What's new

[Chia sẻ] Mênh mang vàng thu Tibet

1.


Tibet, nóc nhà thế giới, miền đất của những điều bí ẩn chưa được khám phá, miền đất của các chư thiên, miền đất của những giấc mơ trong mộng, miền đất khát khao của một thời tuổi trẻ si dại… nhưng tôi vẫn chưa một lần được đặt chân đến dù đã bao lần tưởng như Tibet đã gần, rất gần. Đi, là có duyên; đến, là có phước, gặp, là có tình… nhưng khi tôi càng khát khao cố gắng để đến Tibet thì khoảng cách giữa tôi và Tibet càng xa vời vợi. Đã bao lần hành trang đã chuẩn bị, visa đã xin, việc đã bỏ… nhưng rồi dang dở vẫn là dở dang… Do vậy, lần này tôi ra đi lòng nhẹ tênh, chỉ hướng về Tibet, chỉ hướng về những con đường lên Tibet…! Đến được là có duyên, có phước, có tình… không đến được, tôi vẫn còn tôi và con đường và những chuyến đi,... Tôi chọn con đường đi làm mục đích, tôi chọn sự lang thang giữa đất trời mênh mang làm điểm tựa, tôi cất giữ những khoảnh khắc chơi vơi, những niềm hạnh phúc khi bàn chân đặt lên miền đất lạ làm hành trang… để lên đường, để hướng về Tibet.


Một mình, một đêm cuối thu, Sài Gòn mưa đổ mịt mù, tôi đi.


P9200406.jpg

Phu Asa vắng vẻ trên đồi trưa – Pakse



P9200608.jpg

Vat Phou mưa chiều cuối thu – Pakse



P9220123.jpg

Hoàng hôn rực lửa trên dòng Mekong – Siphandon, Pakse


Chập chờn trên chuyến xe đêm, nghe giọng ca liêu trai thì thầm từng sợi tình trong đêm “mai tôi đi, mong cho tình xa quên…”, khi ngoài kia trời mưa đổ, hay sương đêm lăn dài từng hạt chầm chậm, trên kính xe lạnh buốt, như những giọt nước mắt long lanh… tôi thấy lòng mình chùng xuống, như tôi đang rơi vào một hố sâu không đáy thăm thẳm... Có tiếng ai đó thở dài trong đêm hay tôi đang nghe tiếng tôi… Nếu thế này mãi, tôi sẽ không đi được, tôi nhắm mắt và mơ về bầu trời Tibet xanh thăm thẳm để cố ru mình vào giấc ngủ chập choạng mệt nhoài. Có lẽ, đó là 1 trong những chuyến xe chơi vơi nhất trong những tháng ngày lang bạt của tôi. May mắn sao, cuối cùng tôi đã qua được để tiếp tục hành trình.


PA020579-1.jpg

Mái nhà xám hoa vàng rực rỡ – Lijiang



PA020605-1.jpg

Hẻm nhỏ hoa nhỏ ở làng nhỏ – Lijiang.



PA010345.jpg

Hẻm đơn sơ nhưng rực rỡ – Lijiang



P9300202.jpg

Hoa tím mùa thu bên cánh đồng vàng – Dali


Rồi tôi lăn dài, trượt dài qua những tháng ngày lang bạt khi rừng, khi núi, khi suối, khi sông, khi đô thị phồn hoa, khi chốn quê dân dã, khi nắng lên bên rừng, chiều xuống bên sông, khi đêm chơi vơi một mình một bóng liêu xiêu quán lạnh gió khuya về… Từ Sài Gòn, tôi đi sang Lào qua ngõ Bờ Y để vòng lại Vat Phou chiều mưa bay mờ mịt, lạc bước Phu Asa lúc nắng lên trên đồi, chôn chân ở vùng 4.000 đảo Siphandon hiền hòa có những ngày mưa bay trắng xóa đất trời nhưng chiều về hoàng hôn lại đỏ rực thiêu cháy cả con sông dài… Rồi từ Nam Lào, tôi lướt nhanh đến Bắc Lào. Tôi vội vã ngang qua Vientiane, Luang Prabang, Udomxay… để có những ngày buốt giá trên con đường mưa mờ mịt đến miền gái đẹp Luang Namtha, những chiều lang thang một mình trên con đường ven sông hun hút không một bóng người của đất Lào xinh đẹp hiền hòa mến khách.


(tbc.)
 
2.


