What's new

[Chia sẻ] Cô Tô Thực Tế Có Như Trong Mơ?

Cô Tô từ trước đến giờ trong tâm trí mình luôn đẹp. Đẹp từ bút ký Cô Tô của Nguyễn Tuân đến những hành trình và hình ảnh mình đã từng xem. Đến với Cô Tô luôn là một niềm mơ ước của mình. Và vừa rồi mình đã có dịp biến nó thành hiện thực. Nhưng có lẽ vì hình tượng hóa Cô Tô quá mức, cứ nghĩ Cô Tô đẹp là đẹp tất cả cảnh vật, cả đời sống, cả con người nên khi hiện thực diễn ra khiến cho mình hụt hẫng.

Như mọi chuyến đi khác, mình dành nhiều thời gian để tìm hiểu, chọn lựa và đánh giá từ nhiều bài viết để chuyến đi trọn vẹn nhất. Nhưng thú thực review về Cô Tô khá tốt nên mình cũng không lăn tăn lắm cái vụ tự đi này.
Cũng có thể chưa bạn nào gặp hoàn cảnh như bọn mình nên ko biết. Mà cũng không phải bọn mình đòi hỏi cao vì bọn mình cũng đi khá nhiều chuyến “ăn bờ ở bụi” rồi. Thế nên mình xin chia sẻ những kinh nghiệm của mình để các bạn tránh gặp phải khi đến Cô Tô.

Và đính chính thêm, tuần vừa rồi bọn mình đi, số lượng khách du lịch phải gấp đôi số lượng dân đảo, vì đúng dịp có chương trình tình nguyện gì đó về biển đảo. Chất lượng chắc chắn sẽ kém hơn nhưng mình chỉ buồn vì lòng tin của mình bị ngược đãi quá :(.

1. Nhà nghỉ

Nhà nghỉ Cô Tô không có quá nhiều, qua kinh nghiệm của các bạn đi trước , và cũng vì đặt yêu cầu không cao, bọn mình lựa chọn được 2 nhà nghỉ bình dân để hỏi trước đến 2 tuần (vì Cô Tô cuối tuần thường đông nhất là vào dịp nghỉ hè này). Đó là nhà cô Tính và nhà cô Măng.
- Nhà cô Tính: đặt phòng tập thể cho 8 người, báo giá 80k/người đã đồng ý nhưng sau lại hủy vì kêu có đoàn khác đặt rồi @@ => bọn mình phải tìm chỗ khác
- Nhà cô Măng: đồng ý nhận đặt phòng tập thể cũng 80k/người và bọn mình đồng ý đặt ở đây
Mỗi nhà bọn mình đã đặt cọc 200k cho chắc chắn.
Trước ngày đi 3 ngày, cô Măng gọi điện kêu phòng nhà cô ý phải dành cho người quen nên bảo bọn mình chuyển sang 1 phòng tập thể khác, có nhà nghỉ đối diện chất lượng tương đương giá cũng 80k, điện nước đầy đủ. Bọn mình cũng chả lăn tăn vì làm gì còn cách nào khác, đặt tiền rồi thì cũng phải đồng ý thôi vì sát ngày mà không tìm đặt được chỗ nào khác nữa.
Tưởng chỗ ăn nghỉ không còn gì lo ngại thì bọn mình sẽ thoải mái đi chơi và khám phá, nhưng khi lên đảo mới vỡ lẽ nhiều thứ
- Nhà nghỉ đối diện phải nói là xập xệ hơn nhiều so với ngôi nhà hoành tráng của cô Măng, nhưng được cái thoáng nên bọn mình cũng chấp nhận.
- Đến khi ở mới thấy nhiều cái không được: nhà chủ cho dùng nước gì không biết, vàng khè và đục ngầu, đứa nào cũng phải ẩm ức mà dùng. Mà có là dùng là tốt vì cứ tối là mất nước :( (đi bơi về mà ko có nước tắm phải nói là bực tột độ)
- Sự thật phũ phàng hơn nhà nghỉ đó cho khách thuê có 40-50k/người nếu ở phòng tập thể, vậy mà cô Măng cô ý đẩy khách ra ngoài với giá 80k => bực kinh

2. Ăn uống

Nhà cô Măng thì do đặt ở rồi mà trưa bọn mình đến nơi nên cũng đặt ăn 1 bữa trưa nhà cô ý, cô ý đưa 4 mức 60 – 80 – 100 hoặc hơn, bọn mình chọn mức 80 cho bữa trưa. Bọn mình có 7 người đi thôi, tổng là 560k cho một bữa ăn có 1 bát canh cua, 1 bát cà, 1 đĩa thịt kho, 1 đĩa măng xào sò và 1 đĩa mực xào. Không phải rẻ nhưng với điều kiện ngoài đảo mình thấy chấp nhận được.

