What's new

Côn Đảo - ngày trở lại 2015

Đã từng đến Côn Đảo vào năm 2011, với những điều còn nuối tiếc và chưa khám phá hết, tôi hẹn sẽ trở lại vào một ngày ko xa, thế nhưng rồi cứ nhấn nhá mãi, lừng khừng mãi vẫn chưa đi. Vô tình dịp tết này, gặp gia đình anh chị tôi muốn đi CĐ, với kinh nghiệm đã có, tôi lên lịch hỏi han vé tàu, thì anh chị tôi lại ko đi nữa. Ko đi thì tôi đi, tôi liền lên Phượt tìm bạn đồng hành, tính tôi thích đông vui, có thêm những người bạn mới, học hỏi thêm nhiều điều mới. Đừng tưởng tôi dạn dĩ, mạnh mẽ thế mà lầm to đấy, tôi ngày xưa cũng nhát lắm! sợ này, sợ kia, sợ gặp những người lạ ko quen biết, sợ bị lừa….Nhưng từ khi tham gia vào diễn đàn, tôi gặp được những người bạn tốt, chủ đề nói chuyện là du lịch, hoặc những người chưa từng quen biết giúp tôi dưới mọi hình thức, những trải nghiệm thú vị, nên tôi nhận ra rằng: cứ bước tới đừng sợ hãi, và rồi bạn sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng. Cám ơn diễn đàn.
Mở topic rủ rê đi vào dịp lễ 30/4, nghĩ sẽ có nhiều cơ hội cho các bạn khỏi phải xin nghỉ làm, mà đúng thật các bạn đăng kí quá trời, nhưng kinh nghiệm của tôi là vừa đủ thôi, 10 người là đẹp, nhiều quá sẽ loãng, nên tôi chốt đoàn 10 người. Lên kế hoạch rầm rộ thì thôi ôi! Nghe được thông báo từ phòng vé rằng ko có vé, mặc dù tôi đã đặt vé trước nhờ có sự quen biết, nhưng vẫn quyết định lùi ngày, lúc này tự an ủi mình dù sao ngày lễ đông, đi sẽ ko vui.
Đề ra lịch ngày 7/5, lần này tôi muốn tự mình đặt vé, nghĩ cũng dễ, ko nhờ vả nữa. Gọi điện vào điện thoại bàn phòng vé thì ko ai bắt máy, mà có bắt thì báo hết vé rồi, trời ơi! đâu mà hết vé, nó giữ vé thì có, tôi bắt đầu nhắn tin vào di động của cô Xuân phòng vé để đặt vé, mấy hôm sau cô có gọi cho tôi nói là tuần này chỉ chạy có 1 chuyến khác ngày tôi lên lịch, có đi được ko? Tôi gọi điện cho các bạn xin ý kiến thì chỉ có ít bạn đu theo được thôi, tôi quyết định hủy topic rủ rê sau 2 lần bị hoãn. Trong khi ngày có có lịch tàu chạy thì tui thấy chạy 23/30 ngày trong tháng 5.
Bắt đầu hành trình canh có lịch tàu rồi mới quyết định ngày đi, khi thấy có lịch tàu, tôi liền chọn đi ngày 21/5, gọi cho cô Xuân, cô bảo hết vé rồi, vào danh sách chờ, chờ có đoàn khách nào hủy, rồi cô gọi cho, cô nói sao mà tụi e canh vào cuối tuần, còn ngày thường thì ko có ai. Huhu, đơn giản vì nhóm có bạn làm công ăn lương, đi cuối tuần để bớt phải xin nghỉ phép. Tôi thấy run run rồi, phải biết chắc là có vé để lên lịch rủ rê lại chứ. Thế là thôi ko tự lực cánh sinh nữa, tự lượng sức mình có hạn nên liên hệ thằng em ngoài đảo nhờ nó giúp vụ vé tàu. Nó gọi cho cô phòng vé, thế là có vé đi ngày 22/5. Chu choa mẹ ơi! sự lợi hại của việc quen biết.
Tức tốc mở topic rủ rê mới đi vào ngày 22, thế là 1 số bạn cũ vẫn quyết tâm đu đeo tới cùng, 1 số bạn mới gia nhập thêm. Người ta nói là cũng phải có duyên mới gặp nhau, chắc là vậy.
Sau bao sự cố: vé tàu, tour xem vích đẻ trứng ko thành, rồi lại câu cá bên tour ko thực hiện nữa, hoàn cọc. Mình cứ có linh cảm chuyến đi này cứ như bị cản trở, liên tiếp những sự việc xảy ra, ngăn tôi đến CD, giống như bảo vệ tôi vậy. Nhưng tôi vẫn quyết tâm đi, đi 1 phần vì muốn , 1 phần vì đã mở topic rủ rê rồi, ko đi thì ko biết để mặt vào đâu . “NEVER GIVE UP”. Rồi tôi cũng đã kiểm chứng cho linh cảm của mình là đúng, bằng 1 sự việc mà có lẽ nó thay tôi hứng chịu (nói sau). Bây giờ là hành trình “CÔN ĐẢO THẲNG TIẾN” của nhóm chúng tôi.

