What's new

[Chia sẻ] Cực kì cô đơn và tự do đến tột cùng

Hắn mê chụp ảnh, hắn thích khám phá, hắn thích lang thang, hắn yêu tự do. Và rồi hắn lại tìm cách thoát khỏi chốn đô thị này! Hôm rồi hắn nghe Phi Nhung hát bài: “hành trình trên đất phù sa” mà lòng hắn rạo rực hẵn, hắn thích miền Tây lắm nhưng chưa có dịp đi.

Lịch trình của hắn lên cũng chi tiết, cũng bài bản như ai, hôm nay là thứ năm, chiều thứ Bảy hắn sẽ xuất phát, hắn háo hức đến nổi tối ngày chỉ dí mặt vào cái Google Earth để tìm cảnh đẹp. Ấy vậy mà tối hôm đó dự báo thời tiết lại báo mưa trong 4 ngày tới, lửa trong hắn giống như bị tưới nước vậy. Mưa thì chụp ảnh cái nỗi gì, mà hắn cũng không thích đi trời mưa nữa.

Hắn ngồi bó gối trên ghế, mặt buồn thiu. Lão đại lên mạng, hắn thủ thỉ tâm trạng thì lão đại phán câu xanh rờn “đi Bàu Trắng đi ku, anh thấy chỗ đó hay lắm! Đi miền Trung thì né được mưa. Cảnh ở đó cũng đẹp nữa, không xa Sì Phố lắm đâu” . Hắn tin lão đại lắm! Hắn quay 180 độ từ miền Nam sang miền Trung. Hắn chả kịp chuẩn bị gì cho vùng đất sắp đi này, ai thì sao chứ hắn không biết, cung đường sắp tới hắn mù tịt, nhưng thôi kệ cha nó, tới đâu hay tới đó. Nhưng hắn nào ngờ chuyến đi lần này mang lại cho hắn nhiều thứ đến vậy. Cái cô đơn và tự do nằm gần cuối chuyến đi, một thứ cảm giác tự do hắn chưa hề gặp trong đời.

Chiều thứ Bảy 17:00 sau khi đi học về hắn sốc vội 2 bộ quần áo, 1 con dao, 1 chai nước, 1 máy ảnh, lục lại ví còn 500k. Hắn lại lên đường. Như bao lần khác hắn lại cô đơn rời căn phòng trọ.

Chặn đầu tiên (HCM – Vũng Tàu) đi đường Cát Lái, đường đêm hắn chạy như ma đuổi. Tối đó hắn tá túc tại nhà 1 anh bạn ở Vũng Tàu (anh bạn này lúc trước chung nhà trọ với hắn bây giờ về Vũng Tàu làm việc).

attachment.php


Tại phà Cát Lái, lâu nay vẫn ớn con đường này containor chạy rầm rầm, bụi tung mù cả lên

attachment.php


Chiều dần buông trên phà Cát Lái, hắn mua vé nhưng không vội lên phà, hắn đang chờ hoàng hôn, hắn cứ lãng vãng khu vực cầu phà trước nhiều ánh mắt tò mò của người qua lại.

attachment.php


Người ta đua nhau xuống phà còn hắn thì không.

attachment.php


Làm hàng tấp nập trên cảng Cát Lái

attachment.php


Tòa nhà có kiến trúc rất Tây cái này chụp gần chỗ nhà máy Nhiệt Điện Nhơn Trạch​

[Hành trình chỉ mới bắt đầu]
 
Last edited:
@Sunnypearl: Không biết vãn bối đang được nói chuyện với nhị vị công tử hay cô nương đây. Nhưng theo phỏng đoán của vãn bối chắc có lẽ là 1 vị cô nương. Hẹn nhị vị ở một cung đường đẹp hơn, hoành tráng hơn.
@Muahekhongconang: cảm ơn nhị vị đã theo dõi bài viết của tại hạ.
@Tichuot - người anh nhớn: hihi cái gì nó cũng có khởi đầu, em nó đến bây giờ cũng đã vài chuyến rồi anh ạ nhưng đó là chuyến đầu tiên của nó. Cảm ơn huynh về thông tin cái toà nhà, thực ra lúc vãn bối đứng chụp cái toà nhà này có 1 vài scurity lại hỏi thăm sức khoẻ và nhắc nhở, vãn bối sợ vãi cả linh hồn.
@Gió: Tại hạ không dùng photoshop cũng có biết nhưng không dùng, tại hạ thích ảnh tự nhiên hơn. Dòng máy mà tại hạ đang sử dụng là Nikon coolpix 4600 - 4.0megapixels đời thập cổ lai hy có niên đại gần 10 năm rồi. Nhưng tại hạ quí nó lắm. ảnh này không dùng photoshop. Tại hạ chỉnh về chế độ Scene và chọn kiểu chụp là DUSK/DAWN tại hạ rất thích sử dụng chức năng này cho các tấm ảnh hoàng hôn của mình. chắc nhị vị đã rõ.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi rời cụm tháp chăm chừng 17km Mũi Né đón chào hắn bằng ánh nắng nhẹ của buổi chiều, lần đầu tiên hắn đặt chân đến Mũi Né quả không hổ danh những gì hắn đã xem trên phim ảnh, thiên đường du lịch toàn người ngoại quốc không. Quán xá ở đây, con người ở đây rất giống với những gì hắn đã gặp ở Phố Hội. Hắn bắt đầu đi tìm cho mình một chỗ trú ngụ qua đêm nay. Tiêu chí của hắn là cố gắn tìm cho kì được phương án xấu nhất là gửi xe khách điếm ngủ ghế đá.

