What's new

Cam Ranh....xứ biển....xứ tiên....tắm tiên....

Từ hôm đi Măng Đen – Cột Mốc Đông Dương về tới giờ, chị em cũng chỉ chat chit qua lại giữ liên lạc. Cũng hứa với Chị là sẽ ra Cam Ranh chơi một vòng cho đã. Nghe nói Chị bây giờ cũng có mở một tiệm kinh doanh gas, công việc bước đầu ổn định, cũng thấy mừng cho Chị vì con gái đi như vậy là nhiều rồi, lo về sắp xếp cuộc sống riêng là vừa.
Ngày cuối năm ai cũng bận bịu đủ thứ chuyện, hẹn lần lữa mãi thì mình cũng fix được mấy ngày lang thang, quyết chí làm một chuyến cho hết Cam Ranh mới được. Bắt chuyến xe Cúc Tùng giờ chạy 10.30pm, khoảng sáng 6h là nhanvan_hoang tới bến xe Cam Ranh, nói là bến xe chứ nơi này có một khu đất vừa đủ đậu được tầm vài cái xe của Cúc Tùng, mấy cái xe khách nhỏ chạy loanh quanh. Bạn khó mà nhận ra cái bảng "Bến Xe Cam Ranh" vì nó bị lọt nằm thỏm vào trong một rừng các bảng quảng cáo cho các nhà xe khác như là Cúc Tùng, Phưong Trang, Liên Hưng....Tốt nhất là bạn nên để sáng sáng rồi muốn chụp hình cái bến xe thì chụp, chứ khi trời còn đang mờ mờ thì chắc không thấy cái bến đâu....


DSCF43671.jpg



Chị nói là tới gọi Chị ra đón, mình thấy còn sớm nên đi tìm quán café ngồi cho biết cuộc sống buổi sáng xứ này.....


DSCF40101.jpg



Trước đây nhanvan_hoang cũng có một lần đi ra Cam Ranh với thằng bạn, đợt đó 2 thằng ra ga Hòa Hưng mua 2 cái vé ghế ngồi có máy lạnh, xuống tại ga Ngã Ba ở Cam Ranh. Nhà bà Nội nó ở chợ Kilomet số 9, thị trấn Ba Ngòi. Đi với nó về chia tay họ hàng trước khi nó đi du học Úc, toàn tiệc tùng với cả lời nói chia tay chia chân, mình thì muốn tranh thủ đi một vòng mà không có cơ hội. Không lẽ bỏ đi chơi một mình thì cũng kì, nó lại trách là mang tiếng đi chia tay mọi người với nó mà thật ra là tranh thủ đi chơi. Cái ga Ngã Ba trông giống một cái chòi canh, hay là một ngôi đình mà bạn hay thấy ở các vùng quê hơn vì nó nhỏ một chút xíu ah, lại có một cái cây to như cổ thụ lâu năm nằm chắn ngay cái cửa ra vào.....


DSCF43661.jpg



Cái quán này có lẽ là nơi tập trung của hội chơi Tennis hay sao đó, toàn mấy cô chú lớn tuổi ghé vào uống, tay xách nách mang dụng cụ, nào là vợt, nào là banh, nào là khăn.... Họ cũng có bàn riêng đuợc đặt sẵn y như mấy cái bàn giành cho CV bên cafe Bàu Cát vậy. Ai cũng nói chuyện rất rôm rả sau bài tập thể dục buổi sáng. Tầm 6.30h, Chị chạy ra đón mình, trông Chị không khác mấy so với cách nay vài tháng. Vẫn đen ngăm ngăm, ốm ốm, giọng nói đặc trưng xứ biển. Nhà chị nẳm ở khóm Phú Hải, thị xã Cam Ranh, phải đi qua mấy con hẻm nhỏ mới tới, mình nhớ là trên đường 3 tháng 4 có con hẻm rẽ vào. Một ngôi nhà nằm cách biển có vài mét, một không gian miền quê quá yên bình. Thật ra nhanvan_hoang hình dung là về một nơi khác cơ, không phải như thế này......Biết trước như thế này thì mình lo đi từ lâu rồi chứ không phải là cứ hẹn tới hẹn lui....Mình thích nhất là cái khu vườn nho nhỏ nằm trước sân lúc nào cũng đầy nắng, rồi giàn mướp sai quả nằm sát bên hông nhà hoa nở vàng ưom....


