What's new

[Chia sẻ] [Bình Nhưỡng Du Ký (Phần 2)] - Phải, nơi đây bình minh yên tĩnh!

Triều Tiên tên cổ là Choson (Land of Morning Calm) chuyển ngữ là "Mảnh đất của những bình minh yên tĩnh". Sau 06 năm tôi trở lại xứ này, tôi không được gặp lại những người tôi đã gặp dù có ghé lại những chỗ tôi đã đi. Triều Tiên là topic đầu tiên đưa tôi đến với Phượt và hôm nay tôi lại mạo muội mở phần 2 chia sẻ về chuyến đi trở lại Bắc Hàn tháng 9 năm 2017 của mình. Các nội dung hình ảnh đưa trong bài là do cá nhân tôi viết và chụp, phản ánh góc nhìn của bản thân tôi, bạn đọc ghé qua khen chê góp ý tôi xin trân trọng lắm. Cánh cửa Triều Tiên chưa bao giờ khép mà ngược lại rất rộng mở chào mời bạn đến du lịch, với tôi nó thực sự là nơi của những bình minh yên tĩnh chứ không phải xứ của những buổi sáng thầm thì!

37142362443_1b22256d07_c.jpg


BTT đi du lịch có khó không? Đầu tiên phải khẳng định một cách rõ ràng rằng du lịch đất nước này dễ dàng và an toàn, trở ngại đến với BTT không nằm các yếu tố mà người ta vẫn hay định kiến!

Năm 2011 chúng tôi đã có 1 chuyến đi thành công với 10 người (9 nam 1 nữ) lần đầu tiên tự mày mò để đi đường bộ vào Bình Nhưỡng thông qua nhà tour tại Trung Quốc. Khi về nhóm đã có chia sẻ đầy đủ tại Phuot.vn: https://www.phuot.vn/threads/24342-Bình-Nhưỡng-Du-Ký-Bắc-Triều-Tiên-không-tin-vào-nước-mắt

(Lưu ý: Photobucket đang thay đổi chính sách không cho phép đặt hotlink tại các website trừ khi trả phí nâng cấp account ~400USD/năm nên các bài viết trên Phượt đều không thấy ảnh. Cách sửa: cài extension sau trên Chrome/Firefox là tự động sẽ thấy ảnh khi mở bài lên: https://chrome.google.com/webstore/...nk-fix/kegnjbncdcliihbemealioapbifiaedg?hl=en)

Bài viết năm 2011 nhận được nhiều khen chê góp ý của bạn bè anh chị em qua nhiều năm, một số người bạn tôi chia sẻ việc họ đều đi du lịch Triều Tiên như ý sau khi tham khảo các thông tin đăng tải của nhóm kết hợp với việc họ liên hệ với các nhà tour. Năm 2017 nhờ 1 người bạn lâu năm mời rủ, chúng tôi quay lại Triều Tiên du lịch, sau 6 năm nhiều thứ đã thay đổi và thông tin cần cập nhật thêm để phù hợp với thời gian. Cho đến thời điểm tháng 9 năm 2017, các mục sau tôi viết đều phản ánh kinh nghiệm thực tế mà chúng tôi đã trải qua, cảm ơn bạn đọc theo dõi và góp ý bổ sung thêm ^^

23959627068_511c887b7e_c.jpg


1. Những cách thức phổ biến để vào Triều Tiên:

- Đến thời điểm năm 2017, giống như nhiều năm về trước, người mang hộ chiếu VN có thể vào BTT theo đường bộ hoặc đường hàng không. (Khác với một số quốc gia như Mỹ hay Nam Hàn chỉ có thể bay!)

1.1. Nếu bay: bạn sẽ đáp chuyến bay từ Bắc Kinh hoặc Thẩm Dương (Shenyang) vào thủ đô Bình Nhưỡng, chuyến bay của Air Koryo hãng hàng không quốc gia của TT hoặc China Southern Air hãng hàng không Phương Nam của TQ. Giá vé máy bay theo mùa nhưng chỉ khoảng 100 eur và tất nhiên sẽ bao trong tour hoặc do agent mua cho khách theo lịch khách đặt tour vì phải có visa do TT cung cấp thì mới lên được các chuyến bay này.

