What's new

[Chia sẻ] Mênh mang vàng thu Tibet

1.


Tibet, nóc nhà thế giới, miền đất của những điều bí ẩn chưa được khám phá, miền đất của các chư thiên, miền đất của những giấc mơ trong mộng, miền đất khát khao của một thời tuổi trẻ si dại… nhưng tôi vẫn chưa một lần được đặt chân đến dù đã bao lần tưởng như Tibet đã gần, rất gần. Đi, là có duyên; đến, là có phước, gặp, là có tình… nhưng khi tôi càng khát khao cố gắng để đến Tibet thì khoảng cách giữa tôi và Tibet càng xa vời vợi. Đã bao lần hành trang đã chuẩn bị, visa đã xin, việc đã bỏ… nhưng rồi dang dở vẫn là dở dang… Do vậy, lần này tôi ra đi lòng nhẹ tênh, chỉ hướng về Tibet, chỉ hướng về những con đường lên Tibet…! Đến được là có duyên, có phước, có tình… không đến được, tôi vẫn còn tôi và con đường và những chuyến đi,... Tôi chọn con đường đi làm mục đích, tôi chọn sự lang thang giữa đất trời mênh mang làm điểm tựa, tôi cất giữ những khoảnh khắc chơi vơi, những niềm hạnh phúc khi bàn chân đặt lên miền đất lạ làm hành trang… để lên đường, để hướng về Tibet.


Một mình, một đêm cuối thu, Sài Gòn mưa đổ mịt mù, tôi đi.


P9200406.jpg

Phu Asa vắng vẻ trên đồi trưa – Pakse



P9200608.jpg

Vat Phou mưa chiều cuối thu – Pakse



P9220123.jpg

Hoàng hôn rực lửa trên dòng Mekong – Siphandon, Pakse


Chập chờn trên chuyến xe đêm, nghe giọng ca liêu trai thì thầm từng sợi tình trong đêm “mai tôi đi, mong cho tình xa quên…”, khi ngoài kia trời mưa đổ, hay sương đêm lăn dài từng hạt chầm chậm, trên kính xe lạnh buốt, như những giọt nước mắt long lanh… tôi thấy lòng mình chùng xuống, như tôi đang rơi vào một hố sâu không đáy thăm thẳm... Có tiếng ai đó thở dài trong đêm hay tôi đang nghe tiếng tôi… Nếu thế này mãi, tôi sẽ không đi được, tôi nhắm mắt và mơ về bầu trời Tibet xanh thăm thẳm để cố ru mình vào giấc ngủ chập choạng mệt nhoài. Có lẽ, đó là 1 trong những chuyến xe chơi vơi nhất trong những tháng ngày lang bạt của tôi. May mắn sao, cuối cùng tôi đã qua được để tiếp tục hành trình.


PA020579-1.jpg

Mái nhà xám hoa vàng rực rỡ – Lijiang



PA020605-1.jpg

Hẻm nhỏ hoa nhỏ ở làng nhỏ – Lijiang.



PA010345.jpg

Hẻm đơn sơ nhưng rực rỡ – Lijiang



P9300202.jpg

Hoa tím mùa thu bên cánh đồng vàng – Dali


Rồi tôi lăn dài, trượt dài qua những tháng ngày lang bạt khi rừng, khi núi, khi suối, khi sông, khi đô thị phồn hoa, khi chốn quê dân dã, khi nắng lên bên rừng, chiều xuống bên sông, khi đêm chơi vơi một mình một bóng liêu xiêu quán lạnh gió khuya về… Từ Sài Gòn, tôi đi sang Lào qua ngõ Bờ Y để vòng lại Vat Phou chiều mưa bay mờ mịt, lạc bước Phu Asa lúc nắng lên trên đồi, chôn chân ở vùng 4.000 đảo Siphandon hiền hòa có những ngày mưa bay trắng xóa đất trời nhưng chiều về hoàng hôn lại đỏ rực thiêu cháy cả con sông dài… Rồi từ Nam Lào, tôi lướt nhanh đến Bắc Lào. Tôi vội vã ngang qua Vientiane, Luang Prabang, Udomxay… để có những ngày buốt giá trên con đường mưa mờ mịt đến miền gái đẹp Luang Namtha, những chiều lang thang một mình trên con đường ven sông hun hút không một bóng người của đất Lào xinh đẹp hiền hòa mến khách.


(tbc.)
 
Thời điểm 2008 chắc đang có vấn đề an ninh. Em vừa đi về. Lúc ở Shangri-La hỏi vé đi Xiangcheng-Litang-Kangdinh vô tư. Trước khi hỏi thì cũng nói luôn mình là người nước ngoài.
 
