What's new

Đường Kỷ Niệm - Lối Cô Đơn

dgkn_loicd.jpg


Mình vốn dĩ là thành viên mới toanh của phuot , chỉ mới vào phuot thời gian gần đây thôi . Mình đã từng dập dòm một vài chuyến đi , nhưng rồi vì một vài lý do nào đó rồi lại không đi được . Một ngày đẹp trời, nhìn thấy topic của anh Deny rủ rê đi một chuyến trong duy nhất một ngày chủ nhật , mà lại là đi về Bà Rịa – Vũng Tàu , là nơi có nhiều kỷ niệm của bản thân mình . Vậy là quyết định đăng ký để đi .

Một chút e ngại ban đầu vì mình chưa hề quen biết ai , chưa từng đi bao giờ . Sợ rằng đi rồi sẽ bị lạc lõng , sợ rằng đi rồi không biết nói chuyện cùng ai .. Nhưng mà , đi rồi mới thấy là những e ngại ban đầu của mình là … hoàn toàn thừa thãi . Mọi người ai cũng vui vẻ , ai cũng cởi mở dễ gần . Từ các chú 5x, 6x cho đến các anh chị 7x, 8x và hai em trai 9x trẻ nhất ( nhưng bự nhất nhóm ) đều như đã quen nhau từ lâu lắm rồi .

Gửi lời cảm ơn sự nhiệt tình của tất cả mọi người đã tạo nên một chuyến đi vui và thành công như chuyến đi ngày hôm qua nhé !
 
Last edited:
Xin cảm ơn Deny và nhiều nhiều anh,chị em nhà PKM.Đã cho mình có 1 chuyến đi thú vị.Từ xưa giờ phượt cũng nhiều rồi,nhưng có lẽ đây là chuyến đi để lại ấn tượng khó phai,ngồi trên ngựa sắt phi đến những cung đường đẹp mà lại có nhiều bạn bè để chia sẻ như vậy.Cũng giống như Hyma có nhiều cảm giác bỡ ngỡ,sơ sệt ban đầu,nhưng với sự vui vẻ hoà đồng của mọi người đã làm cho "mình lại được làm chính mình".Thanks nhiều nhiều,hi vọng sẽ được đồng hành với các bạn trong những hành trình kế tiếp.
 
Từng đi lăng xăng nhiều chỗ, một mình có, với bạn cũng có, nhưng chưa lần nào như lần này, cảm nhận gần như trọn vẹn chất lãng du của phượt...
...là lúc sáng dậy sớm chuẩn bị, nhận ra 1 sài gòn khác lạ, se lạnh với cơn mưa đêm, chầm chậm như bước chân của người tập thể dục sớm...
...là lúc nhận ra những người bạn đồng hành của mình, lần đầu gặp gỡ, nói chuyện mấy câu thì tự dưng thành thân...
...là những chiếc phà ngược xuôi, dòng người hối hả, gợi lại trong tôi những ký ức về chuyến phà quê mình...
...là lúc nhìn những người công nhân bước chân đến nhà máy, chợt chạnh lòng, chẳng hiểu vì sao
...là những cánh rừng cao su xanh mướt, đan xen những sợi tơ trời lung linh, trong vắt...
...là những ngôi miếu ven đường, dừng chân, thắp vội nén nhang
...là đá, nước, suối, hiền hòa, mát lạnh vắt ngang cánh rừng nhỏ...
...là cái nắng của biển, mùi của muối, mùi của cá, của cơn gió lồng lộng, biển chào ta với những đồi cát cao ngút, vàng chói, mặt nước lặng yên, xanh thẳm, biển chào ta bằng những hàng rào vô hồn, những trụ bê tông dựng lên với tấm bảng rách tơi tả..
....biển, mỗi vùng biển tôi đi là 1 hình ảnh khác nhau,
....biển hà tiên thì đục ngầu màu phù sa...
, biển kiên giang với những con đê chắn sóng, với khu dân cư lấn biển....
, biển vũng tàu như 1 đường cong mênh mang, đặc kín người
, biển long hải với Dinh cô trang nghiêm
, biển hồ cốc với những con sóng gần bờ, phẳng lặng và êm đềm
, biển phan thiết thì trong xanh nhưng đầy hiểm nguy..
...là con đường nhỏ ven biển, phượng rực đỏ cùng những hàng phi lau, những dây rau muống biển với cánh hoa mỏng manh màu tím, những chùm bằng lăng thấp thoáng....
...là sự gắn kết của những người bạn xa lạ, đam mê khám phá, rồi tình cờ thấy sự trùng hợp ngẫu nhiên như sắp đặt....
...là mưa, tầm tã, ướt nhem, tầm nhìn còn nửa mét, đường thì đầy ổ gà, đá dăm, mới thấy thương cho mấy xế, căng mắt, gồng tay khiển xe...
.....chuyến đi ngắn, nhưng là tổng hợp của nhiều cung bậc cảm xúc: xuýt xoa, ganh tị, tự tin, nỗ lực...
Vài dòng cảm xúc, htnguyen2111
....đêm nằm nghe tiếng sóng

P/S 1: Rất vui trong chuyến đi vừa qua, mặc dù hôm sau đi làm đầu nhức tưng tưng, mặt đỏ ửng...hihi, hẹn dịp tái ngộ cùng mọi người ^_^
P/S 2: Gửi người không phải là của mình...hy vọng có duyên sẽ gặp lại....
 