1.2. Nếu đi tàu: biên giới Trung Triều nối với nhau bằng tàu liên vận mà 2 ga đầu cuối là Đan Đông (Dandong) và Bình Nhưỡng (Pyongyang); ga trung chuyển là Tân Nghĩa Châu (Sinuiju) chỉ cách Đan Đông 15’ di chuyển sau khi vượt sông Áp Lục vào đất TT. Vé tàu cũng sẽ do agent mua cho khách chặng đi, còn chặng về thì guide ở phía TT sẽ mua. Các vé tàu này thường là vé đoàn, không bán cho người nào chưa có xác nhận mua tour từ phía BTT, không bán online, và tất nhiên không thể chạy quá được ga Tân Nghĩa Châu nếu Hải quan Bắc Hàn không tìm thấy tên khách trong danh sách của họ (do agent du lịch cung cấp trước) khi làm thủ tục nhập cảnh. Tàu chặng đi khởi hành 10h sáng từ Đan Đông, nghỉ 2 tiếng ở Tân Nghĩa Châu làm thủ tục, và chạy một mạch vào Bình Nhưỡng ga cuối lúc 18:30; múi giờ Bắc Kinh là GMT+8 còn Triều Tiên là GMT+8.5; lúc đến thủ đô Bình Nhưỡng thì Việt Nam đang là 5h chiều. Tàu chặng về khởi hành 10:10 sáng tại Bình Nhưỡng, dừng 2 tiếng khi xuất cảnh ở Tân Nghĩa Châu và đến Đan Đông đúng 18:35. Các chuyến tàu này gần như chưa bao giờ sai lệch, kể cả 6 năm về trước lần đầu tôi đến BTT cũng như lần này!

- Nếu bạn đi tàu, mời bạn đọc tiếp phần sau: làm sao để đến được Đan Đông? Dandong là thành phố biên giới sầm uất của tỉnh Liêu Ninh (LiaoNing), nói không ngoa nơi đây nhờ có TT mà vụt sáng thành điểm du lịch thu hút rất nhiều du khách. Lần trước chúng tôi đến Dandong bằng chặng bay Hà Nội - Thượng Hải - Thẩm Dương rồi bắt xe buýt từ Thẩm Dương đến Dandong mất thêm 4 tiếng nữa. Còn lần này chúng tôi bay đến Quảng Châu rồi nối chuyến nội địa đến Thẩm Dương và bắt tàu cao tốc từ Thẩm Dương đến Đan Đông mất 90’. Vé tàu có thể đặt và thanh toán online từ nhà, nhận vé tại ga chỉ cần đưa số đặt chỗ và hộ chiếu, vé ai người nấy nhận nên không sợ nhầm! Tôi đặt trước 2 chặng khứ hồi Thẩm Dương-Đan Đông, nếu bạn nhận vé chặng đi Thẩm Dương-Đan Đông tại ga Thẩm Dương thì miễn phí, còn muốn in luôn vé chặng về Đan Đông-Thẩm Dương thì họ xuất cho với phí thêm 5 tệ; nếu không muốn trả phí này thì bạn đến ga Đan Đông để nhận vé :) cách thức này áp dụng cho mọi hành trình bằng tàu tại TQ, quầy nhận vé có nói tiếng Anh và thời gian nhận vé khoảng 1’ mà thôi. Trên vé in hành trình, giờ chạy tàu, số toa, số ghế hoặc số giường (giường có thể phía trên, giữa, hoặc dưới tuỳ hạng toa); nội dung in là tiếng Hoa kèm phiên âm; vé mới có tích hợp mã QR để đọc qua máy scan thay vì có người đứng kiểm tra. Lưu ý: bạn phải giữ vé kể cả khi đã xuống tàu, chỉ được bỏ vé khi đã ra khỏi ga vì cửa ra vẫn có thể bị kiểm tra, đề phòng đi lậu hoặc đi quá chặng cho phép in trên vé! Giá vé 1 chiều Thẩm Dương - Đan Đông, dạng tàu cao tốc, khoa hạng nhất khoảng 90 tệ còn tàu chậm hơn giá rẻ hơn và tất nhiên đi lâu hơn. Vì quãng đường chỉ có 250km nên tàu cao tốc dạng ngồi, trên tàu cực kỳ sạch sẽ, rộng rãi, có ổ cắm sạc và tivi phát tin tức kèm theo lịch trình ga bằng tiếng Anh, tàu chạy êm ru và rất nhanh. Nếu bạn đến Đan Đông từ Thẩm Dương thì khuyến cáo nên đi tàu cao tốc này. Điểm thú vị là hệ thống tàu này do CGR quản lý, chính là hệ thống tàu cao tốc mà VNExpress nhắc đến trong bài này: https://kinhdoanh.vnexpress.net/tin...-tau-cao-toc-nhanh-nhat-the-gioi-3652248.html

