What's new

Chín tháng rong chơi Canada

Hì hì mình chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ nuôi 1 cái topic trên 1 forum nào đó, ko phải vì mình có định kiến gì với các forum, hay vì mình theo chủ nghĩa bài trừ các mối quan hệ trên mạng, mà đơn giản chỉ vì mình chưa bao giờ nghĩ đến việc đó ^^ (À nhớ kỹ lại thì thật ra có lần mình đã tạo topic trên 1 diễn đàn về vật nuôi để hỏi về 1 vài vấn đề "tế nhị" cho 2 ku míu nhà mình).
Biết đến phuot.com cũng lâu rồi nhưng mà cứ save mãi trên bookmark chứ cũng chưa có thời gian vào đọc. Đợt này vì đang lên plan cho chuyến đi Trung Quốc sắp tới nên lò mò vào đây đọc, rồi sa vào lưới tình lúc nào chẳng hay hehe.

Hôm nay tự dưng khoái viết lách nên nhảy vào làm 1 topic, nhân tiện làm quen với các sư phụ trong Phượt luôn nha.

Mình muốn chia sẻ với mọi người 9 tháng sống và đi chơi (nghĩ kỹ thì cũng có đi học nữa) của mình ở Canada năm ngoái hen. Đây ko hẳn là 1 chuyến phượt mà là cả 1 thời gian dài, mình cũng ko chắc là mình post lên đây thế này có đúng ko nữa. Văn mình ko hay lắm chữ cũng ko đuợc tốt lắm, có gì nhờ hình ảnh nói hộ.

Năm 2 đại học (mình học đại học ở Pháp), mình bắt đầu nhăm nhe nhòm ngó cái chương trình exchange 1 năm học đi các nước khác. Hehe chẳng phải có tinh thần ham học cầu tiến gì cho cam, chỉ là tận dụng đi chơi thôi ah (mà mình thấy 90% sviên đi exchange là với hoài bão lớn lao đi du lịch)

Sang năm 3 kế hoạch đó mới xúc tiến được. Giấy tờ thủ tục thì lằng nhằng dài dòng lắm, nghĩ lại cũng vẫn còn ngán ngẩm. Mà thực ra cứ dính đến giấy tờ hành chính là mình ngán rồi hehe. Chỉ nhớ cái DSQ Canada ở Paris, nhân viên rất tử tế và làm việc cũng nhanh gọn.

Thế là khăn gói quả mướp lên đường. Đích đến là trường đại học Laval ở Quebec. Mình thì xưa giờ chẳng biết Laval là trường nào, đăng ký đại vì có mấy anh chị mình quen năm trước cũng exchange ở đó rồi, kêu là ngon lành cành đào lắm. Học phí ở Canada thì đắt kinh rồi, có điều mình đi exchange nên học phí đóng cho trường bên Pháp (rất rẻ :p), (rồi hết năm học sẽ được cấp cái bằng trường bên Pháp chứ ko phải bằng của trường Canada).

Vì mình ham vé máy bay giá rẻ nên hành lý chỉ được cho có 20kg. Và mình cũng chỉ xách có 20kg sang chuẩn bị cho 1 năm máu lửa bên kia đại dương. Hôm đó sáng sớm được bạn tiễn ra ga tàu để bắt TGV lên Paris. Mình đợi mãi mà chẳng thấy đứa nào nhỏ chút lệ đưa tiễn. TGV của mình chạy véo đến sân bay Charles de Gaulle luôn. Chuyến bay của mình là sáng sớm ngày hôm sau. Mình ko muốn tốn tiền cho 1 đêm hostel trong Paris để rồi sáng hôm sau dậy thiệt sớm lê lết va li ra sân bay (mà giờ đó cũng chưa có metro hay bus ấy chứ), nên đã quyết định overnight tại sân bay. Hít mà 4h chiều TGV đã đến sân bay, thế là mình ngồi dài cổ ở đó cho đến sáng hôm sau.

Mặc dù đã có kinh nghiệm qua đêm ở sân bay mà vẫn bị shock kỹ thuật đôi chút. lạnh tái tê.