Vì nhà cô Tính không đặt ở được nên bọn mình cũng gọi điện ngay từ sáng lúc trên tàu đặt ăn 1 bữa tối hôm đầu tiên để trừ tiền đã đặt cọc cho cô ý, tiện thể so sánh dịch vụ giữa 2 nhà. Và bọn mình đã có một bữa ăn quả là “nhớ đời” đúng nghĩa. Vì chiều đi tắm biển, bọn mình có hẹn cô ý là tầm 8h đến ăn để cô ý chuẩn bị trước. Vậy mà, 8 rưỡi qua nhà cô ý không có ai, cơm nước chưa chuẩn bị gì cả. Gọi điện cô ý vào bảo nhà chuẩn bị bát đĩa trước vì cô ý đang nấu @@. Trong nhà ngoài chậu bát đĩa vừa rửa chưa ráo nước của đoàn trước vừa ngồi ăn xong, bọn mình thấy duy nhất một nồi cơm (nồi to 18 hay 25l gì đó) và đoán chắc là nồi cơm mình sẽ ăn. Mở ra, cơm còn một lớp nát bét dính ở đáy nồi. Chờ gần 15p, cô ý từ đâu đến bê cho bọn mình 1 nồi canh dở, thú thực nhìn cái nồi canh mình chỉ muốn đổ toẹt đi (đúng là suy nghĩ có tội với nhân dân) nhưng bực lắm, nồi canh này 100% là canh thừa của các đoàn trước đó đổ vào, rau mùng tơi nát nhoét vì đun lại nhiều lần đã chuyển sang màu thâm đen, gạch cua thì bới ko ra mẩu nào mà vụn tung trong bát nước. Cả đoàn mình không thèm động vào 1 thìa canh. Thêm vào đó, bọn mình được một đĩa tôm ươn trắng nhợt hấp rồi chiên dầu độ 12 con (có lẽ cũng do đoàn nào thừa lấy ra chiên lại cho nóng). Một đĩa rau cải thảo xào ngập mỡ và rắc lên trên 5 con tôm nõn, và một đĩa râu mực xào hành hoa @@ một số miếng có mùi thiu. Chấm hết. Cơm nát nhoét ko ra hột ăn ko chan canh cùng toàn những món độc đáo, từ những đứa dễ ăn nhất cũng phải kêu. Viết ra mà mình còn thấy bực vì cái vẻ mặt tỉnh bơ của cô Tính khi tính tiền, các cháu đặt 80k/suất thì hết 560k thôi. Lúc đó không chịu được, bọn mình cũng phải nói lại, nếu cô vẫn lấy từng đó thì bọn cháu vẫn trả, có điều làm ăn phải giữ uy tín, cô dồn toàn cơm thừa canh cặn rồi nấu đồ ôi thiu cho bọn cháu ăn như thế mà chấp nhận được ạ. Cô làm thế này thì khách chẳng quay lại lần thứ 2.

