What's new

Đường xe qua xứ Tuyết

"Tôi nhớ xứ đoài mây trắng lắm"

Giờ đây tuy thân đã về xứ nóng, tâm trí tôi còn vương vấn mãi ở xứ tuyết, mà lạ lùng thay, bây giờ mới thấy câu thơ thật hợp với cảm xúc của tôi ở xứ Tuyết. Có phải xứ đoài nào mây cũng trắng?

IMG_1199.jpg
 
Chọn Thành Đô làm điểm khởi hành và tàu làm phương tiện đến vùng đất Phật, chúng tôi đến Thành Đô lúc 11 giờ đêm. Một thiếu phụ mảnh mai đi bốt cao đến gối, làm bọn tôi cảm thấy thật quê mùa, đến xổ 1 tràng tiếng hoa xủng xoảng. Vốn tiếng hoa lận lưng của tôi chỉ giúp tôi hiểu lõm bõm là nàng chào mời đi xe. Cách ăn vận sang trọng của nàng làm tôi thấy e ngại. Tuy vậy tôi cũng ngại phải xông pha ra mặc cả với các bác taxi vốn chậm hiểu hơn thiếu phụ này. Hơn nữa 3 bạn đồng hành của tôi mang 3 cái tủ áo, tôi thì 2 cái vali nhỏ, 1 chiếc taxi 4 chỗ không thể đủ. Trước lúc đi không biết mọi người mang tủ áo nên tôi đã không đặt xe ở nhà trọ. Vét vốn tiếng hoa chỉ đống hành lý hỏi nàng "khửa ỉ ma?", nàng lại xổ 1 tràng kèm theo cái gật đầu.

Thế là đi theo nàng lên lầu 1 (ga đi) xem xe. Một chiếc Volkswagen sang trọng màu đen bóng loáng như một đồng xu mới kèm theo bác tài ăn vận cũng rất thanh lịch. Bạn đồng hành của tôi mê xe đẹp hối thúc chúng tôi chọn xe này. Thất bại trong việc trả giá, chúng tôi chấp nhận giá 100 tệ nàng đưa ra ban đầu (giá taxi về trung tâm khoảng 60-70 tệ). Quả thật chiếc xe có hộc để hành lý rất rộng, chứa đủ hết đống tủ áo. Xe lại rất êm, nội thất sang trọng, bạn đồng hành tôi tấm tắc khen suốt chặng đường. Đó là chiếc xe sang nhất mà tôi từng đi :)

Ảnh trên máy bay từ KL đến Thành Đô

IMG_0021.jpg

Hoàng hôn hay lửa

IMG_0033.jpg
 
Last edited:
Nhà trọ Sim's Cozy, phòng 4 giường có phòng tắm là 40Y/giường. Phòng có hộc để đồ có khóa cho từng giường, nhiều ổ cắm và locker tiện sạc pin cho các đồ điện tử mà không phải ngồi canh (c), màn giường tiện thay đồ (c)

IMG_0045.jpg

Nhà trọ này ở cách Chengdu Railway Station đi Tây Tạng 10 phút đi taxi, cách bến xe bus du lịch có xe đi Nga My, Lạc Sơn, Cửu Trại Câu và các điểm khác nữa 14 tệ tiền taxi hoặc 2 tệ xe bus số 28. Không hổ danh có chủ nhân người Nhật, các chi tiết rất được chăm chút, bản đồ chỉ dẫn rõ ràng, nhân viên rất nhiệt tình trả lời mọi yêu cầu của khách, toilet chung sạch sẽ, có thang máy. Đây cũng là mối đi Tibet quen thuộc. Có một nhóm khoai tây đi Tibet trên chuyến tàu chung với chúng tôi từ nhà trọ này