7 tiếng gật gà gật gù trên máy bay, mở mắt ra đã là Quebec rồi, hạnh phúc quá. Mình tự cảm thấy mình là con người sống không được tình cảm cho lắm thì phải^^, sao cứ nghĩ đến được đi đâu là mình thấy sung sướng rồi ah. Thời gian đầu ở xứ lạ mình chẳng bao giờ thấy nhớ nhà mà chỉ ham đi khám phá của lạ^^. Rồi từ từ khi của lạ thành của quen, cuộc sống lại mất đi niềm vui khám phá, lại đi vào lối mòn học hành cơm áo gạo tiền, lúc đó mình mới bắt đầu nhớ nhà. Chẳng bù các bạn của mình đi du học khóc sưng cả mắt nguyên tháng đầu tiên, sau đó từ từ quen dần.

Mình được 1 con bé người Quebec ra đón ở sân bay. Nó là trưởng nhóm phụ trách các hoạt động cho sinh viên trao đổi của khoa mình ở trường Laval. Em ấy rất là dễ thương, nó và anh bồ lái xe đưa mình về tận ký túc xá, trên đường đi cũng hỏi chuyện rất là thân mật. Ấn tượng ban đầu của mình về nơi này thật là tốt đẹp.

1 tuần đầu ở Quebec chỉ có chơi, chơi, và chơi (các hoạt động cho sinh viên trao đổi do trường tổ chức), thăm thú thành phố và trường học + làm quen với các bạn mới + làm giấy tờ nhập học, nhà cửa, tài khoản...

n567149234_797759_8720.jpg

Khu Petit Champlain, là khu old town của Quebec.

n567149234_797758_8473.jpg

Lâu đài Frontenac, nằm trong khu old town

n567149234_797755_7701.jpg

Quàng trường FAO 1 chiều mưa

n567149234_797762_9467.jpg

Nhà thờ Notre Dame dé Victoires

Lần đầu tiên sang Pháp, cảm giác của mình cũng chỉ trên bình thường 1 chút, có vui sướng, có háo hức, nhưng ko có cảm giác choáng ngợp như lần đầu mình khám phá Quebec. Thật khó để miêu tả rõ cái cảm xúc đó (mình có vấn đề về ngôn từ chăng? ^^), Quebec có cái gì đó rất thỏai mái, rộng rãi, năng động, phóng khóang, mặc dù thành phố này là thành phố Châu Âu nhất của Bắc Mỹ, và cũng có tuổi đờ kha khá rồi.
Mình sang đúng vào năm kỷ niệm sinh nhật lần thứ 400 của Quebec (1608-2008) nên thành phố có rất nhiều họat động nhộn nhịp. Nghe nói trước khi mình sang đây 2 ngày Celine Dion có 1 buổi concert miễn phí trong thành phố, Celine Dion là người vùng Quebec mà, tiếc ghê gớm luôn.

n567149234_797750_6505.jpg

Những chiếc mặt nạ ngộ nghĩnh, sản phẩm của nền văn hóa ameriindien.

n567149234_797752_6974.jpg

Cái này gọi là raquette, là giày để đi trên tuyết, nếu bạn không muốn bị chôn vùi trong mấy mét tuyết vào mùa đông.

n567149234_797753_7206.jpg

Những chiếc dreamcatchers được bày bán nhiều nơi. Treo cái này đầu giường khi đi ngủ, những giấc mơ xấu sẽ bị mắc lại ngay cái mạng nhện hình tròn, chỉ có giấc mơ đẹp đi qua được, giúp bạn có giấc ngủ ngon.
 
Last edited:
Yosemite

Buổi sáng hôm đó chúng tôi còn ghé vào Wal-Mart chơi rất lâu và mua ít đồ. Không hiểu sao mọi người có vẻ rất phấn khích khi được đến Wal-Mart ^^

Aiino mua áo lạnh và bọn con trai mua ít đồ cho chiếc xe. Lần đầu tiên tôi mới biết đến vụ án bao dây xích xung quanh bánh xe để đi đường mùa đông đề phòng trơn trượt :D

Tuy nhiên chúng tôi không cần phải mua dây xích.

Sau khi rời Wal-Mart, điểm đến tiếp theo là Yosemite National Park. Chúng tôi đã lái xe rất lâu, qua rất nhiêu đồi núi, cánh đồng, thành phố nhỏ và các làng quê. Hầu hết đều vắng vẻ, tuy nhiên cảnh 2 bên đường rất đẹp. Có 1 điều thú vị: rất nhiều khu vực chúng tôi đi qua sương mù dày đặc,nhưng đột ngột chúng tôi ra khỏi vùng sương mù đó, mọi thứ sáng rõ và tôi không thể tin được là chỉ vừa 1 giây trước chúng tôi thậm chí không nhìn thấy đường để đi. Việc đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần và tôi chẳng hiểu nổi đây là kiểu khí hậu gì :D

Chiều muộn, chúng tôi dừng lại 1 tiệm coffee bên đường uống café và ăn bánh donut.

