What's new

Sinh nhật Phượt lên 5 với nhà PHP

Hồi ký sinh nhật Phượt lên 5 - Trăng rằm Tiên Sa

Hơn một tháng trời kể từ ngày biết tin SN Phượt lần 5 sẽ tổ chức tại ĐN, thằng người nó bắt đầu xốn xang, ngày nào cũng vào Phượt, ngày ít cũng đôi ba lần, ngày nhiều thì cả chục lần, chả biết vào để gì nữa, chỉ biết vào để ngó nghiêng xem có những ai đi nhỉ? đông không ? Chương trình năm nay có gì hay hơn năm ngoái không? Vậy là bao nhiêu suy nghĩ cứ miên man do vậy phải vào Phượt để xem chứ. ỌP lên ọp xuống, thống nhất lên thống nhất xuống, người đăng ký rồi lại thôi, nhưng có mỗi cái chương trình cụ tỉ thì lại quên xừ nó mất, nên đến ngày đi thì cũng chả biết chương trình đoàn mình và ở ĐN như thế nào nữa, nhưng cứ đi thôi, cái gì đến nó sẽ phải đến. Cả một tuần trước ngày đi ĐN, thằng người nó cứ bứt rứt, có đêm ngủ cứ mơ mơ là mình đang đi ĐN, háo hức chờ đợi. Và ngày đi ĐN cũng đến, cả buổi sáng chả làm việc được gì chỉ chờ đên giờ G là lên đường.
11h00 rời cơ quan về nhà, chuẩn bị qua loa một chút tư trang, ăn vội bát cơm, nằm chờ điện thoại của Thik đại nhân gọi.
13h00 chả thấy điện thoại gì cả sốt ruột thật, tức mình bốc điện thoại gọi cho Thik đại nhân 1 phát, chưa kịp hỏi gì đã nghe đầu dây bên kia một giọng sang sảng : " Tao đã bảo mày, khi nào xe lăn bánh thì anh gọi, cứ ở nhà đợi đi, à mà ngã ba Sở Dầu hả?? ".
Mình trả lời : " Vâng ạ, mà chưa đi hả anh?, em sốt ruột quá lên gọi thôi, anh nhớ gọi em nhé "
Tắt điện thoại lại quay vào kiểm tra ba lô xem còn thiếu gì không. Đủ rồi, lại nằm đợi, như có lửa đốt trong lòng, tay cầm kè kè cái điện thoại trên tay.
13h20 : Chuông điện thoại reo vang, đầu kia giọng Thik đại nhân nói : " Ra ngã ba đi, xe bắt đầu chuyển bánh nhé ".
Bật dậy như lò xo, đeo ba lô phi xuống nhà, xỏ dầy, khóa cổng phi ngay ra ngã ba, mọi động tác nhanh gọn đến từng ly. Ra đến ngã ba gặpgay một bọn tây ba lô đang ngơ ngác đứng xem bản đồ để tìm đường, lúc đầu cứ nghĩ " Hay nhà PHP lại có cả bọn Tây này nhỉ ? ". Với vốn tiếng Anh nhỏ nhoi kèm với nghệ thuật múa rối, nói mãi mà chúng nó cũng chả hiểu, mãi lúc sau mới biết chúng nó là người Pháp, kô biết Tiếng Anh, nghĩ thầm trong đầu " Thế mà không bảo để mình phải múa mỏi cả tay", mà bọn này cũng có lẽ đã được tôi luyện ở VN rồi sao ý, cứ thấy mình lao vào giúp chỉ đường cho chúng nó thì chúng nó nhìn mình rất cảnh giác, cuối cùng cũng hiểu là nó đang tìm đường đi Cát Bà = xe máy, ngay lúc đó a. Sơn bạn anh Thik cũng xuống, xe cũng đã đến bên kia đường, hai anh em lao vội sang xe để bắt đầu cuộc hành trình vào ĐN bỏ lại mấy đứa tây ba lô ngơ ngác bên kia đường, vì lúc đó không có gì quyến rũ được tôi bằng phượt nữa. Ông bạn lolo của tôi cũng ra tận cửa xe để tiễn đoàn lên đường. Chào nhau xong xe bắt đầu chuyển bánh.