Hắn lượn 1 vòng rồi hắn đi hết quán trọ này đến quán trọ khác, mọi hy vọng đều tan biến, không một nơi nào cho hắn trú chân. Còn về khách điếm thì khỏi phải bàn với số ngân lượng ít ỏi của hắn vừa trọn cho một đêm, nếu hắn ngủ khách điếm thì ngày mai sẽ không còn ngân lượng mua cỏ cho ngựa ăn và...... Ôi hắn nhức đầu quá! Hắn chạy 1 vòng quanh Mũi Né lần nữa, à hắn ngu thế sao hắn không hỏi xe ôm, xe ôm là người cực kì rành rọt vấn đề này. Quả đúng như hắn nghĩ. 1 lão xe ôm ngoài tứ tuần nói hắn là đưa lão 10k lão sẽ dẫn đến nhà em lão giá không quá 100k/đêm. Hắn như chết đuối với được khúc gỗ. Và rồi lão dẫn hắn đến nhà em họ lão. Nơi đây cũng là 1 quán trọ, hắn ưng bụng lắm. Hắn nhận phòng với giá khá mềm 80k. Phòng ốc khá ổn (1 phòng trống trơn 1 cái nệm và 1 cây quạt) với hắn là tốt rồi. Sau kì rủ y phục reset lại thân thể sau 1 chặn dài hắn lấy lại tinh thần và tìm một tửu quán để ấm bụng đêm nay và cũng để dạo cho biết cái Mũi Né nó về đêm ra sao.

attachment.php

Mũi Né không quá nhiều quán xá giá hợp lí dành cho hắn nhưng hắn cũng tìm được 1 tửu quán giá bình dân 25k/1 dĩa cơm. Trong khi ăn hắn luôn động viên hắn là cơm ngon, như vầy là tốt lắm rồi nhưng kì thực sau khi nuốt trôi dĩa cơm hắn mới hú vía cơm gì mà dở thế không biết. Ăn uống no nê hắn bắt đầu dạo phố đêm ở đây, quán xá tưng bừng về đêm nhạc nhẽo xập xình còn có những nơi chơi nhạc sóng có hẵn ca sĩ nước ngoài hát luôn, khiêu vũ nhảy nhót tá lả, hắn tặc lưỡi ôi họ nhiều chiền quá!

attachment.php

Ở đây rất giống phố Hội hắn thấy giống là giống ở con người bản địa và giống ở chỗ đường xá lúc nào cũng mấy anh chị tây tàu đi không thôi.

attachment.php

Tay nải của hắn! Không quá nhiều đồ đạt lỉnh kỉnh. 10 tối sau khi đi dạo xong phố xá hắn bắt đầu quay lại căng phòng. Lúc này cả dãy nhà vắng tanh chắc mọi người đã ngủ hết, hắn mở cửa vào trong nhà (phòng hắn thuê ở chung với gia chủ). Chán quá! Lấy gì tiêu khiển đêm nay đây. Hắn hết chơi điện tử với dế cùi của hắn, hắn hết nhắn tin gọi điện rồi hắn lăn quay ra nhìn 2 con thằng lằn trên trần, phòng của hắn chỉ có một bóng điện 6 tất và không có đèn ngủ. Tắt điện đồng nghĩa là tối om, để điện là sáng trưng. Và rồi đêm hôm ấy.
 