Về ngồi cửa xả tức, anh chủ nhà trọ hỏi thăm, bọn mình kể muốn ăn một bữa hải sản nướng trên bãi biển và định đặt cô Măng 150k/suất với công nấu là 150k cho cả nhóm <10ng nữa. Anh ý “chân thành” khuyên bọn mình sáng ra chợ mua về anh ý cho để nhờ tủ lạnh để tối nấu. Thấy anh ý nhiệt tình, bọn mình hỏi thử xem anh ý có nhận làm không. Anh ý đồng ý ngay, bọn mình cũng tưởng có người tin tưởng được để nhờ vả không bị chặt như cô Tính. Ai ngờ. Sáng bọn mình dậy sớm (thực ra vì mất điện mất 1h) ra chợ mua hải sản hết hơn 700k, nghĩ công anh ý lấy chắc cũng chỉ tầm 150k như cô Măng nên không sát sao hỏi lại (Vì có hỏi 1,2 lần mà anh ý lảng không trả lời). Tối còn nhờ anh ý dành 1 ít sò nấu cháo ăn cho đỡ đói. Và cả lũ háo hức cho một bữa tiệc trên biển đáng nhớ. Ra bãi biển thấy anh ý chuẩn bị cả chiếu, cả đèn, thấy anh ý chu đáo quá. Tuy tay nghề anh này nầu chả ra gì (mực gì cháy khét, ghẹ, sò thì con sống con chín, ốc thì sạn chả thèm rửa) nhưng không khí bãi biển cũng làm bọn mình thấy vui. Chỉ đến khi ăn uống xong xuôi về nhà, anh ý báo giá 550k mình không mở được mồm ra nữa. Sốc nặng @@

(….Từ hôm kia về bức xúc quá mà chưa viết ra hết được, mai có thời gian xin chia sẻ tiếp ạ. Còn hành trình và cảnh đẹp để sau phần này mình sẽ tiếp tục vì thực ra cảnh đẹp Cô Tô không thể phủ nhận được)
 
Last edited:
Cứ bảo sao hội nước ngoài nó sợ vãi dép với du lịch phía Bắc, lúc nào cũng chỉ tìm đủ cách kiếm thêm tiền từ khách du lịch. Đến người bản địa còn bị chặt chém lừa lọc thế này, thử hỏi làm sao ngành du lịch phát triển đc.
 
Về ngồi cửa xả tức, anh chủ nhà trọ hỏi thăm, bọn mình kể muốn ăn một bữa hải sản nướng trên bãi biển và định đặt cô Măng 150k/suất với công nấu là 150k cho cả nhóm <10ng nữa. Anh ý “chân thành” khuyên bọn mình sáng ra chợ mua về anh ý cho để nhờ tủ lạnh để tối nấu. Thấy anh ý nhiệt tình, bọn mình hỏi thử xem anh ý có nhận làm không. Anh ý đồng ý ngay, bọn mình cũng tưởng có người tin tưởng được để nhờ vả không bị chặt như cô Tính. Ai ngờ. Sáng bọn mình dậy sớm (thực ra vì mất điện mất 1h) ra chợ mua hải sản hết hơn 700k, nghĩ công anh ý lấy chắc cũng chỉ tầm 150k như cô Măng nên không sát sao hỏi lại (Vì có hỏi 1,2 lần mà anh ý lảng không trả lời). Tối còn nhờ anh ý dành 1 ít sò nấu cháo ăn cho đỡ đói. Và cả lũ háo hức cho một bữa tiệc trên biển đáng nhớ. Ra bãi biển thấy anh ý chuẩn bị cả chiếu, cả đèn, thấy anh ý chu đáo quá. Tuy tay nghề anh này nầu chả ra gì (mực gì cháy khét, ghẹ, sò thì con sống con chín, ốc thì sạn chả thèm rửa) nhưng không khí bãi biển cũng làm bọn mình thấy vui. Chỉ đến khi ăn uống xong xuôi về nhà, anh ý báo giá 550k mình không mở được mồm ra nữa. Sốc nặng @@

Đọc khúc này mà mình tức giùm cho mọi người. Thường thì những người ra vẻ tốt bụng sau cùng lại té ngửa ra là những kẻ chặt chém ghê gớm nhất... Mình cũng bị 1-2 lần ở ngoài miền Bắc rồi, kết lại 1 câu là ko ai tốt bụng như mình vẫn ngây thơ nghĩ vậy, và người ta ko nói thêm tiền ngay lúc làm ko phải là sẽ ko thêm tiền, mà để đến lúc tổng kết thì hét lên cho cả đám ngã ngửa ra chơi....
 