IMG_0059.jpg
 
Hôm sau vì vất vả tìm chỗ ăn sáng và mải mê đi Lạc Sơn đại phật, lại còn phải tẩy trần trước khi nhịn tắm 2 ngày, chúng tôi lao ra ga cách giờ tàu chạy có 20 phút, để quên cả túi thực phẩm quý giá gồm cơm cháy, chả lụa, trái cây, sữa, muối tiêu. Sau này những lúc đói kém ở xứ tuyết, vụ án này cứ bị nhắc đi nhắc lại mãi. Chạy thục mạng lên cầu thang cuốn vào phòng chờ, tì, huých trong đoàn người xếp hàng dài dằng dặc rồi vác đống tủ áo xuống thang bộ ra sân ga leo lên tàu là pha gay cấn nhất chuyến đi. Tôi đi vé ngồi, 3 bạn đi vé nắm đi riêng. Lanh chanh hỏi nhân viên trực cửa là phải toa này không, tôi phải trình bản photo permit trong khi 3 bạn cứ xông lên chả phải trình gì.

Toa tàu ngồi 98 ghế kín chỗ và toàn là người Hán, niềm háo hức ngồi tàu ngồi của tôi tụt xuống đầu gối. Tàu không giống tàu cao tốc Thượng Hải Hàng Châu mà tôi đi với nục ngư năm ngoái, 6 con người ngồi đối diện qua 1 cái bàn nhỏ, trên ghế nệm liền mà kích thước khiêm tốn như tôi ngồi vừa đủ để không chạm người bên cạnh. Đối diện qua lối đi hẹp vừa đủ vali cabin size là 1 ô 6 ghế như thế nữa. Những Hán nam, chiếm phần lớn số khách ngồi khuỳnh khoàng ra cả lối đi và tôi phải huých thì mới nhường đường. Gương mặt họ hệt như lonelyplanet mô tả, những người Hán đi tìm cơ hội ở miền Tây, nhẫn nại và mệt mỏi. Giá để hành lý đã kín hết chỗ, may mắn tôi chỉ mang theo 1 vali cabin size, tôi để luôn dưới gầm bàn nhỏ.

Yên tọa vào ghế cạnh cửa sổ, tôi phát hiện ra điều an ủi là dãy ghế đối diện có 3 bạn phượt khoai tây. Một bạn hết sức đẹp trai, người đương thời xứ cối xay gió rất thích nói chuyện và tôi thấy tương lai tươi sáng đôi chút. Hình dung của tôi trước khi lên tàu là sẽ nhiều ghế trống, và sẽ có đầy những bạn phượt đủ quốc tịch để tám về chuyện phượt suốt 45 tiếng. Hai bạn còn lại là dân xứ sushi không nói tiếng anh nên cuối cùng cũng chỉ nói được với bạn sinh viên Hà Lan nghỉ học đi phượt, trong cái không khí đặc quoánh khói thuốc mà các bạn Hán tặng cho. Túm lại là tàu y chang tàu khách Thống Nhất mình, và tệ hơn là ghế ngồi đối diện nhau nên mình hoặc là bị nhìn hoặc là phải nhìn cái mặt bên kia suối chặng đường, chứ không được nhìn cái lưng ghế như tàu Việt (để có ngủ há miệng cũng không ngại mấy ;) )
 
Last edited:
Buôn chuyện với bạn Hà Lan được một lúc trong cái nhìn "nhìn thế mà không phải tàu mình; gái sao đi 1 mình" của các bạn Hán nam xung quanh thì tôi đi lên toa nằm, cách toa tôi 9 toa. Tàu vừa chạy, cửa nối toa chưa mở, tôi bị phát hiện không ở toa nằm nên sau này bị mời về toa ngồi không cho ngủ ké đêm đó. Cô nhân viên tàu còn trẻ rất kiên nhẫn mời tôi về khi tôi đang đánh bài cùng đồng bọn lúc 10pm, trong khi bọn tôi cố tình giả vờ không hiểu :D. Cô rất nhẹ nhàng, quay đi quay lại hơn 5 lần vẫn không hề cáu giận, tuy vẻ mặt rất chán nản bất lực, còn bọn tôi cứ trêu già. Cuối cùng cô đi tắt đèn toa luôn, thì tôi mới nhớ ra là toa nằm tàu TQ khoảng 10pm là tắt đèn (khoang giường cứng không có cửa khoang), và quay lại mời tôi về nữa. Tôi đành về với ý định sẽ quay lại ngủ. Tuy nhiên sau khi quay về chỗ ngồi an tọa thì các bạn ngồi cạnh cũng ngồi ngủ yên chỗ, nên tôi không ra được. 10g đêm nhưng khách đã nằm la liệt ngủ dọc lối đi, chỗ nối toa. Vẫn có chỗ nhóm khách đánh bài nói to. Tôi lôi gối ngủ chăn đắp ra mãi mới ngủ được vì không thoải mái.