PA040471-1.jpg

Rực rỡ dòng sông mùa thu – Shangrila



Rời Luang Namtha, rời Lào, tôi sang Trung Quốc bằng cửa khẩu Boten – Mohan, rồi lướt nhanh qua Mengla, Zinghong để đến cao nguyên 4 mùa Junnan. Tôi lang thang nơi đây cầu mong tìm kiếm được một chuyến đi từ Kunming đến Tibet bằng đường bộ. Mùa thu vàng Tibet chưa đến, tôi đã chìm đắm trong sắc thu hực hỡ của Lijiang, Dali, Shangrila, Deqin… của cao nguyên xuân thì mơn mởn Junnan.


PA110272.jpg

Hẻm núi mù sương Emeishan, một mình tôi đi



PA030300.jpg

Hoàng hôn mây mù vẫn rực nắng – Shangrila



Những mái nhà rêu phong xanh rì hoa vàng lấp lánh, những con ngõ làng gạch xưa đỏ au treo tòn ten những túm bắp vàng ấm áp của ngày mùa no đủ, những cụ bà ngồi hong nắng thu trước những căn nhà cổ nhưng tuổi đời chắc nhỏ hơn mình, những đồng hoa cải vàng ươm mùa thu chạy hun hút khắp cao nguyên… những buổi sáng vòng quanh chùa xưa Deqin, những trưa lạnh miệt mài đi tìm dòng sông mùa thu ở Shangrila, những đêm lạnh ấm áp Dali vui say bên những gánh hàng rong, những người dân quê mộc mạc… những chiều đứt thở cùng các em bé quay chiếc Đại Pháp luân chung ở Shangrila, một chiều mùa thu sương mờ mịt một mình ngắm núi tuyết Meili ở Deqin,… Ôi cao nguyên xuân thì Yunnan…!


PA040524.jpg

Đàn bò Yak bên đồng cỏ mùa thu – Shangrila



PA040594-2.jpg

Ngựa tung tăng bên hồ chiều – Shangrila


Con đường bộ từ Junnan sang Tibet không dành cho tôi và những người ngoại quốc. Tôi lại bị chận lại ở Deqin, Shangrila khi muốn đi tiếp sang Kangding, Sichuan. Hết đường, bí lối, không còn cách… tôi phải nhảy lên chuyến xe đêm vòng lại Kunming, để hướng đến Chengdu. Một mình, tôi ngơ ngác lạc loài giữa Chengdu sầm uất đông đúc… tự mình lần mò tìm đường lên Tibet.


PA180457-1.jpg

Hồ biếc xanh, cánh chim dập dìu trong nắng sớm – đường sắt Chengdu-Lasha



PA190201-2.jpg

Lasha, mênh mang vàng thu nắng



Mọi cánh cửa, mọi con đường tưởng như lại đóng sầm trước mặt tôi một lần nữa, thì Tibet đã mỉm cười với tôi. Tôi may mắn được tham gia vào một nhóm có 3 bạn, 2 nam, 1 Anh Quốc, 1 Thụy Điển, 1 nữ người Mỹ - có cùng giấc mơ Tibet, cũng đang tìm đường lên Tibet. Mọi khúc mắc vì những điều kiện và lý do cá nhân cuối cùng cũng đã được thỏa thuận, được thống nhất. Những ngày đợi chờ xong thủ tục, tôi lại lang thang tiếp Chengdu, Leshan, Emeisan, Langzhong. Và cuối cùng, vào một đêm mùa thu Chengdu lành lạnh, tôi đã hạnh phúc bước lên chuyến tàu T1, chuyến tàu sẽ đưa tôi đến miền đất mơ ước trong những ngày thu thênh thang vàng nắng Tibet!!!


Bây giờ, tôi rủ rê bạn đi cùng tôi lên Tibet nghen, trong những ngày thu Tibet thênh thang nắng vàng, lộng lẫy lá vàng, rực rỡ hoa vàng…! Mình đi nghen!!!


(tbc.)
 
Backpackervn có cơ hội đi nhiều và viết hay quá ạ, mình cũng có giấc mơ Tibet nên đang chờ tiếp phóng sự của bác đây. Cám ơn nhiều ạ.
 
Bác bpk lại tiếp tục bơm heroin vào cho những người nghiện phượt như em... Haizzz, chưa xong Bali, giờ em bắt đầu mơ tới "Con đường mây trắng" rồi đây!

TFS.
 
Thật đáng ngưỡng mộ, thật đáng ghen tị :).
backpackervn ơi, bạn hãy viết nhiều và nhanh nha :D. Khoảng 1 tháng nữa, PeterPan sẽ đi lại 1 phần hành trình của bạn nên rất mong có những chia sẻ cả về thông tin và hình ảnh để tham khảo.
Bắt đầu mơ về Đại Lý - Lệ Giang - Shangrila - Đức Khâm - Lugu - Nguyên Dương...
105.gif
 
Tibet - vùng đất còn quá nhiều bí hiểm...
Xem hình của bác backpackervn & những chuyến đi của bác mà ngưỡng mộ...

