What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Tiếp tục chạy thêm thì đến một ngã tư,ở giữa có 1 vòng xoay nhỏ,đặt một tượng đúc 2 thanh niên (không biết ý nghĩa gì),không được mỹ thuật cho lắm.Thật tình mà nói,Campuchia là một đất nước có một nền mỹ thuật lừng danh thế giới với những tượng điêu khắc trên các đền đài bằng đá,tiêu biểu nhất là quần thể kiến trúc Angkor,vậy mà các tượng đài hiện đại thì …xấu tệ.

attachment.php


attachment.php

Chợ Dambae,thuộc tỉnh KampongCham.(chú thích trong ảnh sai)

10h40’,chúng tôi dừng chân,mắc võng,tạm nghĩ tại một vườn cây thưa bên đường,cách chợ ngã tư vừa qua khoảng 1km.Đây là địa phận tỉnh KampongCham,có lẽ vì vậy mà tôi đã thấy nhiều người Chăm chở nhau trên đường từ Kratie qua.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


Nằm tòn teng trên võng,trông ra phía đường,bây giờ tôi mới nhìn kỹ những chiếc xe chở khách chạy ngang qua,vừa ngạc nhiên,vừa kinh hãi mà lại không thể không tức cười.Bởi vì cái sự quá lỏng lẻo trong việc kiểm soát vận tải công cộng : xe đò cứ chở vô tư,nhét đến không còn chỗ nhét trong xe,thì cho lên mui,không khoái ngồi trên mui thì cứ đong đưa,vắt vẻo phía sau đít xe,trên cái “mớ tòn teng” hàng hóa cùng những chiếc honda được buộc “thật chặt”!Chỉ có trời mới biết cho cái “sự tồn vong” của cái thằng cha đang vô tư ngắm cảnh vật chạy “thụt lùi” với vận tốc của cái con Mẹc xì đì thứ thiệt.Tài xế làm gì thấy được anh ta vẫn còn ngồi đó hay đang…chạy bộ rượt theo xe!!!Ấy là trường hợp xe tạm ngừng cho khách xuống,rồi chạy tiếp trong khi anh ta chưa kịp …cài nút quần trong buội cây!Còn trường hợp bi thảm hơn là lở ngủ gục rồi lọt xuống đường thì có lẽ anh ta không còn cơ hội… chạy bộ nửa!Có một điều lạ là tôi chưa thấy “dấu tích tai nạn giao thông” lưu lại trên đường!

attachment.php


Nhìn xe qua lại hoài cũng chán,tôi thầm nghĩ vẫn vơ.Chợt trông thấy ống bơm xe nằm vắt ngang túi hành lý phía sau con Daehan,tôi bổng nhớ một điều.Dù không tin dị đoan nhưng tôi cũng không hề dám nói “gở” trong cuộc hành trình ngàn dặm.Tuy nhiên,sau 22 ngày êm xuôi trên đường thiên lý,thấy nẻo về nhà cũng chẳng còn xa,tôi bèn nói lên phát hiện của mình với bà xã : ông biết không,tới giờ này hầu hết các món mình mang theo đều đã được sử dụng,nghĩa là mình đã không phí công mang theo,ngoại trừ…vài món vẫn chưa hề dùng tới và mình cũng mong là sẽ không phải “đụng” tới chúng,đó là bu-gi,cây cạy vỏ và ống bơm.Bà xã phì cười và tôi cũng khoái chí trong bụng về cái sự…tếu táo vô tư của mình.He he,trời bất dung gian đảng,câu nói vừa bất ngờ nêu lên trong phút giây vui vẻ,bổng trở nên linh ứng lạ lùng ! Sau 50 phút nghĩ ngơi,ăn uống,chúng tôi thu dọn võng và trở ra xe,chuẩn bị tiếp tục hành trình.Khi vừa ngồi lên yên,đá chân chống,tôi bổng cảm thấy có sự bất thường,nhìn lại bánh sau thì ôi thôi…một không ngờ xuất hiện : bánh sau xẹp lép.Đúng là “thần khẩu hại xác phàm”,mấy chục ngày qua quên mất tiêu nó(ống bơm),mọi chuyện êm ru,bây giờ vừa nhắc tới thì xảy ra chuyện!Nghĩ ngơi nãy giờ tưởng được khỏe,gặp chuyện này,thấy mệt hơn.Tui vội lấy ống bơm,thụt tổng cộng khoảng 40 phát,bánh xe cứng ngắt,nhưng chắc chắn đã bị xì. Thật không phải dễ tìm được chỗ vá ruột trên đất Campuchia này,dù tui đã trở lại khu chợ cách đó khoảng 1000 mét,cả chợ không có chỗ vá xe.May là xì lỗ mọt nên bơm xong vẫn có thể chạy được,không phải dẫn bộ vất vả.Cuối cùng phải chạy đến hơn 3km mới có chỗ vá xe,anh thợ làm rất kỹ,tiền công là 3.000 riel (khoảng 15.000đVN).
 
Last edited:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

attachment.php

Mãi lo nhìn thiên hạ cưởi đít xe Mẹc,bánh bị xẹp mà hổng hay,10h53'.