Đến ngã tư đài liệt sỹ xe dừng lại đón Cuongtax, nhìn mãi mới thấy ku cậu đứng đằng xa xa. Thế là cuộc hành trình bắt đấu. Ao ước, hồi hộp chờ đợi hơn một tháng trời hôm nay đã trở thành hiện thực. Phải nói lại một chút là lúc đầu tôi không có ý định đi bằng xe ô tô mà đi bằng máy bay cơ, nhưng rủ mãi chả được ai, đến lúc vào đặt vé để đi thì lại hết, may mắn thay vẫn đặt được cái vé ra, nhưng đây chính là điều mà tôi cảm thấy ngu ngốc nhất trong chuyến đi này ( Chỉ có ai đi trên chuyến xe đó mới cảm nhận hết được điều này mà thôi ).
Những tiếng nói chuyện rôm rả trên xe, người cười, người nói, chuyện trên trời, chuyện dưới bể, chuyện về phượt, hết câu chuyện này đến câu chuyện khác, mà nói thật lúc đó tôi cũng chả nhớ là mọi người nói về những chuyện gì nữa, chỉ thấy những cái miệng luôn mồm nói, bác Thik, tôi, cuongtax, haingon, snow, hongphi phát sóng liên tục, một số mem mới có lẽ còn e dè nên cũng chỉ dăm đôi ba câu, nói thực tình là tôi cũng chưa biết hết được nick của mấy mem mới, phải khoảng được 30 phút sau tôi mới tìm hiểu được hết những con người trên xe mình, ngôi hàng đầu cạnh bác lái xe là Tienchung ( trên đường đi chúng tôi đặt thêm cho cái tên Chung google ), sau đến hàng ghế dưới ngay cửa ra vào là H2q, trang mithp86, ngay hàng ghế sau là một mem lần đầu tôi mới gặp Trungktb ( sau này được mọi người gọi là Trung KTV ), bên cạnh là bác Sơn ( bạn bác Thik ), tiếp hàng ghế dưới là đôi uyên ương hoagao và Hongphi, kế đến là Tunbeo, ghế bên cạnh họ là haingon, đằng sau họ là nàng Snow xinh đẹp thủ quỹ của đoàn, bên cạnh chàng trai nhạc sỹ kiêm ca sỹ hào hoa Guốc mộc, bên cạnh là Cuongtax, datcangdaysong ( trên xe mọi người gọi nó là ĐẤT, thằng này cũng là lần đầu tiên tôi gặp mà cũng là thằng nó dìm hàng tôi ngay lần đầu tiên. Đằng sau cùng là tôi và anh Thik__di_choi. Điểm danh quân số theo danh sách là 15, sao đây là 14 nhỉ, thắc mắc mãi cuối cùng cũng tìm ra được nguyên nhân là đếm cả ông FBI vào nên thấy thiếu, mặc dù ông này đã trốn đoàn đi vào đó từ hôm trước rồi. Vậy là chúng tôi đã sẵn sàng và đều có chung một tâm trạng như nhau, đều bồi hồi được đến ĐN để cháy hết mình với anh chị em phuoter trên toàn quốc.
Hết tập 1 - Chờ tập 2 ( Những câu chuyện trên xe) .....muốn biết được câu chuyện như thế nào, chờ hồi sau sẽ rõ.:gun:gun(c)(c)(NT)(NT)
 
