What's new

Cô đơn

DSC08613.jpg
 
em có một cái cô đơn nhưng không thể nói bằng hình, em nói bằng nhời:

(for a girl friend)

độ này nằm nhà suốt. đói kém. nhiều khi không dám lên cơ quan để tiết kiệm xăng. cũng chả dám liên lạc với ai. ví mỏng thì ngồi nhà. suốt ngày chat chit, chơi game. chơi một mình chán lại xách xe chạy ra quán game thằng cu em để hò hét và chơi chùa...

chiều. ngồi chơi game chùa mãi, chán. ra ngồi quán nước vỉa hè, chỉ dám gọi cốc nước bé 1K. ngồi nhìn dòng đời chảy trôi, chợt 1 giọng hát khê khê lọt vào tai: ... đã lâu rồi, đôi đứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất ? ...

một bản nhạc vàng sến, nhưng tự dưng thấy sao hay và tha thiết thế. im lặng lắng nghe giọng ca không chuyên của người hát rong giữa ấm ào xe cộ...

... đã lâu rồi, đôi lứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất ? ...

tự dưng thấy bài hát hay lạ lùng. thế đấy, có nhiều khi chẳng biết vì sao mà nghe 1 bài hát và cảm thấy bừng bừng lay động. cố nghe hết bài và không ngần ngại biếu " ca sĩ không chuyên " 10K...

tự dưng nghĩ đến một cô bạn thân.

tớ và ấy có gì với nhau không nhỉ? chắc là không! nhưng... có thể là có!. trong mắt nhiều người thì đúng là có thật. nhưng tớ với ấy cùng thoả thuận là không có gì.

thoả thuận thế nhưng cả tớ và ấy đều hiểu: nếu không có gì thì chắc không chơi được lâu và thân như thế...

nhưng nhiều khi ngồi ngẫm lại, cả tớ và ấy đều băn khoăn: có thật là không có gì không?

khó trả lời được câu hỏi này.

có một điều rất tiếc là cho đến tận bây giờ tớ cũng chẳng thể hiểu được nguyên nhân nào tớ và ấy không chơi với nhau nữa nhỉ? chẳng có nguyên nhân nào đâu - tớ đã từng tự nói thế, nhưng vì sao mà tớ với ấy thành " đôi đứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất " thì tớ không trả lời được. nếu tớ gặp ấy lúc này và hỏi, chắc ấy cũng không trả lời được

nhiều khi có những việc buồn cười thế đấy.

nhưng chắc chắn phải vì 1 lý do gì chứ, sự việc nào cũng có lý do của nó. tớ không biết, tớ chắc ấy cũng không biết luôn. có nhiều khi ta cứ tự đào hố phân chia ranh giới giữa ta và người khác mà không ý thức được ta đào hố chăng ?

đêm. ngồi chat chit mãi. chán. tớ tự dưng nhớ đến bài hát lúc chiều. tớ tìm và thấy bài hát này. nghe lại. không hay bằng lúc chiều, giữa bụi đường, giữa khói xăng và ầm ào xe cộ nhưng vẫn nhớ đến ấy.

...đã lâu rồi, đôi lứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất ? ...

đúng là lâu lắm rồi.

tớ với ấy ở 2 đầu thành phố - một thành phố nhỏ bé, chẳng to, tớ chỉ cách ấy 20 phút đi xe nhưng cái hố - cái hố mà chẳng biết tớ hay ấy đào, có lẽ cả hai cùng đào - thì chắc rộng tới 20m, tớ không thể nhảy qua, ấy cũng vậy.

cũng chả biết tại sao không nhảy qua được...

nếu như trước đây, những đêm rỗi như này, tớ sẽ call ấy và buôn không biết mệt mỏi, tớ đã từng buôn với ấy hàng tiếng ( và bố mẹ tớ lãnh hậu quả cước phí )

tớ cũng đã nhiều lần gọi cho ấy, nhưng chẳng được. lần nào cũng rơi vào 2 trường hợp chính: ấy không nghe hoặc không liên lạc được - không nghe vì ấy hay đi nghỉ sớm, điều mà trước kia hầu như không xảy ra, vì cứ khi nào ấy tớ gọi đều thấy ấy alo ngay; không liên lạc được vì dạo này ấy đổi số liên tục và không báo, tớ chịu. hiếm hoi mới có lần ấy nghe, nhưng toàn chuyện nhạt phèo, cả tớ và ấy đều đã hết khả năng biến 1 câu chuyện nhạt phèo thành 1 chủ đề nóng hổi, thú vị buôn hàng tiếng không hết...

chúng ta già cỗi mất rồi, nhỉ.

