What's new

[Chia sẻ] Burma và hành trình màu nắng (16-23/2/2014)

BURMA - HÀNH TRÌNH MÀU NẮNG

Hành trình Burma của mình bắt đầu từ Yangon và kết thúc ở Yangon. Sau 7 ngày lăn lộn trên mảnh đất Phật này, ấn tượng sâu đậm nhất với mình vẫn là con người thân thiện hiền hòa và tốt bụng đến cảm động. Mọi người thường nhắc đến Burma như một đất nước bị thời gian bao phủ, nơi con người bị tách biệt với nhịp phát triển chóng mặt của thế giới trong quá lâu. Lần này tới Myanmar, mình không còn cảm nhận rõ được sự thụt lùi nữa, mà rõ nhất là sự bắt kịp. Từ những chiếc xe hơi láng cóng chạy trên phố, những bạn trẻ sành điệu với smartphone đời mới, buổi tối sôi động ở Pioneer Club đều nhắc nhở mình về một Myanmar đang trở mình và khát khao đổi mới.

Nhưng một phần rất lớn của dân tộc Myanmar dường như vẫn thuộc về quá khứ. Những tính cách và phẩm chất cao quý vẫn chưa bị thương mại hóa làm lu mờ. Hành trình Myanmar của mình dù chỉ có 7 ngày và đi qua 3 thành phố, nhưng cũng đủ để mình cảm nhận người và cảnh Burma, đẹp và sáng ngời như tên gọi “Đất nước của ngọc”.

Hành trình 7 ngày:

16/2:
Tối bay đến Yangon, bắt taxi (5000 kyat , vì share taxi với 1 couple nữa 10,000 kyat cả xe chia cho 2 bên) về KS Daddy’s Home (45$/double room with private bathroom)

17/2:
Sáng sớm dậy ngắm nhìn đường phố Yangon
Ngày: Tour đi bộ downtown Yangon
Chiều: 6h đi taxi (9,000 kyat – bị chém) ra bến xe đón chuyến xe đêm đi Mandalay (18,000kyat/người)

18/2
Sáng: 5h đến bến xe chính Kwe Se Kan của Mandalay, bắt taxi (5,000kyat) về Khách sạn Fortune (25$/twin room with shared bathroom)
Ngủ nguyên sáng LOL
Chiều: Thuê xe máy của khách sạn (10,000 kyat/day) đi Amarapura thăm và ngắm hoàng hôn trên cầu U Bein

19/2
Sáng: Thuê xe máy ra bến phà, gửi xe đi phà đi Mingun (vé phà 5000 kyat/2 chiều)
Chiều: Phà trả khách về bến lúc 2h chiều, lấy xe đi thăm Shwe In Bin Kyaung Monastery – Tu viện Phật giáo xây bằng gỗ teak và một tu viện rất lớn gần đó, thăm kí túc xá và nơi học tập của các nhà sư.
Chiều tối: Ra bến sông ngắm hoàng hôn và cuộc sống người dân bên bờ sông
Tối: 8h xe pick-up đưa ra bến xe bắt xe bus đi Bagan (12,000 kyat/người)


20/2
Sáng: 2h sáng xe đến bến xe Nyaung U của Bagan, bắt taxi (5000 kyat/người) về Khách sạn ở New Bagan (Khách sạn Kyaw (Kyaw Hotel – đọc là Cho Hotel) 45$/suite room with private balcony.

Ngủ tại sảnh Khách sạn

5h sáng thuê xe đạp điện của KS đi ngắm mặt trời mọc

Chiều + nguyên ngày 21/2: lượn quanh các khu đền đài của Bagan.

21/2
Tối: 8h xe pick-up đến đón ra bến xe đi bus đêm của JJ Express (18,000 kyat/người) về Yangon

22/2
Sáng: 6h về đến bến xe, bắt taxi (8,000 kyat/chiều) về Khách sạn Okinawa Guesthouse gần Sule (38$/double room with private bathroom)

Nghỉ ngơi tại KS
Chiều: Bắt taxi (1,500 kyat) đi Shwedagon Paya – Đệ nhất bảo tháp của Burma ngắm người đi lễ và hoàng hôn (8,000 kyat/người)

Tối: tụ tập với bạn bà Myanmar ăn uống tại 19th Street ở downtown, ghé thăm Pioneer Club (6000 kyat/người - vé vào cửa bao gồm bia)

23/2:
Loang quanh downtown
Chiều đón taxi (7000 kyat) ra sân bay bay về Hà Nội. Hết chuyến.

