What's new

Cào cào ký sự

Một chuyến phượt dài nhiều tập của đoàn cào cào 12 chiếc sẽ xuất phát lúc 14 h hôm nay, thứ Sáu, 16.11.2007, tại chân cầu Hà Đông. Điểm đến đầu tiên là Bản Lát.

Đó cũng là thời điểm bấm máy của một bộ phim truyền hình nhiều tập về dân phượt, sẽ lần lượt tới tất cả các miền, các điểm du lịch trên cả nước, mô tả và lý sự về văn hóa du lịch theo kiểu phượt.

Nhân vật chính của phim sẽ là các tay phượt trên những con ngựa sắt cào cào.

20h tối hôm qua, đoàn làm phim lỉnh kỉnh từ Sài Gòn ra đã tề tựu tại Hà Nội. Các đoàn tiền trạm cũng đã từ các điểm xa xôi trở về đêm qua.

Sáng nay, công việc chuẩn bị đã được rà soát xong xuôi.

Dự kiến tập đầu sẽ lên sóng trước hết trên HTV7 (Sài Gòn) vào tháng 12.

Một nữ MC mới lạ sẽ được trình làng. Hy vọng không phải là kiểu làm đỏm thường thấy, mà là người đồng hành "chịu được" của dân phượt đầy cá tính tinh tướng.
 
Nhìn thấy Tây thì hú hồn, mong d.c học hỏi kinh nghiệm chạy xe, ai ngờ cũng lơ tơ phơ quá. Xe chạy cũng theo một hàng không chạy xong xong như lúc dừng lại chụp hình ( 2 hàng song2 quá oách xà lách). Đồ nghề quá chuyên dụng, cặp ôm bình xăng, quần áo mũ xe máy nhìn là ngon lành rội Còn vụ giầy cũng lơ tơ phơ quá nhỉ, Nhìn ảnh thấy mấy đoạn các bác giữ đội hình, số thứ tự cũng choáng thật nhưng có mấy tấm lại để lộ hàng

Em không biết vụ giầy dẹp thế nào nhưng em thấy thế kia hoàng quá rồi bác ạ. Còn vụ chạy sóng đôi ý. Em thấy thế là các bác ấy đi đúng lý thuyết đấy ạ. Các bác có thể xem ở đây. http://www.msf-usa.org/downloads/Group_Ride.pdf. Dưng mờ lý thuyết này ko áp dụng ở HN và nhưng thành phố lớn đươc. Clip đây ạ. http://www.youtube.com/watch?v=erpkyD7SMfw
 
Last edited:
Câu này hay!(c) (c) (c)

Hai bạn Chitto với Windy thôi đi đừng nổ nữa, cứ thách vớ thách vẩn!(NO) Mấy cái đường các bác nói, an toàn nhất là đi bộ, còn xe nào thì cũng có khả năng bay xuống vực cả thôi:LL

Ối, tớ xin lỗi tớ xin lỗi, Tớ đâu có dám nổ, Tớ chỉ hỏi thôi mừ.
Tớ có thách ai đâu cơ chứ, chị BờNách mắng thế tội tớ chết.
 
Xem trên sách báo, thấy toàn mô tả người Mông sống trên những vách núi đá tai mèo nhọn hoắt. Có lẽ ngày xưa như thế, chứ nay người Mông xuống núi rồi. Những chỗ này, cũng là cao, nhưng chưa tới vách đá tai mèo. Ở đó có những con đường mòn, thường là đất, và những cây cầu qua suối qua sông.

Cây cầu này, gọi là Cầu Mây, nhưng lại bằng sắt, thân xi măng. Cầu chỉ có một trụ cầu ở một bên, bên kia chỉ gá vào đất:


11734767a3e066946.jpg



Nó cũng là một cây cầu mới, theo lối hiện đại. Nó được mọc lên để thay thế cho cây cầu bên cạnh, bằng gỗ, đã tróc chỉa theo thời gian, lủng lỗ chỗ, sẵn sàng gẫy đổ và lọt cả người:


11734767a4b49e6c8.jpg



Cái cây cầu treo mới, tuy có chỗ vịn tay bằng dây cáp, nhưng cũng rất bung biêng, mỏng mảnh. Đi trên đó như đi làm xiếc, bám vào dây mà đu đưa theo gió:


11734767a4b4a0dd4.jpg



Cây cẩu trên để dân đi. Còn cây cầu dưới đây, chỉ dành cho du khách ngắm hoặc xí xọn ra chụp ảnh. Nó nằm trong một khu du lịch, không có tên, hoàn toàn bằng mây hoặc dây rừng:

11734767a4b4a30fa.jpg

Môt đầu có trụ bước lên cầu, còn đầu kia mắc vào… gốc cây như mắc võng. Đó là cách nhốt du khách, không cho thoát khỏi vòng cương toả.


11734767a4b4a5421.jpg



Nó chỉ để chơi, tưởng tượng ra những cây cầu truyền thống làm bằng các loại dây, gỗ cuả cây rừng. Song, mây, gỗ kết nối bằng cách buộc lại với nhau, nhưng hở hoác ra, đung đưa. Đi không khéo là rớt xuống sông, nơi đá nổi lên lỏng chỏng.