Sáng 5g dậy leo qua người ngồi cạnh để đi chiếm chỗ đánh răng trước thì phát hiện ra khách ngủ la liệt trước bồn rửa mặt, và toilet thì kinh khủng. Sang bồn rửa kế bên thì hành lý chất ngay bồn. Đành quay về đợi trời sáng. Khi các khách dậy khì phát hiện ra bồn rửa không có nước. Toi chuồn xuống toa nằm với bạn đồng hành và ở luôn ở đó. Cảnh dọc đường trước khi tới ga Lan Châu đi qua những khu dân cư thưa thớt hoặc những thị trấn với những ngôi nhà chung cư xấu thường thấy ở nước bạn. Đẹp nhất là những cây đào phơn phớt hồng, cao, đã bắt đầu tàn và nhưng cây hoa tím không biết là hoa gì. Lâu lâu thấy những ruộng hoa cải to, vàng óng

Ga

IMG_0097.jpg

Bắt đầu vào cao nguyên Thanh Tạng và gần tới Lhasa thì thấy những cảnh này


IMG_0142.jpg


IMG_0141.jpg

Hoàng hôn ở một trong mấy cái hồ

IMG_0132.jpg
 
Last edited:
Nục nếp cũng may còn toa nằm để ngày hôm sau ngả lưng đỡ được nhỉ, chứ ròng rã thế chắc cũng tèo, tớ đi tàu ngồi cứng 24h với các bạn Tân Cương đến nước cũng chả dám uống vì không thể chịu được cái toilet trên tàu, ghế thẳng đơ không thể nào ngả người mà ngủ được, he he...thật là ác mộng.
 
Toa nằm thì vì ít người hơn nên toilet đỡ bẩn hơn, nước ở bồn rửa mặt luôn luôn có. Toa nằm mềm còn có ổ cắm điện, đèn đọc sách, khoang chỉ 4 giường và 1 cái toilet bệt (tất cả các toa còn lại là toilet xổm). Hầu hết các bạn nước ngoài đi Tây Tạng đều đi toa nằm mềm và nằm cứng, chỉ trừ có mỗi tôi và 3 bạn khoai tây ngồi đối diện là "bày đặt", may mắn sao ngồi chung đầu toa, còn lại tất cả 5 toa ngồi rặt là các bạn Tung Quở. Ba bạn này đi nguyên nhóm từ Sim Cozy's, mà bọn tôi không gặp vì tối khuya mới tới, sáng sớm chuồn đi chơi và sát giờ mới về lấy đồ ra ga. Bé Hà Lan trẻ măng đẹp trai mắt xanh (cao gần 2m) đang học trường y thì nghỉ 1 năm đi chơi. So phí dịch vụ mua vé tàu thì tôi được an ủi đôi chút vì phí của bạn ấy gấp 8 lần tôi, nhiều hơn cả tiền mua vé (tôi nhờ agency khác mua). Không có ảnh vì máy ảnh tôi để ở khoang nằm, bị nhét tuốt trên trần và không có hứng chụp ảnh vì sợ nguyên cái toa tàu nhìn

Mỗi toa tàu có bảng điện cho biết độ cao, nơi đến, tốc độ etc và loa trên tàu phát nhạc, hoặc thông tin về những nơi đặc biệt như hồ Thanh Hải. Tôi ở toa nằm suốt và vì cái bảng điện toa đó hư nên chẳng biết là lúc nào đi tới đâu. Đêm đó tôi ngủ trên toa nằm, với bạn cùng đi. Hai chị em xoay xở rất chật chội vì giường nhỏ không đủ cho 2 dứa chẳng to lớn gì. Đêm đó là rằm, trăng sáng môt cách kỳ lạ, chiếu lên cảnh núi đồi tạo ra những hình thù kỳ dị. Tuy nhiên tàu đi qua rất nhiều hầm, có những hầm dài đến 5km nên tôi từ bỏ việc ngắm trăng đứt quãng và đi ngủ. Sáng ngày thứ 3 thì có những cảnh này