Như mọi người có thể thấy, toàn bộ hành trình bọn mình di chuyển bằng xe bus đêm giữa các thành phố để tiết kiệm thời gian và chi phí. Bọn mình cũng tránh những điểm tham quan có thu phí, 2 đứa bỏ qua hết cụm di tích Mandalay Palace và các chùa chiền nằm trong vé 15$ tham quan ở Mandalay, không bị thu phí gì ở Bagan nên chi phí vé vào cửa chỉ vẻn vẹn 8$ cho Shwedagon Paya ở Yangon. Bọn mình cũng chọn cho mình một lịch trình thong thả để có nhiều thời gian thưởng thức trọn vẹn một địa điểm và có cơ hội khám phá những nơi ngoài dự kiến. Sự thật cho thấy quyết định này hoàn toàn đúng đắn vì bọn mình có thêm rất nhiều trải nghiệm bất ngờ thú vị.

Và hành trình của chúng ta bắt đầu...

Quyết gì chứ quyết phượt là phải nhanh

Tháng 12/2013, deadline lấy chồng đến gần, mình tự nhiên thấy bâng khuâng lạ. Vậy là một ngày đẹp trời lên web vietnamairlines thấy vé đi Yangon còn có 4,3 triệu hai chiều. Gọi điện, chat chit một vòng không rủ được ai, tặc lưỡi có lẽ ta đi một mình thưởng ngoạn một chuyến tự do trước khi nhốt mình vào cũi. Cũng cứng đầu nhất định không rủ giai đi cùng vì chuyến đi cuối cùng đời tự do ai lại mang theo bạn trai =))

Gần đến lúc mua vé thì tự nhiên nhớ ra cô bạn cùng văn phòng cũng rất máu phượt, hỏi nó nó ok luôn không cần suy nghĩ. Trong vòng 2 tiếng kể từ lúc mình hỏi nó, 2 đứa đã sắm xong 2 cặp vé khứ hồi Yangon đi 16/2 và về 23/2 năm 2014. Vậy là chỉ còn chờ ăn Tết xong sẽ được vi vu Myanmar 1 tuần. Mình mê Myanmar vì hình ảnh cây cầu U Bein in bóng những nhà sư đi lại lặng lẽ trong ánh hoàng hôn rực đỏ, còn bạn mình mê mẩn vì Aung San Su Ki – nữ anh hùng Miến Điện. Cả hai đứa mang theo hành trang là máu phượt chảy trong huyết quản từ những ngày lê la Ấn Độ, Nepal, Lệ Giang,…
 
Last edited:
Về tổng thể, ấn tượng về downtown Yangon của mình là sự pha trộn của rất nhiều nền văn hóa và tôn giáo. Nếu ngay đầu đường là chùa Sule đặc trưng của Phật giáo Burma, thì từ Sule nhìn ngay qua đường là Nhà thờ Thiên chúa giáo, dọc theo Mahabandoola Rd, trục đường chính dịch xuống chút xíu là Thánh đường Hồi giáo Mogul Shiah Jamay Mosque, ngay gần đó là đền thờ Ấn Độ Sri Kali giáo với kiến trúc đặc trưng, xa thêm một đoạn là chùa Phật giáo phái Đại thừa mà dân tình thường quen gọi là Chinese Pagoda. Chỉ riêng thực tế ấy đã cho ta thấy sự đa dạng của Yangon. Điều ấy sau này được cảm nhận rõ trong cả văn hóa, con người, ẩm thực.

Yangon3_zps99bf946b.jpg



Yangon2_zpsf5de0bf3.jpg


Và những kiến trúc thuộc địa đặc trưng

Yangon146_zps8645ab6b.jpg


Những công trình nhà ở thế này còn rất nhiều trên đường phố Yangon

Yangon4_zpsf24fbb04.jpg


Yangon89_zpsce5d95dc.jpg


Mới và cũ đan xen, Yangon là nơi pha trộn của những dòng chảy văn hóa khác nhau.