Dựng xe lên coi có bị đinh không,lấy ống bơm ra bơm bánh lên chạy trở lại chợ tìm chỗ vá.He he,vậy là ống bơm đã bắt đầu làm nhiệm vụ.

attachment.php

Chỗ này không biết vá xe...

attachment.php

...đành bơm tạm chạy về hường KampongChàm 3km nửa mới có...

attachment.php

...chỗ vá xe.

attachment.php


Trong khi chờ vá xe,tôi lại nhìn mấy con Mẹc "thồ người và hàng".

attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Chào qduy88,
Chỗ nào cũng lạ cả nếu lần đầu tới Long xuyên,nhiều người tỉnh khác nói Tp LX đẹp,bác thì tại quen rồi.Vả lại cúng không lớn lắm,nếu tới được LX thì có thể qua cù lao Ông Hổ,sau khi dạo thành phố;nếu rảnh thì đi luôn Châu Đốc rồi vô núi Sam,núi Cấm...vòng về ngã Ba Thê.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

12h30’,chúng tôi tiếp tục lên đường.
Từ đây về Kampong Cham còn trên 100km,mà nắng thì đang đổ lửa trên đầu,không còn thì giờ để nghĩ ngơi tránh nóng,nên phải tìm mua nước đá để chửa cháy dọc đường.Mà cái vụ mua nước đá trên đất Campuchia không phải đơn giản,vì tôi chỉ biết “tức” là nước,còn đá thì không biết,hỏi mấy chỗ dọc đường thì cũng chẳng thấy cục nước đá để chỉ,tôi chợt thấy cấy cưa đá bên một quán tạp hóa,tôi bèn dừng xe,bước xuống lấy cây cưa làm động tác cưa đá,thì cô chủ quán hiểu ngay chạy vào nhà lấy ra mấy cục,giá chỉ 1000 ria.
Chúng tôi lần lượt qua các huyện,thị :Dambae, Kandol Chrum,Suong..

attachment.php


attachment.php


attachment.php

Thợ khóa ở Soung.

Khi còn cách KampongCham khoảng 5km,chúng tôi gặp một chiếc cầu mà bên dưới có nhiều thuyền,trông hay hay,dừng lại chụp vài file ảnh.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Và cuối cùng thì chúng tôi đến cầu Kizuna,do Nhật xây cho Campuchia,bắc ngang sông Mekong.Bên này cầu,phía tay phải,có một thánh đường Hồi giáo,với nóc tháp đặc trưng,báo hiệu sự hiện diện của cộng đồng người Chăm theo đạo Hồi.Ngay bên kia đầu cầu là thành phố Kampong Cham xinh đẹp,đích đến của ngày hôm nay,20-4-2012,lúc này là 14h…

attachment.php


attachment.php

Cầu Kizuna,do Nhật xây tặng Campuchia.

attachment.php


attachment.php

Chưa ai bị té ???


Dù rất nóng nực do cái nắng chói chang của mặt trời nhiệt đới,dù nhiều mõi mệt do gò lưng trên con Daehan,sau chặng đường dài 200km;nhưng khi vừa qua khỏi dốc của cây cầu Kizuna dài 1500m do Nhật viện trợ cho Campuchia,chúng tôi bổng thấy khỏe ra trước khung cảnh mênh mông của giòng Mekong trong xanh trước mặt.
Bên kia bờ Tây,một thành phố duyên dáng nằm lặng lẽ dưới chân cầu.Dù là thành phố lớn thứ 3 của đất nước Chùa Tháp,nhưng không thấy tòa nhà cao tầng nào,mà nổi bậc dưới ánh nắng chớm chiều là màu ngói đỏ của những dãy phố cũ kỹ một thời thuộc địa.Một thời mà trong lịch sử đau thương của các nước Đông Dương không ai muốn nhắc đến,nhưng cái lịch sử ấy cũng có những giá trị nhân văn nằm trong kiểu hình kiến trúc làm nên cái thẩm mỹ mà ngày nay đã trở nên hiếm gặp.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Kính Chào các bạn,
Hôm nay 28 Tết rồi,tôi không thể hoàn tất "Daehan 100cc và cuộc rong chơi...",xin hẹn lại sau .Thay vào đó tôi xin gửi đến các bạn 1 Topic nhỏ,"Những Nẻo Đường Hoa",xem như số Tất Niên và coi như thay thế Thiệp Xuân gửi đến các bạn.
Kính Chúc Năm Mới An khang và Hạnh Phúc.
Doigiaymoi.
 
Chào langbam dibui,
Cảm ơn cháu về lời chúc.Riêng cuộc rong chơi sẽ tiếp tục sau Tết,xin chờ xem.Chúc ăn Tết vui vẻ.
Doigiaymoi.
 
Còn 1h35p nữa là đến giao thừa. Mở bài của bác lên coi hết năm rồi bác dẫn về lại nhà Long Xuyên của 2 bác chưa. Hóa ra là bác vẫn dắt đi lòng vòng xứ Cam, qua Tết mới dẫn đi chơi tiếp, vậy là qua năm vẫn có cái để tiếp tục dòm dòm. Sẵn dịp đang nhìn thấy cái hình của 2 bác cười tươi rói ở đây con chúc 2 bác qua năm mới vẫn giữ được nụ cười tươi rói này để dẫn con và các bác khác đi phượt những nơi thú vị khác nữa nhé...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,675
Bài viết
1,171,168
Members
192,352
Latest member
buyverifiedwised
Back
Top