dài không gì sướng hơn (ngoại trừ được ngủ ngay sau đó).
  • Láo Toét quá hà tiện để mua vé hạng thương gia.
  • Các hãng hàng không cũng không muốn thấy mặt Láo Toét trên khoang thương gia.
 
Last edited:
Trà đạo với Geiko và Maiko

Trước khi mùa hoa anh đào (Sakura) trong tháng 3 trở thành biểu tượng của Nhật Bản thì người Nhật có một mùa hoa khác. Chớm nở vào giữa tháng 2, hoa đào (Ume) từng là biểu tượng chính của Nhật Bản thời Nara (710-794), ume nở là dấu hiệu của mùa đông sắp qua và mùa xuân đang đến. Hoa đào nở mang một mùi hương ngọt dịu phảng phất trong không gian cho nên đến nay vẫn có nhiều người Nhật thích mùa ume hơn là sakura.

Láo Toét thật sự cách đây 2 tháng chẳng biết mùa ume là quái gì. Đến lúc đặt vé máy bay xong, chạy ngang chạy dọc lấy thông tin thì mới lòi ra cái vụ ume này. Ở Kyoto có đền Kitano-Tenmangu là nơi có nhiều cây đào nhất (hơn 2000 cây đào). Vào mỗi năm, ngày 25 tháng 2 sẽ có một sự kiện đặc biệt ở đền này, các Geiko và Maiko ở Kyoto sẽ đến và dâng trà cho khách. Tất nhiên là phải mua vé với giá Y1500 và số vé chỉ giới hạn ở con số 3000. Muốn được geisha dâng trà, Láo Toét phải đứng chờ gần 2 tiếng đồng hồ. Với Y1500, Láo Toét được thêm 2 cái bánh gạo để thưởng thức chung với trà. Tổng cộng thời gian đối diện, liếc mắt đưa tình với geiko không quá... 5 giây. Ngồi ngắm các Geiko và Maiko không quá 5 phút trước khi bị lùa ra ngoài. Người nào cũng như Láo Toét lăm lăm cái máy ảnh với ống kiếng to đùng, không biết điều làm mất hết sự tôn nghiêm nên bị đuổi ra sớm cũng không oan. Phục vụ trà cho 3000 người trong vòng có 6 tiếng nên cái phong thái yểu điệu thục nữ của các geisha cũng giảm đi kha khá. Các bác muốn diện kích các geiko và maiko đầu bù tóc rối xin đừng bỏ qua dịp này. Bên cạnh trà viên có dành hẳn một ngôi nhà nhỏ cho các Geiko và Maiko vào xốc lại xiêm y sau một vài vòng trà. Láo Toét thấy có tất cả là 5 cặp Geiko/Maiko trong chuyến đi này. Một cặp chuyên lo pha trà, 4 cặp lại chạy sô dâng trà. Vòng ngoài thêm một ít các bà mang kimono (không phải geisha) cũng phụ mang trà nhưng dâng trà thì chỉ có Geiko và Maiko lo. Nói chung là ngày ấy các geisha cũng kiếm được chút chút nhưng cũng phải làm việc cật lực. So với công lao học nghệ bao nhiêu năm thì cái giá Y1500 Láo Toét phải trả cũng hời chán, chẳng bù với mấy đứa cháu Láo Toét suốt ngày chỉ đòi đi xem Hà Hồ với Mr Đàm. Nói chúng nó thì nó chê là Láo Toét hủ lậu, không kịp với thời đại @. Đúng là bọn không có đẳng cấp chi cả.


IMG_9434_v1-vi.jpg

Đứng chờ mút mùa...

IMG_9442_v1-vi.jpg

Các Maikos đang dâng trà

IMG_9540_v1-vi.jpg

Cô Maiko này xinh nhất

IMG_9481_v1-vi.jpg

Mỗi Geiko đều có 1 đệ tử ruột Maiko đi chung. Bộ đôi này pha trà

IMG_9541_v1-vi.jpg

Xoay chén cho lòng người say...

IMG_9514_v1-vi.jpg

Geiko không đeo trang sức nhiều và bộ tóc là tóc giả

IMG_9536_v1-vi.jpg

Bộ tóc của Maiko là tóc thật của các cô, miếng ngọc ở đai thắt lưng là thứ quý giá nhất trên mình các Maiko

IMG_9456_v1-vi.jpg

Các Maiko không phải lúc nào cũng cười mỉm chi


Geisha - Geiko hay Maiko

Đây là cách Láo Toét dùng để phân biệt giữa các Geiko đầy kinh nghiệm và các Maiko còn đang lẽo đẽo theo đàn chị để học nghệ

  • Kimono của Geiko thường màu sẫm và ít lòe loẹt
  • Obi (dây đai phí sau lưng) của Geiko ngắn còn Maiko dài luôn tới gần gót chân
  • Geiko ngoài cái lượt ra không có thêm đồ trang sức gì khác trên tóc
  • Maiko có miếng ngọc ở phía trước đai thắt lưng và là thứ quý giá nhất trên mình.

Kyoto có 5 khu vực geisha, còn được gọi là hanamachi ("thị trấn hoa"): Gion Kobu, Pontocho và Kamishichiken có thứ hạng cao nhất. Hai hanamachi khác (Gion Higashi và Miyagawa-cho) có uy tín cao, nhưng được coi thấp hơn một bậc so với 3 khu vực trên. Trà đạo tại Kitano-Tenmangu do các Geisha khu Kamishichiken (ngay phí bên phải của đền) đảm nhận.
 
Last edited:
Thank bác Toét! tôi đang lên cơn nghiền NB, lục tung diễn đàn hằng ngày hôm nay mới vớ được thuốc tiên từ bác! Dreamliner hạng thương gia oách quá nhỉ, cám ơn bác phát nữa đã dẫn chúng tôi xem behind the scene chứ ghế ngồi của nó thì hạng cá kèo cũng từng nhìn đến.....rệu nước dãi trước khi đến chỗ ngồi của mình rồi! mà bác ngồi hạng thương gia, chứ tôi nghe dân tình hạng cá kèo của Dreamliner ta thán dữ lắm bác ạ! Cái bi di nét class của Air India trông lôi thôi nhỉ? thế bác cảm thấy thế nào về cái gọi là mood lighting của Dreamliner? thích hay ghét hở bác? Xí nữa thì tôi đã book cái ghế của Dreamliner hạng bình dân rồi đấy, nhưng thích bay với JAL hơn mà JAL nó chưa xài Dreamliner!!!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,001
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top