bopbi
Phượt thủ
Thật ra khi xem tờ khai 160 là họ đã kết luận đến 90% là cấp hay không cấp visa rôi.
Mình pv 2 lần, mỗi lần hỏi 3 câu là đậu: Đi làm gì, bao h đi, ở bn ngày? hết.
Chuẩn quá, việc pv chỉ là bước cuối
Thật ra khi xem tờ khai 160 là họ đã kết luận đến 90% là cấp hay không cấp visa rôi.
Mình pv 2 lần, mỗi lần hỏi 3 câu là đậu: Đi làm gì, bao h đi, ở bn ngày? hết.
Chia sẽ với các bác trường hợp của em, mới phỏng vấn hôm qua ngày 18/10/2017.
*** Em xin chia sẽ luôn xíu kinh nghiệm làm Visa và phỏng vấn:
1. Khai đơn DS160 em khai xong lâu rồi do rảnh rỗi ấy mà nên làm chơi (6/8/2017), mất khoảng hơn 1 tiếng để hoàn thành cái đơn này. Lúc đó xin Visa Canada hết tiền nên làm biếng không đi đóng tiền phí Visa ở bưu điện.
2. Khi có tiền em đi đóng phí Visa ở bưu điện Quận 5, (12/10/2017). Qua trưa hôm sau (13/10/2017) em vào website lấy lịch hẹn phỏng vấn lúc 10:45 AM ngày 18/10/2017. Hẹn xong mới thấy ngu vì trùng lịch thi đấu hội thao. Dời hay hủy thì không muốn nên thôi chấp nhận, không kịp giờ phỏng vấn thì bỏ, hẹn lại. He he he
3. Tới bữa phỏng vấn, quất mấy sét cầu lông rồi chạy thẳng qua LSQ luôn. Mồ hôi nhễ nhại, chạy qua Bệnh viện nhi đồng I gửi xe(Đối diện LSQ có đường Lê Văn Hựu giao với Nguyễn Du, 5K cho 1 chiếc xe máy).
4. Trước hoặc sau giờ hẹn tầm 15 phút nó sẽ cho vào:
-Gặp mấy chị xinh đẹp mặc đồ như nhân viên bán cafe màu cam kiểm tra Passport và giấy hẹn đã in ra. Tách riêng giấy hẹn kẹp PP. Cho vào trong phòng soi chiếu an ninh.
- Bỏ điện thoại, chìa khóa vào khay. Giấy tờ thì cầm qua. Trả lại chìa khóa. Họ giữ giùm điện thoại và phát lại cho cái thẻ giữ đồ to hơn bàn tay. Lúc đó chả hiểu nhét cái thẻ đó ở đâu. Khó chịu tập 1.
- Vào tiếp gặp 1 chị bên phía tay phải đưa PP và giấy hẹn cho dán mã vạch vào phía sau PP, hỏi tên gì. Lúc này có 1 cụ bà lớn tuổi chen vào nộp trước, bà chị đó nói bà phải sếp hàng đó là văn hóa Mỹ, mình nói khống sao đâu. Bên đó họ không phân biệt già cả mà ai xếp hàng trước thì vào trước.
-Tiếp tục vào trong gần khu vực phỏng vấn, cùi bắp. Gặp mấy em nữ người Việt Nam, mặt như Shit, đăm chiêu khó chịu. Hỏi mình đi làm gì? Thấy ghét trả lời TAO ĐI DU LỊCH, nó đòi hình thẻ-> đưa ngay hình lừa tình mặt đẹp trai lúc xưa. Nó lật lật PP thấy mấy cái Visa cũ có hình mình chụp bảo hình cũ. Chụp quá 3 tháng (Vì cái visa Ai Cập và Anh được cấp hồi tháng 5). Nó yêu cầu phải cung cấp lại hình mới trước 11h Am hoặc quay lại sau buổi trưa. Éo, lúc này nóng máu thật sự. Đm hình anh mới chụp chưa quá 6 tháng. Vậy mà cũng không chịu. M..o...a. Ba la la la. Nó đưa cho cái tờ giấy nói bổ sung gấp hình thẻ- tờ giấy này để bảo vệ cho vào cổng. Ôi VL. Điên máu quá, hét lên mọi người điều nghe thấy. Thôi thì cũng đi chụp hình.
Đành chạy ra ngoài lấy xe máy chạy qua Bên Thảo Cầm Viên, rẽ phải là thấy tiệm chụp hình, cỡ 5x5. Bên tiệm nó biết mình đang cần gấp nên quất 50K cho 4 tấm (Chắc có quan hệ với LSQ). Mà thui cũng được. Hình cũng đẹp trai sáng sủa nên thôi. Móc ví thấy còn đúng 130K. Nghe nói lỡ đậu phải đóng tiền gửi EMS thư về nơi ở. Nếu không đủ chắc quê lắm, mà chưa có Visa mà đã vội nghĩ đến chuyện gửi thư EMS. Ở ngoài đối diện LSQ có nhiều cò sẽ chở mình đi chụp hình, giá cả em pó tay. Em có xe máy nên cứ thế mà quất.
