What's new

[Chia sẻ] Đảo Phú Quý - chuyến đi từ giấc mơ 1 năm

5h sáng, mùa này trời thật là nóng bức nên nó chẳng thiết tha gì giấc ngủ nữa. Nó lồm cồm bò dậy làm việc. Nó kéo bàn làm việc ra cửa để hít khí trời trong lành. Bất chợt nó mở trúng 1 folder không đặt tên, thì ra là những bức ảnh lưu vội từ chuyến đi đảo vừa rồi. Nó có cái tật là mê đi, mê chụp nhưng về đến nhà lại bỏ xó chứ chẳng mấy khi chia sẻ. Cho nên lần này nó quyết tâm phải chiến thắng bệnh lười của mình (c)

Tôi có một câu chuyện muốn kể cho bạn nghe.

Ở một nơi rất xa...
Không chỉ có sóng và gió
Không chỉ có những con thuyền

Tôi còn thấy...
Những con đường sạch sẽ đầy bóng râm
Những cô cậu nhỏ đen nhẻm với nụ cười bẽn lẽn
Những ngôi nhà san sát nhau
Những ngôi trường khang trang sạch đẹp

Ở nơi đó...
Tôi có thể ngồi hàng giờ trước biển
Nhìn những con thuyền xa xa, những người đánh cá đang trở về
Tôi có thể nằm dài trên bờ đê ngắm những vì sao lấp lánh
Tôi có thể chạy xe trên con đường vòng quanh khắp đảo
Tôi có thể ăn bữa cơm nóng cùng những người dân

Ở nơi đó...
Có cô bé lăng xăng chạy nhặt cho tôi những con ốc
Có những anh bộ đội hành quân vẫy tay chào tôi
Có những người bạn mới vừa hội ngộ
Có những người đến nói câu làm quen

Câu chuyện của tôi...
Mới chỉ là bắt đầu
Bởi hành trình đó không biết làm sao để kể cho cạn
Chỉ biết rằng khi tôi trở về
Nơi ấy đã gửi lại một phần nơi trái tim tôi.








Post kế tiếp nó sẽ kể chi tiết hành trình 4 ngày 3 đêm 1 mình vượt sóng vượt gió đến đảo ~,~ Nếu ai có thắc mắc gì nó sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm ạ. Nhưng nếu định đi đảo vào dịp lễ 30/4 tới thì có vẻ không kịp vì hôm rồi bạn nó có nói là không còn chỗ nghỉ nữa, có vẻ vé tàu cũng không còn đâu ạ ;('
 
Phú Quý những ngày đầu tháng 4, chúng tôi đã ở đó, bình minh trên đỉnh Cao Cát, hẳn là bạn từng biết nơi này
17523436_1393238540735907_967360578779535102_n.jpg


17796488_1172013749564739_5624558820835798950_n.jpg

Dạ em từng đến ạ ^_^
Em đón hoàng hôn chứ không ngắm được bình minh như anh hihi.
 
Last edited:
Em cảm ơn mọi người đã đọc có tâm và comment ủng hộ, em không thể trả lời cảm ơn từng người được ^^' Em sẽ cố gắng viết tiếp thật là có tâm ạ :D

Con nhỏ số đỏ.
Con nhỏ lững thững đi về nhà, bước chân vẫn còn bị níu kéo bởi tiếng sóng biển sau lưng.
Vừa bước vào cổng nó gặp anh chủ nhà cùng 2 người bạn đang ăn uống, liền gọi nó đến. Thấy chủ nhà mời nhiệt tình quá, nào cua Huỳnh Đế, nào cua Mặt Trăng, hổng lẽ nó từ chối cũng...kì, vậy là nó bay vô hehe. Chị chủ nhà cũng làm cho nó 1 tô gỏi cá khô ăn với cơm, ngon ơi là ngon luôn ^0^
Nó biết mấy bé cua kia là đặc sản của đảo. Chủ nhà nói chỉ mùa này mới có. Đúng là hay không bằng hên mà (c)


Cua Huỳnh Đế, đặc sản nổi tiếng của đảo Phú Quý


Em cua Mặt Trăng, nghe nói là đặc sản chỉ có trên đảo. So với cua Huỳnh Đế thì nó thấy thịt cua Mặt Trăng ngọt hơn. Cua Mặt Trăng xuất hiện theo mùa, mùa nào thì nó không rõ nhưng mùa nó đi thì có duyên gặp ẻm (c)


Mặc dù mấy em cua rất là hấp dẫn nhưng không thể bỏ qua tô gỏi của chị Hai. Gỏi cá gì nó quên mất rồi hì hì, trộn với xoài, mặn mặn chua chua ngọt ngọt. Nó ăn quên trời đất, không chỉ vì đồ ăn ngon mà còn vì trong lòng nó vô cùng cảm tạ trời đất khi nghĩ về 4 tiếng trên tàu và cảm giác sung sướng lúc này :D Câu này có gì đó sai sai, thôi kệ vậy :))

Mấy anh nhiệt tình gắp thức ăn cho nó. Chưa kịp ăn miếng cua Huỳnh Đế này thì mấy anh lại gắp miếng cua Mặt Trăng khác. Nó cũng tranh thủ nhét bụng tô cơm với gỏi cá của chị Hai, ngon quá xá mà. Nó vừa ăn vừa ngẩn tò te nghe câu chuyện của chủ nhà, lúc hiểu lúc không. Một anh cũng từ Sài Gòn ra đây nhìn nó cười hả hê, ảnh nói lần đầu ra đảo ảnh cũng ngỡ ngàng, không nghe rõ được tiếng địa phương. Nhưng giờ ảnh quen rồi. Ảnh đi một mình như nó. Và sau cái lần đầu đến đảo ảnh quyết tâm quay trở lại lần nữa. Nó vừa cố nhét muỗng cơm đầy vừa nghĩ liệu mình có can đảm leo lên con tàu đó lần nữa không nhỉ :('