Thời điểm 2008 chắc đang có vấn đề an ninh. Em vừa đi về. Lúc ở Shangri-La hỏi vé đi Xiangcheng-Litang-Kangdinh vô tư. Trước khi hỏi thì cũng nói luôn mình là người nước ngoài.
Tớ thấy vẫn cần permit và phải đi cùng guide mới được vào tibet mà? :shrug:
@ cảm ơn BPK một lần nữa
Đã PM để hỏi nhiều về Hành trình của cậu giờ bắt được topic này hay quá, cố gắng viết nhanh nhé, tớ sẽ khởi hành khoảng 20 /4 năm nay. Sẽ đi bằng đường bộ - xe jeep từ Trung Điện - Shangrila join cùng 2 bạn Xứ Chuột Túi. Đang đọc topic của mọi người để trọn vẹn chuyến đi đây :)
 
Em không phải dân phượt nhưng em rất thích đi đến những vùng nhiều thử thách như Tibet. Và cho đến giờ Tibet vẫn là nơi ấn tượng nhất mà em đã đặt chân đến. Thật tiếc là hè 2008 em lỡ hẹn với Tân Cương vì sau động đất ở Tứ Xuyên, đợt đấy Tân Cương cũng bị chút ảnh hưởng nên em ko đi nữa. Giờ xem lại ảnh Tibet lại thấy lâng lâng cảm giác lúc đứng ở độ cao hơn 5000m :)
 
@ seabee, chỉ tiêu mình muốn có, nộp cái đơn là có liền àh…

@ 3000 lúc đó bpk đi là Tibet chỉ mới vừa mở cửa lại sau đợt biểu tình March 14 & Olympic. Rất nhiều khó khăn…

@ hangivy, chúc mừng bạn đã kiếm được nhóm. Hành trình này bpk kể lể chắc hơi lâu. Có gì bạn hỏi thêm nghen
::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::



4.


Từ Pakse lên Vientiane nay đã có xe đêm, mỗi đêm 2 chuyến chạy lúc 7-8pm. Giá cả lâu quá quên rồi nhưng không đắt. Bạn nào dễ ngủ lên xe (được phát 1 hộp cơm) ngủ một giấc đến sáng tới Vientiane, muốn nối chuyến đi Luang Prabang hay Vangvieng đều kịp.


4461990072_e49f360052_o.jpg

Hành trình trên đất Lào.



Từ Lào sang TQ cửa khẩu duy nhất cho dân du lịch là Boten-Mohan. Qua đến Mengla là đổi xe mới đến được Zinghong. Ở Zinghong có xe đêm đi Kunming, lên xe ngủ một giấc là sáng tới bến xe gì đó của Kunming (gần với ga xe lửa đi Chengdu).

(tbc.)
 
5.



Đến TQ thì tôi đi lung tung nên tạm dừng phần chia sẻ về thông tin đường xá ở đây. Có điều xe tàu ở TQ bây giờ rất tốt, chỉ phiền cái là giao dịch hơi khó khăn. Có điều trong LP, tên các địa danh tiếng Anh đều có kèm chữ Hoa, nên tôi cứ gí sát cuốn LP vào mặt bà con mà hỏi, sau đó dùng ngôn ngữ hình thể… Cuối cùng cũng xong dù hơi vất vả.


4464656146_9df5e93d4c_o.jpg



4464662016_215850a3a2_o.jpg

Hành trình trên đất Trung Quốc.



Vì tôi không tính chi tiết chi phí trên đường đi nên không đưa ra con số cho hành trình này, nhưng bạn nào đi Trung Quốc rồi sẽ biết chi phí cho du lịch ở nước này là rất đắt, nhất là Tibet. Tuy nhiên, do đi bụi, ngủ dorm, ngủ tàu xe là chủ yếu, ăn uống đơn giản… nên chi phí chuyến đi này của tôi cũng không cao lắm. Do vậy, nếu là tỷ phú thời gian, các bạn cũng nên thử một lần lang thang xem sao! Nhưng lỡ mai mốt có bị bệnh “ghiền lang thang” thì nhớ đừng trách tôi nghen :gun.