Last edited:
[Còn nữa, đêm cô đơn gặp 2 oan hồn quấy phá giấc ngủ]

Đọc hành trình của các hạ, tại hạ cảm thấy rất cuốn hút, lại thêm gặp 2 oan hồn càng tăng tính tò mò của tại hạ, các hạ mau mau sử dụng "thập dương chỉ" để tại hạ được đọc tiếp câu chuyện, đa tạ các hạ.
 
@Raiha235: Đa tạ các hạ tại hạ đang cố gắn vận hết nội công để giáng thập chưởng chi đây:
-------------------------------------------------------------------------------
11:00PM màn đêm yên tĩnh hắn vẫn để đèn sáng choan, hắn sợ màng đêm, phụ mẫu sinh ra hắn vốn nhát gan từ nhỏ mà! Căn phòng trống trơn chỉ có hắn và cây quạt, cửa sổ mở toan gió lùa vào lạnh ngắt, tiếng chó sủa cắn ma càng làm cho hắn thêm rờn rợn.
12:00 Hắn quyết định đi ngủ thôi mai hắn phải nài ngựa 300km nữa.

Cái lạnh càng bắt hắn phải ngủ và rồi trong lúc mộng mị hắn gặp:

Đầu tiên hắn nằm mơ gặp ác mộng, trong cơn mộng mị hắn gặp 1 bé gái, trong cơn chập chờn hắn nhận ra đây là bé gái mà hắn gặp lúc ở Hồ Tràm, bé gái nhỏ thón, nhem nhuốc trên tay vẫn còn cầm bịch bánh mà hồi sáng hắn gặp, lạ quá! Bé gái cứ đứng như tờ ở góc phòng nhìn hắn ngủ, trong giấc mơ hắn chồm dậy lại gần bé gái đó, bỗng nhiên bé gái đó nhe răng nanh gầm gừ như con chó dữ đang tự vệ và cắn hắn, hắn hoảng quá vùng chạy nhưng lạ thay bé gái đó cứ bò theo hắn và cắn hắn. Trong giấc mộng hắn cố bỏ chạy bé gái đó cứ bò theo hắn và cắn hắn. Theo mãi không thôi, mặc cho hắn cố bỏ chạy thật nhanh, trốn vào ngách nào vẫn không thoát, bé gái đó bò nhanh lắm, mãi đến lúc sau hắn nhận ra bé gái cứ lướt trên mặt đất chứ chân không chạm đất hẵn bé gái đó không phải là người rồi, nếu hắn dừng lại chắc chắn sẽ bị bé gái đó cắn đến chết, chẳng hiểu đây là điềm báo gì nữa, hồi sáng chuyện xém tông vào bé gái đó là có thật, và hắn đã có những nghi ngờ vô định nhưng hắn vẫn cố chấp nhận nhưng bây giờ thì hắn đã rõ mười mươi chuyện hồi sáng. Chợt tỉnh giấc hắn chồm ngồi dậy, không dám ngủ nữa vì sợ gặp lại bé gái ấy lạ thật, hắn lơm cơm vớ lấy cái điện thoại bấm xem giờ. 2h sáng khỉ thật. Tuy rất sợ nhưng hắn định bụng sẽ ngủ tiếp vì không thể thao thức tới sáng được. Hắn còn phải chạy xe 300km ngày mai đang chờ hắn ít ỏi gì đâu. Hắn lại nằm xuống, thiếp đi rất nhanh.

Tiếp theo hắn mơ thấy một người đàng ông bị tật nguyền ở chân tầm 35 tuổi, đi lại khó khăn. Nhưng lạ thay. Trong giấc mơ hắn lại gần người đàn ông tật nguyền đó bổng nhiên người đàn ông đó rút ra 1 con dao và chém hắn liên tục. Hãi hùng quá hắn vùng chạy nhưng người đàn ông cà nhắc đó cứ đuổi theo chém hắn. Hắn chạy thật nhanh, trốn vào những nơi kín nhất nhưng không thoát khỏi sự truy sát đó. Hắn chạy mãi chạy mãi trong giấc mơ và người đàn ông đó cứ đuổi theo.

Tiếng chó sủa cắn ma dồn dập hắn bừng tỉnh giấc. Ngồi chồm dậy cố véo má hy vọng đây chỉ là giấc mơ. Đúng rồi chỉ là 1 cơn ác mộng nhưng với hắn nó thật khủng khiếp. Hắn ngồi thờ ra chẳng hiểu chuyện gì nữa tại sao lại thế. Trong 1 đêm hắn gặp liền 2 cơn ác mộng, hắn cố nghĩ điều gì đã xảy ra. Hắn với lấy điện thoại 3h sáng. Cửa sổ mở toan, căng phòng trở nên lạnh ngắt. À đúng rồi! hay tại hắn mở cửa sổ nên gặp những cơn ác mộng, đúng rồi hắn hay bị vậy khi ngủ không đóng cửa sổ. Hắn khép cửa lại và tiếp tục thiếp đi.