Chúng tôi đi mãi cho đến khi trời tối mịt vẫn chưa đến được khu vực Yosemite. Sương mù khắp nơi và đèn xe chẳng thể xuyên qua nổi màn sương dày đặc đó. Chúng tôi lái xe khá chậm và tất cả niềm tin được đặt vào cái GPS mới mua. Chiếc xe đi ngay đằng trước xe chúng tôi dường như còn chẳng dám đi nữa. Có 1 tai nạn trên đường, mấy chiếc xe cảnh sát. 1 chiếc ô tô có lẽ lạc tay lái xoay ngang đâm vào lề đường bên kia. Cũng may là trời quá tối nên chúng tôi không thấy gì nhiều. Sáng hôm sau quay lại mới nhìn ra phía bên kia đường là đâm xuống vực hic.

Cuối cùng cũng đến nơi và phải mất thêm chút ít thời gian nữa chúng tôi mới tìm thấy cái hostel mà Lonely Planet đã chỉ.
Chúng tôi thuê được 1 cái cottage (nhà gỗ) nhỏ 1 giường đôi và 2 giường đơn nằm tách biệt với phần còn lại của hostel. Bên ngoài trời rét căm căm nhưng bên trong cái cottage, nói không quá chứ đó có lẽ là đêm nóng nực nhất trong đời tôi. Sau khi đòi hỏi được cái giường tầng 2, tôi rất hạnh phúc leo lên ngủ. Nửa đêm tôi bỗng dưng thức dậy vì quá nóng. Khát nước vật vã. Không thể nào ngủ lại được, tôi lần mò xuống cuối giường sờ vào cái lò sưởi. Hic nó nóng như cái bàn ủi. Muốn xuống uống nước mà lười ghê :p Cũng may mấy chục năm sau (1 lát sau :LL) Pasi dậy đi WC tôi bèn nhờ lấy giúp chai nước. Uống vào ít nước mới ngủ lại được.

Sáng hôm sau tôi bảo mọi người tối qua nóng quá ko ngủ được, ai cũng rất ngạc nhiên. Tôi bảo nhiều khi tao cảm thấy như có những luồng gió nóng như gió Lào thổi thổi , tụi nó cười ồ. Sau đó Pasi giơ tay lên cao quơ qua quơ lại rồi gật gù: Ừ hình như trên cao nóng hơn dưới thấp này nhiều.
 
Yosemite

Yosemite là công viên lớn thứ 3, trong số hơn 390 công viên thuộc hệ thống công viên quốc gia của Hoa Kỳ. Những vách đá granite hùng vĩ, những hẻm núi gồ ghề, thung lũng, thác nước và những cái cây khổng lồ... tất cả kết hợp mang lại cho Yosemite 1 vẻ đẹp ít nơi nào sánh được.

DSC08000.jpg


DSC07916.jpg

El Capitan 2307m

DSC07939.jpg

Bridalveil Fall

DSC07972.jpg

Đường xuống Lower Yosemite Fall

DSC07991.jpg

Lower Yosemite Fall

DSC08014.jpg


DSC08013.jpg

Hoàng hôn ở Yosemite
 
Của đáng tội là hơi thô lỗ tí,mình dậy đi WC rùi mất ngủ luôn,lên đọc bài của bạn vùa hay mà vừa buồn cười quá,tỉnh như sáo luôn khỏi ngủ,mai ko làm ăn đc j bắt đền bạn đó nha =)),có kinh nghiệm chuyến nào nữa bạn viết tiếp co a e đọc với nhá,like mạnh luôn
 
Pacific Coast Highway

Hồi Johanna mới nói với tôi về plan đi Mỹ, 1 buổi tối nọ, khi đang ngồi ăn, tôi được 1 anh bạn người Đức đưa cho xem cuốn Eyewitness Travel USA và khoe rằng nó sắp đi Mỹ chơi, Tôi giở ra xem và thấy có 1 trang giới thiệu những con đường cao tốc đẹp nhất nước Mỹ. Khi đó tôi đã nghĩ rằng giá gì có ngày mình được đi trên những con đường này.