attachment.php
 
Tôi ! một đứa con miền Tây chính gốc nhập đoàn, sự bở ngỡ dường như luôn trong tôi. Sau chính xác 13 tiếng 15p (17h-6h15:AM) đoàn chúng tôi đặt những bước chân đầu tiên lên Côn Đảo nơi mà mọi người thường gọi "địa ngục trần gian".
Ngày đầu tiên trên đảo, lênh đênh 13 tiếng, vẽ mặt bơ phờ luôn trên mỗi khuôn mặt mỗi người nhưng cái nắng , cái gió của miền biển, những bãi biễn cát trắng và dài làm chúng tôi như quên cả mệt.
Theo lịch ngày đầu của đoàn là đi câu cá. ngắm san hô nhưng vì quá đuối. quyết định dời lại ngày 2
6h30 lên xe về phòng trọ bảo tàng ; đường đi về phòng trọ thật nên thơ và hùng vĩ. một bên là núi . một bên là biễn tạo nên khung cảnh hùng vĩ nơi đảo xa. Tôi, đứa con miền tây, như mãi đắm chìm vào cảnh vật mà như quên là đã đến nơi, phòng trọ đơn sơ , phòng rộng . 10 giường luôn. đoàn mỗi ng một giường (Nữ phía ngoài Nam phía trong chứ không có phải thích thì nằm. chắt chớt) thật thoải mái đúng không nào. xong khâu chọn giường tôi giơ bàn tay mình mở cữa sổ cho thoàng, các bạn biết không. tôi không ngờ cữa sổ phòng tôi là đối diện trại giam Phú Hải. một bất ngờ đập vào mắt tôi . nhà giam côn đảo. địa ngục trần gian nằm phía sau tôi. một cảm giác lành lạnh pha vào đó một chút thích thú nói chung là rất khó tả. tôi thích nơi trọ này
Bức ảnh này chụp từ cửa sổ phòng trọ đoàn mình thuê

tiếp theo đoàn chúng tôi tham quan nhà chúa đảo. tham quan hệ thống nhà tù trại Phú Hải , trại phú TƯờng (chuồng cọp Pháp), trại phú bình (chuồng cọp Mỹ) đi để thấy nỗi thống khổ các bậc hiền nhân đã chịu đựng từ ngày xưa
Đến trưa chúng tôi đi dùng cơm được chị leader đặt. tôi đảm bảo các bạn chưa ăn bữa cơm trưa nào ngon như vậy.... cảm giác đói meo râu của chuyến đi rồi tham quan bala hết mình ăn cũng ít. có 5 chén hà...... xong mình đi đặt tàu cho ngày mai câu cá nên ko có chờ đoàn ăn xong. nhưng nge đâu trong đoàn có 1 người nữ ăn cuói cùng. nói chung là hốt trọn gói luôn đó.........hén Thảo quạ ****cạp cạp****
Bây giờ là 12h trưa rồi. đoàn về phòng nghĩ ngơi. chiều 13h15 leo núi sỡ rẫy (leo núi cần xin giấy phép kiểm lâm. cũng khá dể. chị leader tranh thủ lúc đoàn thăm quan trại phú Bình đi xin giấy phép vì kiểm lâm gần đó, các bạn nào có muốn leo thì để ý nha)
13h15 xuất phát. lên xe honda lại địa điểm leo núi . cách nhà trọ tầm 3km. đoàn chờ 1 anh join muộn. a đi máy bay đến. join lúc leo núi. tội cho a ấy. vừa xuống máy bay là bắt leo núi. phát a ấy 1 củ sắn mà leo. có vẽ đắng :v
Đây là hình ảnh đang leo. mới leo nên ai cũng còn tươi nhưng tươi ko được lâu đâu. mình hứa :v