Last edited:
Canh me mãi bây chừ mới nhìn thấy bạn CVN. Đúng như bạn Bạch tuộc viết: “Còn bác CVN thì trông hiền hiền, thư sinh nói chung hơi khác so với mình nghĩ…”. Thực ra mình cũng vẫn tưởng tượng bạn CVN là một người cao tuổi hơn, già dặn hơn…Các Admin – min – mod của diễn đàn toàn những người trẻ tuổi đẹp trai hà…
Vẫn chờ xem hồi ức của các bạn…
Hê he, cảm ơn bạn rất nhiều!
 
Hồi ký sinh nhật Phượt lên 5 - Trăng rằm Tiên Sa
Tập 2 : Những câu chuyện trên xe.
Với tâm trạng như đã nói ở cuối tập 1, tinh thần ACE trên xe rất cao, chỉ duy nhất có mấy mem nữ như công chúa Snow và 2 nàng H2q, Trang mit là im hơi một chút, các nàng nằm ngả ngón trên xe, nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe lỏm được câu chuyện nào đó lại bật dậy ăn chuyện được ngay. Xe chạy qua Thái Bình, cầu điện thoại với bác DÉP đầu HN vẫn được đảm bảo không ngắt quãng để đảm bảo làm sao đến Ninh Bình là đón được bác ấy và nghe đâu còn có 4 em xinh đẹp đi theo để tháp tùng. Tôi đổi chỗ cho Cuongtax để lên trên âu cũng dễ tiện bề hoạt động chăm sóc chị em nhỡ khi say xe, và người đầu tiên là công chúa Snow, nhưng đen vô cùng tổ quốc ta ơi, lên ngồi chưa nóng chỗ thằng ĐẤT nó đã phang ngay cho tôi một phát dìm hàng mà làm tôi tái xanh mặt mũi, nín thở không dám bóp cò cho đến Ninh Bình mới phát hiện ra nó chơi xỏ mình.
" Mi.a cha thằng đểu, dám dìm hàng anh mày " đó là ý nghĩ của tôi khi tôi phát hiện ra điều đó.
Số là thế này, khi tôi lên ngồi cạnh nó, bên trái thì nàng Snow đang lim dim mắt ngủ, mà chẳng biết có ngủ thật không hay kiếm cớ để được ngửi hơi zai nữa không biết, thì bất thình lình thằng Đất nó phọt ra ngay một câu mà không những cả xe sững sờ mà còn làm tôi mặt tái nhợt, thất kinh, miệng cấm khẩu, mà các bạn tưởng tượng xem một cái loa đang phát thanh mà bị một thằng nó đáp cả đống bùn vào loa thì tiếng loa nó thế nào, chỉ dám ú a ú ớ như bịt bịt mồm vào mà thôi.
Đất : " Hình như bác bị viêm cánh hay sao ấy nhở ? "
mi.a khỉ mà nó nói to chứ có phải nó nói nhỏ vào tai tôi đâu. Nghe được câu này, hai cánh tôi đang ở tư thế bay cao tự nhiên dần dần cụp xuống, không nói được lời nào, nhìn xung quanh mọi ánh mắt đang đổ dồn vào tôi chỉ duy nhất nàng Snow vẫn đang chìm trong giấc nồng với những nụ cười khe khẽ, ôi xấu hổ thế nhỉ, lòng mình tự nhủ " Rõ ràng trước khi đi mình đã chuẩn bị rất kỹ càng, chả có nhẽ ..." Buồn thì buồn, tôi là cứ kệ, đằng nào thì bác cũng mất, ngồi được một lúc tôi lại chuyển lên ghế trên gần cửa ra vào. Guốc lúc này vẫn đang thỉnh thoảng cầm chiếc camera quay lại những hình ảnh nhỏ nhoi và hiếm có trên xe, tôi chợt nảy ra ý định tại sao mình không ghi dấu lại những lời giới thiệu của bản thân mình nhỉ, nghĩ là làm và bảo Guốc bắt đầu quay.
Những thước phim về từng gương mặt của mọi người trên xe lúc đó được bắt đầu :
" Action " với cameraman Guốc mộc từng gương mặt tươi roi rói, thân thiện bắt đầu giới thiệu về bản thân và sở thích của mình, lúc này tôi cảm thấy những sự thân quen, niềm nở của từng con người hiện lên mà cho đến tận bây giờ tôi không thể nào quên được. Rất vô tư và hồn nhiên, không phải từ ngữ gì hoa mỹ, rất thật và không hề "chém gió" như ngôn ngữ của giới Teen đang dùng, nhưng nó cũng thể hiện được hết về hình ảnh của con người đang cùng trên chuyến xe. Mỗi người một cách giới thiệu, nhưng ai cũng có một điểm chung là sở thích được đi du lịch, được khám phá nhiều nơi, được Phượt nhưng mất ít xiền thôi, như đi sinh nhật Phượt này này.
Và rồi đoàn xe cũng đã đến Ninh Bình, mọi người phone cho bác DEP để hẹn điểm đón, " Kia rồi" mọi người reo lên khi nhìn thấy bác DEP và 4 nàng kiều nữ xinh đẹp đang đứng gần một ngã tư.
( Tạm thời nghỉ tí đã, mệt òi ............. )
 
