What's new

[Chia sẻ] Trung Quốc 30-04-2010: Nhật Ký Xe và Tàu

Cuối cùng hành trình Lệ Giang-Shangrila-Thành Đô-Trùng Khánh-Phượng Hoàng-Trương Gia Giới cũng đã hoàn thành tốt đẹp về đến nhà tối qua và đang chuẩn bị một bữa tiệc hình ảnh hoành tráng cho cả nhà chiêm ngưỡng :)

IMG_1195.jpg
 
Trưa 22-04 đoàn từ Sài Gòn bay ra Hà Nội. Từ Hà Nội đi xe ghế nằm gần 10 tiếng mới đến được Lào Cai, tiếp tục hội ngộ 2 thành viên còn lại tại cửa khẩu Lào Cai đã là gần 11giờ ngày 23-04. theo đường bộ tiến thẳng vào Vân Nam-Trung Quốc với tổng lộ trình cả thẩy lên đến gần 1500km cuối cùng bọn mình đã đến kịp Shangri-la trưa ngày 24-04, tất cả đều là ngồi xe và nằm xe, ai nấy đều ngán xe cả. Biết là không thể lên được Đức Khâm vào những ngày này nhưng với một hi vọng nhỏ nhoi là chỉ đến ngắm Omega Dương Tử rồi sẽ quay về ngủ tại Shangri-la nên mọi người vẫn quyết kiên trì. Sau những lần đàm phán, thuyết phục và tìm đủ mọi cách để quyết đến cho bằng được Omega nhưng rồi lại thất vọng vì mấy xe thuê từ Lệ Giang đều ngại chạy cung đường đang sửa chữa đấy. Đành tiếc nuối vậy, dành thời gian cho Shangri-la nhiều hơn.
IMG_4919.jpg


IMG_4977.jpg


IMG_0311.jpg


IMG_0315.jpg
 
Last edited:
Sorry mình chen vào vô duyên xíu, nhưng mà rất thích cung đường của bạn ^^ trước mình mới chỉ đi xe-tàu giữa Thành Đô - Phàn Chi Hòa - Lệ Giang chứ chưa đi từ Trùng Khánh (Chongqing) bao giờ, đợi bạn post ảnh và review đầy đủ :) Cheers!
 
Sorry mình chen vào vô duyên xíu, nhưng mà rất thích cung đường của bạn ^^ trước mình mới chỉ đi xe-tàu giữa Thành Đô - Phàn Chi Hòa - Lệ Giang chứ chưa đi từ Trùng Khánh (Chongqing) bao giờ, đợi bạn post ảnh và review đầy đủ :) Cheers!

Nhân đây cũng xin Thanks Yilka rất nhiều, đã cung cấp những kinh nghiệm và thông tin hữu ích cho đoàn mình trước khi khởi hành :)
 
Để góp vui vào nhật ký tàu và xe của fonfon, một thành viên trong nhóm cũng xin comment vài dòng...hihi ^^

Những ngày đầu tiên chúng tôi đặt chân trên mảnh đất Shangrila.... không khí lạnh của mảnh đất phía Tây Trung Quốc này làm tê dại những con người nhỏ bé của xứ sở nhiệt đới. Với chúng tôi, tuyết là những thứ vô cùng đặc biệt và mới lạ, ai nấy trong đoàn đều háo hức được tận mắt nhìn thấy tuyết, sờ vào tuyết và được đùa nghịch trên tuyết như những gì mà chúng tôi đã từng mong muốn trước chuyến đi.... Nhưng thực sự là không may mắn cho chúng tôi, mọi nẻo đường lên Ngọc Long Tuyết Sơn đều sửa chữa và không thể đi tiếp được....Chúng tôi đã dừng chân tại Shangrila để khám phá vẻ đẹp của mảnh đất này... Nhưng quả thực chúng tôi chỉ có thể nhìn tuyết từ nơi rất xa... mà không thể chạm vào... một chút luyến tiếc...
Chúng tôi lại tiếp tục hành trình đi tới hồ Nabahai...Tại đây chúng tôi đã bị những người dân tộc ngô nghê xứ người lừa vé vào bản (thực chất là chỉ mất có 15RMB mà chúng tôi phải trả với cái giá 20RMB), một hồ rộng thênh thang cùng với rất nhiều bò Yak tự do nuôi thả bên hồ cùng với gió lạnh đến xé da xé thịt....Vì thời điểm chúng tôi đến đó không đúng mùa, cỏ thì úa vàng, cây cối thì khẳng khiu vì gió rét....
Tiếp tục cuộc hành trình, chúng tôi thẳng tiến đến chùa Pháp Luân, với kiến trúc chùa độc đáo của xứ Tây Tạng, một kiến trúc hùng vĩ, mới lạ mở ra trước mắt chúng tôi... Chẳng mấy chốc chúng tôi đã leo tới ngôi chùa... Một không gian rộng với những cây hoa Anh Đào cổ thụ trải khắp xung quanh chùa, phía bên dưới là những mái nhà màu ghi nhỏ bé làm chúng tôi liên tưởng tới xứ sở hoa Anh Đào... Một vẻ đẹp nhẹ nhàng...
Theo như lời giải thích của người dân nơi đây, những điều nguyện cầu sẽ thành sự thật nếu như chúng tôi quay được vòng tròn Pháp Luân... Tưởng chừng như đơn giản lắm, mỗi người chúng tôi thử quay, nhưng quả thật nó không đơn giản đến vậy.... chúng tôi phải hợp sức lại mới có có thể kích cho chiếc trụ đó quay....
Sau khi thăm hồ Nabahai và chùa Pháp Luân, mọi người trong đoàn đều mệt mỏi và lạnh vì sự chênh lệch nhiệt độ, chúng tôi quyết định đi ăn lẩu bò Yak (loại bò mà chỉ có tại Tây Tạng) để hâm nóng cơ thể. Trời lạnh, ngồi bên nồi lẩu thật ấm áp... Thịt bò Yak mềm mềm, beo béo, ngầy ngậy, đậm đà mà khó quên.... Nồi lẩu đó làm chúng tôi ấm trở lại sau một đoạn đường dài trên xe từ cửa khầu Lào Cai đến Shangrila...