Bây giờ thì tôi có cơ hội được đi trên 1 trong những con đường đó thật. Hôm nay khi đi từ Yosemite đến Los Angeles, chúng tôi có trọn 1 buổi chiều dọc theo 1 đoạn Pacific Coast Highway.

Rất mong muốn được đi trên con đường lịch sử Route 66 nhưng chưa bao giờ có cơ hội.

Vì không có quá nhiều thời gian nên chúng tôi không ghé nhiều địa điểm trên PCH, nhưng có lẽ việc lái xe dọc theo 1 trong những con đường cao tốc đẹp nhất nước Mỹ là 1 trải nghiệm hết sức đáng nhớ trong suốt cuộc hành trình này.

Pacific Coast Highway (Highway 1) bắt đầu từ thành phố Dana Point ở phía Nam California, chạy dọc theo đường bờ biển phía Tây Hoa Kỳ, lên tới gần bang Oregon, với tổng chiều dài khoảng gần 1500km. 1 bên là Thái Bình Dương, 1 bên là núi non hùng vĩ; nhiều khúc, những vách đá hiểm trở xâm lấn ra tận biển. PCH gồm nhiều khúc cua nguy hiểm, và đôi lúc sương mù khá dày đặc, càng làm tăng độ rủi ro khi lái xe trên con đường này.

CoastRidaSF-LA011.jpg

Khu vực Big Sur

CoastRidaSF-LA003.jpg

Cây cầu Bixby Creek Bridge ở khu vực Big Sur

DSC08031.jpg


CoastRidaSF-LA039.jpg
 
Pacific Coast Highway

Trên đường đi, chúng tôi ghé qua Julia Pfeiffer Burns State Park

CoastRidaSF-LA096.jpg


DSC08070.jpg


CoastRidaSF-LA093.jpg


CoastRidaSF-LA085.jpg

Cái thác bé tí xíu trong hình là thác McWay Creek :D, nó nhỏ đến mức làm tôi buồn cười vì liên tưởng đến thằng bé đứng tè Manneken Pis ở Brussels :D
 
Pacific Coast Highway

Đang đi ngon lành trên đường bỗng dưng Johanna hét toáng lên : “Có cá voi” làm mọi người giật cả mình. Pasi lập tức tấp xe cái két vào bên đường, ngơ ngác hỏi: “Đâu, cá voi đâu?”

Hic hóa ra là Johanna tự nhiên thấy có quá trời xe và người đang dừng lại tại 1 điểm bên đường, nên nghĩ là người ta đang xem cá voi.

Chúng tôi xuống xe, chẳng có con cá voi nào sất, dưng mà 1 bãi biển ngập tràn voi biển (elephant seal), mới biết đây là elephant seal viewpoint của Piedras Blancas Beach. 1 cảnh tượng thú vị hết sức.

DSC08122.jpg


Ở khu vực Piedras Blancas này, hằng năm cứ đến tháng 12, những con voi biển đực và những con cái đang mang thai lại kéo nhau về, làm đông đúc ồn ào nguyên cả 1 bãi biển dài. Khoảng giữa tháng 12, những em bé voi biển đầu tiên chào đời ( ồ hóa ra mình cũng được sinh cùng mùa với voi biển :D ). Voi biển ở lại đây trong vài ba tháng, chăm sóc em bé. Khoảng cuối tháng 1, mùa giao phối bắt đầu, và đỉnh điểm của hoạt động này là khoảng giữa tháng 2, xung quanh ngày Valentine. Cuối tháng 2, những con cái bắt đầu rời bãi biển. Sang đến tháng 3, hầu hết những con voi biển trưởng thành đã quay trở về với đại dương. Những con voi biển bé vừa cai sữa ở lại bắt đầu học bơi.

DSC08118.jpg


DSC08114.jpg


CoastRidaSF-LA111.jpg
 
Last edited:
Pacific Coast Highway

DSC08090.jpg


Cảnh hoàng hôn ở Pacific Coast Highway

Không hiểu sao, khi ngắm nhìn cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này, tôi bỗng dưng nhớ đến 1 cảnh trong bộ truyện tranh Candy, khi máy bay của nhân vật Stea bị bắn rơi, anh đã nghĩ về Patty: "Bầu trời đêm nhìn từ máy bay tuyệt vời lắm. Anh thích vào một dịp nào đó sẽ cho em xem bầu trời đêm rộng đến vô cùng. Patty.. cảnh hoàng hôn bát ngát này nhất định một dịp nào đó anh sẽ cho em xem .....cho em xem...!" :)

CandyCandyvolume9-page049-048.jpg


1 phút sến kết thúc :p
 
Los Angeles


Chúng tôi đến Los Angeles trong đêm.