IMG_0004.jpg


IMG_001614.jpg


IMG_003027.jpg


IMG_003128.jpg

Đến trưa thì bọn tôi bắt đầu đau đầu và khó chịu ớn lạnh. Cùng khoang có 2 hán nam và 1 hán nữ. Hán nữ cố gắng nói cho bọn tôi biết là bọn tôi ăn mặc phong phanh nên bị cảm rồi (cứ áo ngắn tay trong khi mọi người mặc áo khoác). Hai hán nam thì rất muốn nói chuyện với bạn đi cùng tôi nhưng không sao vượt rào cản ngôn ngữ. Thấy hán nữ nằm giường thở oxy, bọn tôi cũng đi xin ống về thở. Trông nó thế này

IMG_0156.jpg
 
Hành lang toa nằm còn có ghế ngồi sát cửa sổ để người giường tầng trên có thể ra ngồi. Nguồn oxy có đầu giường nằm và cạnh ghế ngồi luôn. Toa ngồi thì không có. Tàu kín hết chỗ và có cả tình trạng nhiều người hơn số ghế, người nằm ra cả lối lên xuống toa, có cả một chị có con nhỏ. Hàng hóa chất kín cả lối đi đầu toa, khói thuốc nồng nặc vì mỗi toa cả chục cái ống khói, và luôn luôn ồn ào như cái chợ. Lonelyplanet nói là chuyến tàu đi đến xứ tuyết bao giờ cũng đầy, còn chuyến ngược lại thì thường là không. Thế nghĩa là người ta tìm thấy cơ hội ở vùng đất này, những con người hầu hết là trẻ, tuy cuộc sống cực nhọc hằn lên dáng vẻ và khuôn mặt
 
Chuyến tàu mang tên mệt mỏi cuối cùng cũng đến Lhasa, thành phố của các chư thiên (Lhasa nghĩa là Thiên Phương), lúc 5 giờ chiều. Hướng dẫn đón chúng tôi và phải nộp 1 bản copy permit cho bàn kiểm soát tại ga. Ga tàu to vật vã, quảng trường cũng to vật vã. Lyly bạn đi cùng nhanh tay chụp lính tàu đứng đầy trước sân ga liền bị yêu cầu xóa ngay. Một anh tò mò hỏi cậu hướng dẫn bọn tôi từ đâu tới vì cải vẻ tàu lai (tàu like, giống tàu) của người Việt.

Welcome to Tibet!

IMG_0168-1.jpg

Phía trước ga và mấy anh lính đứng xa xa

DPP_0097.jpg
 
Lên xe đi về khách sạn trong ánh nắng rực rỡ, cả bọn cứ nhấp nhỏm muốn chạy xuống xe. Ai nấy háo hức như trẻ con vì đã đặt chân lên xứ phật. Đến Xứ Tuyết thì ở khách điếm Xứ Tuyết luôn cho tiện, lại còn lợi nữa vì giá tốt hơn so với Yak khách điếm: 150Y phòng 4 giường đơn, toilet trong phòng, bồn tắm, nước nóng, có tivi, bình đun nước nóng, cửa sổ trong khi Yak là 40Y/giường toilel công cộng. Khách sạn này nằm cách Jokhang và Bakhor square 1 tầm dao quăng, giữa Bakhor square và Bắc Kinh lộ, kế bên cửa hàng thảm và lưu niệm có lonelyplanet, đối diện xéo là tiệm cafe internet wifi, cách Yak hotel chừng 2 tầm dao quăng. Cửa hàng nhỏ thì đầy xung quanh

IMG_0177.jpg
Lhakpa va cậu guide

IMG_003734.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,001
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top