- Quay lại LSQ với tốc độ tên lửa. Chỉ còn đúng 1 phút. Bảo vệ nhìn đồng hồ, tặc lưỡi kêu vào đi, vẫn phải kiểm tra an ninh. Đi thẳng vào khu lấy dấu vân tay.
- Có 1 chị người Mỹ, đầu tiên 4 ngón tay trái, 4 ngón tay phải, cuối cùng 2 ngón cái. Thế là xong. Qua ghế ngồi đợi. Sẽ có tụi nhân viên Việt Nam điều phối xếp hàng, chưa tới lượt thì cứ ngồi ghế đợi. Y như ghế nóng vậy. Mặt mũi ai lúc phỏng vấn cũng đỏ bừng. Y như lần đầu tiên làm chuyện ấy.. Mình là người cuối cùng nên ngồi riêng 1 ghế. Cảm giác cũng run run nhưng cố tỏ ra bình tĩnh. Rớt thì thôi tốn 3,7 tr chứ có gì đâu mà sợ mấy đứa đó. Kệ bà nó đi. Rồi ngồi hỏi chuyện mấy ngừời đợi đối diện cho vui.
5. Phỏng vấn
Có 7 ô phỏng vấn xếp chéo khoa học. Có 1 em Mỹ trắng đẹp ở ô ngoài dễ thương, toàn hỏi tiếng Việt, nhẫ nhặn lắm-> Toàn cho rớt. 5 anh nam mặt khó chịu. 1 em da đen ngồi ô cuối phía trong. Nếu đông quá thì sẽ phân bổ thêm 1 em chỗ lấy dấu vân tay.
- Nhìn bà con ăn mặt lịch sự, có 1 anh trai ăn mặc như diễn viên chắc dưới 30 tuổi, nhìn mà phát thèm chứ nói gì mấy em gái. ở ô em Mỹ xinh. Hỏi mấy câu-> tạch. Đỏ mặt ra về.
- Mấy chị gái nhìn như diễn viên cũng tạch, đi du học cùng người lớn cũng tạch, đi thăm con, thăm anh em, mời qua giao lưu hội thảo, mấy cô chú dưới miền Tây lên xin đi thăm người thân, đi cùng gia đình...-> tạch hết. Ui lúc này thấy nóng máu, mặt cũng bắt đầu co thắc.
- Quan sát từ lúc vào 11:05 tầm 200 người, mà chỉ có mấy người được giữ lại PP. Còn lại mang PP về tạch hết.
Trước em phỏng vấn có 1 bác lớn tuổi đi du lịch cũng đậu, nhưng bác ấy xin lại PP để đi Đức vào chiều ngày mai, thằng Mễ gọi 1 em người Việt Nam vào bàn luận xí xa xí xỏm. Cuối cùng nói OK, đi xong về rồi quay lại dán Visa. Tới phiên em...
Em được vào cuối cùng, gặp anh Mỹ trắng, có rớt cũng an lòng vì anh ấy khá đẹp trai, và là dân Mỹ: Đưa PP xuống khe, nó nhận xong hỏi đúng 2 câu.
- Mày đi làm gì ?
-> Tao đi du lịch
- Uhm.uhm...Mày đi bao lâu ?
-> 2 tuần
- Uhm, suy nghĩ, dm,db, vl, sml... MÀY ĐƯỢC CẤP VISA. CHÀO MỪNG MÀY ĐẾN MỸ. CHÚC VUI
-> OK. Cảm ơn anh.
Xong quay ngoắc 180 độ không thèm nhìn nó. Nó nói mày về đi. PP sẽ gửi đến nhà từ 2-4 ngày. Lúc này lòng mừng thầm vì không tốn tiền gửi EMS. Cảm giác mừng hơn đậu Visa.
* Nhìn bà con đi phỏng vấn ai cũng đẹp đẽ, sàng điệu. Chỉ có em là thê thảm nhất: áo thun, dép lê, quần tây, mồ hôi nhễ nhại, tóc tai cũng tạm...
Đúc kết lại:
- Nên và Phải có lịch sử đi du lịch nhiều nước nếu muốn tự xin đi du lịch.
- Khai trung thực, rõ ràng trong mẫu DS160.
- Phỏng vấn nói mạch lạc, rõ ràng, không giấu diếm hay quá chảnh đút tay vào túi quần (1 anh tự tin nói tiếng Anh như gió như bản xứ, nói tầm 5 phút cho tạch ). Chọn PV tiếng Việt cho an toàn.
- Thái độ bất cần 1 xíu. Chả có gì phải sợ tụi nó. Không cho thì đi nước khác.
Giữ lại PP là đậu, còn trả ra là rớt. Nên em có thể ước chừng 200 người thì đậu tầm 10 người thôi ạ. Vì em có ngồi quan sát vào thời điểm ngày hôm nay.
Trên đây là kinh nghiệm của em. Bà con nào muốn hỏi thì em tư vấn hết. Em đã tự xin Canada, Anh, Châu âu, Úc, NZ, Japan, Đài Loan, Ai Cập...Với mức lương 5tr và không có tài sản gì ngoài sổ tiết kiệm mượn.
LH: Facebook Cao Việt Cường Cavicu
Sướng nhỉ, có ai như mình rớt 2 lần Us ko?)