Chia sẻ với bạn.
Đúng là Cô Tô (nghe nói) nay đã khác xưa, thương mại hóa lắm rồi. Mình đi cách đây 2 năm mọi thứ còn hoang sơ thô mộc, tuy cũng có dính vụ xe ôm chặt chém nhưng những điều kiện khác đều rất tuyệt vời. Nghỉ tại Nhà khách Ủy Ban, cũng đặt phòng trước khoảng 1 tuần. Đến nơi thì thấy cũng không đông lắm, lại còn được chọn phòng, nên đoàn mình giai gái chui hết vào 1 phòng lớn, thực ra là 2 phòng thông nhau. Ăn thì ở nhà hàng Thanh Úy, vì chị Thanh làm ở trong Nhà khách luôn. Tuy cũng hay mất điện, nhưng phòng mở cửa ra phía biển nên gió rất mát. Người dân cũng tốt, nhiệt tình, nhất là vợ chồng anh chị Thanh Úy.
Bây giờ nghe nói dịch vụ nghỉ mọc lên như nấm, tàu đi ra đảo cũng nhiều hơn, dịch vụ cũng nhiều, nên cũng không muốn quay lại nữa. Đến Cô Tô vào cái thuở ban đầu tuyệt đẹp ấy, thì không muốn quay lại chứng kiến nó "đi tình về/ Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" làm gì.
Ngày xưa đảo Cô Tô nổi tiếng nhiều chó, có lẽ giờ đã mọc lên mấy quán thịt chó rồi.
 
Vừa rồi bọn mình có đi nhưng lại ở trong nhà dân, cách trung tâm tầm 4km, nói chung là hơi xa trung tâm nhưng được cái người dân họ rất cởi mở và nấu ăn rất ok 80k/ suất. Đi chơi đêm về được free cháo gà đêm luôn mà cái món này ngoài dự tính vì đi về đã thấy bác trưởng thôn nấu một nồi bự để đấy rồi :).
Còn cái vụ chen lấn xô đẩy mua vé tàu đúng là vất vả. Bọn mình làm một chương trình từ thiện ngoài đó, nhưng lại bị chính cơ quan chức năng bỏ bom về vụ vé tàu chiều về cũng vì lượng khách đến Cô Tô quá đông:( Và phải ở lại một đêm ngoài dự tính với sự chặt chém của nhà khách ủy ban về phòng ngủ và bữa cơm tối :(
 
Rất cảm thông với bạn chủ topic vì mình cũng đã từng bị như này. Phản ứng quyết liệt rồi cũng cứ là phải nôn tiền ra để đi. Có điều không vì thế mà buồn làm hỏng chuyến đi.

Quả thực đi phượt mà phải cảnh giác, mà lúc nào cũng phải hoài nghi thì mệt lắm, nhiều lúc làm mất cái tình người. Nhưng là nguyên tắc thì dịch vụ bao giờ cũng phải được trao đổi trước khi mua-bán. Mất lòng trước, được lòng sau.

Kể với bạn câu chuyện: cách đây mấy ngày, tôi gặp một thằng tây đi xe máy dừng bên đường xem bản đồ. Cái bản đồ đen trắng in từ sách mà nó cứ lộn đi lộn lại không biết xem chiều nào. Mình chạy đến hỏi mày đi đâu, tao giúp gì được mày không thì nó xua mình như xua ruồi. Cũng không thèm nói một tiếng không.

Sao thế nhỉ, chắc nó đã từng được "giúp đỡ" và bị xin đểu nên nó cảnh giác. Mình lại vui vẻ đi mặc kệ nó loay hoay với cái bản đồ và chẳng buồn chút nào về hành vi của thằng kia. Có khi, mỗi chúng ta cũng cần phải học cách làm của hắn.
 
Rất cảm ơn sự thông cảm của mọi người. Bọn mình vẫn có một chuyến đi trót lọt, chi phí cũng không đội nhiều so với dự tính. Mục đích chính của mình khi tạo topic chủ yếu để các bạn cảnh giác hơn vs 1 số địa chỉ đã từng được khen ngợi thôi. Trên thực tế bọn mình cũng cố gắng hết sức để cảnh giác rồi nhưng trong cuộc sống thì biến cố khó lường lắm ^^. Mình sẽ tiếp tục chia sẻ thông tin và cả chuyến đi của bọn mình mong rằng có chút hữu ích cho các bạn chưa đi.
 
