What's new

Apa Chải - Pắc Ma - Bum Nưa - Pa Tần. Trải nghiệm đáng nhớ

Tây Bắc những cung đường huyền thoại...

Một một chuyến đi dù là đi đến đâu, ngõ ngách nào, xa hay gần, dù đường khó hay đường dễ...Chắc chắn đều để trong lòng những kẻ lãng du như tôi và các bạn đồng hành một hoài niệm, một cảm xúc mà trong đời chắc không bao giờ có thể quên.

Chinh phục cực Tây Apa Chải - Nghĩ dưỡng Sapa. Cung đường đã in sâu trong tâm trí tôi.

Đã đi rất nhiều nơi, nhưng chưa cung đường nào có thể đem lại cho tôi một cảm xúc lớn lao như thế, được trek 2 cột mốc lịch sử của tổ quốc, được cùng các bạn trải qua những đoạn đường cực khó, cùng chịu đói,chịu khát, chịu nắng cùng các bạn đồng hành...Và đặc biệt là được quen các bản trẻ thật đáng yêu và cùng đam mê đi bụi như tôi. Những người bạn đồng hành mà tôi sẽ không bao giờ quên.

P/S: Mình chưa bao giờ có ý định sẽ viết hồi ức, vừa vì bận mà vừa vì ngại văn dở nữa...Huhu..Nhưng muốn viết bài này sau này già còn có cái mà xem lại cho vui :D

Demo vài ảnh cung đường chúng tôi đã qua.

Mục đích lớn nhất của chuyến đi: Chinh phục cực tây Apa Chải, ngã 3 Việt - Lào - Trung

Thành công lớn nhất của chuyến đi: Mốc 17 (Nậm Là): Nơi con sông Đà Chảy vào đất Việt

Trải nghiệm đáng nhớ của chuyến đi, một vài hình ảnh trong chuyến đi (trong ảnh là con xe chuẩn bị được đoàn trục vớt)Rồi trục vớt xe đoàn :DĐường qua Pắc MaKhám phá cung đường mới mở Bum Nưa - Pa Tần

Một chuyến đi, nhiều điểm đến, nhiều trải nghiệm, cảm xúc không thể nào tả cho hết.
 
Last edited:
Anh mới về Tây Nguyên và Sài Gòn 8 ngày nè...Tuần sau anh vào Đà Nẵng, Hội An, Cù Lao Chàm, chắc em không có ở Đà Nẵng hè...:)

Cậu vô SG đúng lúc chị đi Nam Cát Tiên bắt vắt, định rủ cậu đi cùng lun nhưng Thuyên bảo cậu chơi tới hết thứ 7 ở SG nên thôi :v. Hẹn gặp lần khác rùi
 
Vậy là thời gian thấm thoát đã đúng 7 tháng ngày mà giờ đây (27/4/2013) chúng tôi bắt đầu lên đường đi Mường Nhé trong chuỗi ngày chinh phục cực Tây và những ngày đi đường ý nghĩa, những cuộc vui trước mắt mà chúng tôi chưa mường tượng ra lúc ấy.
.
.
.
Sở dĩ mình nhớ ngày này là do trong những ngày qua cảm thấy nhớ cung đường này, một trong những cung đường ý nghĩa và nhiều kỷ niệm nhất. Nhớ những ngày đường với bao gian nan vất vả, những lúc đói, sợ hãi, vui sướng tột độ khi chinh phục cực Tây,chinh phục những cột mốc, chinh phục những đoạn đường khó khăn nhất, chinh phục được chính mình và nhất là nhớ những người bạn đáng yêu đã cùng tôi trải qua trong những ngày tuyệt vời ấy.

Sau này chúng tôi không phải lúc nào cũng đi chung với nhau nhưng đây là cung đường mà các bạn đánh giá vẫn là ưng nhất, nhớ nhất. Không khổ như Chế Tạo - Mường La, Mường La - Ngọc Chiến, không kiểu nghĩ dưỡng như Mù, HSP hay Hà Giang. Cung đường này đặc biệt vì tinh thần đoàn kết, của tất cả anh em để có thể trải qua từng ngày vất vả mà chúng tôi gọi là ''khổ sướng'' tức là khổ nhưng mà sướng.