- Nếu bạn vẫn chọn đi tàu, tôi lại mời bạn đọc tiếp về Thẩm Dương: sân bay Quốc tế Thẩm Dương rất rộng và đẹp, cách ga tàu Thẩm Dương khoảng 30km. Thẩm Dương có 2 ga: ga cũ Shenyang (hay Shenyang South) và sau này xây thêm ga mới nữa cách đó 5km đặt tên là Shenyang North. Di chuyển từ sân bay đến ga cách tốt nhất là bằng taxi, cách thứ hai là bằng xe buýt. Phí taxi dao động 60-80 tệ và nên mặc cả trước, tương đương 200-300k VND. Đường đi rất thuận tiện không bị tắc, ga lớn dễ tìm nên bạn không lo nhầm, cả 2 ga Shenyang đều có tàu đến Dandong và giá lệch nhau chỉ 2 USD cho quãng đường 5km nối nhau kia.

37764154456_63f6206537_c.jpg


1.3. Tóm lại lộ trình của chúng tôi năm 2017 là: bay Hà Nội - Quảng Châu - Thẩm Dương (giờ bay 15:45pm từ HN, đến Thẩm Dương 1h sáng hôm sau) + Bắt taxi ra ga tàu (80rmb) và đi tàu cao tốc đến Dandong + Đến ga Đan Đông rồi thêm 10 tệ đi taxi đến cửa khách sạn tại Đan Đông tầm 7h sáng => Toàn bộ quá trình di chuyển mất 15 tiếng, sẵn sàng hôm sau vào TT.

2. Visa:

Có 2 loại visa phải xin: visa TQ (vì đi qua hướng đó) và visa BTT.

2.1. Visa TQ: vì tôi đi tàu vào/ra BTT nên phải xin visa multiple entries của TQ. Giá dịch vụ tôi làm tháng 9/2017 là 175usd, yêu cầu 2 ảnh nền trắng và hộ chiếu đã có ít nhất 3 lần nhập cảnh single vào TQ trong 3 năm vừa qua. Nếu không thoả mãn điều kiện trên bạn có thể xin visa single thôi (giá dịch vụ 85usd) và agent TT sẽ xin cho bạn thêm 1 visa single nữa cấp tại Bình Nhưỡng :) năm 2011 tôi xin được visa multiple TQ, năm 2017 do gần với thời gian ĐH Đảng của TQ nên visa gắt gao (đến mức cấm cả tour vào Tây Tạng!) nên từ VN chỉ xin được visa single, nhưng nhờ thế trong hộ chiếu của tôi có thêm 1 visa TQ loại single nữa và ghi nơi cấp “Pyongyang” rất đặc biệt! Giá xin thêm visa TQ tại Bình Nhưỡng là 100eur, thời gian xin chỉ mất 1 ngày! Bạn không phải làm gì ngoài việc đưa guide hộ chiếu kèm 1 ảnh, điền form và nhận lại hộ chiếu dán sẵn visa khi sắp lên tàu liên vận từ Bình Nhưỡng về lại TQ.

2.2. Visa BTT: nếu bạn mang hộ chiếu Việt Nam thì bạn không cần xin visa BTT mà chỉ cần giấy thông hành do họ cấp. Giấy này hay còn gọi là Travel Tourist Card chỉ cấp cho tour, trên đó ghi tên dán ảnh và thời gian ra vào BTT cho bạn. Agent tại TQ sẽ đưa bạn giấy sau khi gặp nhau tại Đan Đông và thanh toán tiền tour. Hải quan BTT sẽ kiểm tra giấy này cùng hộ chiếu tại ga Tân Nghĩa Châu, nếu khớp bạn sẽ qua được, nếu không bạn quay lại TQ. Hai lần tôi đi chưa thấy ai không khớp :D mọi thủ tục giấy tờ đều nhanh chóng và chuẩn xác. Trên giấy sẽ đóng ngày nhập cảnh của bạn, khi bạn xuất cảnh thì hải quan BTT thu lại, bạn nên chụp hình lưu giữ lại. Chi phí xin giấy thông hành là 600 tệ tại Dan Dong, nhưng thường được bao trong tiền tour. Giấy này giống hệt giấy thông hành nhóm tôi nhận được khi đi lần đầu năm 2011.