Last edited:
Nhiều người bạn, nói với mình: đường thì cứ cho là kỷ niệm, nhưng đi đông thế, làm gì mà cô đơn..
Bối rối..
Hì, nói vậy mà không phải vậy đâu, lối cô đơn là.. không có cô đơn đó..
Nhưng mà..

Chỉ một khoảnh khắc, khoảnh khắc duy nhất chỉ có 2 người thấy, vô tình, vội vã dưới những hạt nước mưa đang rơi xuống..
Không một máy hình nào chộp được, không từ nào có thể diễn tả, chỉ có thể nhìn, thấy, và cảm..
Một các rất riêng, ngay lúc đó mình thấy là cuộc sống ý nghĩa biết bao khi có những người bạn, những hoàn cảnh, những mảnh đời, những số phận.. khác nhau đan xen nhau, bổ sung cho nhau trong cuộc sống này..

Lại một lần nữa, ta có thêm kỷ niệm.. khoảnh khắc đó chính là cô đơn

Gặp gỡ ở chân bên này chân cầu Thủ Thiêm, chia tay ở phía bên kia chân cầu, một ngày vội vã..
Ta sẽ nhớ mãi khoảnh khắc đó với những bước thấp bước cao, dù đường bằng phẳng nhưng gập ghềnh..

Tạm biệt hoa phượng đỏ rực góc trời ở Long Hải, tạm biệt buổi chiều thật đẹp ở Đèo Nước Ngọt, tạm biệt buổi trưa nắng rực rỡ ởThác Xuân Sơn, tạm biệt cây phượng lẻ loi một mình bên đường..
Sau một ngày vội vã, người ta lại vội vã với cuộc sống mưu sinh, với công việc ngật tràn, với những buổi học miên man..
Còn chút gì đó trên đường kỷ niệm

Một lần ta sẽ quay trở lại, có cô đơn?
 
Nhiều người bạn, nói với mình: đường thì cứ cho là kỷ niệm, nhưng đi đông thế, làm gì mà cô đơn..
Bối rối..
Hì, nói vậy mà không phải vậy đâu, lối cô đơn là.. không có cô đơn đó..
Nhưng mà..

Chỉ một khoảnh khắc, khoảnh khắc duy nhất chỉ có 2 người thấy, vô tình, vội vã dưới những hạt nước mưa đang rơi xuống..
Không một máy hình nào chộp được, không từ nào có thể diễn tả, chỉ có thể nhìn, thấy, và cảm..
Một các rất riêng, ngay lúc đó mình thấy là cuộc sống ý nghĩa biết bao khi có những người bạn, những hoàn cảnh, những mảnh đời, những số phận.. khác nhau đan xen nhau, bổ sung cho nhau trong cuộc sống này..

Lại một lần nữa, ta có thêm kỷ niệm.. khoảnh khắc đó chính là cô đơn

Gặp gỡ ở chân bên này chân cầu Thủ Thiêm, chia tay ở phía bên kia chân cầu, một ngày vội vã..
Ta sẽ nhớ mãi khoảnh khắc đó với những bước thấp bước cao, dù đường bằng phẳng nhưng gập ghềnh..

Tạm biệt hoa phượng đỏ rực góc trời ở Long Hải, tạm biệt buổi chiều thật đẹp ở Đèo Nước Ngọt, tạm biệt buổi trưa nắng rực rỡ ởThác Xuân Sơn, tạm biệt cây phượng lẻ loi một mình bên đường..
Sau một ngày vội vã, người ta lại vội vã với cuộc sống mưu sinh, với công việc ngật tràn, với những buổi học miên man..
Còn chút gì đó trên đường kỷ niệm

Một lần ta sẽ quay trở lại, có cô đơn?
Hày dzà, 2 người lặng lẽ âm thầm đánh lẻ nên chiêm ngưỡng được nhiều hen. hehehe
Còn Nguyễn gì đó gửi cho nửa k phải của mình nữa,
=> chuyến đi tưởng chừng cô đơn mà ý nghĩa lại hoàn toàn trái ngược
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,672
Bài viết
1,134,974
Members
192,355
Latest member
Nguyenvantung99
Back
Top