Vậy đó chúng tôi cứ gặp nhau và cứ kể lại những kỷ niệm đã trải qua trong chuyến đi nhưng cứ kể mãi cũng không hết chuyện. Cảm ơn các bạn, cảm ơn những gì chúng ta đã có với nhau, cám ơn cuộc đời , dòng đời xô đẩy để anh chị em chúng mình gặp nhau để mình có những tháng ngày, những hoài đẹp của một thời tuổi trẻ tung hoành ngang dọc, cảm ơn phuot.vn đã có mục hồi ức để cho tôi và những người anh em trải lòng mỗi khi nhớ lại những gì mà tôi đã có trên những cung đường.

P/S: hôm nào nhớ đường, nhớ các bạn mình lại trải lòng nhé :)

 
Vậy là thời gian thấm thoát đã đúng 7 tháng ngày mà giờ đây (27/4/2013) chúng tôi bắt đầu lên đường đi Mường Nhé trong chuỗi ngày chinh phục cực Tây và những ngày đi đường ý nghĩa, những cuộc vui trước mắt mà chúng tôi chưa mường tượng ra lúc ấy.
.
.
.
Sở dĩ mình nhớ ngày này là do trong những ngày qua cảm thấy nhớ cung đường này, một trong những cung đường ý nghĩa và nhiều kỷ niệm nhất. Nhớ những ngày đường với bao gian nan vất vả, những lúc đói, sợ hãi, vui sướng tột độ khi chinh phục cực Tây,chinh phục những cột mốc, chinh phục những đoạn đường khó khăn nhất, chinh phục được chính mình và nhất là nhớ những người bạn đáng yêu đã cùng tôi trải qua trong những ngày tuyệt vời ấy.

Sau này chúng tôi không phải lúc nào cũng đi chung với nhau nhưng đây là cung đường mà các bạn đánh giá vẫn là ưng nhất, nhớ nhất. Không khổ như Chế Tạo - Mường La, Mường La - Ngọc Chiến, không kiểu nghĩ dưỡng như Mù, HSP hay Hà Giang. Cung đường này đặc biệt vì tinh thần đoàn kết, của tất cả anh em để có thể trải qua từng ngày vất vả mà chúng tôi gọi là ''khổ sướng'' tức là khổ nhưng mà sướng.

Vậy đó chúng tôi cứ gặp nhau và cứ kể lại những kỷ niệm đã trải qua trong chuyến đi nhưng cứ kể mãi cũng không hết chuyện. Cảm ơn các bạn, cảm ơn những gì chúng ta đã có với nhau, cám ơn cuộc đời , dòng đời xô đẩy để anh chị em chúng mình gặp nhau để mình có những tháng ngày, những hoài đẹp của một thời tuổi trẻ tung hoành ngang dọc, cảm ơn phuot.vn đã có mục hồi ức để cho tôi và những người anh em trải lòng mỗi khi nhớ lại những gì mà tôi đã có trên những cung đường.

P/S: hôm nào nhớ đường, nhớ các bạn mình lại trải lòng nhé :)

Lại nhớ à lão ;) giá như giờ đc rong ruổi trên đường thì tốt quá, k phải lo nghĩ nhiều nữa, dạo này bất ổn quá ...
 
Đề nghị 30-4 năm sau ta lại chinh phục tiếp anh ơi ... chưa có cái cung nào vật em sập như chuyến đi ấy
Lại chả, cung nhiều kỷ niệm nhất mà :)
Lại nhớ à lão ;) giá như giờ đc rong ruổi trên đường thì tốt quá, k phải lo nghĩ nhiều nữa, dạo này bất ổn quá ...
Hic, nhớ vật vã rồi chú ơi!! :((. Dạo này anh cũng không ổn lắm, muốn lên núi vi vu không lo nghĩ như những ngày ở Apa Chải :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,006
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top