37554365970_4a30d01c8d_c.jpg


Ngoài ra nếu bạn không phải người Việt Nam thì bạn có thể yêu cầu agent trước là dán visa hay chỉ xuất giấy thông hành. Visa Bắc Hàn sắc đỏ rất đẹp, tôi đã nhìn thấy trên rất nhiều hộ chiếu của người TQ đi chung tàu khi vào, hình dưới đây tham khảo từ Internet:

Nói dài dòng cho oai chứ rút lại là: visa TQ làm từ VN qua dịch vụ, visa/giấy thông hành BTT có agent làm sẵn. Nên mục 3 mới quan trọng: đi tour!
 
Last edited:
Bạn cảm thông vì quê tôi bên đó mà. Chính tôi cũng muốn kích bạn ấy post nhiều ấy thôi, đúng ý bạn đấy, bậ Yilka sđang bận đi Hàn chưa post được nên tôi thi thoảng phản biện cho topic nó không trôi mất.
 
Cảm ơn anh chủ topic đã cho thêm những trải nghiệm mới mẻ về mảnh đất mà tôi luôn khát khao và đang tìm mọi cách để có thể chạy xe máy được qua đó cho dù là 10 năm nữa hay 30 năm nữa cũng chưa biết chừng.

Bác gì đó ơi, sao em cảm nhận được sự hằn học và căm phẫn trong cách nói chuyện của bác từ topic đầu tiên và đến tận bây giờ vậy ? nếu bác có vấn đề gì với BTT thì xin giữ vấn đề đó cho riêng mình và tự mình giải quyết chứ đừng nói nặng lời với nhau nhé.

Đi đâu thì đi, cũng phải tôn trọng nơi mình đến, những luật lệ ở nơi đó, thậm chí bác đi một mình trong rừng thì cũng phải biết tôn trọng thiên nhiên chứ đâu phải muốn làm gì là làm đâu.Mình đến đất nước họ, mình tôn trọng luật pháp nơi sở tại, tôn trọng họ thì họ tôn trọng mình chứ bác, bác cứ thích tự do thích làm gì thì làm, vi phạm pháp luật của họ thì biết nói gì nữa ?

Vài lời gửi đến bác vậy thôi còn nếu bác vẫn thích lao vào những cuộc tranh luận không hồi kết thì có thể tranh luận inbox với bất cứ ai bác muốn chứ đừng làm loãng chủ đề.

Tiếp tục chờ đón những hình ảnh và cảm nhận của chủ topic.
 
sao em cảm nhận được sự hằn học và căm phẫn trong cách nói chuyện của bác từ topic đầu tiên và đến tận bây giờ vậy ? nếu bác có vấn đề gì với BTT thì xin giữ vấn đề đó cho riêng mình và tự mình giải quyết chứ đừng nói nặng lời với nhau nhé.

Đi đâu thì đi, cũng phải tôn trọng nơi mình đến, những luật lệ ở nơi đó, thậm chí bác đi một mình trong rừng thì cũng phải biết tôn trọng thiên nhiên chứ đâu phải muốn làm gì là làm đâu.Mình đến đất nước họ, mình tôn trọng luật pháp nơi sở tại, tôn trọng họ thì họ tôn trọng mình chứ bác, bác cứ thích tự do thích làm gì thì làm, vi phạm pháp luật của họ thì biết nói gì nữa ?

Hình như bạn này ám chỉ những tranh luận của tôi về topic hấp dẫn và hiếm hoi về Bắc Triều tiên của bạn Yilka. Nếu đúng vậy, tôi rất cám ơn bạn đã có lời khuyên bảo rất chí lý.

Việc tôi tranh luận với quan điểm cá nhân đối với chủ topic cũng có cùng một mục đích giống như bạn là được đọc những thông tin và xem những hình ảnh quý giá, hiếm hoi và đích thực về một miền đất mà cả tôi và bạn cũng như nhiều người khác muốn đến mà chưa đến được. Có chăng, cách thể hiện và góc nhìn của tôi có khác của bạn thôi.