Một ngày đầu tiên ở Yangon, chúng mình đã tuân thủ chính sách "no pagoda" nghĩa là không tham thú chùa chiền nào cả. Nguyên một ngày chỉ quanh quẩn và quan sát cuộc sống của người dân khiến mình thấy thư thả và thêm tò mò. Để dành sức cho Mandalay và Bagan, chúng mình đã lên xe bus đêm đi Mandalay với một tâm trạng háo hức và hồi hộp.

Đất nước Myanmar quả thực có quá nhiều bất ngờ và món quà quý giá còn chờ chúng mình phía trước.
 
Mandalay không đón chào

Lên xe lúc 9h tối, chúng mình được phát chăn, nước, hộp hộp bánh ngọt và 1 quả chuối. Ngoài ra còn có dịch vụ phát thuốc chống say xe hehe. Vốn dĩ khó ngủ, mình cứ trằn trọc mãi trên chuyến xe đêm, dù xe chạy rất êm và ghế khá rộng so với xe bus Việt Nam. Nằm nghiêng ra cửa sổ ngắm ánh trăng sáng vằng vặc, mình lại bất chợt nhớ về chuyến xe bus đêm từ Kathmandu về Gorakpur từ mấy năm trước. Lần trước đi phượt cũng là 2 đứa con gái, nhưng hồi đó ít tiền toàn đi xe chợ với dân địa phương. Cả đêm xe chạy trên con đường xóc đến tận nóc, cứ một tiếng đồng hồ lại dừng lại ở một thị trấn nhỏ trên đường. Tiếng người nói lao xao, tiếng bốc hàng, tiếng gọi nhau làm mình thao thức. Giờ đã đi làm, tiền nong rủng rỉnh hơn chút, mình cũng ngại đi khổ quá. Nghĩ lại thấy hóa ra ta thay đổi theo thời gian.

Chẹp, bệnh nhớ về quá khứ đây mà. Thôi quay lại với chuyến xe đêm đến Mandalay.

Khoảng 12 h đêm, xe đến một bãi đỗ nghỉ cho khách xuống ăn và đi vệ sinh. Mình choáng gần chết với khu đỗ xe rộng mênh mông, đèn điện sáng rực, cả hàng xe bus hiện đại dài như cả cái nhà đỗ san sát. Cả dãy các nhà hàng, quán ăn người ăn người uống tấp nập làm mình không chắc mình có đang ở Burma không nữa. Mình mua một hộp cơm rang thịt băm lèo bèo có giá 2500 kyat! Nói chung cũng thuộc dạng chặt chém đấy ạ.

Buồn cười là khi xe nghỉ (khoảng 30 phút), tất cả khách đều bị dựng dậy cho dù có nhu cầu ăn uống gì không, để cho nhà xem còn khóa cửa xe. Thế là rất hay bắt gặp cảnh các bạn đang ngủ ngon lành bị tống ra khỏi, mắt nhắm mắt mở ngồi tụt luôn xuống cạnh xe ngủ tiếp chờ xe khởi hành lại.

Xe đến bến xe chính vào lúc khoảng 5h sáng, trời còn tối thui. 2 đứa chui ra khỏi xe và nhớ ra chưa tra xem bến xe có xa trung tâm ko và giá taxi thường là bao nhiêu. Thôi thì cứ mặc cả đại vậy. Sau nhiều lần ra giá, bọn mình chốt lại ở 4000 kyat. Nhưng các bác taxi cũng rất biết làm tiền, sau khi chuyển mình sang một xe khác, bác lái xe mới ra điều kiện 4000 kyat là phải share taxi với một khách nữa chứ không được đi riêng. Bọn mình đồng ý, bác ấy bảo đợi tý tao đi tìm khách. Thế là hai đứa ngồi mốc lên trên xe chờ. Ngoài trời vẫn tối đen như mực. Bên ngoài các bác taxi vẫn đang bận rộn chài khách và bán khách qua lại giữa các xe. Trời bắt đầu mưa lất phất.