...đã lâu rồi, đôi lứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất ? ...

đúng là đã lâu rồi, tớ và ấy sống xa nhau quá... tớ nghĩ rằng " tơ duyên xưa " cả tớ và ấy đều còn, nhưng lâu không động tới, nó chìm sâu quá rồi, có lẽ cần phải có một công cuộc khai quật chăng

lời bài hát này buồn thật

tớ biết ấy có bạn trai. điều ấy chẳng hề gì. vì khi đang chơi với ấy tớ cũng đã " lừa " được một cô gái và ấy thì cũng có bạn trai.

tớ bấm máy cho ấy nhưng vẫn là giọng tổng đài quen thuộc: the number phone U dial at not availble ... tớ lại quen tay bấm lại số cũ - số phone thân thuộc với tớ mà ấy đã dùng mấy năm đi học nay ấy đã bỏ lâu lắm rồi, vẫn là giọng tổng đài quen thuộc ấy

Hà Nội đêm lạnh thật...

...đã lâu rồi, đôi lứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất ? mái trường ơi, em tôi còn học nữa hay ra đi từ độ nào...

tớ ngồi mở máy xem lại ảnh. tớ vừa lượn mấy nơi: Bối Khê, Cự Đà, lượn cả Cổ Loa nữa... trước đây nếu tớ rủ ấy lượn thì dù đang làm gì, bận gì thể nào ấy cũng bỏ hết... từ ngày " đôi đứa sống đôi nơi " tớ độc hành.

giờ thì tớ và ấy như " độc nhạn phi nam, hồng bắc khứ " mất rồi...

còn bao nhiêu dự định chưa kịp làm, tớ nhớ và ấy chắc chắn cũng vẫn còn nhớ...

nhưng tớ đang nghe, và bài hát vẫn đang tiếp diễn: ... ở nơi này, vui kiếp sống chinh nhân nhưng không quên dệt mông ước, ước ngày nao... đã lâu rồi đôi lứa sống đôi nơi, tơ duyên xưa còn hay mất

viết thì thế thôi, mai cả tớ và ấy lại có những công việc của mình. và tớ thì vẫn lượn 1 mình thôi. những dự định, chuyến đi của tớ bấy lâu tớ đã quen độc hành rồi ...

... tự dưng thấy cô đơn...
 