Bây giờ thì đi thiệt nghen. Nói là đi Tibet bữa giờ mà chưa lên đường là bị ném đá liền bi giờ :T… Đi thôi!!! (BB)
 
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 1

Sau bao lần chần chừ, tôi quyết định sẽ rời Sài Gòn một đêm giữa tháng 9. Đêm đó, Sài Gòn mưa nhiều dù đã gần hết mùa mưa. Chuyến xe đêm Sài Gòn – Gia Lai hình như chở nặng hơn mọi ngày, lầm lũi bò trong màn mưa dày đặc hướng về miền cao nguyên, mang theo một người đang thẫn thờ nhìn ra màn đêm trắng xóa mưa bên ngoài.


Thường, mưa cuối mùa ở miền Nam không nhiều sấm chớp dù có thể rất nặng hạt, nhưng ở vùng núi rừng thì khác, lại rất nhiều – mưa nguồn chớp bể mà. Đường rừng núi về khuya âm u, tối mù mịt. Thi thoảng vài tia chớp góc trời xa đủ sáng để thấy mưa bay lúc nhặt lúc thưa bên ngoài. Trên cửa kính, những hạt sương mưa li ti bám đầy như những hạt ngọc, lâu lâu rủ nhau tụ tập lại thành giọt chạy ngoằn ngoèo trên kính, như những giọt lệ từ trời. Có tiếng hát liêu trai văng vẳng mộng mị à ơi “… mai tôi đi, mong cho tình xa quên…”, “.. Mưa ơi mưa, rơi từ vực sâu? Hay mưa rơi từ đỉnh trời đau…” ru kẻ lang bạt, lòng đang mềm như nước, vào trong giấc ngủ chập chờn.


Khuya, ở 1 khoảng rừng nào đó, trong 1 khoảnh khoắc chập chờn mụ mị… bỗng không còn thấy mưa mà lại có ánh trăng hạ tuần xiên xiên qua cửa sổ. Trăng không tròn, trăng không vàng, thật lạnh, thật hư hao… nghiêng qua cửa sổ… rồi vội đi để lại một cảm giác hư ảo, rã rời…


Chuyến xe đêm đến phố núi cao rất sớm, lúc mới hơn 5 giờ sáng. Đến giờ này, phố vẫn còn chút sương chưa không còn đầy sương như ngày xưa. Rừng xưa đã không còn nên sương giờ mỏng teng, nên tan nhanh, khi mặt trời còn chưa kịp lên. Lang thang trên phố sớm một hồi, tôi vào quán café ven đường ngồi chờ chuyến xe Gia Lai – Pakse. Tiếc là Gia Lai đã không còn chút gì của “Còn chút gì để nhớ cả”…


4466719634_e8eb19643a_o.jpg

Hồ ở Gia Lai


4466732270_9d4595ea29_o.jpg

Một con đường thông xanh hiếm hoi còn sót ở Gia Lai


Chuyến xe Diên Hồng, Gia Lai – Pakse khởi hành rất trễ, đền gần 8.30am mới rời khỏi Gia Lai. Đây là lần thứ 2 tôi đi cung đường Gialai-Kontum-BoY-Pakse. Lần trước là trong 1 hành trình 5 ngày đi 4 nước (!?), hành trình sau đó có được đăng trên tờ báo xuân Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn, người viết dĩ nhiên không phải là tôi…


4466711602_78fb8e4528_o.jpg

Pakse một chiều có nắng


Xe đến Bờ Y lúc 1pm, làm thủ tục nhanh. Khoảng hơn 1.30pm xe lại tiếp tục lên đường. Xe chạy qua khúc đường gần Bờ Y này vào ban ngày, trời nắng, thấy rõ rừng đã bị đốn rất thưa nên không còn ấn tượng mạnh như lần đầu tôi đi. Chỉ sau khi qua khỏi Attapeu, trời lại đổ mưa tiếp, cảm giác chiếc xe cô đơn lầm lũi chạy trong cơn mưa rừng dày đặc giữa bầu trời xám xịt... thật ấn tượng. Và rất dễ chịu! Cứ thế xe chạy mãi, chạy mãi trong mưa, từ chiều, đến đêm.

Và đến Pakse trời cũng mưa. Đã gần 8.30pm, có nghĩa là mình đã ngồi xe hơn 24h chạy mãi trong đêm và trong rừng.

Cũng đã 1 năm rồi mới quay lại Pakse.

Đã hơn 5 tháng từ mùa Pimai tôi mới quay lại Lào.

Đã...

Đã...

Tôi lang thang trong đêm Pakse một mình dưới trời mưa nhỏ, đêm vắng thật vắng và thanh bình..., đêm thứ 2 xa nhà rồi cũng trôi qua dưới những cơn mưa…


(tbc.)
 