Trong giấc mơ tiếp theo hắn gặp một mỹ nhân, hắn lại gần xin được hôn mỹ nhân và bị ăn tát, hắn hỏi:" sao nàng lại tát ta?" mỹ nhân không trả lời, quay lưng lướt đi rất nhanh, cái tát của cô gái làm hắn tỉnh giấc lúc này cũng đã 6h sáng, hắn phải dậy thôi, phải tiếp tục cuộc hành trình. Hắn chợt nghĩ giá như cô gái ấy đừng tát hắn, có phải hắn đã được hôn rồi không?
 
Sau những gì đã xảy ra đêm qua hắn còn chưa hết bàng hoàng tuy chỉ là giấc mơ nhưng với hắn nó quá khủng khiếp hắn vui vì đây không phải là sự thật, hắn lo vì không biết đây có là điềm báo gì cho ngày hôm nay không?

6h hơn hắn đã thu gọn tay nải bước ra khỏi phòng, gia chủ thức dậy từ rất sớm đang pha ấm trà, hắn lên chiếc bàn dài ngồi uống nước với gia chủ, hắn gởi tiền gia chủ và cũng để lấy lại thẻ căn cước. Gia chủ hoàn cảnh rất tội goá vợ từ sớm cảnh gà trống nuôi con đã mấy chục năm nay bây giờ thì các con cũng đã lớn và gia chủ đang sống với người con út. Sau khi làm vài ngụm nước, hỏi hang đường xá ra Bàu Trắng, gia chủ siết lấy đôi bàn tay hắn kèm lời: "chúc cháu thượng lộ bình an, có dịp quay lại nhà bác chơi nha!" Hắn cảm động lắm, gia chủ đã nhường cho hắn căn phòng trống của gia trang tối qua.

Mũi Né bình minh thật đẹp mình hắn dong con ngựa trên đường, phố xá vắng teo chắc tại còn khá sớm.

attachment.php


Cảnh Mũi Né thật yên bình.

attachment.php


Hắn đi lại con đường tối hôm qua hắn đã đi

attachment.php


Bà con kéo lưới sát bờ

attachment.php


Những con cá liệt tươi rói vẫn đang dãy đành đạch.​

[Bàu Trắng đón chào hắn]
 
Sau khi chia tay gia chủ, dạo một vòng để đón bình minh Mũi Né! Hắn tìm đến một hàng ăn sáng và thưởng thức một món bún khá lạ, hỏi tên bún là gì thì người bán bẩu không biết lạ quá!

Hồi buổi sớm nói chuyện với gia chủ nhà trọ có hướng dẫn hắn đường đi đến Bàu Trắng: "con chạy chưa đến chợ gặp một cái ngã ba quẹo trái, chạy một hồi thấy ngã tư quẹo trái, chạy tiếp thấy một ngã ba đi thẳng, chạy một hồi thấy cái bùng binh con quẹo phải, chạy thằng tầm 26km là tới"

Hắn bắt đầu chạy. Con đường hắn đang đi đẹp lắm, đẹp hơn con đường ở Nha Trang, đẹp hơn con đường ở Phú Yên, một bên núi thấp một bên bãi biển tràng đầy nắng và cát trắng, cảnh vật làm hắn thu hút, sáng sớm cũng không mấy người chạy con đường này, trừ những người nài ngựa đi chợ sớm về nhà bán lẻ.

[Còn nữa]
 
Zero_ cũng mới đi cung đường này về, một cung đường tuyệt vời, không quá đông đúc để mình thấy phiền nhưng cũng ko quá vắng vẻ để lòng cô đơn... màu biển xanh làm dịu đôi mắt, gió biển thì tắm mát nhửng kẻ lang thang trong cái nắng mùa hè!
 
Hay quá Darkdeath ơi! Cảm đc như vậy thì sống ko tiếc rồi! Nhưng sao lại alone vậy? Gởi lại câu:"Happiness is real when shared" :)
Đọc tới đoạn nằm mơ ác mộng, thấy ghê quá...hí hí...
Tiếp tiếp đi. Bữa 30/4 có ghé Bàu Trắng, đẹp quá trời! Khi nào tới đoạn đó, trungcao ké vài tấm khoe hàng mới đc...Hí hí...!!!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,428
Bài viết
1,175,851
Members
192,100
Latest member
lamerfashion
Back
Top