To be continue for the next day.... ^^v
 
Last edited:
Ngọc Long Tuyết Sơn đã biết được thông tin là ít khả năng lên được vì cáp treo đang nâng cấp tạm dừng đến cuối năm 2010 nên mọi người đã có dự trù bằng Shika snow mountain gần Shangri-la. Shika cũng là ngọn núi tuyết phủ quanh năm, có cáp treo lên đỉnh và ở đây có thể nhìn ngắm được cả núi tuyết Meli, NLTS. Nghe đồn cũng đẹp không kém NLTS, nhưng đúng là trời triệt đường người, hôm bọn mình đến thì nó nghỉ một ngày, nghe đâu vài ngày sau mới mở lại...Tổng kết lại là đường lên Đức Khâm bị triệt, NLTS tạm ngừng hoạt động, giờ núi tuyết Shika ở Shangrila cũng tạm nghỉ ngày bọn mình đến...ôi tan tành giấc mơ tuyết trắng. Mọi người không thể ở lại Shangrila lâu hơn để đợi lên Shika nên đành ngậm ngùi quyết định chiều hôm sau quay về Lệ Giang...
 
Ở Shangrila, ko thể ko nhắc đến tu viện SOngzalin. Tu viện Songzalin được xây dựng theo kiến trúc của cung điện Potala ở Lhasa Tây Tạng, ngự ở độ cao 3200m. Dự tính đi thăm tu viện vào sáng sớm khoảng 5h để có thể trốn vé nhưng xem ra tình hình ko thể làm thế nên khoảng 7h chúng tôi bắt đầu đến đó. Nhờ thẻ sinh viên quốc tế chúng tôi 5 người đc giảm 1 số tiền. Nhận vé, lên xe đưa đi lên tu viện. Dọc đường lên tu viện hai bên là những ngôi nhà thấp nhỏ của người Tạng cứ nối tiếp nhau tao thành 1 quần thể trông rất huyền bí. Nhà thấp, nhỏ, tường dày bằng đất đc vẽ bằng phấn trắng với những ô cửa gỗ nâu tạo cảm giác ấm cúng, đặc biệt là rất đậm chất và hình ảnh Shangrila với những biểu tượng riêng cho mỗi vùng..nhìn xa xa là những chú bò Yak và xa hơn nữa là núi tuyết. Chẳng mấy chốc chúng tôi đã có thể thấy đc tòa nhà của tu viện. Vào bện trong tu viện, các nhà sư ngồi, miệng tụng kinh liên tục và xay xoay người. Nghe thành viên trong nhóm bảo làm thế cho đỡ lạnh ấy. Hiếu kì hơn là giọng đọc của họ lúc thì trầm lúc thì bổng nghe rất lạ tai. Vào tu viện tham quan phải đi theo chiều kim đồng hồ, tay chắp vào nhau giống như kiểu các tín đồ khi làm lễ chắp tay trước ngực, miệng tụng kinh cứ bước ba bước lại dừng lại tay dâng lên ngay trán, quỳ rồi nằm sấp úp mặt xuống đất, rồi lại đứng dậy và bước ba bước… cứ thế hành trình có thể kéo dài hàng cây số. Nghi thức này được gọi là Ngũ thể nhập địa. Xung quanh tu viện là các vị La Hán, không gian luôn đc thắp sáng bằng một loại nến làm từ mỡ bò Yak. Đến tu viện chúng tôi ngỏ ý chụp hình với các sư. Sư trẻ thì măc cỡ bỏ chạy khi chúng tôi đến gần , còn các sư lớn lớn thì rất thoải mái..tự nhiên chụp hình hihi. Có thể nói Songzalin la noi tập trung nét van hóaa ng Tạng, từ màu áo đỏ nâu đến các hình ảnh tượng trưng và các lá cờ giăng giăng khắp nơi giống ở chùa Pháp Luân khiến chúng tôi ko khỏi sự thắc mắc và tò mò. Vì lẽ đó chúng tôi mất nhiều thời gian nơi đây để chiêm ngưỡng , chụp hình và vui trò chụp hình với chú bò Yak thiêt 100% luôn. BÒ Yak với vóc dáng cao to lông dày là biểu tượng cũng như là nguồn thực phẩm chính cho người dân Tây Tạng. Cũng như thành viên Go ahead nêu tren thit bò này ngon và béo thế đấy. VẬy là khám fa xong tu vien Songzain, chúng tôi thích thú vì đã đến đc đây, nơi có nhiều điều để kám fa, đac biet là thấy đc toàn cảnh cũng như nét văn hóa độc đáo và tôn giáo nơi đây.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,003
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top