Khi đến Hồ nam - một khu phức hợp ăn uống ngủ nghỉ...lúc đó khá vắng thì Langtulangdu đã chờ ở đó, nhìn thì cũng đoán ra nhưng để ăn chắc em cứ móc điện thoại ra bấm, thấy ku cậu nhấc máy lên định alo thì mới tiến tới bắt tay:
- Bạn là langtulangdu?
- Vâng. Anh là tamdao?
- Yes.
Vậy là vào bàn, kiểu chòi ăn bên hồ nước, khá thơ mộng nhưng mỗi tội nhiều muỗi. Bữa ăn không kéo dài như dự kiến được một phần cũng bởi quá nhiều muỗi. Giới thiệu abc lằng nhằng (vì cũng ít người nên màn này ngắn không à) rồi tới tiết mục chính là gọi đồ và nhậu thôi. Ông bạn mới này cẩn thận nên cứ chờ anh em chả gọi tạm món gì, rượu thì có Xuân thạnh hay gì đó hình như là rượu trắng đặc sản của vùng. Chiều theo đứa con vùng núi nên hôm nay ta chơi toàn thủy sản (mà nói chung em cũng đã chia sẻ với vợ chồng lão Sơn là vào đây - vùng sông nước - thì cố mà chén thủy sản chứ đừng giở chứng đòi gà qué với lợn bản thú rừng gì đó nhé, chim cò thì còn có lý. Có một món đặc trưng sông nước mà do em đợt này không chén được nên dấu biệt, về đến Hà nội mới kể cho lão nghe, hehehhee....đó là món Rắn: rắn trun, hổ hành, hổ đất...nướng, chiên mỡ, chả ....thôi thì đủ cả..).
Nói chung đủ các yếu tố để say: Rượu ngon, chỗ ngồi tương đối (phong thủy đẹp, khá tĩnh, mỗi tội nhiều muỗi), bạn hiền (uống như thuồng luồng - theo kiểu quê em thì gọi thế đấy) cả bạn cũ lẫn bạn mới, mồi tốt, có cả ôm xinh (mỗi tội hay phanh, chỉ một chai này nữa thôi nhé, tối còn phải chạy mấy chục cây nữa đấy....hơ hơ hơ...tối thì chạy đi đâu nhỉ??)..
Sau chầu nhậu, nghe chừng anh em đã hiểu về nhau rõ hơn, hẹn sáng mai đi ăn sáng rồi lòng vòng tí chút trước khi sang Cà mau...