What's new

[Chia sẻ] Ấn Độ - Đại lục tinh thần

Tôi lớn lên cùng với những trang sử thi Ramayana, với những bộ phim Ấn độ tràn ngập tiếng ca hát. Sau này khi nhìn những phượt thủ chạy mô tô trên những con đường miền bắc Ấn dưới chân dãy Himalaya phủ đầy tuyết trắng làm ngây ngất biết bao tâm hồn của kẻ lãng tử. Nên tôi luôn mơ ước được đến với một đất nước từng là cái nôi của văn minh nhân loại, đất nước của những con người giản dị nhưng vĩ đại (Thánh Gandhi) hay những tư tưởng vượt tầm thời đại của nhà thơ Tagore….cùng với sự cao quý tiết hạnh thủy chung của những người phụ nữ như Sita hay mạnh mẽ, thông minh như Rama trong bộ sử thi Ramayana huyền thoại…..

Cái sự đi Ấn Độ của tôi nó cũng rất tình cờ, trong một lần lang thang lên FB thấy cậu em lên kế hoạch đi Ấn Độ, tôi rất muốn đi. Nhưng vừa đi Nam Mỹ mất gần 2 tháng về, phải thu xếp công việc đã. Sau một hồi đắn đo cuối cùng tôi cũng quyết tâm xin join cùng cậu bạn. Chúng tôi cùng lên các forum, FB tuyển thêm người. Sau một hồi cũng rủ rê được thêm 2 người nữa. Tổng cộng cả đoàn có 4 người mà toàn những phượt thủ chuyên nghiệp, vậy là quá hoàn hảo cho chuyến đi rồi. Offline, bàn bạc đương nhiên cũng mất khá nhiều beer rượu, cuối cùng chúng tôi cũng chốt được một chương trình cho 14 ngày bên đó


Có mấy cái ảnh ăn cắp trên mạng và chắc chắn là chưa có sự đồng ý của tác giả

image1
 
Bên này có vẻ đỡ khô cằn hơn bên kia đèo. Nhìn vào thấy lác đác có mầu xanh. Mình là xứ nhiệt đới nên rừng núi phủ kín mầu xanh chứ bên này thời tiết khắc nghiệt quá nên ít có cây cỏ tự nhiên sống nổi, nhìn nó cứ khô cằn cũng giống như con người nơi đây vậy








 
Cách điểm check point của CS chừng hơn 5km nữa chúng tôi đi vào một thung lũng ở dưới có một con suối. Dân tình ở đây cứ hở ra chỗ nào là chăng cờ cầu nguyện chỗ đó. Chẳng biết họ cầu nguyện những gì nhưng xem ra cuộc sống ở nơi đây còn nghèo lắm







 
Chúng em ăn trưa ở thị trấn Khardung La nằm trong một thung lũng khá đẹp. Nhưng đồ ăn thì không đẹp tý nào. Nhìn vào thực đơn thằng nào thằng đấy lắc đầu ngao ngán. Hỏi người phục vụ ở đây có thịt không? Ông ta nói cả vùng này ăn chay nên không có thịt. Muốn ăn thịt thì phải về Leh.
Bọn em vẫy Kaka lại hỏi "Tối ngủ ở Nubra mày có bố trí cho bọn tao ăn thịt nướng được không?" vì bọn em cứ quen ngủ ngoài trời cắm trại thường ăn thịt nướng. Kaka nói "No" Bọn em lại bảo: "Vậy tối mai về Leh mày dẫn chúng tao đi ăn thịt nướng nhé" Kaka "Ok" Nghĩ lại cái cảnh cắm trại ăn thịt nướng ở VN mà thằng nào thằng đấy dãi dớt chảy lòng thòng rớt cả xuống đĩa cơm rang. Thế mới biết em không có căn đi tu các bác à. Cuộc sống của mình lại dek thể thiếu thịt được. Mà không biết các bác sao chứ em thì em không ăn thịt đầu óc nó cứ ngu ngu thế nào ấy. Cộng với không khí loãng thiếu O2 ở đây nên mình cứ ngơ ngơ là phải
Ăn xong nghỉ ngơi một chút bọn em lại lên đường





 
Đúng là căng da bụng thì chùng da mắt. Ăn xong lúc này tôi khá buồn ngủ. Đường đi từ đây đến hết đèo còn khoảng độ 30km nữa. Mà toàn đường đẹp mới chết. Nếu như đường xấu nó xóc tung lên thì còn đỡ buồn ngủ. Dây mặt đường lại khá đẹp. Nhưng bên vực lại dốc hơn và không có ta luy nên chỉ cần buồn ngủ một tích tắc thôi, khi mở mắt ra có khi bạn đã ở bên kia thế giới.
Do không có ta luy mà đường này chắc cho phép chạy đêm nên người ta sơn phản quang vào các hòn đá dựng ở vệ đường các bác à. Mấy thằng bạn đồng hành của em lại chạy khá húng chó. Chúng nó đổ đèo toàn 70,80km/h. Còn em cứ đủng đỉnh chẳng vội với quan điểm an toàn trên hết, lấy sự bền bỉ là chính nên em cứ tà tà tốc độ 50-60km/h thôi. Ai chạy trước mặc kệ không cố đuổi làm gì. Nhỡ có làm sao nhẹ thì gãy chân gãy tay cũng nhục lắm các bác ạ. Bài học khi bị gãy chân khi đi phượt ở Nga vẫn còn đó. Bất tiện lắm, đi đâu cũng kè kè cái nạng cả nửa năm trời, đến phòng làm việc còn không trèo lên được. Thế nên cuộc chơi còn dài việc gì phải bốc đồng phải không các bác?









 
Đi chán bên cạnh vực bọn em lại chạy xuyên qua giữa dãy núi khoảng 10km. Đường nhìn đỡ ghê hơn, nhưng cũng vẫn nhiều khúc cua các bác à. Cảnh vậy hai bên đường cũng chẳng có gì, toàn núi đất với đá. Hoang sơ như đang chạy trong hoang mạc vậy. Hôm nay đường khá vắng và ít xe, chạy đến 15' mới gặp 1 vài chiếc xe máy đi ngược chiều










 
Cũng may hôm nay em buồn ngủ thì bọn em chạy chiều đường đi sát vách núi chứ không sát vực. (Ấn độ đi xe bên trái). Thật sự lúc đó buồn ngủ quá em chỉ muốn mau mau đến điểm nghỉ để rửa cái mặt cho đỡ buồn ngủ. Nhưng giữa đường toàn hoang mạc như thế này lấy đâu ra điểm nghỉ. Bọn em phải đi hết đèo, đến bờ sông Indus mới được nghỉ










 
Đi xuống hết đèo thấy bắt đầu có sự sống, cây cối đã mọc







Nhìn những hòn đá lổn nhổn thế này chắc ở đây cũng hay lở đất






 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,688
Bài viết
1,135,310
Members
192,414
Latest member
i9betonl
Back
Top