sau gần 1 tiếng. mồ hôi mẹ mồ hôi con đổ . dừng lại không biết bao nhiêu lần cuối cùng đoàn mình cũng đến được nơi cần đến. nó . nó ... nó........ đuối như trái chuối. đỉnh sở rẫy "bàn đá chông chênh dịch sữ đảng"

ngĩ mệt tầm 15p đoàn mình đi thẳng qua bãi Ông đụng (bở bên kia của đảo) như là đánh 1 vòng tròn rồi về lại chổ lấy xe. đi qua dc bờ bên kia là được nữa đoạn đường rồi đấy. má ơi nó oải........nhưng không vì thế đoàn mình bỏ cuộc goị taxi về . cảm giác leo núi. về đi đường bậc thang. đi bộ thêm 3km nó thách thức tất cả mọi ng. trong đó có mình. 1 ng sức khỏe kém . còn vừa té xe nữa. nhưng ai cũng muốn vượt qua chính bản thân. đi bộ từ tốn. mệt thì nghĩ . và nhờ sự bỏ cuộc của chị thủ quỹ mà đoàn có xe về . không thôi đi hồi chắt có biến. cám ơn chị Giang nha :v
Lúc lấy dc xe là tầm 5h chiều rồi nhĩ. về phòng . tắm rữa và đi ăn chiều. ban đầu tưởng oải quá dời lịch câu cá ngắm san hô. ai dè leo núi còn phê hơn nữa. nhưng nó là cảm giác thú vị. mình đảm bảo ít đoàn nào đi Côn đảo có thêm lịch leo sỡ rẫy như mình. tự hào chứ.
Chiều đổi quán ăn cơm . có 1 điều mình chắc chắn rằng ở côn đảo bữa cơm nào cũng ngon tuyệt cú mèo. vì bạn quá đói :v
Tối đến đoàn mình có đi cf quán nỗi tiếng lắm. côn sơn gì thì phải..... quán bán mắc thiệt. nge đâu kem 60k . mình là ng dân miệt đồng bằng. khoái cafe vô cùng và cuối cùng mình gọi linh yaout đá ***vãi cả liên quan*** cảm giác đã :v
trên đây là những hồi ức và các đánh giá cuả mình về Côn đảo ngày đầu tiên. có thể nó khong được gọi là chính xác lắm nhưng mong muốn của mình và đoàn là chia sẽ các kinh nghiệm về côn đảo cho mọi ng. nơi còn rất hoang sơ. rất đẹp nơi mà người ta gọi "Địa ngục trần gian"

tác giả Minh Trung
 
Hồi ức này sẽ là nơi chia sẻ của mỗi bạn trong đoàn, có lẽ nó sẽ ko liền mạch, chỉ được cái tuần tự theo ngày nhưng chân thật theo cảm xúc từng bạn.
Nhà mình cứ theo ngày đầu mà chia sẻ nhé! chờ các bạn khác chia sẻ xong thì qua ngày 2. Có gì show hết đi, dìm hàng chơi. khakha.....
 