Tự dưng thấy mọi người cười nói phấn khích quá (và khi phấn khích quá thì tụi nó nói tiếng Phần Lan :D ), tôi lại giương mắt lên thật thà hỏi chuyện gì vậy, Johanna nói chúng ta đang đi trên con đường Mulholland Drive nổi tiếng. Tôi lại hỏi sao nó nổi tiếng, sau khi nghe giải thích 1 hồi tôi chỉ hiểu hình như có bộ phim tên là Mulholland Drive mà ai cũng xem rồi chỉ có tôi là đến cái tên cũng chưa từng nghe tới.

Sau đó rảnh rỗi ngồi giở sách ra đọc, thấy giới thiệu thế này: Mulholland Dr. là 1 trong những con đường nổi tiếng nhất của LA, dài khoảng 80km, chạy từ bắc Hollywood tới bờ biển Malibu. Con đường được đặt tên theo William Mulholland,người đã thiết kế và cho xây dựng hàng loạt đường ống dẫn nước vào thành phố.

Xe chúng tôi đang chạy dọc theo những sườn đồi. Trời tối đen như mực, nhưng từ đây chúng tôi có thể nhìn xuống dưới thung lũng lấp lánh ánh đèn phía dưới. Là Los Angeles đó, đẹp quá, rực rỡ quá.

Trước đây, LA trong tôi, đại loại là 1 nơi mà ta có thể bắt gặp Brad Pitt và Angelina Jolie, hoặc là hằng hà sa số những ngôi sao lớn khác đang đi dạo chơi trên phố :D. Nhưng mà sự thực thì bi kịch hơn nhiều. Những đại lộ ở Hollywood chỉ nườm nượp khách du lịch. Dù sao thì cuối cùng tôi cũng đã bắt gặp 1 ngôi sao(beer), tuy không phải sao lớn lắm nhưng cũng đủ lấp lánh để sau này mỗi khi tôi đem ra khoe với bạn bè thì cũng có nhiều người biết. Đó là khi đang đứng trong 1 shop bán đồ lưu niệm ở Disneyland, bỗng dưng Johanna huých tôi 1 phát, cười cười, nháy nháy, nói cái gì đó mà tôi chỉ nghe ra đúng 1 chữ “actress”. Nói chung việc tôi không hiểu Johanna đang nói gì, hay Johanna cũng chẳng hiểu tôi đang trình bày cái chi, không phải là chuyện hiếm trong suốt cuộc hành trình, nên tôi lơ cô ấy luôn. Thấy tôi tảng lờ, Johanna lại huých tôi thêm cái nữa, và chỉ tay về phía 1 cô gái. 1 cô gái da trắng tóc vàng ăn mặc trang điểm rất giản dị, đang đứng chọn đồ và nhìn mọi người xung quanh cười hiền lành có chút ngại ngùng. 1 anh da đen cao to đứng cạnh. Chỉ vài giây sau, cả 2 người bỏ đi, Johanna quay sang tôi “Cô ấy là diễn viên đó”. Và lần này thì tôi nghe rất rõ Johanna nói cái gì:D. Tôi hỏi : “Ủa cô ấy đóng phim gì vậy?”. Ngay khi vừa dứt câu thì tôi nhận ra đó là nữ diễn viên chính trong phim Người nhện Kirsten Dunst.
 
Last edited:
Los Angeles


Mấy ngày ở LA, chúng tôi nghỉ tại Hostelling International Santa Monica. Hostel khá rộng, sạch sẽ, đông đúc nhộn nhịp, giá cả ok, khá gần biển, đi lại thuận tiện. Mỗi buổi sáng, cũng giống như nhiều youth hostel khác, chúng tôi có free breakfast với bánh mì, bơ, sữa, mứt, cereal, trứng luộc, nước cam và trái cây đóng hộp.

Chúng tôi dành trọn ngày đầu tiên để đi Disneyland.

DSC08178.jpg


DSC08143.jpg


DSC08144.jpg


DSC08171.jpg


DSC08202.jpg


Hic, thật buồn vì hôm đó ở Disneyland không có diễu hành mà thay vào đó là biểu diễn trên 1 con thuyền lớn trên hồ.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,254
Bài viết
1,174,627
Members
192,010
Latest member
phucdoi1123
Back
Top