DSCF40421.jpg



Mình được bố trí riêng một cái giường nằm ngay cửa sổ, tiện nghi lắm, có quạt, có máy laptop của chị, internet thì vô tư.Nghĩ sao mình may mắn quá, quen trúng thổ địa của vùng, lại có ngôi nhà thì không thể đẹp và yên tĩnh hơn. Ăn sáng, café xong Chị nói mình nằm nhà nghỉ ngơi, Chị lên coi cửa hàng. Mua mấy tờ báo đọc mà cũng chả ngủ được, xách cái máy ảnh đi tham quan xóm chài ven biển này....


DSCF40351.jpg



DSCF40361.jpg
 
Chạy xe về lại Cam Ranh cũng tầm 5h rồi, chuẩn bị ít hành lý nhanh gọn cho chuyến ngày mai ra ngoài đảo Bình Ba ở tầm 3 ngày thì về lại đất liền. Ngày mai là ngày cuối năm rồi còn gì, ngày thứ Năm, 31/12/2009. Mình chạy lên ở ké nhà một người bạn của Chị để sáng mai đi cho tiện. Vợ anh Nhanchauchau cũng mới tới Cam Ranh hồi chiều, trông khá mệt mỏi vì phải di chuyển nhiều. Mọi người ăn tối cùng nhau, không khí thật vui và gần gũi. Một ngày dài đi xe máy cũng làm nhanvan_hoang thấm mệt, ngủ khá ngon giấc dù đôi khi bị lạnh cái chân. Mới tờ mờ sáng thấy Chị lui cui xuống dắt xe đi đón anh Nhanchauchau mới từ Saigon ra, giờ đang chờ ở bến xe Cam Ranh. Tranh thủ ngủ thêm một chút nữa cho ngày dài phía trước. Mọi người cùng đi ăn sáng, ra quán café Sanh ngồi tán dóc chờ tới tầm 8.30am thì cùng bắt taxi ra cảng Đá Bạc. Cảng này cũng gần lắm, chạy taxi tầm 20K là tới, chỗ này có tàu đi đảo Bình Ba, đảo Bình Lập, rồi còn có cả tàu chạy ra đảo Phú Quí nữa nhưng mình không chắc là tàu cá thôi hay tàu chở khách vì nghe nói tàu đi đảo Phú Quí phải mất tầm 12 tiếng mới tới nơi, nghe thôi đã khiếp rồi.


DSCF45411.jpg



Mình nhớ nhất là khi chạy xe qua nhà anh Thừa, mình vẫy tay chào anh mà mất một hồi anh mới nhận ra. Ra tới cảng mình lên tàu ngồi giữ chỗ mà nghĩ là chắc thế nào anh Thừa cũng chạy xe máy ra cảng tìm mình, mình hiểu tính cách của người dân ở đây lắm mà, mình chắc luôn. Nhanvan_hoang nhờ anh Nhanchauchau coi hộ chỗ ngồi và hành lý, chạy lại lên cầu tàu nhìn dáo dác tìm, không thấy anh đâu, vừa quay đi vài bước chân với một cảm giác gì đó thoáng qua trong đầu thì nghe tiếng gọi “Trung ơi,Trung ơi..”. Ha ha ha mình biết ngay mà. Hôm đi ngủ bè tôm của anh Thừa, anh nói là khi nào em ra đảo Bình Ba thì nói anh, anh có người nhà bên đó, anh sẽ kêu họ ra đón em, dắt em về nhà ở tạm vài ngày. Anh có vẻ ngại khi nói về chỗ ngủ vì chắc anh nghĩ là chỗ ngủ không thoải mái như đất liền hay sao đó. Rồi sáng nay thấy mình đi anh Thừa nghĩ là nhanvan_hoang chưa có chỗ ở, sợ bị lang thang trên đảo Bình Ba nên mới chạy ra hỏi thăm coi tính thế nào, rồi có gì còn gọi người nhà ra đón. May là Chị bạn đã gửi gắm cả ba người cho một chị bạn nào đó ở ngoài đảo. Bạn không biết là nhanvan_hoang cảm thấy như thế nào trước tình cảm chân thành và hiếu khách của người dân xứ biển này như thế nào đâu. Họ hiền lành, thật thà và gần gũi đến mức như mình sống cùng họ từ khi còn nhỏ vậy.