Tôi luôn để ý đến topic này và lâu lâu nếu chủ topic không chăm sóc nó, tôi mạm muội có đôi lời, mục đích để chống trôi bài và kích tướng chủ topic post tiếp.

Trên diễn đàn phượt.vn này có những cao thủ đi phượt rất độc đáo và có những bài vô cùng giá trị, ví dụ như Amadatan viết về Nga, tuy nhiên, vì lý do gì đấy, có thể là an ninh cá nhân, đã lặn biệt tăm không đọc tiếp được topic của anh ấy.


Việc tranh luận bằng chính kiến, cảm nhận và hình ảnh trên diễn đàn là được phép và cần thiết nữa (trừ những tranh luận, hình ảnh nhạy cảm về văn hóa và chính trị). Đất nước Bắc Triều tiên bản thân nó là một đề tài tranh luận, khó hiểu và chíng ta thường được tiếp cận 2 luồng thông tin trái ngược nhau: một luồng thông tin (chủ yếu do chính quyền BTT tuyên truyền bằng mọi cách) nói về sự tốt đẹp, thanh bình, ổn định, phát triển của đất nước này; luồng thông tin ngược lại khá hiếm hoi lại nói về một đất nước độc tài, tàn ác, đói kém, ăn cả thịt người để chống đói, dốt nát, bưng bít thông tin, hà khắc về thông tin đối với người nước ngoài, phân hóa đẳng cấp, giàu nghèo đến rùng rợn...

Tôi chỉ muốn chúng ta - những người thích khám phá - qua diễn đàn này nếu có thông tin về Bắc Triều tiên có thêm được những thông tin thật để chúng ta hiểu biết thêm sự thật về đất nước này, giúp chúng ta có thêm nhận thức và hiểu biết toàn diện hơn. Nếu không, chúng ta tốn tiền và tốn công nhưng chỉ thu được những thông tin giả, một chiều không những không làm phong phú nhận thức của mình mà còn có thể tự biến mình thành công cụ tuyên truyền không công cho thế lực nào đó.

Chủ topic ngay từ tiêu đề cho đến nội dung không chỉ muốn nói về phong cảnh, khí hậu, thủ tục đi lại... mà bạn ấy nêu rất nhiều nhận xét, chính kiến, quan điểm xã hội về BTT nên topic nhận sự tranh luận là tất yếu. Ý kiến của tôi chỉ là sự phản biện, tranh luận chứ ai hằn học châm chọc ai ở đây làm gì cho phí công, mà tại sao phải hằn học, châm chọc trên diễn đàn này làm gì nhỉ?
 
@Kimvanchinh: ông bà xưa nói " Trăm nghe không bằng một thấy", ở đây là người ta nói rõ, bài viết về chuyến đi thể hiện tai nghe mắt thấy, quan điểm cá nhân của người viết. Bạn đừng lấy những thông tin trên báo, trên truyền thông bạn đọc được đâu đó để đôi co với người tận mục sở thị. Làm vậy chỉ để người khác cười mà thôi.
 
Cám ơn bạn DocHanh đã có lời khuyên chí lý. Tôi dẫn chuyện Khổng tử dưới đây (phải lấy từ tư liệu tin cậy trên mang không phải để đôi co mà là để chúng ta có bài học về phương pháp thu thập dữ kiện để đi đến nhận thức sao cho đúng với sự thật.

Một ngày nọ Khổng Tử đang trên đường cùng với các môn sinh đi du thuyết từ nước Lỗ sang nước Tề. Gặp lúc nước Tề đang mất mùa vì hạn hán và dân chúng bị đói khổ cùng cực khắp nơi. Về phần thầy trò Khổng Tử cũng phải ăn trừ cơm bằng những củ khoai mì, măng tre hay bất cứ thứ đồ ăn gì kiếm được. Một hôm thầy trò Khổng Tử được một người đem đến biếu một ít gạo, đủ để nấu một nồi cơm, Thầy trò Khổng Tử đều tỏ ra phấn khởi vì đã nhịn đói lâu ngày. Bấy giờ Tử Lộ có nhiệm vụ dẫn anh em vào rừng hái rau, còn Nhan Hồi thì được phân công ở nhà nấu cơm. Khổng Tử lúc đó đang nằm đọc sách ở nhà trên, bỗng nghe thấy có tiếng “cộp” từ bếp vọng lên. Khổng Tử tò mò nhìn xuống dưới bếp thì nhìn thấy Nhan Hồi đang dùng đũa lấy cơm trong nồi ra, để lên tay và nắm lại từng nắm nhỏ. Sau đó nhìn trước nhìn sau không thấy ai, anh ta đậy nắp nồi lại rồi đưa từng nắm cơm vào miệng nuốt lấy nuốt để. Nhìn thấy mọi cử chỉ của Nhan Hồi Khổng Tử chỉ biết lắc đầu thở dài và ngửa mặt lên trời than rằng !