Ngồi chờ một lúc bác ấy lại quay lại thuyết phục bọn mình trả 5000 kyat để được đi luôn, hai đứa đã tâm trạng không tốt vì trời mưa, và đằng nào về khách sạn cũng chưa dc check-in nên quyết cùn không chịu trả thêm. Bác ấy lại thở dài và lôi tuột hành lý của bọn mình sang một xe khác. Hai đứa lại lóc cóc lần mò trong trời tối trong bãi đất đầy vũng to vũng bé theo bác ấy sang một chiếc xe khác. Đợi thêm được mấy mùa xuân nữa và cuối cùng chịu thua đồng ý 5000 kyat thì bác chủ xe mới quyết định khởi động xe cho bọn mình đi.

Ra được khỏi bến xe, trời bắt đầu hửng sáng. Mưa lất phất ngày càng nặng hạt, chân trời toàn một màu xám xịt. Nói thật lúc đấy sao mà hai đứa thấy ngao ngán thế. Chưa kể trong xe muỗi cứ vo ve như chơi nhạc.

Đi được tầm 15 phút, bỗng dưng thấy bác lái xe tấp vào lề đường. Giữa con đường vắng bóng nhà dân, bác liền ra khỏi xe và ra dấu cho 2 đứa “Wait” rồi lôi điện thoại ra nói gì rất to.

Một lát sau thấy bác chạy qua đường vào gõ cửa một cái gara oto. Không ăn thua vì sớm quá. Lúc sau thấy một anh chạy xe máy tới, đèo bác này đi luôn. Hai đứa ngơ ngác “Là ***?” và ngồi đoán già đoán non. Hóa ra lát sau bác trở về với một can xăng. Bác cười rất tươi, đổ xăng vào bình, hí hửng tra chìa khóa để tiếp tục hành trình. Hai đứa cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mọi chuyện chẳng đơn giản như thế.

Khởi động mãi mà xe không nhúc nhích.

Lúc này mặt hai đứa méo thực sự. Bác lái xe đã phải mở hẳn đầu máy ra chọc chọc ngoáy ngoáy mà không thấy tiến triển gì. Bên ngoài bác vò đầu bứt tai vì cái xe dở chứng bao nhiêu thì bên trong hai đứa cũng khổ sở chiến đấu với lũ muỗi ra sao. Cả một quân đoàn muỗi vây quanh khiến cả hai đứa phải thủ thế quấn áo quấn khăn kín mít thậm chí chả hở cả mắt.
Đến lúc hai đứa quyết chui ra khỏi xe, vì tình hình có vẻ xe không sửa được nhanh. Hai đứa ra đứng ngắm trời xầm xì lâm thâm mưa, và không khỏi thất vọng nghĩ đến cảnh 2 ngày ở Mandalay lại là chuỗi ngày ủ dột này ư. Còn đâu hoàng hôn rực rỡ U Bein trong giấc mơ Burma của mình nữa chứ.

Lúc này, hai đứa thấy bác taxi đứng ra dải phân cách giữa 2 làn đường vẫy thật lực. Thì ra bác vẫy taxi khác cho 2 đứa. Hai đứa cảm động quá, nhưng vẫn đang sợ không biết bác có bắt mình phải “chia sẻ trách nhiệm” vụ hỏng xe không. Vài ba xe chạy qua lừng khừng dừng rồi lại đi, mãi mới có một chiếc dừng lại hẳn. Bác taxi lại thương lượng bằng tiếng Burmese rồi đem đồ của hai đứa chất lên xe mới mà không hề đòi một xu nào. Hai đứa ngậm ngùi tạm biệt bác. Không biết bác sẽ xử lý thế nào với cái xe đang hỏng. Nghĩ lại cũng thấy thương bác ấy quá, mới sáng sớm đã xui xẻo như vậy, mất một đống tiền mà có khi mất cần câu cơm cả ngày trời nữa. Có phải mình mang xui xẻo đến cho bác ấy không biết nữa.

Đến bây giờ nghĩ lại buổi sáng hôm ấy mình vẫn thấy cảm động. Hai bạn khách trên chiếc xe mới không phàn nàn gì mà còn nhường chỗ cho bọn mình. Bác lái taxi xe hỏng mà không đòi một xu của 2 đứa. Khách sạn Fortune cho 2 đứa check in luôn từ 7h sáng. Hai đứa đã đánh một giấc thẳng cẳng đến tận 11 h để bù cho chuyến xe đêm dài. Mang theo trong giấc ngủ là nỗi niềm lo lắng cho 2 ngày tới xầm xì ở Mandalay và những sự ưu ái mà mình vừa nhận đươc trong sáng sớm đầu tiên ở Myanmar.
 