Cây cầu treo dây văng bằng sắt này, không biết nặng bao nhiêu, nhưng người ta gọi nó là cầu 25 tấn. Trông cũng hiện đại phết:

11734767a4b49c3a0.jpg



Và cả nên thơ nữa:

11734767a4b49a07c.jpg



Nó nằm ngay con đường vào các bản du lịch ở Tả Van. Sa Pa.

Sức nặng 25 tấn hay tải trọng chỉ cho xe 25 tấn, với những người dân loanh quanh bán hàng lưu niệm này không quan trọng. Họ chẳng cần biết. Đám trẻ con thì cứ bám theo lem lẻm: “chụp ảnh thì cho cái tiềng đi” hay là “Oong đô la oong pích chơ” (One dollard one picture)…

Giật mình khi chúng bỏ đi còn ném lại câu: No money no come back here!
 
Xem cảnh đẹp mãi chán rùi, hé tý người xinh cho tỉnh. Một số hình ảnh ở trên sẽ không có trên phim. Và các hình ảnh dưới đây, cũng sẽ không có trong các tập phim đang chiếu. Đơn giản chỉ là lúc đó các ông quay phim đi đâu hết! Hìhị. Chứ cảnh này không quay cũng thiếu vitamin.

Thiếu nữ này là người Mông đấy, ngạc nhiên chưa:

11734770a3021cd27.jpg


Rõ là có cái nét dịu dàng pha lẫn trầm tư. Vẻ đoan trang hiện trên nét ngài nở nang. Ánh hoàng hôn làm ửng đôi má hồng rám rét…

Cô ấy vừa xuất hiện là đám trai Kinh xán ngay vào, lượn lờ và vo ve. Không biết múa khèn, chúng nhảy lò cò chung quanh, thả lời ong bướm:

11734770a3021f058.jpg


Chúng bàn tán cứ như hội đồng nghệ thuật trong buổi casting không bằng. Còn cô gái thản nhiên như không.

Cái bà già bạn hàng này, cứ như là người giám hộ cho cô gái mới lớn. Em cố ghi nhớ cái tên cuả bà ấy, phòng khi có lúc cần tìm, nhưng quả thật không nhớ nổi, đại khái là Giàng Thị Lưu hay Lìu gì đó.

11734770a30223a8b.jpg


Bà này cười tóet, bảo rằng cô bé đã đến lúc lấy chồng rồi và đang tìm tấm chồng. Người dân tộc sống không thọ, nên lấy sớm, 14-15 tuổi lấy chồng rồi, chả cần biết pháp luật là gì.

Rồi bà ấy nhe hàm răng cải mả ra cười, hỏi:

- Mày có muốn lấy nó làm vợ không? (Trời, ai cũng tưởng nghe nhầm vì đó là một trong những câu nói muốn nghe nhất, êm tai nhất. Đẹp thế, ai chả muốn). Muốn à, dắt đến ba con trâu thôi.

- Ba con đắt lắm, hai con thôi.

- Không được đâu, phải ba con đó.

Vòng vo tam quốc có lẽ đến nửa giờ sau, bà Lìu này đồng ý: Thôi, hai con cũng được!

Cô bé này thì nhớ ngay, tuổi 14, tên Giàng Thị Mai. Cô ấy đang giục toáy lên về nhà vì trời sắp tối mà đường còn xa. Phải tranh thủ hỏi thử ý kiến cô ta chứ:

- Mày có muốn lấy tao không?
- Không lấy đâu, không lấy thằng người Kinh đâu!
- Sao vậy, thằng người Kinh này tốt như con trâu đó!
- Không đâu, lấy thằng người Kinh để nó bán sang Trung Quốc à!? Không lấy đâu. Lấy thằng người Mông thôi. Thằng người Mông mới là con trâu tốt cuả bản lớ!


Toàn là chuyện tán gẫu lăng nhăng xí cuội, cho vui thế thôi.

Nhưng nó cũng có cái vị nhần nhận, đăng đắng…, nhỉ.
 
Cao Sơn;27603 said:
Con bé trông trong sáng quá nhỉ. Thế này mà rơi phải tay Nhựa thì...

... thì... mãi mãi giữ được sự trong sáng ???
 
Minh...nhắc lại thêm...lần này...là lần cuối cùng...là tớ không có nhu cầu luyện Yoga với gái dân tộc và gái mạng nhá! Các bạn nhá!
 
Hôm vừa rồi em nghe được câu chuyện này, mà chẳng nhớ rõ là dân tộc nào, các bác đi nhiều trả lời em dùm cái: Chả là có một dân tộc, nếu cha mẹ ưng chàng rể, thì chỉ cần bỏ ra 3 đến 7 triệu, thiết đãi cỗ cho dân làng ăn 1 bữa, mặc nhiên cô con gái của họ thành vợ mình, chẳng cần ra đăng ký kết hôn đâu nha, mà được cái đi đâu, cũng không anh nào dám đụng, và cô gái cũng ko dám chung chạ với cha nào nữa.
Nghe tới đây em mới hiểu sao mà lắm người đi Tây Bắc đến zậy, mà khi đi không có con gái Kinh đi theo.
 
thế em banmaitoahuong chưa nghe đến tục ngủ thăm ở Tây Bắc ah.Cái đấy còn vui hơn cái vụ kia ,rồi ở QN có bọn Sán Dìu còn tục bán vợ cho bất kỳ ai mà mình muốn mà vợ vẫn phải nghe theo và chấp nhận đấy.....
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,718
Bài viết
1,135,981
Members
192,478
Latest member
hi88ftop
Back
Top