“Ôi chao, học trò bậc nhất của ta mà lại ăn vụng hèn hạ như vậy sao ? Bao nhiêu kỳ vọng ta đặt vào nơi hắn thì bây giờ đã tan thành mây khói hết”.

Khi bữa ăn đã dọn xong và thầy trò đều ngồi vào bàn thì Khổng Tử lớn tiếng hỏi các học trò xem mình có nên lấy một bát cơm để cúng cha mẹ hay không ? Mọi người đều cho là phải, duy chỉ có mình Nhan Hồi là không đồng ý. Khi được hỏi lý do, thì anh ta cho biết như sau: “Thưa Thầy, con nghĩ là không nên cúng, vì trong lúc mở vung ra xem cơm trong nồi đã chín đều chưa, thì tự nhiên cơn gió mạnh thổi đến, làm cho bụi bặm và bồ hóng ở trên gác bếp rơi xuống. Con vội đậy vung lại nhưng vẫn không kịp, cơm trong nồi đã có đầy bụi ở mặt trên. Sau đó con dùng đũa lấy ra lớp cơm bẩn định sẽ đem vất đi. Nhưng rồi con lại nghĩ rằng: Thầy trò ta lâu không được ăn cơm. Mà số cơm bẩn lại nhiều tương đương với phần ăn của một người. Do đó con đã mạn phép thầy và các anh em để ăn trước phần cơm bẩn ấy. Thưa Thầy, thế là hôm nay con đã được ăn rồi và bây giờ con chỉ ăn thêm phần rau thôi. Vừa nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời than rằng :

“Ôi chao ! Thế là trên đời này cũng có những sự việc chính mắt ta trông thấy tỏ tường mà vẫn không biết rõ thực hư ! Suýt nữa ta trở thành một kẻ xét đoán hồ đồ và bất công rồi”.
 
Lâu lâu ko vào phượt, thấy thành viên có vẻ ít đi nhiều, topic chia sẻ cũng ít đi, vào đây thấy kimvanchinh thì hiểu lý do rồi.
 
Theo em, những lo lắng của bác KIMVANCHINH cũng ko phải là vô lý.
Nếu như em nói em đi SIN bị cấm nhập cảnh, đi Thái bi bắt xóa anh chụp Hoàng Gia hay gặp Cướp ở Mã Lai thì chắc ko ai quan tâm nhiều.
Vì các nước này mọi người quá rành nó.
Nhưng đây là Bắc Triều Tiên - một quốc gia "kỳ lạ" đúng về nghĩ đen lẫn ghĩa bóng. Nó kỳ là vì ko giống 1 nước nào, nó kỳ lạ với hầu hết anh em trên phươt này.
Nói thật mặc dù anh Thớt đã đi BTT 2 lần, có những dẫn chứng, hình ảnh thực tế, nhưng em vẫn cảm thấy sợ sợ đất nước này.

P/s: Sorry các bác vì làm loãng topic này. Vì hóng hình mới lâu quá nên vào viết vài chữ chơi
 
Theo ý kiến của riêng mình thì chính cái sự khép kín ấy, chính cái sự bí ẩn đó của BTT góp phần bảo vệ đất nước họ, một đất nước bị cấm vận và tách biệt theo nhiều nghĩa. Mình cảm thấy thông cảm cho họ vì đó là cách để họ bảo vệ chính họ, chế độ của họ trước phương tây cũng như thế giới.
.......
Mà tóm lại thì sự bí ẩn và nguy hiểm lại luôn thu hút những kẻ thích lang thang phiêu bạt nhỉ mọi người :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,430
Bài viết
1,175,888
Members
192,104
Latest member
lyhoangbaothy
Back
Top