Nhanchauchau, Nhanchauchau's, Nhanvan_hoang (từ phải qua)


DSCF45521.jpg



Tàu chạy ra biển một chặp là mát lạnh luôn. Trên tàu chở cơ man nào là nước mắm, xăng, dầu, bánh kẹo…..đủ thứ cả. một cái mùi hỗn hợp dễ làm ai đó say còn hơn say sóng nếu không quen. Nhanvan_hoang có cảm giác là họ đang chở cả đất liền ra vậy, không chừa cái gì. Ghế không đủ cho những ai tới trễ, họ ngồi ra cả phía trước và sau tàu nơi chất đầy hàng hóa, ngồi cả lên rau củ. Thôi kệ, chả ai để ý thì cứ ngồi. Mình ngồi một chặp cho quen quen với con sóng thì trèo hẳn lên nóc tàu ngồi cho mát. Giờ trưa mà ngồi trên đó không nóng quá đâu, chỉ cần đội mũ che cái đầu lại, gió biển thổi mát toàn thân luôn như là air-con ấy. Đất liền nằm lại xa xa phía sau con nước rồi….


DSCF45471.jpg



Thời tiết khá thuận lợi cho chuyến đi, sóng không lớn lắm, từ đây nhìn về bốn phía mới thấy trời cao biển rộng là gì....


DSCF46931.jpg



Thấp thoáng bên tay trái là cảng quân sự Cam Ranh với các tàu quân sự nằm cập bến, bạn chỉ có cơ hội nhìn thấy nó từ đây, nếu đi bằng đường đất liền chỗ ngã ba Mỹ Ca thì nghe nói phải qua chục lần kiểm duyệt, mà chỉ có người trong nghành mới được phép vào thôi….


DSCF45481.jpg



Trên nóc tàu, nhiều người nằm ngủ ngon lành, họ chắc quen quá với việc di chuyển này rồi. Mà đúng là dễ ngủ thật, mình ngồi một chặp mà mắt muốn nhíu luôn, phải ngồi dạt vô trong cho chắc ăn. Tàu chạy tầm gần 2 tiếng hay sao đó là tới cầu tàu đảo Bình Ba. Nhìn xa xa trông thấy một khu dân cư khá là đông đúc. Tới gần thì thấy tàu quá trời là tàu, không có vẻ gì đây là một cái đảo ít người....Cả ba người khá là bỡ ngờ khi lên cầu tàu, bà con ai cũng tranh thủ đẩy hàng hóa đi cho mau, cái cầu tàu này nhỏ quá, chỉ có một lối ngang tầm 2 mét. Người rồi hàng hóa tấp nập đẩy ra đẩy vào, xuôi ngược tấp nập. Chưa quen đường xá thì nên đi tắp sát vào lề nếu không muốn bị ai đó đụng té hay thậm chí cái xe đẩy húc vào. Vợ nhanchauchau nói là chắc phải hỏi ai đó đường về nhà bạn của Chị, cả ba nói một hồi mới nhớ ra chị này tên Tàu thì phải. Nhưng đông người chạy qua lại quá không biết hỏi ai luôn, chờ đi ra ngoài một lúc, chỗ thưa thưa người thì thấy có một chị kia tiến lại, mọi người tính hỏi thăm thì ai dè đây chính là chị Tàu. Chị Tàu ra ngoài đợi mọi người, khi thấy ba người balo lang thang là biết ngay là tụi này. Chị Tàu bố trí cho cả 3 ở trên gác, nhà rộng rãi và mát mẻ lắm….


DSCF4553.jpg



Trong lúc mọi người sửa soạn đồ đạc thì chị Tàu mang mực mua ở chợ hồi sáng ra cho người ta đổ bánh xèo, bánh căn ăn. Mực chị làm sẵn hết, cắt rửa sạch sẽ, trông nó trằng dục hay sao ấy. Mực tươi, bánh thì thơm, nước mắm ngon quá trời, còn rau nửa chứ. Đang đói nữa, ai cũng ăn uống rất khí thế. Mình thì ăn khỏi nói luôn. Mỗi cái bánh đều có một khoanh mực, không thì đầu mực. Ăn xong là thấm cái mệt do di chuyển tàu. Có một anh bạn của chị tên là Minh tới chơi nữa, anh Minh dắt mọi người đi uống cafe cho thoải mái. Không còn gì sướng hơn vậy...
 
Đừng thích đi một mình nữa mà...