Theo dõi các bài nhật ký của bác Bpk từ đầu đến giờ mà không kiềm được ngưỡng mộ. Mình cũng có sở thích đi bụi một mình giống bác. Hi vọng được làm quen. Mình ở Sài Gòn. Nhớ không nhằm thì bác cũng ở SG. Bữa nào đi cafe nhe. PM cho minh nhe.
 
Last edited:
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 2

@ vicfore, cảm ơn ly café của bạn trước nghen! Mà nói nghe nè, bạn thích đi một mình, có bpk đi café với bạn nữa là thành hai mình mất tiêu rồi… Vậy bạn có còn thích? Do vậy, bạn gửi tiền để bpk tự đi uống café là giải quyết được cả 2 vấn đề trên phải không…? :gun :T

À, khi bpk trả lời PM của bạn thì có dòng chữ báo lỗi như sau: "vicfore has exceeded their stored private messages quota and cannot accept further messages until they clear some space", bạn kiểm tra lại việc setting nhé.

:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::


(cont.)


Sau đêm mưa, sau những ngày mưa dầm… đất trời Pakse như sũng nước. Không khí ướt rượt, bầu trời chập chùng mây xám. Nói nào ngay, tôi lại thích lang thang trong thời tiết này. Vì tôi đi là để chơi, để biết chứ không phải để chụp hình nên trời càng mát mẻ tôi càng thích – đỡ mệt người.


Thuê xe ở Pakse cũng có 2 định nghĩa, “ngày” là gồm từ sáng đến tối hay ngày là 24giờ, bạn lưu ý nhé. Tôi lơn tơn leo lên một chiếc “ngày 24giờ”, hướng ra quốc lộ 13, qua chợ Đào Hương, hướng về nam Lào tôi chạy.


P9200393.jpg

Bầu trời Pakse xám xịt những ngày mưa – lúc đứng trên đồi gần đến Phou Asa


Lần trước vội vã ghé Pakse tôi đã sang Chongmek, Thailand trước rồi trên đường từ Chongmek về mới ghé Vat Phou, con đường đó rất kinh khủng, không phải con đường mọi người thường đi. Kỳ này, tôi cũng ghé lại Vat Phou vì hôm trước đến nơi đã gần 6pm rồi, chẳng ngắm được gì. Nhưng trước khi ghé lại Vat Phou, tôi sẽ thăm “Cánh đồng Chum” Nam Lào, tức Phou Asa – vì nguồn gốc và mục đích sử dụng của Phou Asa cũng còn mờ mịt như những chiếc đại Chum ở Xiengkhoang, và tôi còn sẽ ghé thăm Vat Tomo hoang tàn, nằm ngay bên giòng Mekhong đang cuồn cuộn phù sa những ngày nước nổi.


P9200390.jpg

Con đường vào Kiet Ngong, đất đỏ như son – dẻo quẹo, dính và dễ trợt…


Km30 là nơi bạn sẽ rẽ phải để đi Vat Phou, nhưng nếu muốn đi Phou Asa bạn phải đi tiếp khoảng 20km nữa, rồi rẽ trái đi tiếp 11km đến làng voi nổi tiếng Kiet Ngong. Từ đó chạy lên một con dốc cao đến nổi bạn sẽ phải quăng xe gắn máy dưới một gốc tre um tùm để nó khỏi tụt xuống. Sau đó bạn sẽ chọn, một là cỡi voi đi lên Phou Asa, một là lái xe số 11 lên đỉnh đồi (lái xe số 11 tức là đi bằng 2 cẳng – từ mới học trong “Ma thổi đèn” thấy hay hay). Dĩ nhiên là tôi chọn xe số 11 rồi.


P9200392.jpg



P9200397.jpg

Những vạt hoa quê, bé nhỏ dại khờ, lung linh những giọt sương mưa đẹp lạ lùng, sáng cả bầu trời u ám…


Tôi chọn xe số 11 vì 2/ tiết kiệm tiền; b/ đã biết sự “sung sướng (!)” khi cỡi voi rồi; c/ là vì những vạt hoa bé li ti nhưng sáng một góc trời trên con đường đi… mà cỡi voi thì không xem hoa được, chỉ có cỡi ngựa xem hoa thôi...


(tbc.)
 
Last edited:
Nhìn hành trình chuyến đi của bác mà em ngưỡng mộ quá, nếu tỷ phú về tiền và thời gian thì em cũng muốn đi :((. Bác backpackervn ơi, thế cả chuyến đi của bác là bao nhiêu thời gian thế ạ, em thấy bác đi từ giữa tháng 9. Thèm đi Tây Tạng quá
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,033
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top