Lại bắt đầu mơ về 1 ngày đặt chân lên Tibet. :)
Thật tình là em toàn bị bơm heroin từ chuyến đi của các lão đại. Haizz... nếu 1 ngày em ko vào Phượt, liệu em có "cai nghiện" đc ko nhỉ???
 
@ các bạn, cảm ơn các bạn đã đọc, chia sẻ và ủng hộ :L.

@ jennyho, bạn dùng từ “phóng sự” ở đây, mấy anh “phóng” “viên” cười chết sặc luôn đó. Bpk không có nhiều cơ hội đâu bạn. Mỗi lần đi là mỗi lần quit job, sau đó về là mòn mỏi kiếm việc, cực khổ cày bừa, rồi lại quit job, lại đi... Nhưng càng ngày, tuổi càng cao thì kiếm việc làm càng khó, tay thì trắng... nhưng "chơi thì phải chấp nhận" vậy thôi....

@ likemoon, về vụ mấy cái hình, nếu không phải bạn chọc quê bpk thì là do lúc đó cái máy P&S của bpk còn chưa bị rơi xuống đất, chưa bị văng cái thấu kính ra…

@ bluesky85, mơ ước đâu có đóng thuế, phải không bạn…

@ PeterPan, bạn biết tính bpk cà kê dê ngỗng như thế nào rồi đó. Nên có gì cần thông tin bạn cứ hỏi trước. À, mà bpk không biết tiếng Hoa, chỉ đọc LP rồi đi nên các từ Hán Việt của bạn mô tả vùng nào là bpk chịu chết. Có vài từ bpk cũng biết như Emeishan là Nga My Sơn… nhưng phần lớn là bpk không biết nên để tiếng Anh luôn thay vì nửa nạc nửa mỡ…

@ smallgrass, miệng không khép lại thì chơi luôn Heineken hay Budweiser luôn đi

@ 3000, bpk đi cuối 2008. Bpk mua vé người ta không bán và nói là người ngoại quốc không được đi. Không những từ Deqin mà từ Shangrila đều như vậy.

@ lilac, bạn còn trẻ mà, khi nào bạn trở thành “lão đại” sẽ có các bạn trẻ khác “ngưỡng mộ” mà… nhưng bạn có mong nhanh trở thành “lão đại”?

::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::



3.


Lẽ ra hành trình này tôi phải kể lể với các bạn trước các topic về Nepal, Ấn Độ, vì sau khi rời Tibet tôi mới sang Nepal và Ấn Độ. Nhưng vì thấy trên diễn đàn có rất nhiều topic rất hay về Tibet, Trung Quốc của các đại ca, đại tỷ như “Ba người đi Tibet”, “Đón Tết ở Tây Tạng”, “Ký sự ảnh Tibet-Nepal”… nên tôi không được tự tin, nhất là khi vừa chân ướt chân ráo “bước” vào diễn đàn. Nói vậy, không có nghĩa là bây giờ tôi tự tin hơn, nhưng thấy gần đây có nhiều bạn chuẩn bị đi Tibet nên bắt đầu lục lọi ký ức để ngồi gõ lại những dòng này. Mong là sẽ có chút gì hữu ích cho các bạn.


Hành trình kỳ này của tôi đi theo cung đường sơ lược như bên dưới. Bắt đầu từ Sài Gòn nhé.



NewPicture14-1.jpg

Đường từ SG đi Pakse & Siphandon.​


Đường tôi đi là con đường màu đỏ nhưng xem kỹ lại thì con đường màu xanh đi bên đất bạn Cambodia gần hơn, nhất là khi bạn muốn ghé Siphandon, nằm ngay biên giới Laos – Cambodia. Lúc tôi đi, vì 3 lý do mà tôi không đi cung đường màu xanh đó: a/ đi đường SG-Gia Lai tiết kiệm được 1 đêm trên xe; b/ cung đường SG-Pnom Penh- Stungtreng-Siphandon đường bộ tôi đã đi rồi, lúc trước đường rất xấu và ít tuyến xe chạy; c/ lúc đó VN-Cambodia chưa bỏ visa, phải mất 25$ cho việc mượn đường này nên tôi tiết kiệm. Bây giờ thì mọi chuyện khác rồi, visa đã bỏ, đường tốt, nhiều xe… các bạn sẽ có nhiều lựa chọn hơn - cả chi phí nữa.


(tbc.)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,003
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top