Đã là ngày thứ ba trên đấy Myanmar mà trưa hôm ấy chúng tớ mới ăn được bữa cơm tử tế đầu tiên.

11h trưa hai đứa mới mở mắt dậy thì thấy trời đã hơi hửng nắng. Hỏi bạn lễ tân dễ thương thì được chỉ qua quán cơm Miến cách khách sạn chỉ vài phút đi bộ. Có vẻ là một quán nổi tiếng nên đông và Tây ta đủ cả. 2 đứa gọi cơm và 1 món mặn là dry pork gì đó, 1 salad lá trà, 1 rau xào, tự nhủ cứ gọi xem thế nào rồi sẽ gọi thêm sau. Giá cả thì cũng không rẻ lắm. Ai dè các bạn nam dễ thương quấn longyi bắt đầu khuân ra rầm rầm các loại bát to bát nhỏ các loại đậu, rau, salad, canh. Mỗi bát xinh xinh thôi nhưng thành một mâm đầy màu sắc. Hai đứa ú ớ kiểu tao-có-gọi-cái-này-đâu thì các bạn nói luôn là “Free”. Cái tiếng thần thánh ấy khiến hai đứa như tỉnh cả ngủ. Thì ra ăn cơm ở đây là kèm luôn món ăn kèm, chừng 6 món gì đó =)) Vậy là bình thường thực ra không cần gọi nhiều đồ thêm mà chỉ mọi 1-2 món và ăn cùng các món ăn kèm này là đủ.

FILE0335_zps7f0b5530.jpg


Các món ăn cơ bản là phù hợp với khẩu vị 2 đứa, chỉ tội hơi mặt và có vẻ nhiều dầu hơn đồ Việt. Vì đã bôn ba qua Ấn, Nepal rồi nên mấy món cà ri này 2 đứa chán thoải mái, trong khi nhiều người e sợ đồ ăn bên này do mùi cà ri.

FILE0336_zpscc14dec9.jpg


Salad lá trà đây ạ, lá trà trộn với khế hơi chua, lạc và đậu rang

FILE0339_zpsbb3feb65.jpg


Các gia vị rau sống là lạ: cà pháo, súp lơ trắng, lá chanh, lá trà, đậu bắp, …


Buổi trưa kết thúc mỹ mãn với bữa cơm Miến đầu tiên. Sau này về rồi thỉnh thoảng hai đứa vẫn them được ăn lại những mâm cơm tràn bờ như thế!

Sau bữa trưa, hai đứa thuê xe máy của khách sạn đi Ubein dù còn khá sớm để ngắm mặt trời lặn. Không sao, ngao du là chính mà. Đường đi Amarapura rất dễ, hai đứa cứ nhìn bản đồ trên LP là đi ngon. Qua khỏi đoạn đầu hơi bụi bặm và còn là thành phố, miền đồng quê Burma dịu dàng với màu xanh mướt đã hiện ra.

Mandalay14_zps090faf55.jpg

Mùa xuân, hoa gạo nở đỏ rực. Những cây hoa gạo cổ thụ nổi bật trên nền trời.

Mandalay17_zps09e34f90.jpg


Đi men theo bờ sông, đã thấy Ubein hiện ra trong nắng

Mandalay24_zpsf46b0fe7.jpg

Một cậu bé ngái ngủ còn ngơ ngác, yêu quá!

Hai bên bờ sông, ngay đầu cầu là hai tu viện Phật giáo. Các hoạt động khá sôi động như ăn uống, đỗ xe, thuê thuyền. Hai đứa tông xe vào một hàng giải khát và hỏi dịch vụ trông xe. Anh chủ quán phát cho 1 mảnh giấy sơ sài ghi gì hông hiểu luôn :D Hai đứa bắt đầu lượn lờ chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cây cầu cổ Ubein.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,168
Members
192,353
Latest member
buyverifiedwised
Back
Top