Tối 29-12, Chị vợ đi ô tô từ một tỉnh cách Hà Nội 60km lên Hà Nội ngủ 1 đêm. 4h30 ngày 30 ra sân bay Nội Bài đi Tuy Hòa (không còn vé vào Nha Trang hay Cam Ranh). 9h bắt xe đò 40k đi từ Tuy Hòa vào Nha Trang. 12h vào Nha Trang vừa đói vừa mệt, may quá gặp anh lái xe đò tốt bụng cho đi nhờ từ bến xe phía Nam của Nha Trang đến bến xe bus Phương Trang. 13h30 lên xe bus 15k đi Cam Ranh, đến bến xe Cam Ranh lúc 14h30 và được Chị tuylipden ra đón. Và thời gian tiếp theo thì thật tuyệt vời vì được sống ở Cam Ranh- Thiên đường ấm áp....
 
Last edited by a moderator:
Quán Cafe Cây Xoài là quán thuộc hàng popular nhất trên cái đảo Bình Ba này. Từ cầu tàu bạn chỉ cần rẽ tay phải, đi hoài lên hết con dốc là tới thôi. Quán nó nằm bên tay phải đấy.


DSCF4555.jpg



Nó có một khuôn viên rộng, chung quanh toàn là cây cối, phủ bóng xanh mát xuống khoảng sân. Mấy cái bàn uống cafe được đặt tầm chục cái. Mọi người vô ổn định chỗ thì Nhanchauchau's khệ nệ xách hoa quả gì đó mua ở chợ lên cho mọi người ăn. Đi chơi có con gái thích thật, chả phải lo cái gì, chỉ việc mang cái thân đi, thế mà lúc đầu mình còn complain là mua làm gì cho mệt. Mới ăn no xong, lên ngồi tán dóc xàm xàm, uống chai sữa, ăn trái cây, con mắt nó cứ nhíu lại. Lâu lâu có một cơn giò thổi lên từ đưới biển nữa thì ôi thôi, muốn bay ra cái ghế đá kia nằm ngủ luôn cho rồi. Sau đó anh Minh muốn dắt mọi người đi ngắm bãi Nhà Cũ, mình xin phép về ngủ một ít. Mới ăn no, đi ngay làm sao nổi. Hai bạn kia và anh Minh đi đâu thì mình không biết, về nhà đặt cái lưng xuống là ngủ luôn. Từ xa nhìn nguyên cái trung tâm của Bình Ba nó thế này nè....


DSCF4684-1.jpg



Công nhận ở ngoài đảo Bình Ba có 2 việc làm mình thích nhất là ăn và ngủ. Ăn no là chỉ muốn ngủ, đặt lưng xuống là thôi luôn. Đánh 1 giấc no nê, dậy mà chưa thấy 2 vợ chồng bạn kia về nữa, gọi điện hỏi thì nói là đang đi đâu đó, chị vợ có dặn là đi ra bãi Nhà Cũ đừng có chụp hình lộ quá người ta thu máy hình vì chỗ này có căn cứ quân sự gì đó. Giờ này tầm 4h, lang thang phố xá là số một nhé. Giờ mới để ý, nhà chị Tàu nằm ngay cầu tàu luôn, trung tâm đó. Trước mặt là một ngôi chợ bán hàng ăn, bán tạp hóa, đủ thứ trên trời dưới đất. Chỉ có chỗ này là đông đúc thôi, bạn đi xa xa một chút thì vắng vẻ hơn. Cuộc sống cứ như là không có khái niệm thời gian vậy. Yên bình và gần gũi lắm...


DSCF46611.jpg



Trên đảo cũng có vài ngôi chùa và đình. Ngôi chùa này nằm sát bên hông nhà của chị Tàu. Hình như anh Minh có giữ chức vụ gì trong này hay sao đó. Mình có nghe anh Mính nói mấy điều về ngôi chùa mà không nhớ ra....


DSCF45541.jpg



Còn cái đình Bình Ba này nằm cạnh một cái sân rộng lắm, giống như sân thể dục thể thao cho dân địa phương ấy. Tụi trẻ bất kể nắng mưa sáng chiều gì cũng đem banh ra đây đá hết, ầm ĩ hết cả cái xóm. Có hai cái cầu goal ở hai đầu sân nữa. Trước mặt ngôi miếu là Ủy Ban Nhân Dân xã Bình Ba.


DSCF46161.jpg



Hỏi han mọi người mình cũng biết được con đường đi bãi Nhà Cũ. Nó nằm trên đường đi qua quán cafe Cây Xoài, bạn đi miết, tới cái ngã ba thì hỏi người dân làm sao đi tiếp....