Côn Đảo, nghe là hok muốn đi oy, thì là nhà tù, thì là oan hồn, thì là xa xôi, thì là khắc nghiệt. Nhưng mà đang rảnh, mới nghỉ việc xong mờ, nên ai rủ đi là đi.
Đầu tiên, nói về cơ duyên đi Côn Đảo. Cách đây tầm 2 năm, lúc đó mới đi làm, cũng rủng rỉnh chút ít, nhưng đừng hòng nghĩ tới chuyện tiêu tiền cho Côn Đảo, nha! Hồi đấy cũng chẳng biết đó là đâu, đi ra sao, nhưng nhóm bụi rủ đi là đi, tinh thần là trên hết, chưa cần biết những thứ khác. Tụi nó rủ vào dịp lễ, mà cái công việc vô cùng đáng iu của mềnh thì Tết còn làm nói chi lễ. Tối hôm đó lên tàu mà sáng tụi nó còn năn nỉ đi, cũng sẵn tiện do 1 đứa hủy phút chót, cũng nhớ là vé tàu cũng khó mua này nọ. Nhưng hồi đó ham làm nên thôi. Lúc tụi nó về post hình đẹp bá cháy, cứ tiếc mãi, cứ mỗi lần xem là một lần tiếc. Rồi bỏ quên CĐ trong lịch trình đi du lịch hồi nào hok hay. Còn lần này, một thằng bạn, bạn đại học, "chụy" ấy là đào zí mềnh cũng khá lâu, cũng chẳng thân thiết gì, ra trường gặp nhau mỗi lần hành xác hiếm hoi. Nó bảo có chuyến này hay lắm. Vừa ok một phát thì đã chốt đoàn (bà Sư tử ít có lanh à :( ). Rồi xong cuốn gói zìa quê nghĩ dưỡng, được vài ba hôm thì có đứa cancel, hơ hơ, dễ ăn của ngoại ghia hơ. Nó gọi cho mềnh mà nch chẳng biết nó nói cái gì, mình thì k online được bảo nó đăng kí dùm đi, zị mà cũng quên :T , nó bảo gọi cho chị j đấy, lúc đấy chả biết chị j hehe, chần chừ 1 ngày mới gọi, thế là bạn lên dĩa (c)
Thứ 2, nói về chuyện chuẩn bị, nghe tới cái tên diễn đàn là k có 1 khái niệm gì rồi, thế nên chẳng mảy may sinh ý tưởng lập nick làm giề, vì lập rùi thể nào cũng quên user name hay pass word, mà y như rằng lập xong quên hơ hơ quá zui, rùi nghĩ, chắc chi cần xách đít cắp ba lô đi thâu, có gì đâu mà nghĩ nhiều. Thế là 1 ngày âm u, 1 cuộc gọi điện thần thánh nào đấy bảo đi họp, ớ ớ, họp j cơ :D . Rồi những cái email như mưa dội về yêu cầu đồng chí thaoqua xinh đẹp (cái nì là thêm :) ) chuẩn bị thuốc men cho mọi người. Trước giờ đi bụi nhiều thiệt, nhưng cái khoản thuốc men chả bao giờ chuẩn bị, chả bao giờ dùng. Thế mà đợt này tự trang bị tự dùng lun =)) dễ sợ! Nói chớ, mù 4rum lắm, tìm mãi k thấy cái chức năng "quên mật khẩu" ở đâu, cứ zô đăng nhập k được là bị văng, nản quá mà, thồi thì bít gì mua nấy, thiếu thì viết email, có dội email mà hơ Sư tử hơ :L Ra tiệm thuốc, đưa cái list, pé hỏi, đi phượt hả chị, chị yên tâm cứ để em, bla bla bla, 15 liều thuốc nheng, 300k tiền thuốc nheng, xách còn lười chớ nói chi đem ra tận CĐ, chiếm hết nửa túi đồ, mún bỏ lại ghê gớm hà (NO) Dụ dỗ bao người k xài, rốt cuộc lăn đùng ra bệnh nên tự xài zị. Ta nói, giờ ta chảnh oy, ai bệnh thì tự liên hệ hotline cuả cool girl nha haha
Thứ 3, đồ ăn, chỗ ở, giá cả
Thứ 4, khí hậu, con người, cảnh vật
Thứ 5, biển, cá, san hô
Thứ 6, nhan sắc bị hủy hoại ghê gớm và để lại tàn tích, hết hơi rùi từ từ viết tiếp. Zậy nha mấy chế :help
 
Cảm ơn bạn về thông tin chuyến đi này! Mình đang dự đinh đi Côn Đảo trong tháng 7 này vì mình là giáo viên nên tranh thủ tháng Hè! Bạn có thể cho mình xin số điện thoại đặt vé cũng như thông tin về nhà nghỉ và một số dịch vụ nếu có được không? Mình rất cảm ơn bạn!
 
Cám ơn bạn vì đã chia sẻ thông tin nhé. Ah, bạn cho mình hỏi một vấn đề này nhé. Mình thích đi Côn Đảo lắm, mà nghe người ta nói lên Côn Đảo coi chừng gặp ma, không biết có bị vậy không hả bạn, hic :(

------------
Forza + Yêu Nhiếp Ảnh
 
Cám ơn bạn vì đã chia sẻ thông tin nhé. Ah, bạn cho mình hỏi một vấn đề này nhé. Mình thích đi Côn Đảo lắm, mà nghe người ta nói lên Côn Đảo coi chừng gặp ma, không biết có bị vậy không hả bạn, hic :(

------------
Forza + Yêu Nhiếp Ảnh

ai đồn ác thế. mình ngũ nhà ngĩ bảo tàng. kế bên cữa sổ là nhà tù còn ko thấy gì. ma thì cũng bậc cha chú mình hồi xưa đấu tranh thôi. việc gì bạn phải sợ
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,730
Bài viết
1,136,571
Members
192,535
Latest member
wokushop1
Back
Top