Last edited:
Ôi !!! sao PHP chậm thế ,đọc chưa đã đã ngưng rồi, em thấy PHP cũng máu lửa lắm cơ, chắc các bác chưa hồi sức nhề...ngóng
 
máu thì rất máu, nhưng cứ đang ngồi viết, nhớ lại đc tí thì bên con quấy bên vợ kêu, em cũng chịu, mai viết tiếp vậy
 
Háo hức lên đường này

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


Lòng người ở lại
attachment.php


attachment.php
 
Hồi ký sinh nhật Phượt lên 5 - Trăng rằm Tiên Sa

phải khoảng được 30 phút sau tôi mới tìm hiểu được hết những con người trên xe mình, ngôi hàng đầu cạnh bác lái xe là Tienchung ( trên đường đi chúng tôi đặt thêm cho cái tên Chung google ), sau đến hàng ghế dưới ngay cửa ra vào là H2q, trang mithp86, ngay hàng ghế sau là một mem lần đầu tôi mới gặp Trungktb ( sau này được mọi người gọi là Trung KTV ), bên cạnh là bác Sơn ( bạn bác Thik ), tiếp hàng ghế dưới là đôi uyên ương hoagao và Hongphi, ghế bên cạnh họ là haingon, đằng sau họ là nàng Snow xinh đẹp thủ quỹ của đoàn, bên cạnh chàng trai nhạc sỹ kiêm ca sỹ hào hoa Guốc mộc, bên cạnh là Cuongtax, datcangdaysong ( trên xe mọi người gọi nó là ĐẤT, thằng này cũng là lần đầu tiên tôi gặp mà cũng là thằng nó dìm hàng tôi ngay lần đầu tiên. Đằng sau cùng là tôi và anh Thik__di_choi. Điểm danh quân số theo danh sách là 15, sao đây là 14 nhỉ, thắc mắc mãi cuối cùng cũng tìm ra được nguyên nhân là đếm cả ông FBI vào nên thấy thiếu, mặc dù ông này đã trốn đoàn đi vào đó từ hôm trước rồi. Vậy là chúng tôi đã sẵn sàng và đều có chung một tâm trạng như nhau, đều bồi hồi được đến ĐN để cháy hết mình với anh chị em phuoter trên toàn quốc.
@ Hoàng Tùng 76 : Bác điểm danh quân số thiếu rồi :( , em ngồi lù lù một đống trên xe- kém mỗi bác Thick- mà bác chẳng nhớ em là sao (NO) - chán bác quá em " Dỗi " rồi
 