DSCF45561.jpg



Lúc đầu còn có nhà, sau thì hết nhà, lâu lâu có mấy cái lán mà người ta cất lên để cho công nhân làm đường. Con đường lên bãi nhà Cũ là con đường mới mở, người ta đang dần xây, nó kéo dài qua mấy cái núi rồi lên tới đỉnh nơi đặt cái trạm Rada. Từ trong đất liền, bạn có thể nhìn thấy đảo Bình Ba nhờ vào con đường này, nó hiện lên trên vách núi như một vết cạo mủ trên thân cây cao su vậy....


DSCF45681.jpg
 
Con đường đi lên bãi nhà Cũ ai mà thích đi bộ thì không còn gì bằng. Nếu bạn đi hết con đường để lên tới đỉnh Rada thì mất tầm gần 2 tiếng. Nửa tiếng đầu là đường dễ đi, họ đã trải 1 lớp betong rồi. Bạn sẽ thấy có một cái nghĩa trang nhỏ nằm liền kề vách núi, một ngôi chùa quá là yên tĩnh với mất bức tượng phật trông đã cũ vì mưa nắng. Từ đây nhìn mọi thứ nằm trong tầm mắt hết nhé....


DSCF45691-1.jpg



DSCF45661.jpg



Đi tiếp nửa tiếng sau là con đường ủi sẵn rồi, đang betong lên từ từ. Trong đoạn này bạn sẽ thấy bãi Nhà Cũ, nó là một eo biển đúng nghĩa: một dải cát trắng phau, dãy đá nằm ép sát về bên tay phải, hàng dừa cao cao nằm lẫn trong cái doanh trại quân đội. Mình nghĩ đây chắc là cái trại lính đẹp nhất Việt Nam quá. Nghe nói Nhanchauchau chụp hình suýt bị thu máy nếu không có thổ địa là anh Minh dắt theo. Nhanvan_hoang không đi xuống bãi Nhà Cũ mà đi bộ lên tiếp, con đường đất đỏ nó dẫn bạn lên tới một cái vách núi trên cao lắm. Từ đây bạn nhìn xuống bãi Nhà Cũ thì thấy toàn cảnh luôn, mấy anh lính đánh bóng chuyền phía dưới làm sao biết có thằng kia chụp hình nguyên cái trại từ trên kia cao lắm.....


DSCF45751.jpg



Ngồi trên mỏm đá nhô ra từ con đường mới ủi, bạn thấy toàn cảnh bên dưới, một bức tranh làm mê đắm những ai yêu màu xanh của biển, màu xanh của cây lá, màu trắng của bãi cát dài. Tới đây thì không lo nữa, bạn làm gì cũng không ai biết, dân địa phương họ chỉ đi bộ ra tới bãi Nhà Cũ là quay về rồi, lên tới đây may ra có mấy ông cầu đường đo đo ngắm ngắm cái gì đó. Mình làm cho một chú kia giật mình, ông đang ngắm xuống con đường thì thấy trên mỏm đá có một thằng khùng đang ngồi, đúng nghĩa chênh vênh giữa trời biển luôn....


DSCF45741.jpg



Còn đoạn tầm 1 tiếng cuối mới mê: người ta mới phá núi ah, xe ủi thì chắc đã phải cật lực lắm mới mở được con đường nhỏ nằm ở giữa, đất đá ngổn ngang, có những tảng to bằng cái container, đỏ au. Đoạn này tuyệt nhiên không có người, bạn đi bộ thì thỉnh thoảng thấy mấy con chim gì như con gà rừng, màu sắc sặc sỡ chạy đuổi nhau kêu chí chóe. Chỗ này đúng nghĩa là "i, me and myself" nhé.....


DSCF4585.jpg



Trong cái nắng chiều chạng vạng, bạn một mình trên một con đường mà bạn biết là nó sẽ tới đỉnh núi kia nhưng không biết đi khi nào tới. Một cảm giác thú vị, hoang dã cứ thúc đẩy bạn bước tới.