Sau khi không thể dỗ dành cái bụng thêm được nữa, nó giơ tay đầu hàng. Mấy anh vẫn ngồi kể tiếp những câu chuyện về biển, về đảo, về cá. Nó rất muốn ngồi nghe thêm nữa nhưng ông bà nói quả không sai "Căng da bụng chùng da mắt", nó phải đi ngủ thôi. Nó về phòng, vừa kịp sạc điện thoại, sạc pin máy ảnh là chìm vào giấc ngủ không mộng mị, đến sáng...

(sẽ kể tiếp ạ (BB) )
 
Last edited:
Re: Đảo Phú Quý - chuyến đi từ giấc mơ 1 năm

Bình minh thứ nhất - Rong chơi quên lối

Con nhỏ dậy từ sớm. Nó dặn chị Hai không cần nấu cơm trưa vì nó định sẽ đi chơi cả ngày. Nó vác balo, hí hửng đi về phía biển.
Biển sớm dịu dàng làm sao *v* Một cơn gió, một đợt sóng cũng khiến lòng nó hân hoan. Nó đi dọc theo bờ đê. Người dân trên đảo xây đê chắn sóng không biết là từ khi nào mà có những nơi rêu đã bám xanh rờn.


Bờ đê là nơi người dân để lưới, thuyền thúng, cũng là nơi họ ngồi trò chuyện cùng nhau mỗi buổi chiều muộn hoặc là nơi gia đình đợi người thân đi đánh cá trở về.

Sáng thứ 6, đê vắng vẻ, chắc ai cũng bận đi làm đi học. Nó say sưa ngắm biển. Biển ở Phan Thiết, biển ở miền Tây, biển ở Đà Nẵng, Nha Trang, Vũng Tàu...nó thích biển nên những vùng cát trắng nước xanh ấy nó đều yêu mến và nhớ cả. Nhưng ở mỗi nơi sẽ mang một vẻ đẹp khác nhau, mỗi nơi con người của nó cũng sẽ khác đi một chút. Như là già đi một chút hay trưởng thành hơn một chút, mất mát một chút hoặc là có được thêm nhiều chút gì đó...


Đi dạo một mình có cái thú vị là có thể để những suy nghĩ và trí tưởng tượng bay xa tới đâu cũng được ^^

Khi nó đến được với Phú Quý, nó mất 1 năm dài để mơ. Vì vậy với nó, mỗi nơi đến không chỉ là một điểm để ngắm nhìn. Bằng cách này hay cách khác, khi nó đến được nơi nó từng ao ước nghĩa là nó đã đi xa thêm được 1 đoạn trong hành trình cuộc đời mình. Nghĩa là nó có thể gạch thêm một đầu dòng tự hào về bản thân nó. Nghĩa là nó đã chấm được thêm 1 dấu trong bản đồ những vùng đất nó muốn đi qua. Và nghĩa là nó sẽ có thêm bạn mới, kí ức mới, những điều lạ lùng sẽ kể và những bức ảnh đẹp của riêng nó. Nó nhớ 1 câu rằng "Kẻ lữ hành nhìn thấy những gì họ thấy. Khách du lịch nhìn thấy những gì họ đến để thấy." "Có vẻ mình là kẻ lữ hành", nó mỉm cười với suy nghĩ đó.


"Kẻ lữ hành nhìn thấy những gì họ thấy. Khách du lịch nhìn thấy những gì họ đến để thấy."

Tiếng cười ồn phía sau cắt ngang dòng cảm xúc của con nhỏ. Dù không quay đầu lại, nó biết ai đó đang nói về nó. Nó đi một mình vài lần đã quen với việc bị làm phiền nên nó bật chế độ "lơ" :)) Nhưng một người vẫn tiến về phía nó. Anh chàng mặc quân phục, hỏi nó từ đâu đến, đang làm gì, đi một mình không sợ sao. Nó trả lời bâng quơ, trong lòng thầm mong cái vẻ kém nhiệt tình của mình sẽ làm người kia bỏ đi. Nhưng không, 2 người còn lại cũng đến gần hỏi chuyện. Và cứ thế là, qua những câu nói không đầu cuối, nó có thêm 3 người bạn mới, cùng chụp hình làm kỉ niệm nè, được chỉ dẫn vài chỗ đi chơi nè và hứa sẽ gặp lại trước khi về đất liền nữa ^-^



Nó trở về nhà thì thấy chị Hai đã để sẵn xe và mũ bảo hiểm. Nó hí hửng khi nghe chị Hai nói "E cứ yên tâm chạy đi, đường trên đảo là 1 vòng tròn, e chạy hoài sẽ quay về đến nhà". Với một con nhỏ hay lạc đường nhưng ưa đi lung tung không theo kế hoạch thì không gì quý giá bằng lời dặn dò của chị :D Thế là nó phóng xe đi, trong lòng hồi hộp chờ đợi những gì mà hòn đảo sẽ mang lại cho nó. À, tiền thuê xe 1 ngày là 100k nhé.



(sẽ kể tiếp (BB) )
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,686
Bài viết
1,135,247
Members
192,408
Latest member
u888netim
Back
Top