Hồi ký sinh nhật Phượt lên 5 - Trăng rằm Tiên Sa
Tập 2 : Những câu chuyện trên xe.
Với tâm trạng như đã nói ở cuối tập 1, tinh thần ACE trên xe rất cao, chỉ duy nhất có mấy mem nữ như công chúa Snow và 2 nàng H2q, Trang mit là im hơi một chút, các nàng nằm ngả ngón trên xe, nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe lỏm được câu chuyện nào đó lại bật dậy ăn chuyện được ngay. Xe chạy qua Thái Bình, cầu điện thoại với bác DÉP đầu HN vẫn được đảm bảo không ngắt quãng để đảm bảo làm sao đến Ninh Bình là đón được bác ấy và nghe đâu còn có 4 em xinh đẹp đi theo để tháp tùng. Tôi đổi chỗ cho Cuongtax để lên trên âu cũng dễ tiện bề hoạt động chăm sóc chị em nhỡ khi say xe, và người đầu tiên là công chúa Snow, nhưng đen vô cùng tổ quốc ta ơi, lên ngồi chưa nóng chỗ thằng ĐẤT nó đã phang ngay cho tôi một phát dìm hàng mà làm tôi tái xanh mặt mũi, nín thở không dám bóp cò cho đến Ninh Bình mới phát hiện ra nó chơi xỏ mình.
" Mi.a cha thằng đểu, dám dìm hàng anh mày " đó là ý nghĩ của tôi khi tôi phát hiện ra điều đó.
Số là thế này, khi tôi lên ngồi cạnh nó, bên trái thì nàng Snow đang lim dim mắt ngủ, mà chẳng biết có ngủ thật không hay kiếm cớ để được ngửi hơi zai nữa không biết, thì bất thình lình thằng Đất nó phọt ra ngay một câu mà không những cả xe sững sờ mà còn làm tôi mặt tái nhợt, thất kinh, miệng cấm khẩu, mà các bạn tưởng tượng xem một cái loa đang phát thanh mà bị một thằng nó đáp cả đống bùn vào loa thì tiếng loa nó thế nào, chỉ dám ú a ú ớ như bịt bịt mồm vào mà thôi.
Đất : " Hình như bác bị viêm cánh hay sao ấy nhở ? "
mi.a khỉ mà nó nói to chứ có phải nó nói nhỏ vào tai tôi đâu. Nghe được câu này, hai cánh tôi đang ở tư thế bay cao tự nhiên dần dần cụp xuống, không nói được lời nào, nhìn xung quanh mọi ánh mắt đang đổ dồn vào tôi chỉ duy nhất nàng Snow vẫn đang chìm trong giấc nồng với những nụ cười khe khẽ, ôi xấu hổ thế nhỉ, lòng mình tự nhủ " Rõ ràng trước khi đi mình đã chuẩn bị rất kỹ càng, chả có nhẽ ..." Buồn thì buồn, tôi là cứ kệ, đằng nào thì bác cũng mất, ngồi được một lúc tôi lại chuyển lên ghế trên gần cửa ra vào. Guốc lúc này vẫn đang thỉnh thoảng cầm chiếc camera quay lại những hình ảnh nhỏ nhoi và hiếm có trên xe, tôi chợt nảy ra ý định tại sao mình không ghi dấu lại những lời giới thiệu của bản thân mình nhỉ, nghĩ là làm và bảo Guốc bắt đầu quay.
Những thước phim về từng gương mặt của mọi người trên xe lúc đó được bắt đầu :
" Action " với cameraman Guốc mộc từng gương mặt tươi roi rói, thân thiện bắt đầu giới thiệu về bản thân và sở thích của mình, lúc này tôi cảm thấy những sự thân quen, niềm nở của từng con người hiện lên mà cho đến tận bây giờ tôi không thể nào quên được. Rất vô tư và hồn nhiên, không phải từ ngữ gì hoa mỹ, rất thật và không hề "chém gió" như ngôn ngữ của giới Teen đang dùng, nhưng nó cũng thể hiện được hết về hình ảnh của con người đang cùng trên chuyến xe. Mỗi người một cách giới thiệu, nhưng ai cũng có một điểm chung là sở thích được đi du lịch, được khám phá nhiều nơi, được Phượt nhưng mất ít xiền thôi, như đi sinh nhật Phượt này này.
Và rồi đoàn xe cũng đã đến Ninh Bình, mọi người phone cho bác DEP để hẹn điểm đón, " Kia rồi" mọi người reo lên khi nhìn thấy bác DEP và 4 nàng kiều nữ xinh đẹp đang đứng gần một ngã tư.
( Tạm thời nghỉ tí đã, mệt òi ............. )

Anh Tùng ơi, em ngàn lần xin lỗi anh nhé. Tại hôm đấy em bị dị ứng mùi nước hoa của anh (Thực ra bác đấy có dùng PoLo - double black) cho nên phải dùng tiểu xảo để anh lên trên. Mà có lên trên đầu xe ngồi thành ra hay quá còn gì nữa anh.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,335
Bài viết
1,175,261
Members
192,052
Latest member
f8bet288info
Back
Top