DSCF45821.jpg



Đi bộ leo con đường dốc đầy đất đá mà bạn không thấy mệt đâu vì không khí trên này cực kì mát mẻ, trong lành. Thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại mà thấy vẫn muốn bước tiếp. Thấy cái chân đài Rada kia rồi, đang bon bon bước tiếp thì thấy một anh lính mặc áo xanh lăm lăm chạy từ đâu ra, hỏi là mình tính đi đâu, giải thích là chỗ này là khu vực cấm không ai được phép đi lên. Anh này chắc ngồi đợi để stop mình lại hay sao đó vì lúc nãy phía dưới kia mình đứng trên ụ đất đỏ được bồi cao do máy ủi, la to lắm " Yahhhhhh....". Bao cái gì còn kẹt lại trong đầu giải phóng hết ra ngoài. Thanh thản, thanh thản.....
 
Sống trên đảo Bình Ba bạn sẽ không sợ bị lạc dù đi đâu thì đi, mọi thứ xuất nhập đều phải ra cái cầu tàu cả. Lúc mới ngủ dậy có gọi cho Nhanchauchau's nhờ anh Minh về đón đi chơi chung mọi người mà anh Minh thì lại chỉ chạy xe máy tới chỗ trại lính ở bãi Nhà Cũ, không thấy nhanvan_hoang thì quay đầu về. Mình thì đang từ đỉnh núi đi xuống, trời tối hơi lo nhưng nghĩ là chắc xứ đảo này cũng hiền mà. Về tới nhà thì nghe nói mọi người đã cùng chở nhau ra bãi Trướng chơi rồi vì bãi Trướng nằm khá xa. Ở đảo Bình Ba có 3 cái bãi biển bạn nên ghé tham quan, đường đi dễ lắm. Này nhé: từ cái cầu tàu bạn đi thẳng một lèo ra chợ, nếu đi thẳng thì gặp ngay bãi Nồm, rẽ tay phải thì ra bãi nhà Cũ, rẽ tay trái thì ra bãi Trướng. Bãi nhà Cũ và bãi Trướng là hấp dẫn nhất, tại đây người ta mở con đường leo lên núi cực đẹp, hiểm trở và còn rất hoang sơ. Bạn nên khám phá chỗ này.
Tầm 6h về tới nhà chị Tàu lại rồi, mừng quá trời. Nhanvan_hoang lang thang ra cầu tàu ngắm cảnh người người hối hả về nhà trong chuyến tàu cuối cùng của năm 2009....


DSCF4589.jpg



Ngày mai là ai cũng thêm 1 tuổi, kể cả cái cầu tàu này. Rồi không biết những ai đi trên chuyến tàu cuối cùng lên đảo thì cảm giác họ thế nào. Đứng ngay đây lòng mình cũng bồi hồi một chút, lại một năm nữa qua đi nhìn lại hình như mình không làm được gì nhiều. Mọi thứ còn dang dở, hi vọng năm sau mọi thứ sẽ tiến triển tốt hơn....

Chuyến tàu cuối cùng của năm....


DSCF4588.jpg



Rồi tất cả cũng về nhà chị Tàu, chị ấy đang loay hoay làm bữa tối cho mọi người, đó là một bữa ăn tất niên khá thịnh soạn mang đầy hương vị biển....


DSCF4593.jpg



Có tôm, có ốc, có mực và có cả beer nữa. Anh Thông - chồng chị Tàu - cũng ngồi chung vui với mọi người. Ai ra đảo Bình Ba có bất cứ thắc mắc nào về xứ đảo thì liên lạc với anh Thông vì nghe đâu anh là phó chủ tịch hay sao đó. Mình thích nhất là mấy món nước chấm để ăn hải sản, bạn nhìn vào cứ tưởng nó làm từ nước mắm nhưng thật ra là được chế biến một cách rất khéo léo từ muối, chanh và....Tiệc tùng chén chú chén anh ngà ngà thì mọi người dắt nhau ra bãi Nồm ngồi chơi, mình kịp chụp một bức hình mà mình rất thích, nó thể hiện là dù bạn ở đâu, làm gì thì tín ngưỡng, phong tục thờ cúng của người Việt mình là cái gì đó rất thiêng liêng....