Nào thì viết cho người bạn già của mình một tí!!!:LL
Cô đơn ư? Khái niệm mông lung nhỉ? Mình đâu có thời gian rảnh rỗi cho riêng mình đâu cơ chứ? "Cô" thì mình cóa chưa nhỉ? hình như có rồi mà cũng như chưa?!, đơn chiếc à? đi ngủ vẫn có thằng cháu (kiêm cả việc ôsin) nằm cạnh.. . Vậy thì mình có cô đơn không? Lúc nào nhà mình cũng đông khách, tuần mình dảo quán bia thành phố 2 đến 3 lần, chưa kể nhiều lần ngồi quán ven đường thâu đêm để " ngắm bình minh" và còn tiện thể " làm một vòng quanh hồ sinh thái" cho khỏe người. Minh đi lúc nào cũng có kẻ đón kẻ đưa đến nỗi mình phải cho con xe của mình lên đường để thỏa lòng đón đưa của " anh, em", tránh gây hiểu lầm...(c).
Nhà mình mặt hồ lớn nhất thành phố, tối tối trai gái phải rước nhau qua cửa nhà mình để tìm mảnh trời riêng bé nhỏ, bạn bè ngày ngày đứa nào cũng phải đảo qua ( vì nhà chúng nó lối ấy)...Sáng sáng mình nhìn ánh mặt trời lên trong khoảng không gian rộng nhất của thành phố, hoàng hôn xuống là mình uống trà mơ về ngày xa xưa....Vậy mình có cô đơn không???
Chẳng biết mình có cô đơn không khi ở cái tuổi của mình người ta bảo là đi qua bên kia dốc rồi nhưng mình vẫn vui tươi điền vào dấu "single" ở trên cái giấy cấp phép đi xa, những lần nhìn bọn trẻ con đi qua cửa rúc rích mình cngx thấy buồn cười kinh nhưng rồi lại chỉ cười được một mình, máy giặt nhà mình cũng phải 2 lứa rồi, thằng cháu cũng hăm he tối tối lượn phố và không về đúng giờ nữa rồi. Mình luôn chủ trương đi phượt một mình ...để cảm nhận mọi chân tơ kẽ tóc của cuộc sống nơi xa...nhưng thật ra mình cũng ao ước mình có người bạn tâm đầu ý hợp để lang thang hết tháng ngày...Thằng bạn nhậu thì vẫn single nhưng hình như cũng có nhiều "dự án đầu tư "..,tóc trên đầu nó cũng "bán dâm" rồi.. Thi thoảng mình cũng thấy già ....khi mà bọn trẻ con kém mình chục tuổi đã tay bồng ta bế...còn nếu không mình vẫn nghĩ....mình tươi trẻ lắm...
vậy mình có cô đơn không?....chắc là có ...dù gì thì cũng phải thoáng qua chứ....
=))=))=))

DSC_2766.JPG
 
Last edited:
Cảm giác cô đơn cũng như hạnh phúc là cảm giác nội tại, ai biết, ai hay ngoài mình :shrug:.

Tồ cứ võ đoán.

Ngay cả những lúc tràn trề nụ cười của thế giới xung quanh (bao gồm chó mèo...nữa nhá ;)) mà vẫn chợt thấy mình trôi đi đâu đó, cứ như mình đâu có thuộc về nơi này, ai hiểu mình?, ai chia sẻ với mình?
Còn như hôm nay, từ sáng đến chiều, một mình khóa kín trong phòng, một cuốn sách mà vẫn thấy đủ đầy.

Chắc em Ell cũng vậy :)
 
Còn như hôm nay, từ sáng đến chiều, một mình khóa kín trong phòng, một cuốn sách mà vẫn thấy đủ đầy......
Riêng cái nhá thì ối đứa mê. Ối đứa ao ước mình trốn được chồng, được con, trốn cả cái nóng oi bức, cái ồn ào náo nhiệt lẻng xẻng mùi kim tiền ngoài kia để...giữ cho mình còn có gì đó là của mình. Nhưng cứ như thế qua ngày đoạn tháng thì lại mua gương về nói chuyện lúc tuổi già à Lão Bà??? Xin Lờ đờ thi thoảng phải cho bọn đàn em nâng cao ý thức tự phê bình lên. Lâu quá những đứa trẻ trung bây giờ cũng chẳng giữ được Răng được lòng mà đến uống rượu nữa. Lúc đó lại bảo lũ chúng mày không nể mặt người có tuổi thì tội ạ! Kính trình Lờ đờ.
 
Đọc cả những bài viết của Topic Cô đơn nhưng Ell vẫn chưa cảm nhận thấy "cái hồn" của Cô đơn trong Topic :LL. Đâu cứ một mình là cô đơn. Ell với trang Phượt cũng cảm nhận thấy có mọi người và vui rồi. Như chị Kiara nói "Cảm giác cô đơn cũng như hạnh phúc là cảm giác nội tại, ai biết, ai hay ngoài mình" (c). Vậy, Ai đó có thể viết xem như thế nào là cô đơn giúp Ell với. =)). Gần 40 :gun chưa có gỉ gì gi như Ell nhiều gười cho rằng cô đơn nhưng Ell chưa cảm nhận thấy cô đơn, có thể Ell chưa biết được mình đang đứng ở vị trí nào trong cuộc sống nữa :)). Hay là mình cũng đang cô đơn khi viết những dòng chữ này :LL =))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,168
Members
192,353
Latest member
buyverifiedwised
Back
Top