Mình đi Cô Tô dịp 2/9 năm ngoái. Ngoài vụ bị đuổi ở Cô Tô con ra thì mọi vc đều ổn. Về sau mới biết là có chủ tàu chở khách ra Cô Tô con cãi nhau với dân phòng nên các nhóm khác bị đuổi oan. Hix.
Nhà nghỉ ở Cô Tô sau khi mình tham khảo đã chọn Nhà khách Ủy ban. 300k 1 phòng. Bọn mình 9 đứa con gái thuê 2 phòng ở thoải mái. Chả cần máy lạnh vì đêm nằm mát rượi. ^^.
Ăn thì ở ngay nhà khách ( ko ngon tí nào cả) và Úy Thanh. Hôm sau rút kinh nghiệm nên thuê cô chủ nhà nghỉ đối diện nhà khách( ko nhớ tên cô í là j nữa! ^^) mua hải sản về chế biến BBQ trên bãi biển. 9 đứa ăn các loại ghẹ, tu hài, mực tươi nướng, sò, cháo hàu, dưa xào râu mực hết có 900k, vừa ngon vừa rẻ. Về sau no quá bỏ phí cả nồi cháo. hix.
Tổng chi phí chuyến đi 3 ngày 2 đêm + xe otô 16 chỗ chưa hết 2t/1 người. Thật là thích!
Chắc là sau thời điểm mình đi mọi thứ có đổi khác và bị thương mại hóa lê nhiều. Thật tiếc vì các bạn đã có những giây phút không thoải mái!
Cũng giống như Lý Sơn và Côn Đảo, Cô Tô để lại cho mình ấn tượng ko phải vì dịch vụ hay điều kiện ăn ở mà chính là vẻ hoang sơ của thiên nhiên biển đảo. Vẻ đẹp đó mới tượng trưng cho Cô Tô.
 
Ở Hà Lội em vẫn bị chém như thường, nên có đi xa bị chém như thế vẫn muỗi. Lăn tăn làm gì. Đi Cô Tô là ngắm cảnh Cô Tô, lăn tăn thì dự phòng bánh mỳ - bếp cồn, hỏi rẻ mua đắt thì ông mày xơi bánh mỳ hay tự nấu tự sướng, chấm hết!
Mà nói cho cùng ai chả có nhu cầu kiếm tiền, kiếm nhiều tiền. Người ở đất liền nhiều cơ hội hơn người ngoài đảo. Cái gì cũng đòi ngon bổ rẻ với thực trạng xã hội sản xuất nhỏ quản lý lôm côm cũng là một kiểu ích kỷ - chỉ nghĩ cái lợi cho mình mà không làm lợi cho người khác.
 
Viết một bài dài xong thì bị mất, chán quá trời.
Tóm tắt lại là minh cảm thấy bạn chưa chuẩn bị kỹ cho chuyến đi. Mình cũng đi Cô Tô từ 13/7 đến 15/7, ở Green Coto, tổng cộng 1900k/pax bao gồm xe đưa đón từ Hải Phòng và khách sạn ở Vân Đồn, ăn uống thoải mái phủ phê do 50% đồ ăn là chuẩn bị từ nhà và hải sản mua ở Vân Đồn, phần còn lại là ăn ở nhà khách Ủy ban và tại khách sạn, chất lượng bữa ăn và giá cả ok, thái độ phục vụ tốt như trong đất liền.
Đi du lịch đợt cao điểm thì cần thiết nhất là chọn mặt gửi vàng để lựa chọn nhà cung cấp uy tín, ở Cô Tô mình chỉ recommend Coto Lodge và Green Coto thôi, vì họ là những người có tâm với du lịch Cô tô, không có anh Mạnh, chủ Green chạy đôn chạy đáo thu xếp thêm 1 chuyến tăng cường chắc hội mình phải ở lại ăn vạ Cô tô rồi. Thêm nữa cần phải đánh giá đúng câu tiền nào của ấy. Bên mình thuê Green Coto lo cho mình toàn bộ dịch vụ BBQ bãi biển với đồ ăn bên mình chuẩn bị, giá là 100k/khách và hội mình hoàn toàn hài lòng. Mình quả thật không thể tưởng tượng đến mức giá 150k cho cả bữa BBQ.
Công nhận như cô Măng, cô Tính thì đúng là chụp giật, lần sau cứ cạch mặt ra. Còn mình, mình vẫn yêu Cô tô và sẽ quay lại nữa.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,672
Bài viết
1,134,977
Members
192,356
Latest member
Lychang
Back
Top