DSCF4598.jpg



Hôm nay là ngày có trăng khá rõ, mình thấy bãi Nồm cũng dài tầm 50m, bãi đá nằm hết về tay phải, nhô cả ra ngoài biển, sóng vỗ to lắm, kêu ầm ầm. Bên tay trái thì bị chắn bởi dãy núi cao. Ở Bãi Nồm này, người ta đã kè betông hết, dân địa phương kéo nhau ra ngồi nhậu, hóng mát cũng khá đông. Cả bọn cũng tìm một chỗ trên bãi cát, ngồi tán dóc, hứng chí thì hát hò võ tay rần rần. Mình nhìn thấy bên phía kia có một tảng đá to như cái nhà, chắn hết tầm nhìn, biển thì cứ như mời gọi, chịu không nổi, ròn rén bỏ nhóm chạy ra phía sau tảng đá. Tắm biển đêm vào ngày có trăng lên, ngày cuối năm trên đảo Bình Ba, không có gì tuyệt vời hơn. Sóng cứ vỗ liên hồi vào tảng đá nghe rõ to, bãi biển thoai thoải nên tắm rất an toàn. Ah, nếu bạn có tắm tiên thì chú ý nên để đồ đạc lên cao thật cao chỗ nào khô ráo nhất đó, thằng bạn mình tắm mà để cái boxer trên một mỏm đá nó nghĩ là sóng không thể nào với tới. Hic hic hic ai dè khi nó bơi một chặp nhìn lên không thấy gì trên mỏm đá, nó hết hồn. Nhìn chung quanh, qua ánh trăng lờ mờ nó thấy có cái gì như là boxer nổi lềnh bềnh trên biển, cách nó tầm 5m. Hú hồn, không thì....Rồi đống quần áo khô nó để tít trên kia cũng bị ướt hết luôn, coi như đêm đó nó mặc đồ ướt đi chơi....


DSCF4599.jpg



Anh Thông sau đó còn dắt mọi người đi hát karaoke, cái quán nằm im lìm trên khuôn viên rộng, chắc đây là quán duy nhất trên đảo quá. Hôm nay là dịp đặc biết nên có khá đông người đi vui chơi. Beer lại đựoc kêu ra, công nhận người trên đảo uống khỏe quá, uống như uống nước lã vậy. Lâu rồi mới có dịp vui như vậy, mình cũng uống theo mọi người...


DSCF4609.jpg



Ngà ngà hết cũng tầm 11pm, lục đục kéo nhau về. Một anh bạn làm cùng anh Thông ở Ủy Ban xã rủ về nhà Ủy Ban ngủ cho biết đêm ngoài đảo. Đúng là ấn tựong thật, ngủ ở đây bạn nghe gió thổi ngoài kia đúng là gió hú "Uhhhh, Uhhh........". Nó kêu liên hồi, rồi gió thổi vào từng ngóc ngách của căn nhà, qua từng khe cửa dễ làm bạn tưởng là ngoài kia có bão rất to. Trời lạnh, thiếu chăn đắp, thằng kia đã lạnh càng thêm lạnh....
 
Phải thừa nhận bạn mạnh "phượt" thật đấy,lời văn bạn viết rất hay,mình thấy tình huống nào bạn cũng phân tích đâu ra đấy đọc mê luôn.Chúc bạn có nhiều bài viết hay để anh em nhà "phượt"cùng thưởng thức,mình ít có điều kiện đi,với lại cớ đi về cũng chẳng biết viết(thôi thì đành ngồi ở nhà bấm thanks vậy),cảm ơn nhiều, thực sự ngưỡng mộ rồi đó,chào nhé(buồn ngủ rồi).
 
Người ta nói là vào những ngày đầu năm mới thì phải làm điều hay lẽ phải, sống thật tốt để cả năm đó cứ thế mà phát huy. Biết vậy mà sao khó quá. Sáng đó tầm 7h, mình lủi thủi đi về nhà trong bộ dạng mà hi vọng cả năm không bao giờ lặp lại: đầu tóc bù xù, mặt mũi kèm nhèm hốc hác vì tối qua lạnh không ngủ được, người ở trần luôn chỉ lận có mỗi cái boxer. Ai nhìn chắc cũng nghĩ thằng này đi tắm biển sáng sớm về nhưng gương mặt mệt mỏi của nó thì trông không đúng cảnh lắm. Tắm rửa cho sạch sẽ cái, la cà từ tối qua tới giờ trông kinh dị quá. Mọi người thì rủ nhau đi ăn sáng hết rồi. Ngay trước nhà chị Tàu là một cái chợ nhỏ bán đủ thứ đồ ăn sáng nhé: bánh canh chả cá, bún bò, bánh căn mực....Ở đây không cần phải về nhà ăn cơm đúng bữa đâu, cứ đói là ra đường tìm cái gì đó ăn vặt thấy còn ngon hơn. Lang thang ra bãi Nồm coi cảnh thế nào, tối qua ra không thấy được nhiều....


DSCF4612.jpg



DSCF4613.jpg



Sáng vắng vẻ lắm, không có ai cả, chỉ có sóng biển, gió biển thôi....


DSCF4614.jpg



Nghe nói sáng nay Chị ra đảo Bình Ba cùng hai người bạn nữa, sau này mới biết họ là anh chị của Rockgarden. Cái đầu chưa tỉnh hay sao mà cứ quay quay, về nhà nằm nghỉ lấy lại sức lực. Mình biết chắc trưa nay khi Chị ra thì thế nào cũng lại có party nữa, lại beer cho coi. Nhà nhanchauchau cũng có vẻ bị đuối hay sao mà về nhà nằm nghỉ rồi. Đặt cái lưng xuống giường là thiu thiu ngủ ngay, gió thổi qua cái cửa sổ ngay cái đầu giường mát còn hơn cả air-con. Chị tới là biết ngay ah, cả nhà ầm ầm hẳn lên. Công nhận hai chị em nhà Rock nhìn giống nhau quá. Đúng như mình nghĩ, Chị mới qua là có ngay cái độ ra ngoài bè tôm của anh bạn nào đó nhậu. Chị Tàu đã lo chuẩn bị vài món từ sáng để mọi người mang ra ngoài đó nấu nướng, trông món nào cũng tươi rói. Cái đầu mình tỉnh táo lại rồi, mừng ghê. Mọi người kéo nhau ra chợ ăn tạm cái gì cho chắc bụng, chờ mấy bạn khác tới rồi ra bè luôn....


DSCF4632.jpg



Hình như hôm đó cũng có tầm hơn chục người cả mới cả cũ kéo nhau ra bè tôm nhậu. Một tiểu đoàn với tay xách nào là beer, đá, chén đũa, thức ăn. Con đừong nhỏ dẫn ra cầu tàu lại đông như mới có chiếc tàu nào đó mới cập bến. Beer và đá thì được đổ hết vào một cái thùng nhựa, các món ăn cứ lần lượt đưa lên: cá nướng, cá chiên, cá hấp..... Mình chỉ ngửi mùi beer thôi là cũng nhợn cả người. Tranh thủ ăn nhiệt tình luôn. Mấy anh bạn mới quen nice lắm, cứ gắp hết cái này tới cái kia cho mình, số mình số hưởng....


DSCF4636.jpg



Thích nhất là khi đang ngang ngang cái bụng thì thấy ngay trái đu đủ vàng ưom trên bàn thờ, chắc cúng cũng được vài hôm rồi. Nhìn mà khó cầm lòng luôn, hỏi vài câu là họ cho ngay quả đu đu ngọt lịm nhé. Công nhận dân biển đảo uống beer ghê thật, bao nhiêu cũng hết. Sợ cái beer rồi, ăn uống xong là ra ngay cuối bè tôm ngồi hóng gió. Một ngày đẹp trời....


DSCF4639.jpg



Trong phía cái chòi nhỏ chưa chục mạng kia lâu lâu lại vang tiếng dzô dzô, tiếng cười đùa ầm ĩ. Ngày đầu năm mới mà, vui vẻ lên một chút cũng dễ hiểu. Lâu rồi Chị mới qua thăm những người bạn trên đảo Bình Ba, họ có thêm một lý do để chén chú chén anh. Một anh bạn đưa cho mình cái cần câu mực, nói là ngồi không câu cho nó vui, anh dặn cứ dựt dựt thấy nặng nặng đầu dây bên kia là mực cắn câu đó. Nghe thì đơn giản, ngồi vào mới biết. Mình giật hoài mà có thấy gì đâu, mọi người ai cũng nói mình câu tệ quá, họ mang cái mồi vào bên trong lồng có nuôi vài con mực, lũ mực cắn mồi ngay. Nó nhả ra từng cục mực đen ngòn, chiều nay lại có seafood ăn tiếp rồi....
 
Này "cu em"(tiếng xứ Nghệ),lại"tái xuất giang hồ"hả?Viết mạnh vào,tớ đang chờ bài
của cậu đây,ghiền rồi nhé,kiểu này cho anh theo hầu chú mày thôi(đang đợi bài về CPC đấy nhá)!!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,684
Bài viết
1,135,212
Members
192,401
Latest member
Xuanbaongoc
Back
Top